Trái dừa trên cây khá to, Tần Trường An cùng Diệu Diệu không đi quá xa, dạo trong chốc lát, tìm mấy trái dừa liền về nơi dựng lều.

Bên ngoài trái dừa tương đối cứng, tay không rất khó đập vỡ, nhưng bên ngoài có 3 cái lỗ nhỏ, dùng đũa chọc chọc mấy cái là được, không cần phải dùng đao.

Tần Trường An lấy nồi với đao ra, đặt trái dừa trong lòng bàn tay, cắm đao vào, làm nước bên trong chảy vào trong nồi.

Hắn lấy thêm một quả dừa, tìm ly nước trong ba lô, đổ nước vào trong ly cho Diệu Diệu.

—— Tổ tiết mục không chuẩn bị ống hút, cho nên uống nước phải dùng ly

Bọn họ còn hái được một ít lá dừa, đặt ở bên cạnh lều dưới tàng cây, làm ghế dựa.

Chờ những người khác mồ hôi đầy đầu cầm gậy gỗ trở về, liền thấy hai người kia dựa vào nhau ngồi dưới ràng câg, một người cầm một ly nước dừa, vừa uống vừa cười đùa nho nhỏ, bong bóng hồng nhạt ngọt ngào sắp bay tới chỗ bọn họ.

Vài người nháy mắt tâm tắc.

Cẩu độc thân bọn họ phơi nắng, mồ hôi đầy đầu, cực cực khổ khổ đi tìm gậy……

Kết quả trở về nhìn thấy hai người kia, che ô, cầm ly nước dừa, ngồi ở chỗ râm mát nói chuyện yêu đương……

Giữa người với người có còn chút công bằng nào không?

Muốn đánh người.

Cẩu độc thân ghen ghét, an ủi bản thân, “Không sao, ít nhất chúng ta có cá ăn.”

Đúng vậy, bọn họ nhàn nhã thì thế nào? Bọn họ ngọt ngào thì thế nào? Bọn họ giữa trưa không cá ăn a.

“Ha ha ha ha ha ha…” Người xem dịch mắt từ hai người kia tới đám cẩu độc thân, “Cẩu độc thân tự an ủi bản thân.”

Nhưng không bao lâu, bọn họ liền không an ủi được nữa.

Bọn họ cầm gậy, phơi nắng lâu như vậy, cũng không bắt được nhiều. Cặp đôi này lại không biết tại sao, đặc biệt được cá yêu thích, luôn có cá tụ tập về phía bọn họ, Tần Trường An dùng đao chọc một cái là trúng.

Một lát đã chọc được vài con cá to, nhìn đều đủ ăn mấy bữa.

Nhóm cẩu độc thân: “…………”

Người xem nhìn bọn họ từng bước từng bước trợn mắt há hốc mồm, cười thiếu chút nữa từ trên ghế ngã xuống.

Nấu cơm vẫn là Tần Trường An.

Ngồi ở bên hồ, giết cá, đánh vảy, mổ bụng, động tác thuần thục vừa thấy là biết không phải tay mơ.

Một con nấu thành canh cá, hai con cá đặt trên đống lửa nướng, bôi gia vị lên, hương khí dần dần bay ra…

Diệu Diệu chớp chớp mắt, thấu qua, “Thơm quá a, Trường An anh quá giỏi, khi nào có thể ăn a.”

Tần Trường An vừa thêm củi vào đống lửa, cảm giác đượ cánh mắt sùng bái của cô, thế nhưng so với lần đầu tiên viết ra một bài hát, được rất nhiều người thích còn có cảm giác thành tựu hơn, hắn nhéo tay cô, “Sắp chín rồi, đừng nóng vội.”

Đều là của cô.

Còn có, “Đừng ngồi gần lửa như vậy, dễ bị bỏng.”

Cá sắp chín, mùi thơm càng thêm nồng đậm…

Mấy khách mời đều đói bụng. Bọn họ buổi sáng không ăn nhiều, làm việc nãy giờ đã sớm đói bụng.

Tiểu vương vừa nhìn bên kia nuốt nước bọt, vừa lấy ra một con cá, nỗ lực đè lại, rất nghiêm túc nói với Tần Trường An, “Tần ca! Tần ca có cần một tiểu đệ không?”

Tốt nghiệp đại học, có chứng nhận sinh viên ưu tú, từng làm diễn viên, đã làm đạo diễn cái loại này.

Tần Trường An còn chưa trả lời, các fan lại thấy cá trong tay cậu giãy giụa mạnh mẽ, nhảy lên, đuôi cá bang một tiếng quất tới mặt cậu, cho cậu một cái đuôi, rớt vào trong nước bơi xa.

“Ngọa tào!” Tiểu vương sợ tới mức a a hai tiếng, liên tiếp lui ba bước, mới lau nước trên mặt, vẻ mặt mộng bức.

Các fan vô nhân tính ha ha lên,

Tiểu vương biết đã xảy ra chuyện gì, sờ sờ mặt mình “Được, anh không cần phải nói nữa, khả năng tôi đã biết đáp án.”

Ngay cả cá còn vả mặt cậu.

Tần Trường An cũng không vô nhân tính tới nỗi vậy, sau khi nướng hai con cá cho Diệu Diệu, cũng không ngại nướng cùng bọn họ.

Đến nỗi có thể nướng thành bộ dáng gì, vậy không liên quan tới hắn.

…… Hắn còn phải chọn thịt cá cho Diệu Diệu đâu.

Sau khi hết hai ngày, khách mời đều cảm thấy mình gầy đi vài cân.

Tổ tiết mục trước khi ký hợp đồng cũng đã nói, không phải chơi giả, dù sao cũng là phát sóng trực tiếp.

Tổ tiết mục còn đặc biệt hố.

Bọn họ dựng lều mới phát hiện, có lều có thể là hàng nhái hàng giả, nằm vào nhìn lên mới phát hiện, từng tia từng tia ánh mặt trời chiếu xuống.

Lều của Tiểu vương và Đại vương chính là như vậy.

Hai người bọn họ chung tiền mua một cái lều. Nhưng vội một buổi sáng, rốt cuộc có thể nghỉ ngơi, chui vào đi ngủ trưa liền phát hiện, lều của bọn họ có thể nhìn thấy bầu trời.

Ánh mặt trời kia……

Hơn nữa thời tiết còn thay đổi thất thường, giữa trưa còn mưa to, đang ngủ, bị mưa làm tỉnh giấc có cảm giác gì?

Tiểu vương cùng Đại vương hai người trong lòng không ngừng chửi má nó, chỉ có thể ở nhờ trong lêu của người khác cả đêm.

Còn có kem chống nắng gì đó, trước khi quay cũng đã bôi, nhưng kem chống nắng cần đúng lúc bôi lại, cách mấy tiếng phải bôi lại một lần.

Còn có ăn, chỉ có buổi sáng được ăn ngon trước khi quay, bữa trưa ăn cái gì thì phải dựa vào bản lĩnh của mình.

Nướng cá nửa sống nửa chín, sau đó phải cố nuốt không phải chỉ một người. Còn có một người trong lúc mổ bụng cá làm vỡ túi mật, vừa ăn miếng đầu tiên, nước mắt liền rơi.

Các fan đều là một đám vô nhân tính, sôi nổi chụp những khoảnh khắc mất mặt của thần tượng nhà mình lại, mấy tấm được hoan nghênh nhất theo thứ tự là, Triệu Điềm ăn phải miếng cá đắng, Tiểu vương bị cá quất đuôi vào mặt, còn có biểu tình của một đám người nhìn hai con người kia nị oai…… Khuôn mặt không biểu tình.

Tiểu thịt tươi sau khi trở về, đã thay đổi màu da, đứng một mình còn không cảm thấy rõ ràng, kết cục khi đứng chung với Diệu Diệu...

Tiểu thịt tươi về nhà xem lại chương trình, liền phát hiện da mình đen hẳn đi, còn đăng Weibo trêu chọc: Đi một chuyến, trở về biến thành người châu Phi.

Nhưng mà các fan cũng không quan tâm, vẫn đang ăn đường, thật lâu sau mới trở về, nhưng cậu cũng không được an ủi, các fan tỏ vẻ, “Làm ta giật cả mình QwQ, ta phải vuốt lương tâm nói, thần tượng, ngươi thật sự đen!”

“Trước kia ngươi như này 【 hình minh hoạ 】, bây giờ ngươi như này 【 hình minh hoạ 】, ta muốn lừa gạt bản thân chồng vẫn đẹp trai còn không được …”

“Chồng, ta đều sợ ngây người, buổi tối tắt đèn ngươi có thể đột nhiên biến mất hay không a.”

“Thần tượng! Sao ngươi không bảo vệ làn da a! Hoài niệm ( nước mắt rơi.jgp)”

Bây giờ thẩm mỹ của con gái theo kiểu nam sinh, người đàn ông mạnh mẽ không quá được hoan nghênh.

Tiểu thịt tươi nhìn các fan bình luận bên dưới, đều trợn tròn mắt. Cậu vốn là hy vọng được an ủi, không nói đến nhiều hay ít, cũng nên an ủi cậu đen cũng soái a…… Chỉ có mấy câu này?!

Mấy người đều là plastic fans đi!

Tiểu thịt tươi giải thích, tất cả mọi người đều đen, không chỉ có cậu. Đều là do tổ tiết mục.

Các fan gửi một rương lưỡi dao cho tổ tiết mục, đồng thời trở tay quăng mấy tấm ảnh, “Không phải, thần tượng ngươi đừng lấy cớ, CP ta thích cũng không đen! Diệu Diệu nhà ta còn trắng!”

Tiểu thịt tươi: “………”

Đó là bởi vì cô có người che chở!

Tiểu thịt tươi bị fans dỗi hoài nghi nhân sinh, nói giống như cậu không muốn trắng vậy…… Cuối cùng thậm chí đăng thêm một bài, “Vậy các ngươi nói, bây giờ ta đi phẫu thuật biến thành nữ có được không?”

Cậu vừa nói ra, mọi người liền hiểu ý của cậu.

Tần Trường An còn chưa gì, các fan liền cạc cạc cạc cười, đăng lại Weibo của Triệu Điềm, “Thần tượng, vết xe đổ, lời vàng ngọc hiểu biết một chút?”

Ở trước mặt Tần Trường An, giới tính nữ, chỉ có Diệu Diệu.

Tiểu thịt tươi: “………” Quỳ quỳ.

Khi CP Diệu Diệu và Trường An đang nổi, tiểu thịt tươi cùng fans trêu chọc nhau cũng nổi một đợt, mang đến cho tiểu thịt tươi lượng fans không nhỏ.

Ba Lê từ trên xe đi xuống,

Phó Viễn nhìn tất cả đều là tin tức của Tần Trường An, ý cười trên mặt dần dần biến mất, hiện ra vài phần tối tăm bực bội.

Tần Trường An Tần Trường An…… Người này phảng phất là kẻ thù của hắn ta, nhiệt độ vẫn luôn đè ở trên đầu hắn ta không nói, ngay cả người đàn bà hắn ta coi trọng cũng ở trong vòng tay của hắn.

…… Sớm muộn gì cũng giết chết hắn.

Phó Viễn sờ sờ đôi mắt, nhỏ vài giọt thuốc nhỏ mắt, lộ ra vài phần tàn nhẫn.

Lúc sau phun khói, lấy di động ra, “Alo? Lý phu nhân? Tới đây.”

“…… Không muốn tới?” Hắn ta hút thuốc, cười lạnh, “Bà không muốn quyền trong công ty nữa phải không? Hoặc là, bà muốn cho chồng bà biết, bà cùng tổng giám đốc Trần……”

“9 giờ, tôi ở chỗ cũ chờ bà.” Nói cái gì không muốn, còn không phải ở dưới thân hắn ta rên rỉ?

Hắn ta tắt tàn thuốc, chuyện thu mua cổ phiếu cũng nên thu lưới.

Dị năng của hắn ta nhìn tương đối râu ria, nhưng phải biết cách dùng. Người chết mới có thể không tiết lộ bí mật, vì bí mật mà giết người, những lời này đã đủ để thuyết minh, bí mật nào đó đủ để có thể giết người.

…… Vừa lúc hắn ta có thể nhìn thấy.

Chỉ cần cẩn thận một chút, bóp chặt nhược điểm, những bí mật này sẽ mang lại cho hắn rất nhiều thứ.

Buổi tối 10 giờ

Phó Viễn tay trái cầm áo khoác, khi đi ra ngoài đi toilet, đi ngang qua một căn phòng, đột nhiên ngừng lại.

Phòng này hình như có người vừa đi ra ngoài, cửa không khép kín, có thể từ một khe nhỏ nhìn cảnh tượng trong phòng, mấy người đàn ông trung niên nhìn áo mũ chỉnh tề ngồi ở trên sô pha, nhìn kỹ, mấy tiểu cô nương lại ngồi giữa hai chân bọn họ.

Phó Viễn dừng lại không phải bởi vì chuyện này, —— có một giọng nói nghe được sự bất mãn bên trong.

“Anh trai ta cũng thật là… Con gái có một đứa…… Gả cho… Còn có… Tần Trường An… Chỉ một diễn viên nhỏ bé…”

Tần Trường An…

Phó Viễn rũ rũ mắt, cẩn thận suy tư, đột nhiên nhìn chằm chằm người đàn ông nói chuyện bên trong.

Cười, gõ cửa phòng……

Ư Ư: Team cú đêm đâu ròi❤❤❤

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play