Vân Khuynh rất nhanh đã làm xong thủ tục, sau khi đem thi thể của lão phu nhân đi kiểm tra xong thì mang về.
Cũng không mang về Vân gia, mà mang về một căn biệt thự ở vùng ngoại ô.
Biệt thự này là nơi mà lúc Vân lão gia tử còn sống, cùng lão phu nhân làm vườn trồng rau, sau khi Vân Bính Hoa và Tô Tương nhận Dương Liễu làm con gái nuôi, liền đưa cô đến nơi này ở cùng hai ông bà, mấy năm đó, là khoảng thời gian thoải mái vui vẻ nhất của cô.
Sau đó, lão gia tử qua đời, lão phu nhân ở đây một mình nhìn vật nhớ người, mới dẫn theo cô về Vân gia.
Vân Khuynh cảm thấy, lão phu nhân cuối cùng là muốn về lại đây.
Lão gia tử được an táng ở dưới đình phía sau biệt thự, mộ bia đứng ngay giữa đình, phía trên trống một nửa, là chỗ để lại cho lão phu nhân.
Sau khi Vân Khuynh cho người mang quan tài của lão phu nhân khiêng vào đặt xuống ngay ngắn, dây thần kinh bị kéo căng kia cuối cùng mới được thư giãn.
Nước mắt nhẫn nhịn đã lâu trong mắt chảy ra ào ào, lướt qua khuôn mặt tái nhợt của cô, bi thương thế này......
“Ông nội, cháu mang bà nội trở về cho ông rồi, lúc ông ra đi, nói kiếp sau còn muốn lấy bà nội làm vợ, sẽ không ra đi quá nhanh, sẽ đợi bà trên cầu Nại Hà, ông đã đợi được bà rồi phải không?
“Ông nội, bà nội, hai người yên tâm đi! Không cần lo cho cháu, Khuynh Nhi của hai người đã lớn rồi, cũng đã thấy rõ trái tim của những người đó, sẽ không để bất kì kẻ nào ức hiếp nữa, bà nội, thù của bà, cháu nhất định sẽ giùp bà trả thù!
Nói xong, Vân Khuynh hướng về phía quan tài của lão phu nhân dập đầu lạy ba cái, sau đó cũng dập đầu ba cái trước mộ của lão gia tử, mới đứng lên.
Cô đi xuyên qua đại sảnh, mở rộng hết cánh cửa ra, thì nhìn thấy người đàn ông đứng thẳng người trong hoa viên.
Anh luôn lái xe đi theo sau cô đến nơi này, cô biết.
“Hoắc Nhất Hàng, tôi muốn trả thù cho bà nội!”
“Mắt của cô vẫn thanh tịnh như nước, nhưng lại mang theo hận ý lạnh lẽo kiên định.”
Hoắc Nhất Hàng bước về trước, vươn tay, chạm mặt Vân Khuynh một chút: “Cô muốn báo thù như thế nào?”
“Không có chứng cứ, cũng không có người làm chứng cho cô, cô không thể kết tội cô ta!” Hoắc Nhất Hàng rất bình tĩnh phân tích.
“Cho nên tôi cần anh giúp tôi, Vân Khuynh nói: “Chuyện hợp tác mà anh nói trước đó, tôi đồng ý, chờ sau khi tôi thuận lợi ly hôn với Lục Văn Bân, chuyện gả cho anh, tôi cũng đồng ý, chỉ cần anh có thể giúp tôi báo thù, cái gì tôi cũng có thể đồng ý anh!”
Cuộc hôn nhân thứ nhất, cô muốn một cuộc sống an ổn yên tĩnh, nhưng lại bị những người vô tình kia lừa gạt, chà đạp!
Nếu như cô có thể thoát khỏi cuộc hôn nhân này, cô nguyện ý dùng cuộc hôn nhân thứ hai đổi lấy báo thù rửa hận!
Dù sao thì, hôn nhân với cô mà nói, sớm đã không phải là thứ thần thánh gì, người khác có thể lợi dụng, tại sao không tự dùng?
Hoắc Nhất Hàng nói không sai, chỉ bằng sức của mình cô, không đối phó nổi Lục gia, tự nhiên cũng không đối phó nổi Dương Liễu có được sự bảo vệ của Lục gia và Vân gia.
“Khuynh Khuynh, em không cần tỏ ra miễn cưỡng…..như thế,” ý vị không rõ trong mắt Hoắc Nhất Hàng: “Em trước kia chỉ là đi sai đường, đã chọn sai người, nhưng em chọn anh, thì sẽ không sai nữa.”
“Khuynh Khuynh, gả cho anh, em không lỗ, nhìn gần mà nói, anh thế nhưng là chú út của Lục Văn Bân, em kết hôn với anh, thân phận lập tức nâng một bậc, sau này, Lục Văn Bân và Dương Liễu ở bên nhau, cũng phải cúi người gọi em một tiếng thím út!”
“Nhìn xa mà nói, anh nhiều tiền, đẹp trai, công việc tốt! Ban ngày chúng ta có thể đoàn kết mạnh mẽ, đem tất cả những ai đã từng ức hiếp chúng ta, đều ngược đến không còn gì, ban đêm có thể kết hợp chặt chẽ, đem những khoái lạc đã từng thiếu thốn kia, bù lại gấp đôi!”
Vân Khuynh ngẩn người một lát, mặt nóng lên, chỉ cảm thấy người đàn ông này thật sự vừa kiêu ngạo vừa “ác liệt”!
Không biết cô vừa mới mất đi người duy nhất yêu thương cô sao? Lại còn ở đây nói những lời không biết xấu hổ này.
Mặt xấu hổ này của Vân Khuynh, cái mặt quá tái nhợt của cô, cuối cùng cũng có chút màu hồng.
Trong lòng Hoắc Nhất Hàng lúc này mới nhẹ nhõm được xíu, lại cố ý tiến gần cô, nói tiếp: “Nhưng, em thật sự cái gì cũng có thể đồng ý anh? Bao gồm, anh muốn bảy mươi hai thức?”
“Cái gì bảy mươi hai thức?” Vân Khuynh có chút không hiểu.
Hoắc Nhất Hàng cười một tiếng: “Sau này em sẽ rõ!” Khuynh khuynh của anh, còn quá đơn thuần.
“Điều kiện tiên quyết là, anh phải giúp tôi báo thù trước!” Vân Khuynh nhìn thấy nụ cười sâu xa của Hoắc Nhất kia, có chút bất an, lại bổ sung một câu.
Hoắc Nhất Hàng gật đầu, còn nói: “Em nếu đã quyết định rồi, anh đi chuẩn bị trước, chuẩn bị xong, anh lại tới đây tìm em! Trong thời gian này, em kiên cường chút, nếu như gặp phải chuyện gì không giải quyết được, gọi điện thoại cho anh.”
Vân Khuynh: “Được!”
Cô và Hoắc Nhất Hàng vậy xem như chung phe rồi nhỉ?
Cũng không biết rốt cuộc hắn có đáng tin không......
——————
Lục gia.
“Ha ha ha, quá tốt rồi, lão điêu ngoa kia rốt cuộc cũng chết rồi!” Cao Thúy Lan sau khi biết được tin Vân lão phu nhân mất, reo hò lớn tiếng, trên khuôn mặt đánh một lớp phấn dày đều là nụ cười cay nghiệt âm hiểm.
“Con nha đầu Vân Khuynh kia, nếu không phải có lão điêu ngoa một mực che chở, mẹ đã sớm nghiêm khắc chỉnh đốn nhỏ đó rồi, hiện tại, Văn Bân, con nói cho mẹ biết, con nha đầu đó đang ở đâu? Mẹ nhất định phải qua đó giáo huấn lại cô ta một phen, trút cơn giận! Sẵn lấy lại mấy tấm hình lần trước cô ta chụp, đừng để con nha đầu đó lại làm hỏng chuyện tốt của con và Liễu Nhi!
“Bác gái, làm thế...... Không tốt lắm?” Dương Liễu lại bày ra một bộ dạng đáng thương: “Bà nội từ nhỏ đã yêu thương chị, bà nội không còn, chị nhất định rất buồn, thậm chí, chị còn vì không thể chấp nhận sự thật là bà nội đã qua đời, nói là con đẩy bà nội ngã xuống lầu chết đó!”
“Nhưng sao con có thể ra tay độc ác như thế với bà nội chứ, mặc kệ nói sao, cũng là Vân gia nuôi lớn con, cho dù bà nội luôn đối xử con không được tốt, con cũng không oán giận lời nào, huống hồ, hiện tại trong bụng con mang thai bé con, vì bé con tích đức, con cũng sẽ không làm chuyện như vậy.”
“Con cũng chỉ xem như chị quá thương tâm, cho nên, bác gái, lúc này, chúng ta vẫn là đừng có đi kích thích chị ấy nữa, lỡ như chọc giận chị ấy, chị ấy lại làm ra chuyện bất lợi gì đối với Lục gia, sẽ không tốt.”
“Về phần, hôn sự của con và Vân Bân, thời kì đăcc biệt, con nguyện ý đợi thêm một chút, người khác nói thế nào về con, con cũng không thèm để ý, chỉ cần không ai mắng con của con là...... con riêng là được.”
Lời của Dương liễu, nghe giống như là đang giúp Vân Khuynh nói chuyện, lại một lòng bảo vệ lợi ích cho Lục gia, nhưng chỉ cần động não suy nghĩ kĩ một chút, thì sẽ phát hiện, thật ra cô là đang đâm một nhát dao lên người Vân Khuynh! Cố ý làm tăng sự căm hận cùng sự oán hận của Cao Thúy Lan đối với Vân Khuynh!
“Liễu Nhi, con chính là tâm địa quá tốt, Vân Bân nhà chúng ta cưới được con, mới là phúc khí lớn nhất!” Tầm nhìn của Cao Thúy Lan rơi trên bụng của Dương Liễu, trên mặt mang ý cười: “Con bây giờ hãy ở lại trong nhà này thật tốt, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, chăm sóc tốt cho cháu trai lớn của bác, chờ cháu trai lớn của bác bình an sinh ra, con chính là đại công thần của Lục gia chúng ta!”
“Ai dám giội nước bẩn lên người cháu trai lớn của bác, bác sẽ đi xé rách miệng người đó!”
“Còn con nha đầu Vân Khuynh kia!” Sắc mặt Cao Thúy Lan lại trở nên nham hiểm, hung tợn nói: “Lão điêu ngoa đó chết rồi, cô ta cũng không còn gì dựa vào, cô ta còn dám gây bất lợi với Lục gia chúng ta sao? Ta sẽ khiến cô ta sống không bằng chết!”
“Bác gái, chuyện này......” Dương Liễu còn đang “do dự.”
Lục Văn Bân kéo cô lại, nói: “Liễu Nhi, chuyện này, hãy nghe theo mẹ, không giải quyết Vân Khuynh sớm chút, chúng ta làm sao kết hôn?”
“Anh suy nghĩ một chút, lại bổ sung một câu: “Anh bây giờ sẽ cho người ta bắt đầu chuẩn bị, chờ tang lễ của Vân lão phu nhân xong xuôi, chúng ta sẽ lập tức làm hôn lễ.”
“Vậy...... thì nghe theo bác gái vậy!” Dương liễu “thẹn thùng” cúi đầu: “Bân, em yêu anh, gả cho anh, làm vợ của anh, vẫn luôn là tâm nguyện lớn nhất của em!”
Cao Thúy Lan hài lòng nói: “Còn gọi bác là bác gái sao? Trong lòng bác, con sớm đã là con dâu của bác rồi, sau này, hãy gọi mẹ đi!”
Dương liễu ngẩng đầu, một bộ dạng được sủng ái mà lo sợ, sau đó, thật vui vẻ gọi một tiếng: “Mẹ!”
“Ai!” Cao Thúy Lan vui mừng đồng ý!
Bà ta là thật sự rất vui khi mình có thể có được người con dâu như Dương Liễu vậy.
Thế nhưng sau đó, khi Lục gia phải bỏ ra sự tổn thất nặng mới lấy được giấy chứng nhận ly hôn của Lục Văn Bân và Vân Khuynh, sau khi rước Dương Liễu vào cửa, bà mới biết được, Dương Liễu bề ngoài yếu đuối hiền lành nhưng thật ra là một con rắn độc âm tàn vô tình, ngược lại đem toàn bộ Lục gia đều cắn tới máu chảy đầm đìa!
Mà bà ta cũng bị Dương Liễu ngược đãi, nhận đủ mọi sự sỉ nhục và tra tấn......
—— Đây là lời sau này.
Giờ này khắc này, Cao Thúy Lan, Lục Văn Bân, Dương Liễu còn đang ngồi chung với nhau, vui vẻ hòa thuận.
Trong lòng Cao Thúy Lan đều nghĩ, cũng nên dùng cách gì đó, mới có thể giúp con của mình hoàn toàn thoát khỏi con nha đầu Vân Khuynh kia, tốt nhất, dưới điều kiện tiên quyết là không làm tổn hại gì đến lợi ích của Lục gia, để con nha đầu đó mang tiếng xấu, cũng không dám ngẩng đầu lên nữa......
Đợi chút! Mang tiếng xấu?
Để một người phụ nữ mang tiếng xấu cách tốt nhất, cách nhanh nhất là...... màng mắt Cao Thúy Lan nhíu lại, xẹt qua một tia lãnh quang âm độc!
Sau cơm tối, Lục Văn Bân vội vàng đi lấy lòng Vân Bính Hoa, muốn Vân Bính Hoa mau chóng đem 60% cổ phần của Vân thị kia chuyển nhượng cho Dương Liễu, để giúp Lục thị vượt qua khủng hoảng kinh tế lần này.
Dương liễu liền ở lại Lục gia dưỡng thai, đồ đạc của cô đều đã chuyển tới, hiển nhiên đã thành nữ chủ nhân mới của ngôi nhà này.
Lúc đi ngang qua phòng của Cao Thúy Lan, cô nghe thấy Cao Thúy Lan đang gọi điện thoại cho ai đó.
“Nghe ngóng được con tiểu tiện nhân Vân Khuynh kia ở đâu chưa?”
“...... Khu biệt thự Thiên Lộc vùng ngoại ô phía Đông? Rất tốt! Bây giờ ngươi đi tìm thêm mấy người cho ta, cần nam.”
“Không được! Mấy tên lưu manh trên đường không được, phải có thân phận, nhưng thân phận không cao, loại người trong nhà có bà xã tương đối hung tợn, thích chơi gái, thường xuyên ra vào những nơi không đúng đắn......”
“Đúng! Chính là kêu các ngươi đi tìm con nha đầu Vân Khuynh kia, xử cô ta cho ta! chụp hình và quay video...... Sáng sớm ngày mai, ta muốn nhìn thấy tin của đại tiểu thư Vân gia làm chuyện xấu hổ với đàn ông trước quan tài của Vân lão phu nhân!”
“Tiền không thành vấn đề! Đem chuyện này xử lý gọn lẹ chút cho ta, sẽ không thiếu phần lợi của ngươi!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT