Chính Nam quay đầu bay thẳng, vô tình hay cố ý bay về phía phủ thành chủ. Trước khi đi còn không quên lại thả một hỏa cầu nổ tung Cửu Dương Các phủ đệ.
Trước đó hỏa cầu hắn thả cố ý né khu vực mật thất, bây giờ tất cả con tin dưới mặt đất đều đã được thả ra, nên làm nốt cho hợp thẩm mỹ.
“Aaaaaa… Bọn khốn kiếp, trời đánh lũ Akatsuki chúng mày, aaaaaaa…”
Tiếng Dương Quang gào thét vang cả một góc trời, thế nhưng mọi người chỉ cảm thấy hả hê chứ không ai đồng cảm cùng hắn.
...
Bởi vì Dương Quang nửa chừng bỏ về nên toàn bộ đan dược bán ra lần này đều rơi vào tay Tà Nguyệt Tông, đây cũng là ý định của Chính Nam khi quyết định bỏ đi luật cấm một thế lực được mua hai loại đan dược giống nhau.
Trong phòng, Chính Nam cau mày kiểm tra thương thế cho hai chị em Vũ Tuyết. Hắn hỏi: “Ngoại trừ bị bỏ đói và uống Hóa Khí Tán, cô thật không bị người khác động tay chân chứ?”
Vũ Tuyết gật đầu đáp: “Từ lúc bị bắt tới lúc được mọi người cứu ra đều như vậy, không có gì đặc biệt a.”
Chính Nam không trả lời mà trầm ngâm quan sát đan điền Vũ Tuyết: “Trang, thứ khí thể màu đen quấn quanh đan điền và nguyên anh của Vũ Tuyết là gì thế?”
Trang phú bà trầm lặng không trả lời, điều này càng khiến Chính Nam lo lắng. Hắn lại hỏi: “Alo, sáng rồi, dậy đi!?”
Trang phú bà vẫn không trả lời, Chính Nam đành bỏ qua chuyện này trước đã. Hắn nói với Vũ Tuyết: “Cô nghỉ ngơi trước đi, chờ bình phục hẳn rồi tính tiếp. Đây là Thanh Tâm Đan, sẽ giúp cô dễ ngủ hơn. Tôi đi xem tình hình Vũ Vân.”
Chính Nam đứng dậy rời đi, Vũ Tuyết khẽ nói: “Cảm ơn anh.”
Chính Nam cười nói: “Không có gì đâu, nhiệm vụ này là tôi yêu cầu cô đi làm, nếu có chuyện xảy ra thì là lỗi tại tôi không tính toán chu toàn thôi. Thời gian này cô tạm thời đừng lộ mặt, Cửu Dương Các đám người điên kia sẽ tìm cô đấy.” - Nói, hắn ra ngoài rồi đóng cửa phòng lại.
Vũ Tuyết thở dài một hơi.
Cả tháng vừa rồi cô không được ngủ môt giấc nào ra hồn, mặc dù đã Không Minh trung kỳ nhưng thật sự là có chút không chịu nổi. Uống vào Thanh Tâm Đan, cô chậm rãi chìm vào giấc ngủ.
“Ký chủ, cô gái kia có vấn đề.” - Trang phú bà lúc này mới thần bí lên tiếng.
Chính Nam hơi sững sờ, để Trang phú bà nói như vậy thì sự tình có vẻ không đơn giản a. Hắn hỏi lại: “Vấn đề? Khí thể màu đen vấn đề sao?”
Trang phú bà trả lời: “Đúng vậy. Chuyện này nói ra sẽ rất dài dòng, nhưng vì độ nguy hiểm của nó mà Trang nghĩ ký chủ cần phải biết.”
Chính Nam nghiêm túc trả lời: “Nếu đã như vậy thì tôi nhất định phải biết rồi.”
Trang phú bà tổ chức lại ngôn ngữ một lát rồi nói: “Đầu tiên là phải theo cấp vĩ mô tới nói, thì một vũ trụ có cửu giới gồm hạ tam giới hay còn gọi là Minh giới, trung tam giới chính là nơi ký chủ đang ở, gọi là Nhân giới và phía trên là thượng tam giới, truyền thuyết gọi Tiên giới hay Thần giới nhưng tên chính thức của nó là Thiên giới.”
Chính Nam sững sờ: “ Cửu trọng thiên phân tam giới a? Có gì mới?”
Trang phú gắt một cái: “Trước kia ký chủ ở Trái Đất chính là thuộc Nhân giới tầng thấp nhất, còn bây giờ ký chủ đang ở, nói cho ký chủ biết, là một cái phong ấn tiểu thế giới thuộc tầng ba Nhân giới. Một đứa trẻ ba tuổi ở đây sẽ mạnh gấp hàng trăm lần người trưởng thành ở Trái Đất. Mới hay không?”
Chính Nam vuốt mồ hôi: “Mới! Cmn! Quá mới.”
Trang phú bà lại dùng giọng quan trọng nói: “Không nói mấy thứ này, bởi vì theo Thiên Đạo thế giới này ghi chép thì trước đây thật lâu, Minh Đế đã phát động tấn công Nhân giới để mở rộng địa bàn.
Nhân Hoàng cũng đã cố hết sức nhưng cuối cùng vẫn là không chống lại được nên đã cầu cứu Thiên giới.
Thập đại Thiên Tôn của Thiên giới lại chia thành hai phe là chủ chiến và chủ hòa, cuối cùng gây nên cái gọi là “Loạn Tam Giới”.
Toàn bộ sự kiện này về sau đã trở thành cấm kỵ.”
Chính Nam nghe được lùng bùng cả lỗ tai: “Nói tới lớn như vậy, cuối cùng thì Vũ Tuyết có liên quan gì ở đây?”
Trang phú bà đáp: “Liên quan chứ, bởi vì thứ khí thể màu đen kia chính là thủ đoạn đồng hóa nhân tộc của Minh Đế. Nhân tộc bị nhiễm phải nó sẽ bị dần dần đồng hóa cơ thể, đồng hóa suy nghĩ, cuối cùng là đồng hóa linh hồn để hoàn toàn trở thành Minh giới sinh linh, gọi là Oán Linh.
Đây chính là thủ đoạn chiến tranh cấp chiến lược, Oán Linh Trớ Chú! Cũng chính là lá bài tẩy để Minh Đế giành lấy chiến thắng tuyệt đối trước Nhân Hoàng a!”
Chính Nam đập bàn đứng phắt dậy: “Cái gì!? Vũ Tuyết làm sao sẽ bị thứ ma quỷ kia quấn vào người, lại nhìn nó đã quấn quanh đan điền và nguyên anh, chuyện này xảy ra thời gian không ngắn rồi a?”
Trang phú bà đáp: “Đó chính là vấn đề. Theo ghi chép thì kể cả là Độ Kiếp Kỳ, một khi bị nhiễm phải Oán Linh Trớ Chú, không tới nửa năm cũng sẽ bị đồng hóa hoàn toàn, thế nhưng cô gái kia mặc dù trớ chủ đã phát triển tới giai đoạn hai nhưng vẫn không có chút thay đổi nào về cả hình dáng lẫn tính tình, cái này không đúng a.”
Chính Nam gõ gõ bàn, chuyện này đã vượt qua khả năng của hắn. Hắn hỏi: “Như vậy có cách gì để chữa trị hay không? Tôi không muốn phải nhìn cô ấy từng ngày biến thành Oán Linh a.”
Chính Nam là không đành lòng, cũng không muốn chuyện xảy ra theo cách này.
Trang phú bà trầm ngâm một lát rồi trả lời: “Lý thuyết là có thể dùng Tường Thụy Chi Quang của Lý Gia Nguyệt phú bà tịnh hóa trớ chú, nhưng do tu vi quá thấp, lại thêm trớ chú đã phát triển tới giai đoạn hai nên cách này chỉ có tác dụng kéo dài thời gian mà thôi. Muốn trị dứt điểm thì có hai cách.
Một là bản thân cô ta số mệnh đủ mạnh để kháng qua tử kiếp này.
Hai là Lý Gia Nguyệt phú bà đủ mạnh để tịnh hóa trớ chú giúp cô ta.”
“Nói đi nói lại thì vẫn là tôi không thể làm gì giúp cô ấy? Khoan hãy nói tới chuyện cứu giúp, tôi còn một vấn đề cần biết nữa là Vũ Tuyết nhiễm thứ này từ đâu?” - Tạm thời gác qua chuyện chữa trị, Chính Nam đặt sự chú ý lên nguồn gốc của trớ chú.
Trang phú bà trả lời: “Vậy thì phải hỏi cô ta, bởi vì trớ chú chỉ có thể lây từ chính Minh Nhân hoặc từ Oán Linh khác mà thôi.”
Chính Nam nhìn qua cửa phòng Vũ Tuyết rồi lắc đầu nói: “Cứ để cô ấy ngủ ngon một giấc đã, thời gian qua cô ấy cũng mệt mỏi rồi.” - Nói, hắn qua kiểm tra tình hình của Vũ Vân.
Tình trạng của Vũ Vân tốt hơn Vũ Tuyết rất nhiều, chỉ là có chút hư nhược mà thôi, không có bị trớ chú quấn thân.
Giúp Vũ Vân tĩnh khí, an thần xong, Chính Nam liên lạc với Tú Anh phú bà hỏi thăm một chút tình hình bán đấu giá và nhờ cô sử dụng năng lượng của Trần gia tìm hiểu thêm về hai từ khóa là “Loạn Tam Giới” và “Oán Linh”.
...
Tạm thời mọi chuyện đã ổn thỏa, Chính Nam lại đặt sự chú ý của mình lên nhiệm vụ và đẳng cấp.
Hắn phàn nàn nói: “Trang, không phải tôi khó tính, nhưng nhiệm vụ hàng ngày cũng quá mức rồi đấy, 30 ngày không ra được một nhiệm vụ cấp, chắc chắn là có tấm màn đen.”
Trang phú bà khinh thường trả lời: “Không sai, ký chủ vừa đột phá Hòa Hợp Kỳ đã ngay lập tức lên thẳng 4 5 cấp, việc này cần phải tốn công Trang che giấu Thiên Đạo cho nên hạn chế tốc độ lên cấp của ký chủ là cần thiết.”
Chính Nam phản đối: “Còn có chuyện như vậy? Nếu như bản thân Hệ Thống và Trang có nhiều cố kỵ như vậy thì làm sao ký chủ có thể thoải mái phát triển được chứ. Đừng nói cùng một lúc lên cấp nhiều như vậy là lỗi tại tôi, tất cả điểm đều đến từ đường chính ngạch và cố gắng của tôi cũng không thể phủ nhận được, thậm chí hành động của tôi cũng không vi phạm bất kỳ quy tắc nào.”
Từ lúc lên làm thủ lĩnh Akatsuki, Chính Nam ăn nói có vẻ rất “chuẩn”.
Trang phú bà thở dài: “Đúng là lỗi không phải của ký chủ, nhưng mà Trang nói điều này ký chủ suy nghĩ kỹ nhé.
Theo lý mà nói, nhiệm vụ chính tuyến [ Phú Bà Đầu Tiên ] của ký chủ đã dừng tại giai đoạn 3 thời gian rất dài, đây là lỗi tại ai? Từ cái tên của nhiệm vụ đã nói rõ, nó là nhiệm vụ “chính” và cần được hoàn thành “đầu tiên” nhưng ký chủ không biết giả ngu hay ngu thật mà bỏ qua nó ở đó mãi không hoàn thành, để lãng phí một nguồn điểm không nhỏ, một cái danh hiệu và một số thứ quan trọng mà chỉ khi nào ký chủ hoàn thành hết mới được mở ra.
Về tình, ký chủ có quan hệ từ tốt đến rất tốt với nhiều cô gái, thậm chí có người đã chấp nhận chủ động giao cả thân thể, tâm hồn và cả tương lai cho ký chủ, nhưng ký chủ luôn tìm cách tránh né tình cảm của người ta dù tự bản thân ký chủ đã biết rất rõ họ đã sẵn sàng, vì sao phải như vậy?
Tổng hợp lại tới nói, tình hình hiện tại đều là do một tay ký chủ nhu nhược và cả nghĩ thúc đẩy nó thành hình. Làm đàn ông, cho dù có là một tên tiểu bạch kiểm hay là đỉnh thiên lập địa chí cường giả đi nữa, trong chuyện tình cảm vẫn phải là người chủ động chứ không phải cứ chần chừ, mập mờ để cuối cùng ai cũng không vui vẻ.”
Chính Nam nằm trên giường nhìn trần nhà, lời nói của Trang phú bà vang vọng trong đầu hắn: “Nhiệm vụ, tình cảm, sẵn sàng, nhu nhược,...”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT