1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95
- Con nghe mẹ!…Sao cơ?Là thật à mẹ?…Vâng,con sẽ về liền!…Tạm biệt Mom!_Tiểu Tuyết vui mừng tắt điện thoại - Mẹ cậu à?_Tiểu Phong hỏi - Ừm. - Có việc gì vui sao?_Tiểu Đan tò mò - Ừ_Tiểu Tuyết mỉm cười hạnh phúc_Mai tớ nói cho các cậu biết!Tớ cần về Mĩ gấp,Tiểu Phong,cậu đặt cho tớ cái vé máy bay nhé! - Ừm.Cậu muốn đi bao giờ? - Càng nhanh càng tốt! - Ok.Việc đó cứ để tớ! - Còn Tiểu Đan,cậu giúp tớ triệu tập mọi người trong ban nhé!Tối nay tớ sẽ gặp mọi người để nói lời tạm biệt! - Ok_Tiểu Đan gật đầu_Nhưng lần này cậu đi lâu à?Sao phải triệu tập mọi người? - Ừm.Có thế hai tháng.Đến sinh nhật của tớ,tớ sẽ về! - Lâu nhỉ?_Tiểu Vy xị mặt - Tiểu Vy,cậu giúp tớ triệu tập 4 tên đó nhé!Ngay mai,tớ muốn tổ chứ tiệc chia tay! - Ừ.Tại đâu đây? - ”Angel or Devil”! - Được rồi.Tớ sẽ triệu tập họ! ….. - Thật á?Bố cậu tỉnh lại rồi sao?_Tiểu Phong vui mừng - Ừm.Mẹ tớ bảo như vậy!5 năm,kể từ ngày bố bị tại nạn giao thông,bây giờ thì tốt rồi!Bố tớ đã tỉnh!_Tiểu Tuyết cười,cô vui lắm! - Vậy thì tuyệt quá!Chắc cậu hạnh phúc lắm!_Tiểu Đan vui mừng - Ừ.Tớ vui lắm!Vui vô cùng!_Cô cười rạng rỡ.Nụ cười của cô làm Hạo Thiên vui lay.”Với một người sớm thiếu đi tình yêu thương của bố thì có lẽ đó là một niềm vui lớn!”_Cậu mĩm cười suy ngẫm - Vậy khi nào em trở lại?_Hạo thiên hỏi - Khoảng hai tháng hoặc hơn! - Đến sinh nhật của nó,nó sẽ về_Tiểu Phong thêm vào - Sinh nhật cô ấy?Có phải là 12/12 không? - Ừm._Tiểu Phong gật đầu - Chà!Cậu nhớ sinh nhật của nó sao?Thật là khâm phục đấy!_Tiểu Đan xuýt xoa - Anh cũng nhớ sinh nhật của em mà!-Thiên Lâm ngồi bên giãy nãy_Có gì đáng khâm phục đâu chứ? - Nhưng bọn họ chưa thành đôi.Liệu trước đó thì anh có nhớ không?_Tiểu Đan chu môi - Thôi nào!Tại Thiên Lâm đang ghen tị vì cậu khen Hạo Thiên đó!_Tiểu Tuyết mĩm cười nhìn bạn - Ghen tị gì chứ?_Thiên Lâm bỉu môi.Mắt Tiểu Đan sáng rực lên,nhìn chằm chằm vào Thiên Lâm,giọng ngọt ngào: - Anh yêu!Anh đang ghen đúng không? - Làm..làm gì có!_Thiên Lâm đỏ mặt ấp úng vì bị nói trúng tim đen - Xem anh kìa!Mặt đỏ như trái cà chua chín rồi kìa!_Tiểu Đan váo mà cậu,trêu - Này,em làm cái gì vậy?_Thiên Lâm càng đỏ mặt hơn,gắt nhẹ Mọi người nhìn cậu,cười lớn.Trông Tiểu Đan và Thiên Lâm cứ như vợ chồng mới cưới ấy,thân mật và đáng yêu vô cùng! ….. Sân bay: - Chị đến rồi!_Tú Anh cúi chào Tiểu Tuyết - Ừ!_Tiểu Tuyết gật đầu - Để em cầm hành lí giúp cho!_Tú Anh lễ phép - Để chị cầm được rồi.Em vào trước đi! - Vâng.Chào mọi người!_Tú Anh cúi đầu chào rồi bước vào trong - Ủa?Sao Tú Anh lại ở đây?Nó đi cùng cậu à?_Tiểu Phong ngạc nhiên - Ừm!Có chuyện này tớ vẫn chưa nói với các cậu! - Chuyện gì vậy?_Tiểu Vy tò mò - Thật ra,Tú Anh là em họ tớ. - Cái gì?_Tiểu Phong ngạc nhiên - Vậy sao lâu nay cậu không nói?_Tiểu Vy hỏi dồn - Hì,xin lỗi.Tớ không có ý định giấu các cậu đâu.Chỉ là chưa nói thôi. - Vậy lần này nó cũng về thăm ba cậu à?_Tiểu Đan hỏi - Ừ,dĩ nhiên là phải về thăm bác của nó rồi!Mà thôi,tớ đi đây nhé! - Đi mạnh khỏe nhé!Nhớ gọi điện cho bọn tớ!_Tiểu Vy ôm lấy bạn thì thầm - Ừm.Tớ sẽ gọi điện mà!_Vỗ vai bạn,cô mĩm cười - Mà Hạo Thiên đâu?Cậu ta không đến à?_Tiểu Phong hỏi - Hình như cậu ấy có việc gấp cần giải quyết!_Gia Kiệt nói - Tạm biệt mọi người!_Tiểu Tuyết vẫy tay chào mọi người rồi quay lưng đi,trong lòng có chút hụt hửng - Đi mạnh khỏe nhé!_Tiểu Đan nói lớn - Ừ._Tiểu Tuyết quay đầu lại trả lời_Mọi người về đi! - Bye! - Đợi đã!_Hạo Thiên chạy vào sân bay,lướt qua các bạn của cậu,cậu tiến về chỗ Tiểu Tuyết: - Cho em nè!_Cậu chìa ra một hộp quà nhỏ được bọc giấy hoa tối màu xinh xắn - Gì vậy? - Quà cho em.Mong em sẽ về sớm! - Cảm ơn!_Tiểu Tuyết mĩm cười nhận lấy món quà Hạo Thiên ôm lấy cô: - Anh sẽ nhớ em nhiều lắm!…Anh có thể đến tìm em không? - Không.Đừng đến! - Vậy làm sao để anh thôi nhớ em đây? - Tôi không biết! - Trễ rồi!_Cô nhắc - Anh biết,hai phút nữa thôi.Cho anh ôm em thêm hai phút nữa thôi!_Hạo Thiên ghì chặt cô,thì thầm 2′ trôi qua,Hạo Thiên buông cô ra một cách luyến tiếc.Tiểu Tuyết nhìn anh,mĩm cười rồi nhẹ nhàng rướn người lên,cô dặt lên má cậu một nụ hôn nhẹ: - Chờ tôi nhé!Khi nào tôi trở lại tôi sẽ cho anh câu trả lời! - Ừ,anh sẽ chờ!Nhưng câu trả lời gì cơ?_Cậu ngơ ngác - Câu trả lời…chuyện có cho anh một cơ hội không?_Cô mĩm cười nói rồi quay lưng đi - Anh nhất định sẽ chờ.Anh yêu em,Tiểu Tuyết!_Hạo Thiên hét lên - Em cũng yêu anh!_Cô mĩm cười,khẽ cất tiếng nói,khẽ thôi,chỉ mình cô nghe thấy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95