Bốn vị Kim Đan cảnh của phe chính phái cùng nhìn về phía Diệp Thu đánh giá, ánh mắt họ tỏa ra đại năng vô thượng, như muốn nhìn thấu, muốn thiêu đốt nhân gian.
Diệp Thu thân đứng thẳng, eo đeo theo hai thanh kiếm, còn lưng thì cõng theo một thanh đại kiếm, tay phải đang cầm một bình hồ lô rựu, tay trái thì đã không còn, tóc dài đang bay múa, khuôn mặt mười phần tươi tỉnh, ánh mắt như kiếm muốn đâm xuyên qua vạn vật.
- Thiếu niên thiên tài kiếm ý quả nhiên không tầm thường một chút nào. Đúng là trăm nghe không bằng một thấy. Các ngươi nhớ rõ tiến vào trong bí cảnh nếu có cơ hội, toàn lực giết đi.
Nam trung niên Kim Đan cảnh hậu kỳ của Tuyết Lĩnh Sơn Trang âm thầm tryền âm cho tất cả mọi người của phe chính phái. Thanh Nhàn Chân Nhân tiếp lời.
- Lần này hành động tuyệt đối phải thành công, đối phương là thiên tài kiếm ý, lại có ba vị sư tôn là Nguyên Anh Cảnh chắc chắn có nhiều đồ vật không tầm thường. nhưng Thanh Thành Kiếm Tông lần này cũng không tiếc tài nguyên bỏ ra một số vốn lớn để diệt trừ hắn.
Nhóm người phe chính phái truyền âm cho nhau bàn bạc kế hoạch, thì phe Tà phái mọi người cũng đang phân phối kế hoạch. Lão Nhân cởi trần của Nam Hải Phái truyền âm.
- Lần này các người ngoài nhiệm vụ lịch lãm truy tìm khí vận trong bí cảnh còn cần phải chú ý bảo vệ Tiểu Sư Thúc. Nếu có thể thì đem cái tên Tiên Thiên Hàn chi thể kia diệt trừ đi.
- Tiểu Sư Thúc hãy nhớ khi tiến vào bí cảnh, mọi người sẽ bị tùy tiện truyền tống đến những phương viên khác nhau. nêu không may có thể bị địch nhân vây công, tốt nhất là nên bỏ chạy và tìm những đồng môn khác hợp lại là tốt nhất.
Nam Trung niên mặc áo bào đỏ của Huyết Hà Tông tiếp lời căn dặn Diệp Thu.
Hắc Hổ lão tướng quân lúc này bước lên hướng phía tà phái nói:
- Nếu đã đến đông đủ thì cùng nhau mở ra bí cảnh đi, chuyện của hậu bối thì hãy để hậu bối giải quyết.
Nghe xong bảy vị Kim Đan Cảnh dẫn đội nhìn nhau, rồi chia nhau bay về phía bảy ngọn núi xung quanh, mỗi người dứng tại một ngọn bắt đầu ngâm chú. Theo thanh âm ngâm chú vang lên, từng âm thanh cổ xưa mà tan thương bắt đầu truyền ra. Những sợi giây xích đen ngòm tỏa ra hắc sắc quang mang dữ dội, đôi khi còn phát ra những tia chớt xung quanh. hàng trăm ngàn lá bùa bám theo dây xích cũng tỏa ra ánh sáng vàng huyền ảo, chú văn màu đỏ bên trong bùa cũng dường như sống dậy. có lúc thì hình thù muôn thú, có lúc thì hình thù cổ nhân đang lễ bái. Theo ánh sáng cáng lúc càng mạnh, bầu trời bắt đầu biến sắc, mây mù kéo đến, mặt đất bắt đầu rung lên, từng tia sét như cái vạt nước bắt đầu giáng xuống đại địa. Bảy luồng sáng khổng lồ theo bảy ngọn núi xông thẳng lên trời cao, mây đen bị tách ra từng mãng rồi xoay tròn xung quanh phía trên bảy ngọn núi, mà trung tâm vòng xoáy chính là chiếc cổng đá khổng lồ kia. Một tia sét màu tím khổng lồ giáng xuống cánh cổng, mang theo thanh âm như cuồng long chí tôn. Cánh của chẵng những không bị hủy hoại mà nó dường như đang hấp thu đi vô lượng thiên lôi, con thạch long trên cánh cổng dường như sống lại, hai mắt nó bổng nhiên phát ra ánh sáng mày tím chói lòa. Cánh của nặng nề mở ra để hiện bên trong một vòng xoáy năng lượng xanh biếc.
Bên trong nảo hải của Diệp Thu, thần long lúc này đã tỉnh dậy, nó truyền âm cho Diệp Thu.
- Diệp tiểu tử lát nữa khi đi vào thì hãy làm theo hướng dẫn của ta, ở đây có một số thứ ta đã để lại từ rất lâu, có lợi cho việc tu hành của ngươi.
Diệp Thu mừng rỡ khi nghe tiếng thần long, hắn trả lời.
- Thần Long ngươi tỉnh lại rồi, có phải là đã lấy lại được tia kí ức kia rồi.
Hỗn Độn Thần Long vốn chỉ còn một tia thần hồn, ký ức của nó đã vỡ vụn chỉ còn cách góp nhặt từ từ mới có thể dần lấy lại những ký ức kia. Thần Long ngáp ngủ trả lời.
- Uhm cái bí cảnh này vốn là do ta nằm nghỉ mà sinh ra, tuy nhiên chắc đã có người động tay chân rồi, không biết những vật kia còn không. Tuy nhiên cứ thử vào tìm kiếm một phen đã. Bí cảnh này đối với Luyện Thể Cảnh vô cùng phù hợp. Ngươi phải cẩn thận đám người kia, ta cảm ứng có một vài tên đang nhìn chằm chằm vào ngươi, những kẽ này đang áp súc cảnh giới ở Luyện Thể cảnh tầng 10, có lẽ khi vào bí cảnh sẽ đột phá lên Trúc Cơ Cảnh. Chút nữa ngươi hãy là người cuối cùng tiến vào, ta sẽ xắp xếp cho ngươi một vị trí truyền tống tốt nhất.
Diệp Thu nghe xong gập đầu, rồi tếp lời .
Truyện Đông Phương- Sư tôn cũng đã nói qua cho ta về bí cảnh này rồi, cũng có vài kẻ cần chú ý. Chỉ cần không vượt quá Trúc cơ Trung Kì ta có tự tin cùng bọn chúng chiến một trận.
Thần Long nghe xong, ve vẫy cái đuôi rồng cười ha hả.
- Tên ngốc này, ngươi nghĩ bọn chúng là chính nhân quân tử mà đơn đấu với ngươi sao, chỉ cần phát hiện vị trí của ngươi, 2-3 tên Trúc Cơ sơ kì là đủ giết ngươi mấy mạng rồi.
Trong lúc Diệp Thu và Thần Long đang trò chuyện thì phiến thiên địa này cũng bắt đầu ổn định, luồng sét kia ngưng lại. mây đen biến mất, trên bảy ngọn núi ánh sáng dần dần thu lại, chỉ còn quang mang đang tỏa ra trên đỉnh núi. Trên cánh cửa đá khổng lồ, luồng ánh sáng màu tím từ mắt con thạch long từ từ thu lại vào trong con ngươi của nó.
- Thạch môn đã ổn định, mau tiến vào bí cảnh. người dưới Trúc Cơ cảnh mới có thể tiến vào. bên trong bí cảnh sống chết do các ngươi tự quyết.
Lúc này mấy vị ngoại môn trưởng lão Trúc Cơ Kì đi theo hối thúc mọi ngượi tiến vào bí cảnh. đoàn người các môn phái lần lượt tiến vào trong, mỗi môn phái mười người, Diệp Thu là người cuối cùng đi lên thạch môn. Vòng xoáy màu xanh lam, ba động như một dòng nước trong suốt, nhìn xuyên qua có thể thấy được bên trong có một phiến thiên địa khác, có phi cầm hung thú, cây cối, núi non sông nước trãi dài vô cùng thần bí.
Thần Long bên trong não hải Diệp Thu, hai mắt nhắm lại, tay của nó kết ấn. miệng lầm bầm những ngôn ngũ khó kiểu.
- Tiểu Diệp Tử, bước vào đi, ta đã chọn cho ngươi được vụ trí rồi.