2 chị em lờ đi Mộ Nguyệt Sâm, 1 tung 1 hứng nói xong, liền rời phòng.
Mộ Nguyệt Sâm thở dài, xoa mi tâm, rất bất lực.
Rất hiển nhiên, chị dâu muốn làm mờ chuyện này, coi như k xảy ra.
Cô k muốn để Hạ Băng Khuynh bên anh!
Phòng chiếu phim.
Màn hình đang chiếu phim kinh dị.
Hạ Băng Khuynh và Hạ Vân Khuynh ôm bắp rang, uống coca, mắt chuyên tâm vào màn hình lớn, nhìn rất bình thản, thật sự trong lòng mỗi người như chạy loạn.
Hạ Băng Khuynh lén liếc nhìn chị.
Chị xử lý chuyện lúc nãy, khiến cô k hiểu, trước mắt, 2 người đơn độc ở chung, chắc là tính toán của chị.
Cô thừa nhận sợ bị hỏi, nhưng nếu chị hỏi thật, cô chắc chắn nói toàn bộ sự thật, cô thích Mộ Nguyệt Sâm!
Nhưng, từ đầu đến cuối, Hạ Vân Khuynh cũng k hỏi.
Cũng k biểu hiện tức giận.
Nhưng chuyện lúc này k hề xảy ra!
Thực ra, Hạ Vân Khuynh k fai k muốn hỏi, mà cô k dám hỏi.
Mấy ngày trc biết em gái qua đêm chỗ Nguyệt Bạch, bây giờ thấy em gái thân mật với Mộ Nguyệt Sâm.
K lẽ em thích 2 người?
Còn cùng họ
Ài, sao mới tốt đây?
Sáng hôm sau.
Hạ Băng Khuynh gặp mặt Mộ Nguyệt Sâm ở phòng ăn.
Tối qua xử lý như vậy, thật khiến người khác ngại ngùng.
“Tối qua ngủ k ngon sao?” Mộ Nguyệt Sâm nhìn mặt nhỏ cô sắp vùi vào đĩa, nhàn nhạt hỏi.