Sau hai ngày cuối tuần ở nhà lớn Thẩm gia, chồng chồng hai người liền lên đường trở về nhà của mình.
Lần này bọn họ mang theo về cực kì nhiều đồ, mẹ Thẩm yêu thương cháu nội đến nóng lòng nên mua không ít đồ dùng cho trẻ con để họ cầm về, hơn nữa còn căn dặn cả hai nhất định phải thu dọn phòng cho bé con trước tiên, cái gì cần sửa chữa thì phải mai làm, đến lúc đó thì mới không còn bị mùi đọng lại nữa.
Cả hai người họ đều không quá lo lắng về vấn đề này, hiện tại căn nhà bọn họ ở cũng không tính là cực kì lớn, hai tầng bốn phòng ba phòng trắm, ngoài hai phòng ngủ một phòng chính và một phòng của Ôn Nhiên, thì còn một phòng dành cho khách nhưng có hơi nhỏ.
Nếu để bảo mẫu cùng bé con ngủ ở phòng ấy thì có vẻ là quá nhỏ, hai người bàn bạc một chút, quyết định tạm thời sẽ để phòng ngủ chính dưới tầng 1 là phòng của bé con, rồi mời mấy nhân viên ở nhà chính tới sửa sang quét tước một phen, cũng phải trang trí lại.
Dù sao khi bé con còn nhỏ thì vẫn phải có một bảo mẫu kèm ngủ cùng, đợi đến khi bé lớn hơn có thể tự ngủ một mình, lúc đó lại sửa căn phòng dành cho khách trở thành phòng của bé.
........
Buổi tối Chủ Nhật, một người bạn nhị thế tổ nào đó của Thẩm Minh Xuyên khai trương một club tư nhân, mời những người có máu mặt tới để cổ vũ, Thẩm Minh Xuyên và Ôn Nhiên đều được mời.
Vốn dĩ Thẩm Minh Xuyên không muốn đưa Ôn Nhiên tới đó, cũng không có lý do gì, chỉ là do thân thể của cậu không tiện.
Nhưng người này lại có ân là "người làm mai" cho họ --------- Lần đó khi Thẩm Minh Xuyên bị bỏ thuốc vào rượu, chính là người bạn phú nhị đại này đã gọi điện tới đúng lúc, để cho hai người vốn chỉ là hai đường thẳng song song giờ lại lăn giường rồi yêu đương, có thêm cả nhóc con ở trong bụng Ôn Nhiên nữa.
Cho nên chồng chồng hai người bàn bạc, vẫn quyết định tới lộ mặt một chút.
Người này tên là Tiêu Đình, vừa thấy Thẩm Minh Xuyên và Ôn Nhiên xuất hiện, vẻ mặt cực kì khoa trương mà tới nghênh đón: "Khách hiếm đây rồi, Thẩm thiếu từ khi lên làm ba thì thành cô nương nơi khuê phòng rồi, kiệu tám người khênh cũng không thỉnh tới được."
Thẩm Minh Xuyên nhướn mày: " Tổ sư, tôi mới không dạy dỗ cậu một thời gian mà giờ cậu đã định dẫm lên mặt lên mũi tôi rồi đúng không?"
"Không dám không dám, chỉ là cách nói khoa trương của tôi thôi mà, là khoa trương đó hiểu không! Ở tiểu học nhất định là đã học phương pháp tu từ rồi."
"Ồ, vậy tôi sẽ hiểu đây là vì trình độ của cậu là bậc nhất rồi."
"Cái đệt, cậu cút đi," Tiếu Đình cười mắng, lại nhìn về phía Ôn Nhiên đứng bên cạnh, "Chào chị dâu, thân thể của chị dâu không tiện mà còn thân chinh tới dự, club của em chỉ nho nhỏ thôi thật sự là vẻ vang cho kẻ hèn này, vinh hạnh quá."
Còn chưa đợi Ôn Nhiên lên tiếng, Thẩm Minh Xuyên nhướn một bên mi mắt, nói: "Một tiếng xuất hiện là 100 vạn, nhớ phải chuyển khoản cho tôi."
"Huhu, ba của tôi ơi ngài có phải thổ phỉ không thế, vậy chờ đến phút thứ 59 ngài hãy đưa chị dâu của tôi về là được rồi, đừng nán lại dù chỉ là một giây, ngàn vạn lần không cần cho tôi mặt mũi đâu."
"Lời này là cậu nói đấy nhé."
"Đừng đừng đừng," Trong một giây thôi Tiếu Đình bị kinh hãi, "Ba của con ơi con sai rồi, nào đến đến, vào bên trong ngồi, chị dâu cũng vào trong ngồi đi."
Ôn Nhiên nghe cuộc nói chuyện của bọn họ cũng bị chọc cười lăn lộn. Thẩm Minh Xuyên khi ở cùng với đám bạn thiếu gia của mình liền đặc biệt thích đùa giỡn, hệt như là tấu hài vậy, cứ trêu chọc nhau tới tới lui lui.
Tiếu Đình đưa bọn họ vào nơi chính của họ, đều là những bạn bè thân quen với Thẩm Minh Xuyên, địa vị cũng không hề nhỏ, tùy tiện điểm ra một người, thì đều là thiếu gia nhà này công tử nhà kia cả.
Kỉ Thừa An cũng đã tới.
Từ sau lần trước Kỉ Thừa An rời khỏi nhà bọn họ, Ôn Nhiên cũng không chú ý đến chuyện phát triển tiếp sau của y và Tần Tử Ngạn, nhưng mà trước mắt xem ra hình như cũng không được tốt lắm, bởi vì đang ngồi bên cạnh Kỉ Thừa An là một tên nhóc bộ dáng rất xinh đẹp.
Gần đây Ôn Nhiên ở nhà dưỡng thai, nhàn hạ hơn nhiều nên cũng để ý được một số chuyện hot, bởi vậy cũng không lạ gì tên nhóc kia, nổi tiếng qua các video đăng tải qua mạng, tên gọi Tiểu Lê, nếu nhớ không lầm thì là một người giả trang nữ rất nổi danh.
Vậy mà lại ở cùng một chỗ với Kỉ Thừa An, Ôn Nhiên dự cảm là sắp tới sẽ truyền ra tin tức tên nhóc này chuyển tới Phiên Gia TV.
Thế nhưng Kỉ Thừa An chưa bao giờ giấu người thuộc công ty mình đi cả, nếu vị này đã muốn chuyển tới livestream trên Phiên Gia TV, vậy Kỉ Thừa An hẳn là sẽ dẫn cậu ta tới những buổi tiệc để tạo dựng quan hệ.
Làm streamer mà quen biết được nhiều các thiếu gia giàu có thì cũng không thiệt thòi gì.
Thẩm Minh Xuyên và Ôn Nhiên ngồi xuống bên cạnh Kỉ Thừa An, nhìn thấy tên nhóc đang ngồi ngay sát y, hắn cũng không phải người chú ý tới tin tức giải trí, đương nhiên không biết tên nhóc ấy là một người nổi tiếng trên mạng, chỉ nghĩ đó là người tình mới của Kỉ Thừa An, ý vị không rõ mà nói: "Bạn nhỏ họ Tần kia không để bụng à?"
Kỉ Thừa An nhàn nhã tự nhiên đáp: "Lão tử đây đã đá hắn rồi, hiện tại tôi đang là một người phú quý độc thân cùng rảnh rỗi, yêu ai mà chẳng được."
"Đáng tiếc ghê, tôi cứ tưởng cuối cùng cũng có người chế áp được lão yêu ngàn năm rồi chứ."
Là bạn bè, Thẩm Minh Xuyên thực sự hy vọng Kỉ Thừa An có thể ổn định dần, dù sao cũng đã trưởng thành rồi.
"Hầy, đừng nhắc về đề tài này nữa, lại uống rượu đi, Ôn Nhiên không thể uống rượu thế có muốn uống cái khác không?"
Không khí rất nhanh dần trở nên náo nhiệt, bọn họ một đám con cháu nhà giàu vừa uống rượu vừa thưởng nhạc, còn có tiết mục trợ hứng, chơi rất vui vẻ. Mặc dù Ôn Nhiên cũng không thân thiết với họ, những mỗi người đều gọi "chị dâu" "chị dâu", không hề coi cậu là người ngoài.
Đang lúc mọi người đang cực kì cao hứng, đèn trong ghế lô đột nhiên tắt, tất cả cứ nghĩ đã xảy ra vấn đề gì đó, thì một ánh đèn rọi lên sân khấu, điệu nhạc mạnh mẽ vang lên, một mỹ nhân tóc dài ăn mặc khêu gợi xuất hiện dưới ánh đèn.
Lập tức có người huýt sáo: Tiết mục kính bạo (*) tới rồi.
(*) Kính bạo "劲爆": Một thuật ngữ xuất phát từ quảng cáo của KFC, ám chỉ một cái gì đó vừa mát mẻ vừa rực rỡ, vừa phong cách vừa tiên phong, thường ám chỉ dòng nhạc EDM.
Mỹ nữ biểu diễn múa cột, âm nhạc dồn dập, còn nàng thì nhẹ nhàng leo lên cột, từng động tác giống như con bướm xinh đẹp đang bay lượn quanh cột, vòng eo gợi cảm mềm mại, ở trong ánh đèn mờ ảo lại càng tăng thêm vài phần mị hoặc.
Đôi mắt hoa đào với một lớp trang điểm đậm thường xuyên phóng điện xuống dưới sân khấu, khiến cho nhóm thiếu gia vừa trầm trồ khen ngợi vừa huýt sáo không dứt, không khí nhanh chóng bùng cháy.
Ôn Nhiên cũng xem đến tân tân hữu vị (*), kìm không được mà cũng vỗ tay theo mọi người.
(*) Tân tân hữu vị "津津有味": Thể hiện sự quan tâm mạnh mẽ, cũng chỉ một hương vị đặc biệt mạnh mẽ. (theo Baidu)
Là một bé cưng ngoan ngoãn, cậu rất hiếm khi đến những nơi có loại biểu diễn thế này, nhưng mà không có nghĩa là cậu không thích. Mỗi một bé cưng ngoan ngoãn thì từ đáy lòng đều có một mầm mống phản nghịch, Ôn Nhiên vẫn luôn tràn ngập tò mò với những nơi như thế.
Có cơ hội tới chơi, đương nhiên là các giác quan đều thập phần phấn khích.
"Đẹp thế cơ à?" Thẩm Minh Xuyên ghé sát vào tai cậu nói.
"Không đẹp sao?" Ôn Nhiên hỏi ngược lại hắn, cậu cảm thấy rất xuất sắc, thậm chí còn có xúc động muốn được cùng mấy người phía dưới cổ vũ thật nồng nhiệt cho người đang trên sân khấu.
"Không đẹp bằng em."
"........" Ôn Nhiên dở khóc dở cười lại có chút thông cảm, cái kiểu nhảy múa gợi cảm lại quyến rũ thế này đối với một người có tính lãnh đạm mà nói, thì hẳn là cũng chẳng có gì khác với những tiết mục giải trí bình thường khác.
Hắn mà cảm thấy hứng thú mới là lạ đó.
Thẩm Minh Xuyên đặt tay lên bụng cậu: "Nơi này quá ầm ĩ, nhóc con có phải sẽ không thoải mái không?"
"Lúc chiều tối đã nháo nhào một hồi chập, chắc giờ đi ngủ rồi, em không thấy nhúc nhích gì."
"Chúng ta ngồi đây thêm một lúc nữa rồi về."
Bây giờ ở đây càng ngày càng sôi động, hiện tại lại nói phải về thì không khỏi mất hứng.
Gần đây Thẩm Minh Xuyên bận bịu chuyện công việc, lại muốn ở bên cạnh Ôn Nhiên, đã lâu rồi không tụ tập cùng đám thiếu gia, hôm nay đám bạn rất vất vả mới tóm được hắn, làm sao có thể dễ dàng thả hắn đi như thế được.
Ôn Nhiên cười nói: "Không sao đâu, các anh cứ vui vẻ thêm chút nữa đi."
Điệu nhảy đã kết thúc, mỹ nữ cúi thật sâu chào khán giả, nói: "Cám ơn mọi người."
"Wow!"
Tất cả sôi trào, em gái xinh đẹp dáng người nóng bỏng như thế hóa ra lại là nam!
Ôn Nhiên giờ cũng mới chú ý tới, đó không phải là Tiểu Lê vừa rồi ngồi cạnh Kỉ Thừa An hay sao? Tiểu Lê trang điểm đậm, đội thêm tóc giả, còn ăn mặc gợi cảm như vậy, nhất thời làm cậu thật sự không nhận ra được.
Đám thiếu gia từ đồng thời khiếp sợ đã rất nhanh tiếp thu được, còn nhao nhao mời Tiểu Lê xuống uống rượu.
Tiểu Lê cũng không ngại ngùng, ở phía ngoài cậu ta mặc một chiếc áo sơ-mi làm từ vải chiffon được thiết kế dài một cách khác thường, ở trong giới thì dáng người của Tiểu Lê cũng có thể gọi là tuyệt vời, thoải mái hào phóng uống cùng với bọn họ.
Kỉ Thừa An thấy Ôn Nhiên đang bị một fanboy lôi kéo nói chuyện cùng, đắc ý nói chuyện cùng Thẩm Minh Xuyên: "Thế nào, có phải rất kích thích không?"
Thẩm Minh Xuyên cũng nhận ra cậu ta chính là người vừa ngồi bên cạnh Kỉ Thừa An: "Chơi rất thích đó nhỏ Kỉ Thừa An."
Kỉ Thừa An ghét sát vào tai hắn trộm nói: "Cho Ôn Nhiên nhà cậu mặc, chắc chắn là còn hoàn hảo hơn cậu ta cho mà xem."
"Cút!"
Kỉ Thừa An đáp: "Đừng có bảo thủ như vậy, giữa chồng chồng với nhau thỉnh thoảng cũng phải thêm chút tình thú, có thể trợ giúp cậu... hửm."
Nói xong, Kỉ Thừa An nhìn vào nơi đó của hắn, vẻ mặt kiểu "cậu hiểu mà", Thẩm Minh Xuyên cầm ly rượu đưa đến trước mặt y: "Cậu câm miệng lại đi."
Thế nhưng Kỉ Thừa An vẫn chưa chịu ngậm miệng: "Cho nên cậu với Ôn Nhiên đã thử qua chưa, cậu có được không vậy?"
"Tôi vẫn đang theo đuổi em ấy."
"..... Không phải chứ huynh đệ, cũng hơn hai tháng rồi, đổi lại là tôi thì có khi đã làm được vài lần rồi."
"Cậu cho rằng tôi là cái dạng không có chút tiết tháo nào giống cậu chắc?"
Kỉ Thừa An cực kì bội phục cái sự ngây thơ của huynh đệ nhà mình, đi quay phim ngôn tình vườn trường vẫn còn chê thanh thủy, "Tôi hiểu cái cảm giác đó mà, chồng chồng hai người mỗi ngày sống dưới cùng một mái nhà, không phải cũng khó tránh khỏi lau súng cướp cò sao."
Thẩm Minh Xuyên cẩn thận hồi tưởng lại khoảng thời gian gần đây hai người thân thiết, thật ra về mặt tâm lý thì cũng có, hắn luôn muốn được ôm lấy Ôn Nhiên, muốn chiếm lấy tiện nghi của cậu, thậm chí là nói mấy lời đùa giỡn với cậu.
Nhưng về mặt sinh lý thì, Thẩm Minh Xuyên im lặng.
Kỉ Thừa An vừa thấy liền hiểu là chưa có gì, vỗ vai hắn nói: "Cho nên tôi mới nói là phải có kích thích thị giác, đừng có biến thành mấy như đứa tiểu học yêu nhau, mới hôn một cái đã đỏ mặt đến nửa ngày, phải trưởng thành lên một chút, cam đoan là cậu sẽ sênh ca hàng đêm luôn."
Thẩm Minh Xuyên: "........."
"Lát nữa tôi sẽ chuẩn bị cho cậu một cái giáo trình."Kỉ Thừa An một dạng "Tôi đảm bảo cứ tin ở tôi".
"Không cần, tôi có chừng mực."
Hắn hiểu bản thân mình đang ra sao, hơn nữa hiện tại thân thể của Ôn Nhiên cũng không thuận tiện, dù hắn có cầm thú ra sao cũng không thể đè người đang mang bầu ra làm cái chuyện ấy được, sẽ ảnh hưởng không tốt đến bé con trong bụng.
Kỉ Thừa An chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Cậu không cần, không có nghĩa là Ôn Nhiên cũng không cần. Cậu ấy đang là người mang bầu, cơ thể so với người khác lại càng mẫn cảm hơn, hơn nữa còn có nhu cầu sinh lý bình thường như bao người đàn ông khác, cậu không thể bởi vì bản thân mình tu tiên mà cũng lôi cậu ấy ăn chay cùng mình được."
Thẩm Minh Xuyên lần nữa uống ly rượu đang cầm trên tay, thực ra hắn chưa từng suy nghĩ về vấn đề này.
Từ góc nhìn của hắn, kỳ thật Ôn Nhiên là một người hết sức thanh lãnh, không phải là về tính cách, mà là về phương diện nhu cầu sinh lý. Lần này ở bên cạnh Ôn Nhiên hắn có thể nhìn ra được Ôn Nhiên có ý với mình, thế nhưng hắn thật sự không thể nhìn được Ôn Nhiên có ý với mình trên phương kia hay không.
Kỉ Thừa An biết đã chọc đúng chỗ đau của hắn, liền cười xấu xa vì mình đã thành công: "Bởi vậy, không phải cậu đang theo đuổi đó sao, phải mang tới chút kích thích nữa, cam đoan là cậu ấy chỉ nửa phút thôi là đã gật đầu rồi."
Mặc dù Thẩm Minh xuyên không tin mấy chuyện nhảm nhí của Kỉ Thừa An, nhưng thật ra cũng nghe vào được không ít.
Hắn quả thật đã không hề chú ý đến phương diện nhu cầu của Ôn Nhiên.
Trời càng về khuya, không khí ở nơi này lại càng trở nên sôi động, đám thiếu gia thì càng chơi càng hết mình, bọn họ biết là những món trước đó chỉ là món khai vị, trọng điểm kích thích đều là ở phía sau.
Thẩm Minh Xuyên lo lắng là ở đây quá náo nhiệt thì bé con trong bụng Ôn Nhiên loại điều kiện như thế sẽ bị khó chịu, vậy nên hắn cùng đám bạn uống một trận chập, cam tâm tình nguyện bị trút rượu rồi liền dẫn Ôn Nhiên về.
Tài xế của gia đình tới đón cả hai người về.
Thẩm Minh Xuyên bị mấy đứa bạn chuốc rất nhiều rượu, có hơi khó chịu, đầu óc choáng váng, thế nhưng hắn không bị say, mọi người cũng biết hắn còn có vợ đang mang bầu bởi vậy có chuốc cũng vẫn đúng mực.
Thế nhưng vì tác dụng của rượu nên hai bến má của Thẩm Minh Xuyên vẫn ứng đỏ, thần thái mê người, bớt đi rất nhiều cái khí tức sắc bén, nhiều hơn một chút sự quyến rũ khiến người khác say mê. Ôn Nhiên chợt thấy mặt đỏ tim đập thình thịch.
Thẩm ba ba anh là đang dụ dỗ người khác phạm tội đó.
Đêm nay Ôn Nhiên cho rằng Thẩm Minh Xuyên cũng không uống nhiều rượu lắm, chẳng ngờ hắn lại say lợi hại như vậy, cả đường đi cứ xiêu vẹo, về đến nhà rồi, cậu là người đang có bầu vậy mà còn phải vất vả đưa con ma men này lên phòng.
May mà Thẩm Minh Xuyên cũng không say tới độ mất hết ý thức, hắn vẫn còn nhớ là không được đè lên cậu.
Ôn Nhiên đỡ người xuống giường, cũng có chút thở hồng hộc, cậu ngồi ở bên cạnh giường còn đang muốn quay về phòng của mình, còn không quên dặn Thẩm Minh Xuyên: "Anh để tỉnh táo một chút thì nhớ phải đi tắm, cả người toàn là mồ hôi như thế. Mà cũng lạ, em cảm thấy anh không lại.... A."
Cái người đang nằm trên giường bỗng nhiên lại kéo cậu xuống, Ôn Nhiên bị bất ngờ nên ngã thẳng vào lòng hắn, còn chưa kịp trách hắn làm như thế có thể sẽ dọa tới bé con, thì nụ hôn nóng bỏng liền rơi xuống môi cậu.
Nụ hôn này không phải chỉ là một cái chạm môi rụt rè, mà là giống như vô cùng trằn trọc và giày vò, thậm chí đầu lưỡi ấm áp khẽ vươn ra còn quá phận liếm lên đôi môi mẫn cảm của Ôn Nhiên, khiến cậu kìm không được mà run rẩy.
Khuôn mặt Ôn Nhiên dần đỏ lên, ngay cả hô hấp cũng khó khăn, giống như người cá đang thiếu nước, bất cứ lúc nào cũng thiếu dưỡng khí.
Càng quá mức hơn nữa chính là tay của Thẩm Minh Xuyên dần đi vào trong áo của cậu, còn khẽ vuốt ve ở eo, một dòng điện tê dại từ nơi bàn tay hắn chạm tới chạy thẳng đến toàn thân.
Cả người Ôn Nhiên run lên.
Cậu làm sao có thể chịu đựng được loại kích thích như thế này, cơ thể mẫn cảm gần như là đã phản ứng lại, thậm chí ở phía dưới còn có dấu hiệu cương lên. Ôn Nhiên vội vàng lấy tay đẩy hắn ra, nghẹn ngào nói: "Anh đừng...."
Thẩm Minh Xuyên buông cậu ra, kề bên trán cậu, giọng nói khàn khàn: "Em không thích sao?"
"Em..."
Kỳ thật là cậu thích, cũng thích những tiếp xúc thân mật với người mình yêu, những cái ôm nụ hôn nống nhiệt, làm sao có thể chống lại được, thậm chí còn muốn càng nhiều hơn.
Chỉ là, cậu và Thẩm Minh Xuyên không giống như vậy, chỉ cần hôn nhẹ rồi mơn trớn như vậy là có thể dễ dàng cướp cò thật đó!
Trước kia Ôn Nhiên cũng không cảm thấy cơ thể mình mẫn cảm như thế, không biết có phải do đang trong thời kì mang thai hay không. Hiện tại cậu cũng không thể quá mức thân mật với Thẩm Minh Xuyên, bằng không sẽ thấy chộn rộn trong người, bởi vậy mà cũng chẳng dám tới "cọ phòng" ở bên phòng ngủ của Thẩm Minh Xuyên.
Do cái người đàn ông tâm cơ kia luôn để nhiệt độ điều hòa ở mức thấp, cho nên khi ngủ cậu sẽ vô thức mà chui vào trong lòng Thẩm Minh Xuyên, đến sáng hôm sau tỉnh dậy lại phải mặt đối mặt với cái sự soái khí ấy.
Cậu khống chế không nổi đâu.
Cứ như thế cậu bị Thẩm Minh Xuyên hãm hại vài lần, liền biết ngay nội tình bên trong của người này, chính là cứ chọc ghẹo xong rồi bỏ chạy.
Cậu còn lâu mới bị mắc mưu nhé.
Ôn Nhiên kiên quyết đẩy hắn ra: "Em phải về ngủ đây, anh cũng nghỉ ngơi cho tốt đi."
Thẩm Minh Xuyên vắt tay lên trán nhìn theo Ôn Nhiên đang chạy trối chết. Tên Kỉ Thừa An đáng chết, cả buổi tối nghe y phổ cập vấn đề khoa học nhu cầu sinh lý, khiến trong đầu hắn chỉ toàn là chuyện ấy, cứ nghĩ là bọn họ hiện tại không thể thực sự quan hệ ngay lúc này nhưng có thể lấy tay giải quyết giúp hắn.
Bởi vậy ngay cả bốn chứ "tuần tự tiến tới" hắn cũng quên sạch.
Hiện tại thì người bị hắn dọa chạy mất rồi. Thẩm Minh Xuyên bất đắc dĩ cười, vẫn là không thể nóng vội được.
Hết chương 31.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT