Hôm sau Liễu Dật tới thăm Thẩm Ninh, đỡ anh ở trong sân tản bộ, sau đó hai người liền hàn huyên tới Hạ Lập Nhân, đây là đầu tiên trong khoảng thời gian gần đây tới nay Thẩm Ninh chủ động nói tới Hạ Lập Nhân, bình thường đều là Liễu Dật tìm đề tài xé quá khứ.
"Liễu Dật, tôi đang nghĩ tôi có phải làm sai rồi hay không, tôi hôm qua cả đêm không ngủ." Thẩm Ninh biểu tình buồn rầu.
"Sao thế?" Liễu Dật làm bộ như không biết chút nào.
"Người chết rồi liền thật sự cái gì cũng không có nữa, nếu như tôi thật sự vận khí không tốt chết trên bàn mổ, Hạ Lập Nhân hắn sẽ rất thương tâm đi?" Ánh mắt Thẩm Ninhkhông có tiêu cự nhìn về phía Liễu Dật, "Tôi có phải quá ích kỉ hay không?"
"Tôi là bạn của Hạ Lập Nhân, tôi đương nhiên hi vọng cậu ta có thể biết chân tướng, cậu ta thật sự rất yêu cậu, nhưng đồng thời tôi cũng là bạn cậu, cho nên tôi tôn trọng cách làm của cậu, cũng nguyện ý vì cậu giữ bí mật, nhưng hiện tại hết thảy vẫn còn kịp, tôi không hy vọng cậu hối hận." Liễu Dật nắm chặt tay Thẩm Ninh, "Cậu ta thủy chung chưa từng đối với cậu có nửa điểm thay lòng đổi dạ, vẫn luôn ở nơi đó chờ cậu."
"......" Thẩm Ninh trầm mặc.
"Hơn nữa cậu cũng hẳn biết, bằng năng lực của Lập Nhân rất dễ dàng tra được bệnh án hiện trạng và quá khứ của cậu, nhưng cậu ta cũng không có ra tay đi tra, bởi vì cậu ta tôn trọng cậu, cậu ta yêu cậu, cậu ta đang đợi cậu chính miệng nói cho hắn tất cả."
"Sẽ không có người so với cậu ta đối với cậu tốt hơn, nếu quả thực xảy ra bất hạnh, tôi hi vọng cậu có thể trước giải phẫu gặp cậu ta một lần, coi như là bố thí cuối cùng cho cậu ta."
"......" Nước mắt từ trong đôi mắt không có tiêu cự của Thẩm Ninh chảy xuống, "...... Anh giúp tôi hẹn hắn gặp mặt đi, thời gian liền xác định một người trước khi làm phẫu thuật."
"Được!" Liễu Dật co rút mũi, hắn hẳn là coi như là một người đứng ngoài, nhưng chờ những lời này cũng quá lâu rồi......
Lúc Thẩm Ninh trở về phòng Phó A Bảo đang phơi nắng, cho nên hai người song song nằm ở trên tatami tán gẫu.
(Tatami là một cái giống như tấm nệm được dùng để lát sàn nhà truyền thống Nhật Bản)
"Cảm ơn cậu, A Bảo."
"Cảm ơn tôi cái gì?"
"Không có gì, chính là muốn cảm ơn cậu."
"Ây? Sao như vậy chứ, nên hảo hảo khen tôi chút đi."
"Phốc, được, khen cậu một chút, ừm...... Cậu thật sự là người đáng yêu nhất mà tôi từng gặp!"
"Gạt người, thầy Thẩm anh đều không nhìn thấy, sau anh biết tôi lớn lên đáng yêu?"
"Tôi nghe thanh âm cũng biết cậu đáng yêu."
"Hi hi, mọi người đều nói như vậy."
"......" Thẩm Ninh đối với tự luyến của Phó A Bảo nhất thời cũng không biết tiếp nhận như thế nào.
Nên làm đều làm rồi, nên nói đều nói rồi, nên khóc cũng khóc rồi, Phó A Bảo mới vừa nhìn thấy Liễu Dật dựng thẳng ngón cái với cậu, biết nhiệm vụ này hẳn là đã hoàn thành, vậy cậu hẳn là công thành lui thân.
"Thầy Thẩm, ngày mai tôi đã phải xuất hiện rồi, chúng ta để lại phương thức liên lạc lẫn nhau, sau này rất thuận tiện liên lạc."
"Được, nếu như tôi phẫu thuật thành công, nhất định sẽ đi tìm cậu."
"Một lời đã định nha!"
"Ừm, một lời đã định."
Bên này hai người đang tán gẫu, Liễu Dật lại đang gọi điện thoại với Hạ Lập Nhân.
"Alo." Đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm Hạ Lập Nhân, "Thật hiếm thấy, vậy mà chủ động gọi điện thoại cho tớ." Lúc trước hắn bởi vì chuyện Tiết Mạch ở chỗ Liễu Dật chạm phải không ít đinh, mỗi lần đều là hắn chủ động gọi qua, hiếm thấy Liễu Dật lúc này có thể gọi tới.
"Đúng vậy a, tớ báo tin mừng cho cậu đây." Liễu Dật bĩu môi.
"Tin mừng gì?" Hạ Lập Nhân không rõ, hắn gần đây thật sự không tính là quá tốt đi, cùng Thẩm Ninh không có chút tiến triển nào không nói, bên ngoài còn đối với chia tay của hắn và Thẩm Ninh vỗ tay khen hay, nói Thẩm Ninh sau khi chia tay với tên thương nhân hắn đây chất lượng sáng tác lập tức liền lên, hắn vẫn không thể biện giải cho mình, thật ủy khuất.
"Cậu không phải vẫn luôn muốn biết nguyên nhân Thẩm Ninh chia tay với cậu sao, muốn gặp cậu ấy không?"
"Cậu đây không phải nói nhảm sao!" Hạ Lập Nhân tức giận, sau đó hắn lập tức phục hồi tinh thần lại, "Cậu báo tin mừng với tớ, không phải là nói chuyện này đi? A Ninh đồng ý gặp mặt với tớ?!" Tâm hắn trong nháy mắt nhấc lên.
"Đúng vậy a, cậu ấy vừa mới gật đầu đồng ý, bất quá tôi cảnh báo trước, cậu phải làm tốt tâm lý chuẩn bị, kết quả không nhất định tốt đẹp như cậu đoán." Liễu Dật đề tỉnh, "Thời gian là thứ hai tuần sau, còn 3 ngày, cậu ấy ở Kyoto, cậu sau khi tới tớ sẽ chỉ cho cậu."
"......" Hạ Lập Nhân trong khoảng thời gian ngắn vẫn tiêu hóa không được tin tức kia, hắn đều mộng tới nói không ra lời, qua thật lâu mới kích động nói, "Được! Tớ sẽ đến đúng giờ, tớ liền xuất phát tới Nhật Bản!" Thời gian xa cách lâu như vậy, Thẩm Ninh rốt cục nguyện ý lần nữa gặp hắn, hắn không biết chuẩn bị tâm lý thật tốt trong miệng Liễu Dật là có ý gì, nhưng bất kể phát sinh cái gì, chỉ cần Thẩm Ninh có thể đáp ứng gặp hắn, đó chính là chuyện tốt!
"Cũng không cần vội vã như vậy, cậu tới sớm tớ cũng sẽ không chỉ sớm cho cậu."
"Tớ vạn nhất lạ nước lạ cái thì sao, tớ tới sớm thích ứng một chút."
"......" Bệnh thần kinh, Liễu Dật yên lặng thổ tào.
......
"Văn Quân, con gần đây có hảo hảo ăn cơm không a, sao lại gầy vậy, đâu giống người mang thai." Phương Văn mặt mày ủ ê nhìn con gái mình, người ta mang thai ai mà không càng dưỡng càng mập, nhưng tới chỗ con gái bà lại càng dưỡng càng gầy, đều sắp da bọc, cho nên bụng nổi lên nhìn qua đặc biệt thấm người, vốn là con gái xinh đẹp nhìn qua một chút già hơn chục tuổi rồi, tiều tụy tới đều thoát hình rồi.
Hàn Văn Quân cắn ngón tay ở trong phòng đi tới đi lui, cô ta hiện tại toàn bộ tâm tư đều ở trên người Thẩm Ninh.
Tại sao chứ, tại sao chứ, Hàn Văn Quân cô trải qua thê thảm như vậy, mang thai nghiệt chủng, cả ngày còn phải trong lòng run sợ, người bên ngoài, đều mắng cô, bao khó nghe đều có, tất cả bạn bè đều cách xa cô, một tới thăm cô cũng không có, trong nhà cũng không có ai quan tâm cô, ngoại trừ mẹ ruột mình ra không ai vui vẻ gặp cô, ngay cả cha ruột cũng không nguyện ý phản ứng cô, cô hiện tại đối với Hàn gia là một chút tác dụng cũng không có, chỉ là một gánh nặng đơn thuận, ai cũng muốn phủi sạch quan hệ với cô.
Mà chờ sau khi sinh con, cô liền phải đi ngồi tù, cô không muốn ngồi tù, cô còn trẻ, cô tại sao phải đi ngồi tù!
Nhưng Thẩm Ninh, Thẩm Ninh hắn ta tên mù, rõ ràng là một tên mù, lại không làm chuyện tên mù nên làm, si tâm vọng tưởng mua danh chuộc tiếng, vô sỉ tìm thương thủ, không mặt không da tham gia triển lãm mỹ thuật gì đó, buồn cười chính là lại còn đoạt giải, được người toàn thế giới tán thưởng khen ngợi, mấy tin tức truyền thông và quần chúng não tàn kia giống như ong mật nhìn chằm chằm tới, nói hắn ta là thiên tài, tranh nhau nhao nhao muốn mua tranh của hắn ta.
Ha ha, tranh kia không phải hắn vẽ được chứ, một tên mù có thể vẽ ra được cái gì? Một tên mù cái gì cũng không vẽ được!
Hắn lừa mọi người, hắn căn bản là kẻ cắp vô sỉ!
Đúng, phải vạch trần hắn, vạch trần bộ mặt thật của hắn.
Hàn Văn Quân đột nhiên lộ ra nụ cười, đoạt giải được a, đoạt giải thật sự là quá tốt, hiện tại đại danh của Thẩm Ninh truyền khắp toàn thế giới, đứng tới càng cao rơi càng đau, lúc này vạch trần hắn chính là thỏa đáng nhất!
Dựa vào cái gì tao trải qua không tốt mày lại tiêu dao như vậy, một tên mù nên có vị trí của một tên mù! Huống chi mày còn là một tên mù vô sỉ gạt người!
Phương Văn nhìn con gái câu lên khóe miệng lạnh run một trận, mấy ngày không gặp, con gái như thế nào càng thêm âm trầm, có chuyện gì đáng cao hứng, đều xui xẻo như vậy rồi còn cười được? Không phải là tinh thần xảy ra vấn đề đi?
Hàn Văn Quân cảm thấy Phương Văn cản trở liền đuổi bà đi, sau đó một mình nhốt trong phòng gõ máy tính, cô ta và Liễu Kiệt điều tra Thẩm Ninh rất nhiều, Thẩm Ninh lúc trước lúc trước đã làm kiểm ta ở bệnh viện nào các loại tài liệu điều tra cô ta còn giữ, hiện tại vừa lúc phái được công dụng.
Thẩm Ninh vốn là kế hoạch một ngày trước giải phẫu để cho Hạ Lập Nhân biết chân tướng, bởi vì không dám đối mặt Hạ Lập Nhân, anh đặc biệt dặn dò Liễu Dật không nên báo trước địa chỉ, nhưng kế hoạch không cản nổi biến hóa, buổi tối hôm anh hạ quyết định Hạ Lập Nhân liền biết chân tướng.
Hơn nữa còn là dùng cách phi thường không tốt......
"Họa sĩ nổi tiếng Thẩm Ninh bị mù, tác phẩm thiên giới 《Tuyệt vọng 》 và 《Ánh sáng 》 đều do thương thủ chấp bút thay!"
Một nhà truyền thông bát quái đột nhiên ở trên mang công bố một cái tin tức như vậy, tiêu đều rất hút con ngươi, rất nhanh ở trên mạng dẫn tới oanh động, không bao lâu liền lên top Weibo, nhóm bạn bè wechat cũng đều bắt đầu xoay chuyển điên cuồng.
Tin tức nói, theo người biết chuyện tiết lộ, Thẩm Ninh trước đó rất lâu mắt đã phát hiện ra vấn đề, sau khi tham gia triển lãm mỹ thuật trong nước liền không tiếp tục xuất hiện trước đại chúng nữa, hơn nữa phong cách các tác phẩm sau đó lại có thay đổi long trời lở đất, vừa nhìn liền không phải ra từ tay một người, trăm phần trăm là tìm thương thủ vẽ thay, ý đồ danh tiếng của mình lừa gạt tiền tài.
Không nghĩ tới chuyện dị thường thuận lợi, tác phẩm thương thủ vẽ không chỉ có nhận được ủng hộ của đại chúng, thậm chí còn đoạt giải, hơn nữa còn là giải thưởng lớn!
Trong khoảng thời gian ngắn Thẩm Ninh cái danh tiếng tên lừa đảo này lan truyền rộng rãi, biến thành họa sĩ vĩ đại chạm tay có thể bỏng, được vạn người truy phủng, ai sẽ nghĩ tới hắn vậy mà là một tên lừa đảo!
Ký giả viết bản thảo tin tức hành văn rất là không tệ, tình cảm dạt dào nghĩa chính ngôn từ, lưu loát viết hơn ngàn chữ, còn phối với bệnh án của Thẩm Nin và sáng tác của anh, thời gian đoạt giải và mù đối lập.
Ngoài ra còn có phong cách tác phẩm của Thẩm Ninh trước sau đối lập, nhà truyền thông này cũng không biết ở đâu tìm được nhà bình luận tác phẩm mỹ thuật tạo hình, đối với tác phẩm của Thẩm Ninh từ thủ pháp kỹ xảo đến chủ đề ý cảnh đều làm phân tích, chuyên nghiệp hay không người bình thường nhìn không ra, nhưng nhìn thật giống có chuyện như vậy.
Sau đó tin tức cuối cùng còn nói, hi vọng Thẩm Ninh có thể đứng ra đối với scandal này tiến hành giải thích, cho mọi người một cái công đạo, mất mặt này đều quẳng tới nước ngoài rồi, quẳng cả mặt của tổ quốc a!
Tóm lại tin tức này hoàn toàn là có lý có cứ, đáng giá tin tưởng a!
Cho nên liền biến thành một quả bom nặng ký, nổ tới mọi người đều chậm chạp không phản ứng lại, đây cũng không phải lừa gạt đơn giản như vậy, đây căn bản là vô sỉ tới không thể vô sỉ hơn đi?
Rất nhiều người đều tin cái tin tức này.
Họa phong trên mạng lập tức thay đổi, người vốn đốiv ới Thẩm Ninh luôn ca ngợi thái độ thay đổi lướn, sùng bái biến thành chán ghét, khen ngợi biến thành chửi bới, không ai quan tâm cảnh ngộ bi thảm bị mù của Thẩm Ninh, mọi người để ý chỉ có cái gọi là vô sỉ lừa gạt của anh.
Một tên đồng tính vô sỉ mua danh chuộc tiếng lừa tiền lừa danh tiếng có cái gì tốt, mù rất giỏi sao, mù là có thể gạt người sao! Quả thực chính là lừa gạt tình cảm của chúng ta, quăng mặt mũi quăng tới nước ngoài rồi, người người la to đánh đều không quá phận.
Hạ Lập Nhân lúc nhìn thấy tin tức này cả người đều ngốc.
Mù...... Mù...... A Ninh của hắn......
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT