Nghe được nhận xét của Ngô Đức Chung về Akatsuki, Ngô Đức Văn gật đầu.

Cũng bởi vì sự thần bí của Akatsuki mà hắn bây giờ chỉ dám tin tưởng cha của mình, không ai dám đảm bảo ai là người của Akatsuki hay không.

Thấy con trai mình trầm ngâm, Ngô Đức Chung nói: “Nếu không chúng ta cho người thông báo Đức Võ….”

“Đừng nhắc tên hắn trước mặt tôi!” - Ngô Đức Văn bỗng nhiên táo bạo, đôi mắt hắn trở nên đỏ ngầu, dưới làn da ẩn ẩn có hoa văn màu đen hiện lên.

Ngô Đức Chung lập tức nhận sai: “Được được, không nhắc, không nhắc. Con bình tĩnh lại đi.”

"Hừ! Hừ! Hừ!..."

Ngô Đức Văn hô hấp ồ ồ mấy giây sau mới trở lại bình thường. Hắn nhắm mắt lại điều tức một lát rồi mới mở mắt ra nói: “Tin tức về Akatsuki hẳn là đã truyền ra ngoài, không lâu nữa người của Cửu Dương Các cũng sẽ đến đây điều tra bọn chúng. Con nghĩ chúng ta cứ án binh bất động chờ người Cửu Dương Các tới đi, đến lúc đó rồi tính tiếp.”

Ngô Đức Chung gật đầu buồn bã: “Chỉ có thể như vậy.”

Ngô Đức Văn đứng dậy rời đi, bóng lưng gầy ốm tiêu điều, còn trẻ nhưng đã hơi còng xuống,

Ngô Đức Chung thở dài mệt mỏi: “Nghiệp chướng a nghiệp chướng!”

...

Sau sự kiện tại Hồ Tây, nơi này trở thành địa điểm để người dân tới cúng bái “Long Thần”.

"Cầu xin Long Thần không nên rời bỏ dân chúng Hà thành!"

"Xin hãy tha lỗi cho những kẻ ngu muội quấy rầy ngài nghỉ ngơi mà tiếp tục phù hộ cho chúng con."

...

Trong khi đó, “Long Thần”của bọn họ đang nằm phơi nắng trong không gian sủng vật cực kỳ thích ý thì bị Chính Nam gọi ra, sau đó bị ép nhả ra hai giọt tinh huyết mới được thả về.

Nhìn Giao Long một mặt khổ bức, Chính Nam phì cười rồi ném cho nó hai viên Thú Hoàn.

Giao Long há miệng táp lấy hai viên đan dược, chép miệng mấy lần rồi nuốt xuống, lập tức hết buồn. Nó dùng cái đầu to bằng cả chiếc xe tải của mình cọ Chính Nam hai cái rồi trở về sủng vật không gian tiếp tục... làm biếng.

Akatsuki đám người có mặt xung quanh xem Chính Nam đùa giỡn với Giao Long đều mộng bức.

Nuôi rồng... chỉ đơn giản như nuôi chó như vậy sao!?

Tú Anh phú bà tò mò hỏi: “Không, anh cho nó ăn cái gì mà nó có vẻ thích thú thế? Lại nói, nó lớn như vậy chỉ cho ăn có hai viên đan dược bằng đầu ngón tay sẽ no sao?”

Chính Nam vừa loay hoay pha Giao Long tinh huyết với hỗn hợp gì đó, vừa nói: “Thú Hoàn a, thành phần của nó thì anh không rõ lắm, chỉ được giới thiệu là mọi yêu thú đều sẽ thích ăn. Giá cả cũng không mắc, chỉ 1,000 trung phẩm linh thạch. Mỗi ngày cho nó ăn hai viên nó sẽ không quấy, chứ anh cũng không biết nó có no hay không.”

Mọi người há hốc mồm!

1,000 trung phẩm linh thạch một viên!? Còn không mắc!?

Cơm mỗi ngày mọi người ăn cũng chỉ khoảng 100 hạ phẩm linh thạch một bữa a.

Người so với rồng... tức chết người!

Chính Nam đứng dậy vươn vươn vai, nói: “Xong rồi, hai cái tế đàn này sẽ giúp Bắc Đẩu và Giáp kích hoạt huyết mạch."

"Mọi người tản ra hộ pháp nhé, ai không phận sự tiến vào cứ giết trước đi rồi tính tiếp."

"Bính, em còn bị thương chưa khỏi, nên đứng xa một chút, nếu khó chịu cứ nói Ất mang em về cũng được."

"Hắc Vô Thường, toàn cảnh nơi này giao cho em."

"Lam Đại trưởng lão, canh giữ dưới chân núi.

"Mọi người vào vị trí đi.”

Từng người nhận được mệnh lệnh khác nhau của Chính Nam liền tiến vào vị trí của mình, không có ai chần chừ hay nghi ngờ gì cả.

Chờ mọi người tản đi hết, Chính Nam mới nói với Gia Như phú bà và Ngọc Ngân: “Lát nữa khi anh kích hoạt tế đàn, hai người sẽ bị tế đàn tiến hành hoán huyết một lần. Quá trình này sẽ rất đau đớn nhưng nhất định không được ngất đi, một khi các em ngất đi có khả năng sẽ không bao giờ tỉnh lại. Để cho bảo đảm thì anh sẽ ở đây với các em cho đến khi tình hình trở nên an toàn hơn, hai người không có ý kiến gì chứ?”

Gia Như phú bà hỏi: “Khoảng bao lâu sẽ xong? Anh cũng biết vài ngày tới em sẽ phải đi a.”

Chính Nam trả lời: “Tùy theo độ mạnh yếu huyết mạch nữa, nhưng sẽ không lâu hơn ba ngày, em yên tâm đi. Nếu không còn gì quan trọng nữa thì hai người bước vào đi, nhớ cởi hết quần áo ra á, hắc hắc.”

Hai người trừng bạch nhãn với Chính Nam! Thậm chí nghiêm trọng hoài nghi hàng này xung phong ở lại đây chính là vì lúc này chứ.

Chờ Gia Như phú bà và Ngọc Ngân cởi sạch sành sanh, hai cái lung linh ngọc thể lắc eo, lắc mông trước mặt hắn bước vào tế đàn, Chính Nam mới lấy ra hai viên cực phẩm linh thạch đặt vào tế đàn rồi kích hoạt.

Từng làn sóng linh khí theo cực phẩm linh thạch được đặt vào bắt đầu bò dọc theo hoa văn tế đàn bao lấy hai hồ dược thủy để chú rất nhanh sôi trào lên.

Dược thủy bò ngược cơ thể hai cô gái từ chân lên đầu, rất nhanh bao trùm lấy toàn thân cả hai rồi dần dần chuyển thành màu đỏ.

Chính Nam giọng đầy lo lắng: “Trang, thật sẽ không có gì nguy hiểm chứ?”

Trang phú bà gắt gỏng: “Ký chủ đã hỏi lần này là lần thứ 10 rồi đấy, có phiền hay không a! Đây chỉ là hai cái tiểu tế đàn để kích hoạt huyết mạch, ở vị diện khác thứ này còn nhiều hơn lá trên cây cũng không thấy ai có việc gì. Chỉ có ở vị diện này người mang huyết mạch mới khó kích hoạt như vậy, chứ nơi khác trẻ vừa sinh ra người ta đã kiểm trắc huyết mạch rồi cho thức tỉnh ngay ấy chứ.”

Chính Nam nhìn hai cô gái bị đỏ ngầu dược thủy bao thành cái kén, hắn biết cho đến bây giờ có lo lắng cũng không làm được gì nên cùng Trang phú bà tán gẫu thêm: “Vì sao vị diện này lại khó kích hoạt như thế?”

Trang phú bà trả lời: “Hẳn là do có người không muốn sinh linh bên trong vị diện này trở nên quá mạnh a. Ký chủ thử nghĩ giống như Trần Mai Tú Anh phú bà đi, sau khi cô ấy kích hoạt đầy đủ cấp 9 huyệt mạch, lại đột phá tới Đại Thừa Kỳ, tức là có 900 năm tuổi thọ. Như vậy con, cháu, chắt, chút, chít… của cô ấy đều còn sống đủ đúng không. Đến lúc đó mấy chục, cả trăm cái cấp 9 Tu La đều hóa thân thành Tu La hoặc triệu hoán Bản Mệnh Tu La thì thần xuống cũng phải chết thôi, vậy còn chơi cái gì nữa.”

Chính Nam gật gù, Trang phú bà lấy ví dụ rất dễ hiểu a. Hiện đại hơn mà nói, đây gọi là "Chính sách ngu dân". Hắn lại hỏi Trang phú bà: “Mà tế đàn này cơ cấu hoạt động như thế nào? Nếu đau như vậy thì trẻ sơ sinh sao chịu nổi?”

"Cô giáo Thảo"... à không, là "Cô giáo Trang" giảng giải cho Chính Nam:

“Đầu tiên tế đàn sẽ rút dần máu trong người của ký chủ ra, hòa tan vào dược thủy bên ngoài cùng với Giao Long huyết, sau đó đưa trở lại vào cơ thể ký chủ.

Lúc này sâu trong huyết mạch ký chủ sẽ phát hiện được dị chủng huyết mạch xâm nhập nên tiến hành đào thải. Quá trình đấu đá này sẽ kéo dài lâu hay mau tùy theo độ mạnh yếu của huyết mạch ký chủ. Sau khi dị chủng huyết mạch bị đánh tan thì huyết mạch của ký chủ cũng đã được thức tỉnh rồi.

Tiếp theo chỉ còn là quá trình huyết mạch cải tạo thân thể, kinh mạch, vân vân nữa là ký chủ sẽ tỉnh lại.

Bởi vì quá trình đấu đá huyết mạch sẽ biến thân thể ký chủ thành chiến trường cho nên sẽ gây ra đau đớn không nhẹ, chỉ cắn răng gánh qua chứ không ai giúp được.

Còn trẻ sơ sinh trải qua được là tại vì trẻ sơ sinh còn tiên thiên khí a, nó sẽ giúp tế bào tái tạo với tốc độ cực nhanh cho nên cảm giác đau đớn gì đó thậm chí còn không cảm thấy được cơ, chỉ nhột nhột cái là xong rồi, quá trình hoán huyết cũng diễn ra nhanh hơn vì dù sao trẻ sơ sinh máu ít hơn người trưởng thành mà.”

Chính Nam mở rộng kiến thức a, nhưng hắn vẫn còn chỗ không hiểu: “Vậy tại sao lại phải là Giao Long tinh huyết? Máu khác không được sao?”

Trang phú bà trả lời: “Được chứ, nhưng ký chủ nghĩ tới nếu huyết mạch của ký chủ đánh thua trận chiến này thì sao? Lúc đó huyết mạch ký chủ sẽ bị cải thành Long tộc huyết mạch a. Nếu là Chân Long huyết mạch thì tỉ lệ hoán huyết thất bại sẽ rất cao, chưa nói tới Chân Long tinh huyết cũng không phải muốn là có. Lại nói, nếu có người dám mang Chân Long huyết mạch trong cơ thể ra ngoài hành tẩu, đảm bảo Long tộc đại năng sẽ ngay lập tức xuất hiện trấn áp người đó.

Nếu thay bằng các loại tinh huyết khác cũng được, nhưng sẽ có xảy ra hai trường hợp là không đủ mãnh liệt sẽ gây thức tỉnh huyết mạch thất bại, hoặc huyết mạch bị cải thành thú huyết mạch, không tốt lắm.

Nói chung, vẫn là Giao Long huyết mạch tuyệt vời.”

Chính Nam gật gù: “Vẫn là giao long huyết mạch tuyệt vời.”

...

Quá trình hoán huyết vẫn đang diễn ra, Chính Nam cũng không có gì có thể giúp nên hắn lấy giấy ra suy tính liên hoàn trận pháp.

Bao quanh Hồ Tây hôm qua là một chuỗi liên hoàn các loại cấp 5 trận pháp đan xen vào nhau, mặc dù không thế nào hoàn mỹ nhưng cũng đủ để gây ra trở ngại trong quá trình phá trận cho Chính Nam. 

Hắn là muốn học tập điểm này để cải tạo Thanh Vân Tông.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play