Sáng sớm, Phi Dương bật dậy khỏi giường, hắn nhanh tay mặc lại toàn bộ quần áo. Hôm nay, hắn chính thức chuẩn bị đi về gia tộc, mọi thứ cần phải đầy đủ để tác chiến.
Mộng Dao bây giờ cũng đã mở mắt, nàng cảm nhận được Phi Dương cũng đã dậy rồi, không biết vì lý do gì, nàng nhìn hắn hỏi: "Chàng tính đi đâu mà ăn mặc chỉnh tề thế".
Phi Dương nghiêm túc nói:"Hahahaa, ta chuẩn bị về gia tộc, có nguy hiểm đấy, liệu nàng có muốn theo ta về không".
Mộng Dao thấy lạ, nàng hỏi: "Chuyện gì nguy hiểm, chẳng lẽ gia tộc chàng có thứ gì sao".
"Ta cũng không biết nữa, nàng có đi không thì quyết định ngay đi, ta còn khởi hành". Phi Dương nói.
Mộng Dao chau mày, giờ nàng đang xao động. Nàng sợ Phi Dương thật sự còn lâu nữa mới về lại tông môn. Hơn nữa đi gia tộc Phi Dương có thể gặp bố mẹ chồng tương lai. Cắn răng, nàng quả quyết: "Được, thiếp đi cùng chàng".
...
Cổng tông môn, cả 7 tên Võ Hoàng đều đã tập hợp tại đây đầy đủ, nhìn thấy Phi Dương, Mộng Dao lúc, tất cả đều cúi đầu hô: "Chào, đại ca".
"Các người bảo vệ cô gái này cho ta. Còn giờ, khởi hành". Phi Dương hô lớn chỉ về Mộng Dao. Hắn cũng không định đột phá trong tông môn chút nào, đơn giản là hắn không muốn lộ tu vi và mấy lão trưởng lão kia để ý. Nếu bọn hắn bắt hắn về tông cho hắn tu luyện ở mật thất thì ngày tháng năm nào mới đột phá.
...
6 ngày sau, Phi Dương đang ngồi trong cỗ kiệu cảm ngộ lấy. Cuối cùng, thanh âm hệ thống đã vang lên:
"Keng, thăng một cấp, cơ thể trở lại trang thái đỉnh phong. Điểm kinh nghiệm tiếp theo cấp là 0/15,000,000."
Nghe thấy cái kinh nghiệm này, Phi Dương tại chỗ há hốc mồm. Má mày, 15 triệu, nhiều vcl. 1 tên Võ Tôn đỉnh phong cho có mỗi 3 triệu. Nếu lại đột phá lên 1 cảnh giới nữa, Phi Dương không còn dám tưởng tượng số kinh nghiệm sẽ nhiều đến đâu.
Bất quá, đến đâu hay đến đấy, đột phá xong xuôi cái đã. Quyết định nhanh, Phi Dương hô lớn: "Tất cả dịch ra hết, ta muốn đột phá".
Bảy tên Võ Hoàng nghe thấy càng há hốc mồm. Võ Tôn người nào không phải già khúm núm chứ, một người mới 18 tuổi ( tuổi Phi Dương là 18 rồi nhé) vậy mà là Võ Tôn, nói vậy ai tin.
Một tên Võ Hoàng hô lên: "mọi người, tản".
Ầm Ầm ầm
Khí thế khổng lồ từ người Phi Dương hình thành. Đất trời tối đen, mây đen lần nữa hội tụ tại chỗ hắn. Lần này phạm vi không nhỏ như Võ Hoàng nữa.
Mây đen giăng đầy 10km đại địa, từng tia sét hạ xuống đánh lên người Phi Dương. Phi Dương lúc này có thể cảm nhận được, thiên nhiên đang truyền sức mạnh cho hắn.
Mỗi lần truyền, khí tức của hắn lại nhảy lên một đoạn, khí tức cứ như vậy mà bạo tăng. May mà hắn chọn đi con đường hoang vắng để đột phá không thì dị tượng đủ để khối người nhìn thấy.
10 canh giờ liên tục trôi qua, cuối cùng cảnh giới của Phi Dương đã hoàn toàn là Võ Tôn Sơ Kỳ. Hắn mở mắt ra, cảm nhận được sức mạnh trong người mình tuôn chảy, đúng là mạnh gấp 10 thật. Không biết là Võ đế sẽ gấp mấy Võ Tôn đây.
Không nghĩ nhiều, hắn trực tiếp mở ra hệ thống xem xét.
"Keng, hệ thống 4.0 đang được khởi tạo, ký chủ không cần đợi, cập nhật không có nhiều".
Hệ Thống 4.0
Họ Tên: Phi Dương
Cảnh giới: Võ Tôn sơ kỳ.
Lực chiến: 8.000 thiên lực
(3000/1 đòn)
Kinh nghiệm: 0/15.000.000
Thiên Phú: Tinh thần (kém), Bách Độc Bất Xâm (level 1)
Thần Thông: không
Công pháp:
+Song đấu cực quyền (tầng 5) x1.5 sát thương- bạo kích x1.5 sát thương. (Bắt buộc cần nguyên lực để dùng)
+Thôn Phệ lực lượng(hoàn thành) hấp thu 5 thành.
+Thiên Nhãn tăng phúc ( hoàn thành)
+Hư không ẩn sát thuật(tầng 3)(mất khả năng chui vào không gian) ẩn nấp( bất động sẽ che dấu hoàn toàn hoặc che dấu 1 đại cảnh giới),cảm nhận (20km lên 25km),tăng tốc (x2.7), dịch chuyển 15 m hồi 5 ngày.
- Khai Thiên Trảm Thức: Khai Địa( x1.8 sát thương + bạo kích), Khai Mang (x2.2 sát thương)
+Tay không phá lực(không mạnh x10 hoặc giảm sát thương từ đón đánh lớn hơn x10)
+Cuồng Bạo Chiến Điển (tầng 2): (Xóa bỏ cuồng bạo điểm vì sức mạnh của ký chủ đã x10 rồi không thể tăng thêm) Chức năng mới: Cuồng bạo (gồng lên tăng x1.2 toàn bộ chỉ số, duy trì 30 phút/ hồi lại trong 2 ngày).
+Dò xét tu vi(không quá 1 đại cảnh giới)
+Thông báo khi giết địch hoặc có gì mới.
+Vật Phẩm: Barrett m82a1 (800 thiên lực/1 viên) x1.8 sát thương.
Lưu ý: Ký chủ giết võ linh sẽ không thăng cấp được kinh nghiệm nữa.
Thư viện: Thẻ tím quay số, hệ thống tư vấn.
Phi Dương mộng, nó cập nhật mấy cái quái gì đây. Hệ thống tư vấn ư, ca cần sao. Lại còn thẻ quay, hắn méo muốn gặp thằng già kia chút nào.
Phi Dương không khỏi sủa tục: "Hệ thống, mày cập nhật mấy cái xàm l*n gì thế. Tất cả đều bị neft, kinh nghiệm thì đòi hỏi càng lúc càng nhiều. Chẳng lẽ bảo ta đi bắt nạt kẻ yếu đâu này".
Thử dài, Phi Dương liền bấm xem xét cái Hệ thống tư vấn sao.
Chức năng: Hệ thống tư vấn
Thuộc tính: Giải đáp mấy thắc mắc của ký chủ.
Lưu ý: Có câu hỏi không trả lời được.
Nghe được chút hơi khói, Phi Dương cắn răng. Hắn thử hỏi hệ thống một câu xem sao: "Hệ thống, sao cập nhật ít thế hả".
"Xin lỗi ký chủ, ta không biết".
"Thảo, một câu không biết là xong chuyện, ngươi là người cho đồ mà". Phi Dương thầm nghĩ, hắn sợ nói ra hệ thống biết a. Cuối cùng vẫn là xài thử loại thẻ tím mới này đi.
Phi Dương vào thẳng mục Hệ Thống Quay Số, nhấn chữ vào."Ầm" to một tiếng, chóng mặt một lúc, hẳn xuất hiện tại chỗ lúc trước.
Rút kinh nghiệm từ trước, hắn chạy thẳng lên trên. Tới đỉnh, hắn hô to: "Lão bản, ta lại làm phiền a".
Lão bản này quét qua Phi Dương nói: "Quay số chứ gì, không cần cười to như vậy".
Phi Dương gật đầu lia lịa, rút ra cái thẻ tím: "Đúng, đúng rồi, mà thẻ tím khác thẻ vàng chỗ nào vậy lão bản".
Lão bản nhe răng: "Ngươi có thẻ tím, Hahahaa, thẻ tím đặc biệt hơn thẻ vàng nhiều".
"Thẻ vàng là mấy món trong sáng, thẻ tím chính là đồ hắc ám. Tựa như cái quán của ta chỉ bán những hộp này, nhưng là hộp tím là buôn bán lậu, đồ nhập lậu, hàng cấm đó".
Phi Dương cuồng hỉ, vậy chẳng phải nói, thẻ tím ngưu bức hơn thẻ vàng sao. Đính chính lại suy nghĩ chút: "Còn có loại thẻ khác ngoài tím và vàng không".
Lão bản phất tay: "Không có đâu, ngươi quay luôn bây giờ đi, không có thời gian".
Nói xong, lão này đánh mạnh một phát xuống sàn, một cái mật thất liền được mở ra, bên trong tràn ngập toàn là những hộp quà màu đen. Cái nào cái nấy đều mang mùi tử khí (mùi người, sinh vật chết).
Phi Dương cũng không dị ứng mùi người chết chút nào, hắn giết người nhiều rồi, ngửi đã quen. Nhanh tay, hắn chọn lấy 10 hộp to nhất để lên bàn quay.
Lão bản cười gằn, tay bấm vào nút: "Nào, bắt đầu quay".
Lạch cạch lạch cạch.
Chiếc kim liên tục xoay vòng, mỗi một vòng lặp tốc độ ngày một nhanh, lướt qua lướt lại, lướt qua lượt lại. Chậm dần, dừng lại, dừng lại.
Cạnh cạch.
Cuối cùng, kim đã dừng lại, nó chỉ vào chiếc hộp to nhất, dài hơn cả chiều cao của hắn, chiều rộng thì bằng 2/3 chiều dài, mùi máu của cái hộp cũng nồng đậm nhất. Phi Dương tim hơi nhảy, vội vàng cầm xuống cái hộp, mở ra.
Đập vào mắt hắn, là một vũng máu tươi trong cái hộp. Phi Dương nhìn lão bản: "Lão bản, tại sao không có gì".
"Hừ, vật phẩm này cần uống máu nên phải bảo quản bằng máu, ngươi ngu quá". Lão Bản nói.
Phi Dương run run, hắn thọc tay vào vũng máu. Sờ đến đáy, hắn thấy một vật cứng cứng. Vận sức, hắn kéo lên.
Rầm!
P/s: Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ.