Lâu sau, điện thoại bên kia truyền đến: “Vì chuyện hôm qua, cố ý tránh anh?”
Cực kỳ lạnh lẽo!
Hạ Băng Khuynh ngây người, lập tức giải thích: “Mới không phải, tôi thật sự ở lại dọn dẹp, “Sợ anh còn không tin, còn thêm 1 câu: “Được rồi, thật ra bị giáo viên thể dục phạt, hôm nay lên lớp đắc tội thầy.”
Dù mất mặt, cũng không muốn anh hiểu lầm.
Bên kia điện thoại, lại trầm mặc.
“Vậy tối nay anh đón em!”
1 câu nhẹ nhàng, vẫn nhàn nhạt không cảm nhận đc tâm trạng anh, nhưng ấm áp như gió nhẹ thổi qua trong thời tiết nóng, như là cách rất xa, như là chạm không tới, vẫn ấm áp thổi trong tim cô.
Hạ Băng Khuynh cười ngọt ngào, lấy điện thoiaj, đứng trước cổng trường, áp chế cảm giác tốt đẹp dâng lên trong lòng, trả lời 1 chữ: “Đc!”
Cúp điện thoại, cô nhảy chân sáo vào trường.
Đột nhiên cảm thấy không khí lúc chiều tà thật tươi mới.
Tối 7h.
Trong sân bóng rổ lớn, 2 thiếu nữ dùng sức lau nhà.
Bọn họ đã ăn tối, nhưng bây h đã 2h rồi, cũng chỉ mới lau đc nửa.
“Không đc rồi k đc rồi---”
Tiêu Nhân ngồi qua bên nghỉ ngơi.
Thấy Hạ Băng Khuynh hưng phấn cực kỳ, nghi ngờ sờ trán cô: “Khuynh Khuynh hôm nay cậu tiêm thuốc hưng phấn hay trúng 800 vạn? Từ cơm tối đến h đều hưng phấn vậy, tối nay còn ăn 3 phần thịt nướng!”