Ông còn dám can đảm ở địa bàn của tôi, đứng trước mặt tôi, động vào người của tôi!
Nháy mắt cả Hogwarts đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn Riddle, bên trong những đôi mắt ấy lóe lên không phải trái tim thì là ngôi sao, đặc biệt Slytherin hưng phấn nhất, nếu không phải Sheryl phản ứng nhanh, ra hiệu cho bọn họ đừng nói lung tung, phỏng chừng bọn họ đã tập thể quỳ xuống hô to My Lord.
Abraxas cũng rất hưng phấn, nhưng... Liếc Finger một cái, 【Voldy, thân ái, lần sau chú ý dùng từ. 】
"Mày! Mày nói bậy bạ gì đó!" Mọi người vỗ tay cho Fudge đi, gã còn có thể mở miệng được kìa.
Riddle khinh bỉ nhìn gã một cái, búng tay, tấm da dê gã cầm tự động bốc cháy, Fudge như một nữ sinh nhìn thấy con chuột, hất tấm da dê ra, còn ngao ngao thét lên.
"Đó là công văn!" Chuột cũng có lúc dám cả gan khiêu chiến mèo, dù chỉ là trong nháy mắt.
"Bớt chơi cái điệu với tôi, ông có tư cách tự cao tự đại à? Quý tộc tôi thấy còn nhiều hơn phù thủy ông đã gặp, quan liêu tôi biết cũng nhiều hơn Muggle ông đã gặp." Đây là lời thật, đời trước mỗi ngày cậu xem tin tức gặp mặt người lãnh đạo, "Tôi đốt công văn? Có à? Công văn bắt người của Bộ Pháp Thuật sẽ ban ra từ một phân bộ lâm thời chỉ có ba người? Ông Fudge, tội danh lạm dụng chức quyền phi pháp giam cầm học sinh vô tội cũng không nhỏ lắm đâu..."
Fudge không dám tin mở to đôi mắt chuột. Riddle lại rất ngầu mà nhướng mày, tiếp tục kích thích, "Nhận được lệnh truyền của ngành chức năng liên quan trực thuộc Bộ Pháp Thuật ở thời gian chỉ định tới nhận câu hỏi điều tra mới là trình tự bình thường, trực tiếp tới cửa bắt người là cái cớ gì! Ông là cọng hành nào, củ tỏi nào, Auror? Cục trưởng Ban Thi hành Luật Pháp Thuật? Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật? Hoặc là Finger phạm vào tội ác tày trời người người oán trách gì, cần một... 【 tinh anh 】 như ông đích thân áp giải tới Bộ Pháp Thuật?"
"Đây là trình tự!!!"
"A ~ giọng cũng không nhỏ, thưa ông Fudge không biết hối cải, tôi sẽ không bị ông lừa đâu, trình tự? Trình tự gì? Quy tắc ngầm mới có à, phó bộ trưởng mới nhậm chức kính yêu của chúng tôi ám chỉ các ông phải không, lần này xem như là khai hỏa danh tiếng của các ông? Hừ, Slytherin bao che khuyết điểm đã nổi tiếng ngàn năm, cho dù là sai chúng tôi cũng sẽ lật ngược phải trái, huống chi chuyện này khởi đầu là do kẻ ngu xuẩn như ông mới sáng sớm đã ăn không nói có tới đây làm ầm ĩ. Lãng phí thời gian của mọi người, ô nhiễm tầm mắt của chúng tôi, kích thích thính giác của chúng tôi, phá hủy hình tượng của Bộ Pháp Thuật trong lòng các phù thủy Anh đời kế tiếp." Tội danh cực lớn, nhưng Gryffindor khi nghe thấy mấy chữ bao che khuyết điểm đều đồng loạt gật đầu, sau đó bớt thời giờ căm tức đối thủ cũ.
Mắng xong rồi Riddle chợt nhớ ra, giờ cần làm nhất là khiến ai ai đó của nhà mình thoát tội, ánh mắt màu đen như biết nói kèm theo khuôn mặt tuấn mỹ vô song nhìn về phía bàn Ravenclaw, một nữ sinh Ravenclaw tóc xoăn nâu phủ dài đến eo dáng vẻ nghìn vạn đứng lên, hành cái lễ khi gặp Thủ Lĩnh của Slytherin. (P. S cô ấy là chiến lợi phẩm năm trước)
"Monica, tội của bọn họ tính thế nào."
"Căn cứ vào điều 15 chương 1 trong Hành vi chuẩn mực của Nhân viên công vụ trực thuộc Bộ Pháp Thuật và điều 8 chương 3 của Điều lệ khi chấp hành pháp luật phiên bản chỉnh sửa cuối cùng năm 1940. Giả mạo nhân viên cơ cấu quyền lợi, hoặc giả mạo quan viên Bộ Pháp Thuật, đồng thời tạo thành uy hiếp đối với an toàn tánh mạng con người và tài sản, hoặc lợi dụng thân phận giả mạo giành tư lợi, bồi thường từ 1~2 vạn Galleon, 3 tháng giam cầm Azkaban, nếu là nhân viên công vụ, cách chức, chung thân không thuê mướn. Wizengamot có thể căn cứ tình tiết phạm án để tăng thêm phán quyết." Không hổ là Ravenclaw, điều lệ không sót một chữ, còn rất thông minh tiết kiệm các tình tiết giảm án.
"Định nghĩa về vật phẩm Nghệ Thuật Hắc Ám?"
"Nghệ Thuật Hắc Ám, là thông qua các thủ đoạn như bùa chú, độc dược, cổ ngữ Runes, pháp trận hoặc luyện kim tạo thành vết thương có thể trong thời gian ngắn cấp tốc tổn thương tánh mạng con người hoặc để lại hậu quả không thể trị liệu mang tính vĩnh cửu. Những vật phẩm mang tính phá hủy đại quy mô không thể nghịch chuyển, và có thể gây ra những tổn thương chậm rãi không thể nghịch chuyển như suy nhược, già yếu, mất đi pháp lực, thân thể biến dị vân vân đều được định nghĩa là Nghệ Thuật Hắc Ám."
"Rất tốt, tiểu thư Monica, trí nhớ của cô đáng được ca ngợi."
Monica đỏ mặt, ngượng ngùng nhìn Riddle, lại liếc nhìn bạn trai vẻ mặt tự hào trên bàn Slytherin "Tàm tạm, tôi chỉ là thích xem chút sách tiêu khiển."
Mấy cái xem như đọc rộng co rút khóe miệng, trong đầu lóe lên độ dày của mấy quyển sách ấy, tiêu khiển...
Riddle rất không phúc hậu cho rằng, nếu JKR cẩu huyết tí, Hermione Granger tám phần mười là nghiệt trái của quý cô Ravenclaw này. (Ê! Tuổi tác không đúng.)
"Finger, nhà các cậu có mấy thứ này sao?"
"Đương nhiên là không rồi!" Finger cũng bất đắc dĩ lắm, Riddle bão nổi xong ra vẻ rất nhiều người đã quên cậu mới là chính chủ của vụ việc.
"Ồ?" Nói tiếp đi.
"Ai sẽ rảnh rỗi cất giữ mớ bom hẹn giờ ấy hả, để ba cái đồ nguy hiểm như vậy trong nhà, là tiêu diệt địch nhân hay đối phó với mình, lại nói lũ bọ chét này đã giày vò hơn nửa năm, cho dù trong nhà có gì dị thường, để phòng ngừa phiền toái, cũng đã sớm dọn sạch rồi!" Có thể biết bom, kỳ nghỉ hè này bổ túc hữu hiệu.
"Đáng tiếc ~ hiển nhiên các vị quan viên của chúng ta cho rằng những thứ như bình trà biết cắn người cũng coi như là vật phẩm Nghệ Thuật Hắc Ám nguy hiểm." Riddle hời hợt kéo sự chú ý của mọi người về chỗ ba tên củi mục, "Các ông là phù thủy thật à?" Xung quanh vang lên tiếng cười nhạo, cũng trộn lẫn không ít ánh mắt giận dữ, bị đùa giỡn không chỉ có Slytherin.
Riddle âm thầm gật đầu, cậu rất hài lòng với phản ứng của mọi người, cuối cùng... Bình tĩnh nhìn Fudge, khóe miệng nở một nụ cười nếu Dumbledore nhìn thấy tuyệt đối sẽ mời cậu đi uống trà.
Mồ hôi lạnh chạy ròng ròng, Fudge vặn cái mũ trong tay nhìn hiệu trưởng ấp úng không nói nên lời, cuối cùng chỉ có thể ngây ngốc ha hả hai cái với Dippet, xoay người thậm chí không kịp ngoắc hai gã thuộc hạ từ đầu đến cuối chỉ làm bối cảnh chạy theo, nhưng phản ứng của hai bối cảnh ấy không chậm, theo sát sau Fudge còn ỷ vào ưu thế chân dài ẩn ẩn có xu thế vượt trước.
Ai... Riddle thở dài, Hogwarts ơi, không gian lớn thế để làm gì?
Cây đũa phép gỗ thuỷ tùng không nhanh không chậm vung lên, cửa chính của lễ đường sập vào mũi Fudge.
"Hiệu trưởng, ông Fudge của chúng ta đã hẹn mấy giờ?"
"Một giờ chiều." Lão hiệu trưởng hoà ái nhìn Riddle, trường học không có Dumbledore cũng có người có thể trấn giữ, ừm... Tốt lắm, có thể suy xét chuyện về hưu rồi.
"Mấy vị đây tới sớm như vậy, khẳng định là muốn thăm lại trường cũ rồi, vậy chúng ta sao có thể thất lễ thế chứ?" Sắc mặt của Fudge thay đổi. (Dù sao màu gì gã cũng đã đổi rồi.)
"Huynh Trưởng Potter." Riddle đột nhiên nhìn về phía Gryffindor.
"A?" Con sư tử đang ngồi xem kịch còn kém không cắn hạt dưa ngây ra, sau đó có vẻ ngượng nghịu khi bị mọi người nhìn chằm chằm.
"Tôi nghĩ các cậu hẳn khá thân với Hagrid, có thể nhờ cậu dẫn bọn họ tới chỗ Hagrid không?"
"Tôi..." Gryffindor đối mặt với yêu cầu của Slytherin còn có thể có phản ứng gì, phản đối, phản bác cộng thêm phản kháng. Đáng tiếc là vị Potter này không chú ý thấy khi Riddle nói chuyện mắt nhìn không phải mình.
"Brenda~" Mỹ nữ bên cạnh lạnh lùng hừ một tiếng.
"Rồi rồi, thân ái, anh đi liền đây."
Khóe miệng Riddle co quắp, hình thức ở chung của các CP Thế Giới Phù Thủy sao cũng là tuần hoàn. "Thuận tiện nhắc nhở Hagrid, bệnh của ông chú giữ khóa trường chúng ta là bọn họ gây ra."
"Chiêu đãi đến... một giờ chiều à?" Lực sát thương của Hagrid bọn họ còn không biết sao, vô ý cũng có thể chết người, cố ý dẫn cái lũ này vào Rừng Cấm chơi một tăng, bao bọn họ muốn chết cũng khó. Đừng quên, Hagrid là Gryffindor. (Bản lĩnh gặp rắc rối.)
"Không đến tám giờ tối không cho thả người, mấy vị, chúc mấy vị có 12 mấy giờ vui sướng." Riddle lễ phép khom người, tư thế tiêu chuẩn như cáo biệt với di thể.
"Không thành vấn đề." Potter rất Gryffindor dùng nắm đấm giải ba người trưởng thành này đi.
A, người đi rồi, kế tiếp làm gì đây? Riddle nhìn các thầy trò dòm cậu lom lom xung quanh, còn quên gì à?
"Monica, có rãnh thì giúp Finger viết một tờ đơn khởi tố, quan viên Bộ Pháp Thuật... ừm?"
"Dạ." Ánh mắt của mỹ nữ tóc xoăn rực rỡ hẳn lên, tìm ra lỗ thủng giữa những câu chữ nghiêm mật rồi tiến hành phê phán luôn là điều cô yêu nhất, huống chi lần này vừa cho phép cô phát huy đầy đủ bản lĩnh, còn có thể giúp đỡ bạn học. Ừ, người lãnh đạo này của bạn trai rất tốt.
"Finger, cậu mau về đi, cha mẹ cậu tám phần mười bị giữ ở Bộ Pháp Thuật, tìm thêm mấy thân thích có thể nói được. Mọi người trong nhà có ai làm việc ở Ban Thi hành Luật Pháp Thuật thì viết giúp lá thư giới thiệu." Có mấy Slytherin lập tức lấy ra tấm da dê, người bên cạnh giúp dọn bàn ăn. (Có nhớ không, giờ là giờ ăn sáng.) Cá biệt có Ravenclaw và Hufflepuff cũng muốn viết, suy nghĩ một hồi, vừa nãy Riddle là nhìn bàn Slytherin mà nói, hẳn không cần bọn họ xía vô...
"XX, cậu nghĩ tôi có nên viết không?"
"Cha cậu đâu phải quan lớn gì, xía vô làm chi." Không phát hiện bọn nhỏ của gia đình thực quyền đã viết rồi à.
"Người ta muốn Riddle nhớ người ta."
"Ba cái chuyện bé tí, bõ bèn gì, chính cậu ấy còn chưa để trong lòng." Một cái đầu óc rõ ràng chỉ Riddle đã bắt đầu ăn điểm tâm.
"Ê, bạn gái cậu không phải Slytherin à?" Người nào đó ở bàn Gryffindor.
"Đúng vậy, cô tôi làm ở Ban Sinh Vật Huyền Bí, cha tôi là Auror, chú ở Sở Bảo Mật, thím là Sở Cấm lạm dụng chế tác của Muggle..." Mỗi người một ban ngành, nhà này đủ thần kỳ, chỉ thiếu Ban Thi hành Luật Pháp Thuật, "Nếu tôi cưới Else nhà tôi sẽ viên mãn." Ôn nhu nhìn bạn gái múa bút thành văn trên bàn Slytherin.
"Voldy? Cậu không muốn nói gì à?" Potter tiễn Fudge đi đã trở lại, Finger cầm mấy lá thư, kéo Slughorn chạy tới lò sưởi, mỹ nhân Monica hôn bạn trai mình một cái rồi trốn học tới thư viện tra tư liệu viết đơn khởi tố.
Abraxas rất có thâm ý nhìn Riddle, nở một nụ cười ôn nhu, không hổ là Riddle của cậu, quả thế.
Các Slytherin phía sau lại là đờ đẫn hóa thân với bối cảnh cuốn theo chiều gió...
"Bọn họ làm gì vậy?" Tập thể đờ ra, thật mất mặt Slytherin mà.
"Không có gì chỉ là vừa rồi cậu nổi bật quá đấy."
"Ôi ~" Riddle ôi một cái rồi thôi, cậu nổi bật như vậy không phải lần đầu, nhớ năm đó khi Abr bị thương cậu đã mắng cả Dumbledore, giáo huấn mấy thằng hề mình chướng mắt thì có gì ghê gớm.
"Voldy, ba ngày sau đẩy buổi tụ hội của Slughorn đi, chúng tôi có chuyện muốn nói với cậu." Ngữ tốc của Abr tăng nhanh, nhất là khi lướt qua từ chúng tôi và cậu.
"Được." So với lá mặt lá trái cùng Slughorn đương nhiên hẹn hò sẽ tốt hơn.
Ba ngày sau...
Riddle cứng ngắc nhìn cái ở trước mặt... "Đây là cái gì?"
Finger quỳ trước mặt Riddle rưng rưng muốn khóc, sếp à, mặc dù biết cậu rất quấn quýt, nhưng cũng quá không nể mặt đó, cái nhà cậu vì tăng thêm mặt mũi cho cậu, dám tìm ra lời thề dài dòng nhất phức tạp nhất ngoằn ngoèo nhất bắt tôi học, tôi khổ lắm nha, thấp cổ bé họng, lời tuyên thệ còn phức tạp như thế, ngay cả người ông vô tư tới vô tâm nhất nhà tôi cũng phải đồng tình, kết quả tôi vất vả đọc xong rồi, sếp cậu chỉ quăng một câu... cái gì...
"Lời thề, tôi đại biểu gia tộc Finger tuyên thệ trung thành và đi theo ngài." Finger lại muốn khóc, cậu chợt nhớ ra cái mớ dài lê thê ấy... kỳ thực chỉ cần một câu thế là đủ.
"Vì sao?"
"Vì ngài đã nói tôi là người của ngài... Ai u! Tôi sai rồi tôi sai rồi, ngài ấy là của cậu, ngài ấy là của cậu." Nửa câu sau là nói với Abraxas đang chơi Crucio.
"Abr, chuyện này rốt cuộc là thế nào?"
"Cậu ấy đang tuyên thệ trung thành, Voldy. Tuy rằng dùng từ không thỏa đáng, nhưng ba ngày trước cậu quả thật đã biểu lộ quyền sở hữu cậu ấy, cậu ấy hiện tại đang nhận lời mời của cậu, giờ cậu cần phải làm là nhận lấy gia huy của cậu ấy." Nói xong Abr thu hồi ý cười, dùng tư thế tiêu chuẩn nhất thành kính nhất quỳ một chân, "Cũng xin hãy nhận lấy sự trung thành của nhà Malfoy, My Lord."
"Abr?" Chuyện gì đang xảy ra? Ở trong mắt Riddle, cậu chỉ là Thủ Lĩnh, tương đương với chức cán bộ lớp, quá lắm là Anh Đại của trường, thế nào mà nhảy tót đến chức chủ tịch nước vậy?
Đôi mắt màu xám lam của Abr lần đầu tiên nghiêm nghị trừng Riddle, hàm nghĩa là 【 Cậu thử nói không cần tôi xem... 】.
Riddle hiểu, cho nên mới khó trả lời.
Không phải không cần cậu, là không cần cậu thuần phục... Ách... Nhìn quanh, muộn rồi, đã quỳ cả đống.
"Các cậu giỡn gì vậy?"
"Merlin chứng kiến, tôi #¥◎ (tên người) đại biểu ¥% (tên gia tộc) tuyên thệ, phụng Lord Voldemort làm chủ, dâng lên trung thành của mình, nguyện vọng của ngô Vương là đích đến của bầy tôi, hướng ngô Vương chỉ là phương hướng dẫn đường cho bầy tôi."
Finger nghiến răng nghiến lợi, vì sao các cậu nói một câu là xong, mà tôi phải học thuộc lòng những hai tấm da dê!
"Tôi cự tuyệt!" Riddle nổi giận đùng đùng cự tuyệt, kết quả cái bọn đang quỳ nửa điểm cũng không bất ngờ, tất cả đồng loạt đứng lên, Walburga bước ra làm đại biểu.
"Tôi đã nói là quá nhanh mà, giao cho cậu an ủi. Voldemort, đồng ý thì nói một tiếng nhé." Ê ê, các cậu cũng tùy tiện quá đó.
【 Không tùy tiện không được, Vua của bọn họ ra vẻ mất hứng rồi, chẳng lẽ bảo bọn họ quỳ tiếp? Slytherin sẽ không ủy khuất mình, đây là lời Voldemort đã nói, dù sao có Malfoy giải quyết. 】 Bầy rắn kiên định gió bên gối là ngọn gió lành nhất giải tán, để lại hai người bạn thân của Thủ Lĩnh Riddle.
"Abr! Chuyện này là thế nào."
"Voldy, tôi biết cậu không thích, nhưng chuyện ngày đó thật là khiến tôi khó xử, cậu mời chào ở trước mặt mọi người, còn tuyên bố Slytherin là của cậu." Cho nên chúng tôi chỉ có thể là của cậu. "Tôi đã hỏi Saga rồi, anh ta rất vui vẻ." Xì ra lá thư của một vị bạn đời khác.
"Tôi là máu lai."
"Nhưng cậu cũng là người thừa kế của Slytherin, Hogwarts đã thừa nhận, cậu không nhìn thấy khế ước à?" Thomas thong thả gặm táo, cậu là người rãnh nhất, gia tộc của cậu ở Đức, thuộc về Gellert. "Ngay bên dưới đống giấy nháp Cổ Ngữ Runes cạnh luận văn độc dược của cậu đấy."
"Nói chung tôi mặc kệ." Riddle nhìn chằm chằm lá thư của Saga, anh ta làm phản từ lúc nào?
"Khế Ước Phép thần bí và thú vị hơn cậu tưởng tượng nhiều lắm, Riddle." Sheryl vỗ vai, "Nghĩ thoáng tí đi, có cả đống thuộc hạ nghe lời cũng đâu có tệ, ngày đó Fudge tới quấy rối cậu không phải làm tốt lắm à."
"Ngày đó là vì giận..." Time-Turner đâu? Cậu phải trở về.
"Vậy tiếp tục giận đi, bản cô nương đã tuyên thệ, cậu còn cự tuyệt." Pallas bày ra cái mặt nữ vương chỉ kém cây roi, "Cho dù không có chuyện ngày hôm qua, mọi người cũng sớm có quyết định, nếu không cậu cho là bọn họ vì sao có thể nhanh như vậy đại biểu cho gia tộc? Không phải quý tộc nào cũng có quy củ mặc cho người thừa kế đời sau định đoạt như nhà Malfoy."
"Đã sớm biết?!" Sao mà biết được?
Mọi người đồng loạt chỉ vào một góc bí ẩn trong phòng sinh hoạt chung, chỗ đó, tiểu cô nương Nagini năm năm trước chỉ chừng hai ngón tay nay đã thô như cổ tay, nàng đang cuốn mình lại, dùng đuôi lật lật một quyển sách dạy nấu ăn, thỉnh thoảng gõ một cái. (Gọi món)
"Không đâu." Riddle kiên định khẳng định. "Vì sao Saga lại đồng ý?"
"Tôi thì không cần phải nói, chuyện này liên lụy tới tôi, nhưng Saga sẽ không mặc kệ cảm tình và lập trường của cậu, vì chuyện này là tốt cho tất cả. Nhận lấy quyền lợi chúng tôi dâng lên cho cậu, cậu sẽ phát hiện mọi thứ cũng không phức tạp như thế. Slytherin hữu dụng lắm. Kỳ thực hôm nay vốn không chỉ có Slytherin, nếu dã tâm của cậu lớn hơn tí nữa." Vì ngày hôm nay Abr đã chuẩn bị cả đống lời kịch, và trường kỳ kháng chiến, cậu không tin từ hiện tại lải nhải đến khi tốt nghiệp, Riddle còn không đồng ý, liệt nữ sợ triền lang, cậu sẽ khiến cậu ấy đồng ý, ba ngày trước Riddle đã tự mình tạo nên thành quả của hôm nay, đồng thời chứng minh cậu ấy vốn nên ngồi trên vương vị. "Tôi cần cậu Riddle, chúng tôi đều cần cậu."
"Tốt quá! Các cậu đều ở đây!" Pomona hoảng hốt vọt vào phòng nghỉ Slytherin, "Các Slytherin đều lãng vãng bên ngoài, tôi còn tưởng phải chạy hết trường mới tìm được các cậu đấy."
"Có chuyện gì vậy?" Riddle rất vui khi có người dời đi lực chú ý, cậu sắp bị tầm mắt nóng rực của Abr làm cho đầu hàng rồi.
"Chủ yếu là liên quan tới Thomas, nhà cậu còn có ai ở Đức không? Mau sớm chuẩn bị đi."
"Rốt cuộc là thế nào?" Nghe được từ Đức mọi người đều nghiêm túc.
"Dượng của chị họ của em họ của dì của... Được rồi nói chung là tôi nhận được tin tức nội bộ, giáo sư Dumbledore sẽ quyết đấu với Grindelwald, chuyện này giờ còn chưa bao nhiêu người biết, ngày mai thì có thể sẽ đăng báo đấy."
"Gellert Grindelwald!" Ngoài dự liệu của Pomona, Riddle không lo lắng cho người nhà Thomas, mà là nổi giận quát to tên của Dark Lord Đức, còn không chỉ Riddle, nụ cười trên mặt Abraxas cũng đã lạnh buốt, hai tay nắm chặt, nhưng ai nấy cũng thấy được sự lo lắng cả hai khó che giấu.
...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT