Chính Nam cười khổ, vấn đề hắn lo lắng cuối cùng cũng phát sinh.
Hậu cung nội loạn!
Hiện tại nếu không thể điều hòa vấn đề nhỏ này, sau này còn phải loạn thành dạng nào a.
Cảm thấy trong phòng không khí càng lúc càng kìm nén, Chính Nam đành phải khơi chuyện ra để nói: “Gia Như, gần đây chuyện tu luyện của em thế nào?”
Gia Như phú bà thấy Chính Nam bắt chuyện với mình trước thì cực kỳ vui vẻ, ánh mắt lập tức lướt qua đang đứng một bên bĩu môi Liên Hoa phú bà, cái cổ không tự chủ vểnh cao hơn một chút, cười nói: “Tu vi vẫn đều đặn tăng trưởng, còn thực chiến thì nhờ mỗi ngày luyện tập với anh nên đã có tiến bộ rất nhiều.”
“Hừ!” - Liên Hoa phú bà nghe được Chính Nam mỗi ngày đều cùng Gia Như phú bà luyện tập trong lòng liền không vui. Cô lên tiếng: “Này, anh đã hứa là hôm nay dạy tôi luyện đan, chúng ta lập tức bắt đầu thôi.”
Chính Nam gật gù: “Cũng được, tôi đang muốn kiểm tra xem cô tiến bộ như thế nào đây.”
Liên Hoa phú bà xua tay: “Không không, hôm nay tôi muốn anh dạy tôi luyện một loại đan dược khác, cấp 3 Tăng Khí Đan.”
“Cấp 3 Tăng Khí Đan?” - Chính Nam cau mày: “Cô không sợ tác dụng phụ sao?”
Ngoại trừ cấp 1 đan dược không có tu luyện đan(phân biệt với tu vi đan) thì từ cấp 2 trở lên tu luyện đan đều có tên là Tăng Khí Đan, chỉ thêm đẳng cấp và chất lượng phía trước để phân biệt.
Tăng Khí Đan về bản chất là giúp người sử dụng tăng tốc độ hấp thu thiên địa linh khí trong quá trình tu luyện, từ đó rút ngắn thời gian tu luyện. Vấn đề là bởi vì sử dụng ngoại lực nên người thường xuyên dùng loại đan dược này trong quá trình tu luyện sẽ xuất hiện tình huống “Khí” không được tinh luyện kỹ, lẫn nhiều tạp chất, dẫn tới tu vi tăng trưởng không vững vàng, đột phá khó khăn. Và nếu như có đột phá thành công thì vẫn cần thời gian để vững chắc cảnh giới sau đột phá.
“Không sợ.” - Liên Hoa phú bà cười ngọt ngào: “Bởi vì tôi biết anh nhất định sẽ luyện ra cấp 3 hoàn mỹ Tăng Khí Đan, giống như lần trước anh luyện ra hoàn mỹ Chân Khí Đan rồi tặng cho tôi ấy.”
Lần này tới Liên Hoa phú bà vểnh cao cổ biểu thị thắng lợi, ánh mắt liếc qua Gia Như phú bà đầy thách thức.
“Hoàn mỹ Chân Khí Đan? Mang đi tặng người?” - Gia Như phú bà tròng mắt bắt đầu xuất hiện hiện tượng hắc hóa, nhìn chằm chằm Chính Nam.
“Khụ… khụ, được, Tăng Khí Đan thì Tăng Khí Đan. Có điều…” - Chính Nam giọng nghiêm túc: “Liên Hoa, việc Gia Như ở đây tạm thời đừng để quá nhiều người biết, cô hiểu ý tôi chứ?”
“Không thành vấn đề.” - Liên Hoa phú bà cười ma mãnh: “Đổi lại tôi muốn Tăng Khí Đan, phải là hoàn mỹ phẩm chất nhé.”
Chính Nam thở dài lắc đầu rồi bắt đầu luyện đan, không để ý ánh mắt giết người của Gia Như phú bà nhìn hắn chằm chằm.
…
“Tăng Khí Đan về bản chất là sử dụng dược vật trong thời gian ngắn cưỡng ép nới rộng kinh mạch và thúc đẩy tốc độ lưu chuyển “Khí”, qua đó giúp người dùng tăng lên tốc độ tu luyện, nhưng như vậy cũng đồng nghĩa với việc tăng gánh nặng lên kinh mạch. Nếu người dùng vì lý do nào đó không thể cân bằng giữa tốc độ hấp thu và tốc độ luyện hóa của bản thân thì sẽ gây ra tác dụng phụ nguy hiểm khi sử dụng Tăng Khí Đan. Nhẹ thì chân khí phù phiếm, lẫn nhiều tạp chất do phải tăng nhanh quá trình tinh luyện dẫn tới "Khí" không đủ độ thuần, nặng thì kinh mạch bị thương, đột phá khó khăn.”
“Trong thành phần dược liệu của Tăng Khí Đan có Phục Linh và Táo Nhân giúp thanh thần, tĩnh khí, bồi bổ kinh mạch để giảm đi tác dụng phụ của đan dược, nhưng nếu không được phối hợp chính xác thì sẽ khiến tác dụng này bị giảm nhiều thậm chí là mất đi.”
Chính Nam vừa luyện đan vừa giảng giải cách thức hoạt động, mặt lợi, mặt hại cũng như cách khắc phục những nhược điểm của đan dược một cách cực kỳ tỉ mỉ khiến cho người không biết luyện đan như Gia Như phú bà cũng nhịn không được say mê vào.
“Có câu “dược có ba phần độc” chính là muốn nói tới các tác dụng phụ, các di chứng mà việc sử dụng đan dược để lại. Cho dù được truyền là phát huy 100% dược lực như cực phẩm đan dược cũng không thoát khỏi việc để lại cặn trong kinh mạch người sử dụng. Thế nhưng hoàn mỹ đan dược lại là một câu chuyện khác.”
“Lên!”
Chính Nam một chưởng đánh bay nắp lò, chiếc lò luyện xoay tròn vài vòng trên không rồi rơi xuống, khẽ rung vài cái rồi nằm im.
Liên Hoa phú bà hấp tấp chạy tới muốn kiểm tra thành quả thế nào, lại thấy Gia Như phú bà đã ôn nhu giúp Chính Nam lau mồ hôi. Cô khẽ hừ trong cổ họng một tiếng rồi quay đầu chạy qua bên cạnh rót một ly nước.
“Anh cũng mệt mỏi rồi, uống một chút nước đi.” - Liên Hoa phú bà hai tay cầm hai ly nước, một đưa cho Chính Nam, một tự uống, ánh mắt đầy thách thức liếc qua Gia Như phú bà.
“Cảm ơn.” - Chính Nam nhận lấy ly nước rồi đưa lên miệng uống.
“Em cũng muốn uống.” - Gia Như phú bà giật lấy ly nước mới uống được một nửa của Chính Nam rồi làm một hơi hết sạch. Cô trả lại ly cho Chính Nam còn cố ý xoay mặt ly có dấu son môi của mình về phía Liên Hoa phú bà, khóe miệng cô cong lên nụ cười đầy thách thức.
“Cô…” - Liên Hoa phú bà dậm chân. Chốc lát, tròng mắt cô đảo một vòng, bắt lấy tay Chính Nam để ly nước của cô đang uống dở vào, cười nói: “Anh uống phụ tôi đi, tôi uống một mình không hết.” - Cô cũng xoay mặt ly có dấu son của mình về phía Chính Nam.
“Các cô…” - Chính Nam khóe miệng co giật, cảm thấy mình bị kẹt giữa “băng hỏa lưỡng trọng thiên”, toàn thân đều khó chịu.
Liên Hoa phú bà thì nhìn hắn chằm chằm, nhiệt tình như lửa muốn hắn uống ly nước của cô. Phía bên đối diện, Gia Như phú bà lạnh lùng nhìn hắn như muốn nói: “Anh có giỏi thì uống thử!” khiến hắn cảm thấy ly nước trong tay nặng ngàn cân.
Cốc! Cốc! Cốc!
Đúng lúc này cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa.
Chính Nam thở phào một hơi, toàn thân đều nhẹ nhõm như trút được gánh nặng. Hắn dùng ánh mắt ra hiệu cho Liên Hoa phú bà trả lời.
Liên Hoa phú bà bĩu môi, nói: “Ai?”
“Là thuộc hạ. Đại nhân…”
“Không rảnh, không tiếp.” - Liên Hoa phú bà lập tức từ chối, cô mới không rảnh tiếp những người không liên quan mà bỏ lỡ thời gian học luyện đan với Chính Nam.
Đường Khải mộng bức: “Bà cô trẻ này không phải… đến ngày chứ!?” - Hắn thở dài bất đắc dĩ, quay đầu trở về.
“Được rồi, vào đi.” - Liên Hoa phú bà bỗng nhiên lại lên tiếng.
Đường Khải khóe miệng co giật, cười khổ đẩy cửa vào phòng.
Trong phòng, Liên Hoa phú bà một bộ đồ đen đang ngồi trước lò luyện đan, lạnh lùng lên tiếng: “Có chuyện gì?” - Nếu không phải Chính Nam muốn cô tiếp Đường Khải thì Liên Hoa phú bà cũng chẳng muốn quản có chuyện hay không có chuyện.
Đường Khải khom người, nói: “Có thư từ Thanh thành gửi tới, nói phải giao tận tay cho ngài. Ngài xem…” - Trong tay hắn xuất hiện một cuộn giấy nhỏ trông cực kỳ bình thường.
Liên Hoa phú bà vung tay hút lá thư vào tay mình rồi cất vào nhẫn chưa đồ, nói: “Thư tôi nhận, còn chuyện gì nữa không?”
“À, không. Thuộc hạ cáo lui.”
Liên Hoa phú bà gật đầu, vung tay một cái: “Cái này cho ông, hi vọng nghiên cứu nó sẽ giúp ông có thêm đột phá.”
“Đây là… cực… cực phẩm… Chân Khí Đan!?” - Đường Khải há hốc mồm, vội vàng cất đan dược đi, rối rít cảm tạ Liên Hoa phú bà rồi chạy thật nhanh về. Hắn đã không thể chờ được muốn mổ xẻ viên đan dược này ra để nghiên cứu.
“Tch! Chưa thấy qua sự đời.” - Liên Hoa phú bà bĩu môi, hoàn toàn quên mất việc lần đầu cô thấy cực phẩm Chân Khí Đan biểu tình cũng khoa trương không kém.
Chính Nam và Gia Như phú bà từ một góc khuất đi ra, rất ăn ý không có hỏi việc riêng của Liên Hoa phú bà mà chỉ ngồi xuống một bên. Chính Nam nói: “Tới, tôi dạy cho cô luyện Tăng Khí Đan một lần rồi có việc phải đi.”
Gia Như phú bà lần này không càn quấy nữa. Cô là người thông minh, mặc dù trong lòng không muốn Chính Nam thân thiết với cô gái trước mặt nhưng hắn đã nói tất cả chuyện này là vì cô thì chắc chắn là như vậy.
Bản thân Gia Như phú bà cũng không hiểu nổi bản thân mình, cô chỉ mới gặp Chính Nam không lâu, tại sao cô lại tin tưởng người đàn ông này đến như vậy?
Chính Nam không biết việc ngày ngày dùng điểm mị lực đổi thành thiện cảm sẽ gây ra lỗ hổng trong nhận biết của phú bà nhưng… biết sao được, ai bảo hắn sợ hữu Hệ Thống chứ.
Liên Hoa phú bà gật đầu rồi nghiêm túc học tập, nếu người ta đã nghiêm túc muốn dạy và gấp phải rời đi, cô cũng không còn lý do để tiếp tục đùa giỡn nữa.
…
5 ngày sau, trong phòng ngủ của Chính Nam.
“Bà mẹ nó, cuối cùng cũng xuất hiện nhiệm vụ cấp.” - Đang nhập nhèm chưa tỉnh ngủ hẳn, Chính Nam lập tức lên tinh thần. Kiểm tra [ Nhiệm Vụ ] đã trở thành thói quen hàng ngày của hắn mỗi lúc thức dậy, giống như người ta quen mở mắt là mở điện thoại vậy.
“Ngân Nguyệt Lang Vương? Nhiệm vụ lần này có vẻ không đơn giản a.” - Chính Nam vuốt cằm: “Yêu thú dạng Sói thường sống theo bầy, bây giờ nhiệm vụ lại muốn mình giết con đầu đàn của chúng nó, nói cách khách là muốn mình giết cả một bầy sói sao?”
Lưỡng lự chốc lát, Chính Nam khóe miệng cong lên nụ cười: “Một bầy sói, rất ghê gớm sao. Hừ!”
“Tiêu hao 3 điểm nghề tăng nghề [ Trận Pháp Sư ] lên cấp 4 thành công.”
Ký chủ: Chính Nam - Nhân tộc - 18 tuổi
Đẳng cấp: 19(Linh Hư tầng 9)
Thiên phú: cấp 4
Huyết mạch: Bạch Nhãn Huyết Kế Giới Hạn.
Mị lực: 2
Kỹ năng: cấp 4 Tam Thân Thuật, cấp 1 Thuấn Thân Thuật, cấp 1 Ma Huyễn - Nại Lạc Kiến Thuật, cấp 1 Thổ Độn - Tâm Trung Trảm Thủ Thuật, cấp 1 Vụ Ẩn Thuật, cấp 1 Vụ Ảnh Thuật, cấp 1 Phi Tiêu Thao Khống Thuật, cấp 1 Vụ Trung Quỷ Ảnh Thuật, cấp 1 Ảnh Phi Tiêu Thuật, cấp 1 Kim Phược Thuật, Bát Quái Chưởng (9 kỹ năng), Nhu Quyền(2 kỹ năng), Nhu Bộ, Thố Mao Châm, Thủy Châm.
Nghề: cấp 4 luyện dược sư, cấp 4 trận pháp sư, cấp 3 luyện khí sư, cấp 3 y sư, cấp 3 đầu bếp, cấp 1 tuần thú sư.
Phú bà: Lý Gia Nguyệt(S, 71/100), Diệp Liên Hoa(S, 55/100), Trần Mai Tú Anh(SR, 35/100), Lý Gia Như(SR, 70/100).
Điểm dư: 3 điểm kỹ năng, 6 điểm nghề.
Balo: Gói quà cấp 20(không thể sử dụng).
Nhiệm vụ: chính tuyến [ Phú Bà Đầu Tiên - giai đoạn 3 ], chính tuyến [ Tiến Thêm Một Bước - giai đoạn 2 ], phụ tuyến [ Nam Nhân Đảm Đương - giai đoạn 2: 19/20, còn 4 ngày ], phụ tuyến [ Nam Nhân Bản Lĩnh – giai đoạn 4 ], ẩn [ Thành lập thế lực - giai đoạn 1 ], ngẫu nhiên [ Tranh Đoạt Phú Bà ], tu chân [ Hòa Hợp Thiên Địa ].
Đánh giá: Không tệ.
“Sức một mình không đủ thì dùng trận pháp.” - Chính Nam bỗng nhiên cảm thấy đồng tình với cha mẹ hắn.
Đã có kế hoạch cho mình, Chính Nam không chút chậm trễ làm chuẩn bị rồi một mình một ngựa chạy vào Vạn Tượng sâm lâm. Lần này hắn đã khôn khéo hơn, không bị thám tử bám theo nữa.
Mặc dù nói bị theo dõi cũng không sao nhưng luôn có người nhìn mình chằm chằm cảm giác chắc chắn là không thể nào tốt được.
Lại mất 5 giờ di chuyển và 1 giờ tới địa điểm được đánh dấu, Chính Nam từ một nơi khá xa dùng Bạch Nhãn quan sát bầy sói.
“Khoảng 40 con sói, trong đó Ngân Nguyệt Lang Vương cấp 19, còn lại lác đác cấp 16 17, hầu hết là dưới cấp 15 a.” - Chính Nam nhìn đàn sói một cái thông từ đầu tới đuôi.
Quan sát xung quanh một vòng chọn địa điểm bày trận, Chính Nam nhảy xuống cành cây, mất hút trong rừng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT