Nhìn thấy bóng người quen thuộc đang đứng ở cổng, Tuệ lao xuống xe, chạy đến ôm người đó từ sau, nức nở:
- Mày về rồi!!!
- Tuệ.
- Hửm?
Cô ngước cái mặt tèm lem nước mắt lên nhìn chàng trai
- Popcorn của tao đâu?
- Đâyy.
- Aaa! Thanh kiu mày!
Chàng trai vồ lấy gói popcorn nhai nhóp nhép.
- Thôi đưa hành lí đây, về nhà thôi.
- Chóp chép, ờ, chóp chép.
Tuệ lái xe đưa cậu ấy về nhà.
Đó là Kris, tên Việt Nam là Nguyên Phú. Anh sinh đôi khác giới của Tuệ, đồng nghĩa với việc là anh trai của Linh. Ham hố đi chơi khắp nơi, lại có mâu thuẫn với bố mẹ nên ít lâu mới về nhà, lần này về, ở lại luôn với Tuệ.
Phú không có bạn ở Việt nên lúc nào cũng chỉ biết chơi với Tuệ và Linh.
Và đối với Phú, Linh và Tuệ chúnh là những phần không thể thiếu trong cuộc đời cậu.
Mà Tuệ cả Phú, anh em với nhau cả mà cứ mày mày tao tao với nhau ý. (Sky: anh em nhà tớ cũng thế:33)
"Cạch"
Tuệ mở cửa, bước vào, theo sau là Phú. Cậu lắp bắp.
- Wo, Wo, Wo! Nhà, nhà mày to, to thế!
- Mày ngu!
Tuệ cốc đầu Phú một cái.
- Ô mai chúa! Mày làm gì thế, "nớ nòng lào" cốc đầu taoo!?
- Mày biết Kochi chủ tịch tập đoàn TOP không?
- Biết, sao? Liên quan à?
- Trời đất! Kochi là biệt danh của con Linh trong giới kinh doanh đấy!
- Ừ*xoa xoa cằm* CÁI GÌ CƠ!!!
Phú nhảy cẫng lên.
- Suỵtt! Bé cái mồm. Nhà này của nó!
- Ù ôi tao phục nó quá
Không hổ danh em gái yêu của tao.
- Ừ, mà mày biết chuyện nó chưa?
Giọng Tuệ bỗng chốc buồn hẳn đi làm Phú thắc mắc. Cô kể lại mọi chuyện, rồi không tự chủ mà khóc.
- Ê đừng khóc.
- ...
- Tao sẽ giúp nó.
- Thật chứ?
Tuệ ngước con mắt long lanh nước lên nhìn Phú
- Uhm.
Cậu gật đầu chắc chắn. Chuyện có thể khiến Tuệ mạnh mẽ phải rơi lệ chỉ có thể là chuyện về em gái hoặc cậu. Hẳn trong cô ấy, em gái, anh trai, rất rất quan trọng.
Tuệ chỉ đường cho Phú lên phòng cô, nhắc đi nhắc lại cậu phải làm cho con bé vui lên.
Phú vừa phải nghe vừa phải nhìn rõ đường lên phòng cô.
- Holly waka molly! Rốt cuộc phòng con bé ở đâu thế!
(Sky: bé thông cảm, nhà nó to lắm
Phú: Bé ở đâu ra thế Sky?
Sky: ơ em không biết!)
- Hề, đây rồi này
- Mà nó còn thức không
- Có. Nó toàn 12h mới ngủ
- Mà mình nói to thế nó nghe thấy không?
Tuệ chỉ vào căn phòng có cánh cửa màu đen điểm xuyết những bông hoa anh đào màu hồng và trắng.
- Uhm.
Phú mở cửa. Bước vào, hơi ngạc nhiên vì căn phòng không có đèn
"Cạch" cửa bị đóng
- A...
Cổ bị kề bởi một thứ lạnh toát. Một con dao Thái.
- Người lạ dám vào đây!
- Cherry, là anh.
"Cạch" Con dao bị lia ra xa.
- Kris?
- Uhm...
- Khịt khịt
- ???
- Đúng là anh....
Trong bóng tối, eo chàng trai được siết chặt bởi vòng tay nhỏ bé nhưng ấm áp của cô em gái mà anh yêu thương nhất trên đời...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT