Tú Anh phú bà cười đắc ý nhận lấy cái hộp nhỏ từ tay Chính Nam, không thể chờ đợi mở ngay ra xem thử.

Bên trong hộp có chứa thứ gì đó giống như đất sét đen, bốc ra âm ỉ Minh khí. Cô hỏi: “Đây là cái gì thế? Đất sét sao?”

Chính Nam vẻ mặt thịt đau nói: “Hoàng Tuyền Thổ, lấy dưới đáy Hoàng Tuyền lên đấy. Minh khí từ thứ này có thể để người sống biến thành người chết sau vài ngày tiếp xúc, nhưng đối với em là đại bổ a, hiệu quả so với U Minh Thạch gấp trăm lần.” 

Tú Anh phú bà hai mắt sáng choang nói: “Nói như vậy một ngày hấp thu thứ này bằng hấp thu U Minh Thạch 100 ngày, sao anh không đưa cho em sớm hơn.”

Chính Nam tay phải ôm trái tim, một bộ chết tới nơi nói: “Chỉ một chút xíu đó giá 10,000 thượng phẩm linh thạch đấy, lại chỉ dùng được một tháng thôi. Aiz! Tim tôi đau quá a.”

Nhìn Chính Nam vẻ mặt đau khổ, giống như bị lừa sạch gia sản, Tú Anh phú bà phì cười nói: “Mới 10,000 thượng phẩm linh thạch mà anh đã thành như vậy rồi, em nhớ anh có cực phẩm linh thạch mà?”

Chính Nam trừng mắt cô nói: “Cực phẩm linh thạch là dùng trong tình huống khẩn cấp, không phải để mua đồ a. Anh đi về trước đây, ở đây thêm sẽ bị em lừa cho quần cũng không còn.”

Tú Anh phú bà vẻ mặt cảm động. Cô biết hắn là muốn chọc cô cười để không lo lắng chuyện của Quốc Anh quá nhiều.

Thấy Chính Nam quay người đi, cô chạy lại ôm hắn từ phía sau, thủ thỉ nói: “Cảm ơn anh!” - Muốn nói thật nhiều, nhưng cuối cùng chỉ nói ra được ba chữ này.

Chính Nam sững sờ, hắn vỗ vỗ bàn tay Tú Anh phú bà đang vòng trước bụng hắn rồi nói: “Được rồi, không có gì cảm ơn hay không cảm ơn. Của anh cũng là của em mà.”

Tú Anh phú bà bị hắn một lời nói cho toàn thân cứng đờ, cô úp khuôn mặt nóng ran vào lưng hắn, gắt giọng: “Ai mà thèm đồ của anh.” - Thế nhưng trong lòng ngọt không được.

...

Buổi tối, Chính Nam tới Thanh Vân Tông gặp Nguyệt Vịnh để cùng cô bàn chuyện hợp tác với Tà Nguyệt Tông.

“Chủ nhân, anh nói là Dương Quang một mình rời Cửu Dương Các tới Hà thành sao?” - Nguyệt Vịnh ánh mắt sáng quắc hỏi.

Chính Nam gật đầu nói: “Mới nhận được tin tức ngày hôm nay. Ngoài ra còn có đại lượng thám tử của Cửu Dương Các đã đến trước đó để điều tra tin tức về chúng ta.”

Nguyệt Vịnh vẻ mặt hồi ức: “Dương Quang, Cửu Dương Các nhị trưởng lão. Người này và anh trai hắn Dương Kha quan hệ cực tốt, không có con trai nên xem Dương Khang như con trai mình, việc hắn tự mình tới điều tra cũng là lý giải được.”

Chính Nam hỏi: “Như vậy Tà Nguyệt Tông muốn nhìn nhận cơ hội này như thế nào?”

Nguyệt Vịnh lắc đầu: “Không dễ dàng. Lý Sương Kỳ cả nguyên anh và thân thể đều đã bắt đầu tiếp xúc với Đạo, đánh bại thì dễ, nhưng muốn giết chết thì rất khó. Có lẽ Dương Quang cũng là dựa vào điều này mới dám một mình rời khỏi Cửu Dương các bản doanh. Nếu hắn chấp nhận trọng thương mà liều mạng tự bạo một trong sáu đóa Thái Dương Hỏa hắn tu luyện được, toàn bộ Hà thành phải bị san bằng thành bình địa.”

Chính Nam cau mày: “Nói như vậy ít nhất phải có từ ba Lý Sương Kỳ trở lên, hoặc là phải có phương pháp vây khốn hắn a? Mà, Tà Nguyệt Giới không phải là kết giới sao?”

Nguyệt Vịnh lắc đầu: “Tà Nguyệt Giới đúng là kết giới, thậm chí nếu có hai người còn có thể tạo giới trong giới để tăng hiệu quả lên nhiều lần. Nhưng như em đã nói, nếu hắn liều mạng thì ngăn không được.”

Chính Nam bế tắc, lần đầu tiên hắn cảm nhận được câu nói “trước sức mạnh tuyệt đối, mọi âm mưu đều là trò cười”.

Lý Sương Kỳ quá mạnh so với những gì hắn đang có chứ chưa nói tới Độ Kiếp Kỳ Dương Kha.

Thậm chí hạ độc cũng không khả thi bởi vì người của Cửu Dương Các đều tu luyện hỏa nguyên khí, khả năng kháng độc và khu độc cực mạnh. Minh Độc Tán lần trước độc được Dương Khang vì hắn mới Nguyên Anh Kỳ, chứ Dương Quang thì không được.

Chính Nam nhìn Nguyệt Vịnh nói: “Được rồi, anh sẽ nghĩ cách, em cứ nghỉ ngơi cho tốt đi.”

Nghe giọng Chính Nam có chút trầm, Nguyệt Vịnh ngập ngừng nói: “Nếu anh nhất định muốn giết Dương Quang, em có thể… có thể cầu mẹ em…”

Chính Nam gõ nhẹ vào đầu Nguyệt Vịnh, cười nói: “Anh còn chưa bế tắc đến nỗi cần em phải đi cầu người khác, dù đó là mẹ em. Anh chỉ là đang nghĩ cách để lộ ra ít thứ nhất có thể mà vẫn đạt được mục đích thôi. Cái anh cần ở em bây giờ là em nghỉ ngơi cho tốt, nhanh khỏe lên anh còn việc cần em đi làm đây.”

Nguyệt Vịnh xoa xoa chỗ bị Chính Nam gõ, cười ngọt ngào nói: “Em biết rồi. Anh cũng cẩn thận, đừng suy nghĩ nhiều quá.”

...

Chính Nam trở về Lý gia luyện đan, nếu đã không có cách thì tạm thời không nghĩ nữa. Lại nói, nếu hắn đủ mạnh thì việc gì cũng không cần nghĩ a.

Trước đây Chính Nam chủ yếu luyện đan dược lên cấp như Thối Thể Đan, Hư Linh Đan, Chân Khí Đan do nhu cầu của thị trường cũng như những người xung quanh hắn. Nhưng ngoài những đan dược giúp người dùng trực tiếp tăng cấp như thế này, còn các loại đan dược giúp tăng tốc độ hấp thu và luyện hóa linh khí nữa.

Tu luyện chia thành ba hướng cơ bản là luyện thể, luyện khí và luyện thần. Trong đó luyện thể là rèn luyện thân thể, luyện thần là tu luyện tinh thần lực, còn luyện khí là tu luyện giả sẽ cảm nhận thiên địa linh khí, hấp thu nó vào cơ thể mình, lại dẫn dắt nó đi một vòng quanh huyệt đạo chính của cơ thể để tinh luyện rồi đưa về đan điền tích trữ.

Quá trình luyện khí sẽ bị ảnh hưởng bởi nồng độ linh khí xung quanh, thiên phú của tu luyện giả và con đường mà linh khí được dẫn dắt trong cơ thể tu luyện giả. Nhưng còn một yếu tố quan trọng không kém đó là đan dược mà tu luyện giả sử dụng.

Một viên hạ phẩm đan dược sẽ tăng tốc độ hấp thu và tinh luyện linh khí khoảng 50%, trung phẩm là gấp đôi, thượng phẩm là gấp ba, cực phẩm là gấp năm và hoàn mỹ là gấp mười lần.

“Bản thân không thể dùng đan dược để tăng tốc tu luyện, vậy thì đành phải bồi dưỡng mọi người thôi.” - Chính Nam lật ra cửa hàng hệ thống rồi lọc ra vật phẩm cấp 5.

Vừa xem cửa hàng Chính Nam vừa lẩm bẩm: “Hầu hết là Không Minh Kỳ vật phẩm a, không có cái gì thiết thực cho bản thân.”

Bỗng nhiên ánh mắt hắn dừng lại ở một thứ, cấp 5 cực phẩm lò luyện đan, “Ngũ Hành Bát Quái Lô”. 

“A, không! Ký chủ không được mua nó. Cái gì cũng được nhưng không phải là cái lò luyện đan đó.” - Trang phú bà thất thanh la lên.

Chính Nam nhíu mày xem xét thông tin Ngũ Hành Bát Quái Lô, chỉ thấy: “Dựa theo ngũ hành tương sinh, tương khắc và bát quái bao quát càn khôn mà ra đời. Hiệu quả sử dụng: tăng 30% tỉ lệ thành đan(tăng/giảm 5% mỗi đẳng cấp chênh lệch), giảm 30% thời gian tinh luyện dược/vật liệu(tăng/giảm 5% mỗi đẳng cấp chênh lệch), có 20% tỉ lệ kích hoạt hiệu quả “Thiên Địa Cộng Minh”, nhận được gấp đôi thành phẩm.”

Cmn! Cmn!

Chính Nam sững sờ, thứ này là bug, chắc chắn là bug.

Cấp 5 trang bị không thể có hiệu quả như thế này được.

Để cho chắc chắn, Chính Nam còn xem lại một số lò luyện khác, hầu hết là chỉ có cố định một hiệu quả như tăng 5% tỉ lệ thành đan hoặc giảm 5% thời gian tinh luyện dược liệu. Với buff như thế kia, Ngũ Hành Bát Quái Lô chắc chắn phải là Thần khí.

Chính Nam nghiêm túc nói: “Trang, tôi biết nếu tôi mua xuống thứ này hệ thống sẽ không thể làm gì tôi, nhưng là một người văn minh, tôi cần biết vì sao thứ này lại lạc tới khu vực vật phẩm cấp 5.”

Trang phú bà thở phào một hơi, nó đúng là sợ vừa rồi Chính Nam lòng tham nổi lên mà ngay lập tức mua xuống thứ này rồi sử dụng bất chấp hậu quả.

Hắng giọng một cái, Trang nghiêm giọng nói: “Đúng như ký chủ nghĩ, với buff như vậy, Ngũ Hành Bát Quái Lô lẽ ra phải là Thần khí. Thế nhưng chỉ khi nào nó không hấp thu thọ mệnh, vận mệnh của người dùng nó mới xứng đáng là Thần khí. Thứ này chính xác là một cái Cấm khí.”

Chính Nam ngẩn người: “Nói cách khác, những buff đó có được là từ thọ mệnh và vận mệnh của người dùng đổi tới?”

Trang phú bà hoàn toàn đồng ý với giải thích của Chính Nam: “Đúng là như vậy.”

Chính Nam chửi ầm lên: “Đúng cái súng a đúng! Thứ đồ này cũng dám mang vào cửa hàng treo bán!? Lỡ trẻ em mua được thì sao? Lỡ bà bầu, trẻ chưa thành niên hay người già neo đơn mua được thì sao? Lúc đó ai chịu trách nhiệm a!”

Bị Chính Nam mắng cái máu chó đầy đầu, Trang phú bà liền biến thành chim cút: “Thì Trang đã lên tiếng ngăn ký chủ mua…”

Chính Nam lập tức hóa thân bà bán cá ngoài chợ: “Hay lắm, lên tiếng ngăn cản. Thay vì làm hành động vô ích như vậy thì nên gỡ nó ra khỏi danh sách, rồi vứt nó vào kho cho đảm bảo a. Thật không thể tin nổi, một thứ hại người hại mình như thế này cũng mang ra bán cho được.” - Mặc dù buff rất lợi hại nhưng Chính Nam nhất định sẽ không hi sinh thọ mệnh của mình.

Nói giỡn, tu luyện là để sống lâu hơn, dùng tuổi thọ đổi tài nguyên thì thà từ đầu đừng tu luyện a.

Trang phú bà lí nhí nói: “Đây là do hệ thống đăng bán, không phải Trang có thể quản…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play