Chương 791: Chẳng mất giọt mồ hôi
- Nếu vậy, có lẽ chúng ta nên dựa theo các đầu mối của Vương tộc, bác Thạo nhỉ?
Linh khéo léo đưa đẩy câu chuyện. Thầy Thạo cũng gật đầu.
- Phải rồi, có lẽ nên bắt đầu từ chính Vương Chính Đức. Được rồi, cháu gái, chuyện này cứ để ta lo. Đồng thời, nếu có thêm thông tin gì bổ ích, cứ báo cho ta biết.
- Dạ, cháu cám ơn bác rất nhiều.
Nói rồi, Linh ra về. Chuyện điều tra Phạm Viết Thái đã có Linh Thể tầng 8 lo liệu. Chuyện của Vương Chính Đức thì thầy Thạo đã nhận lời. Từ giờ cho tới lúc 2 nguồn tin này mang về kết quả, cô còn cần suy nghĩ xem mình có thể làm được những gì. Nếu là ông ngoại, trong tình huống này, ông sẽ làm gì nhỉ?
===
Ngũ Hành Kỳ Hội đã kết thúc ngày thi đầu tiên. Từ hơn 77 ngàn thí sinh tham dự, rốt cuộc chỉ có hơn 30 nghìn người đủ điều kiện bước tiếp vào vòng sau.
Do số lượng điểm yêu cầu qua vòng là 2, về mặt lí thuyết thì tối đa chỉ có 1/2 số thí sinh đủ điều kiện. Cộng thêm số Kỳ được đặt ở mỗi chặng, con số này có thể vượt quá bán. Tuy nhiên, ở vòng thi đầu tiên, việc các thí sinh mạnh mẽ càn quét để tích lũy Kỳ cho vòng sau là khá phổ biến, số lượng những thí sinh đến hết giờ chỉ có 1 Kỳ cũng rất đông. Vào những phút cuối cùng của vòng 1, hiện tượng mua bán Kỳ lại rộ lên như “truyền thống” hàng năm.
Hiện tượng này xuất phát từ những thí sinh không mạnh không yếu, sau 1 hồi đoạt qua cướp lại, chỉ giữ được cho mình 1 Kỳ. Số lượng những kẻ ngấp nghé này lại rất đông đảo, nếu cùng nhau dắt tay đi về thì thật không cam lòng. Những kẻ yếu đuối thì đã bị cướp sạch Kỳ rồi, những kẻ mạnh thì lại không dám khiêu chiến, nên đám tầm trung này chỉ còn có thể nhìn vào Kỳ của nhau. Do năng lực ở mức sàn sàn, khiêu chiến lại có nhiều rủi ro mất tất, nên họ thường đi tới kết cục rao bán Kỳ. Những ai cảm thấy đủ tài lực, và có hi vọng ở vòng sau, sẽ đưa ra những cái giá có thể trả. Người bán được hậu hĩ tiền bạc, người mua được đi tiếp, đôi bên đều vui vẻ.
Chính vì thế, có rất nhiều thí sinh tham gia Ngũ Hành Kỳ Hội vốn không phải để qua ải, mà là chăm chăm thủ hộ chiếc Kỳ của mình đến cuối giờ, hòng bán cho được giá. Đừng nói cướp sao cho đủ 2 Kỳ để qua cửa, giữ được 1 Kỳ tới cuối giờ cũng đã đòi hỏi tương đối thực lực, nên phần thưởng họ nhận về không thể nói là không xứng đáng.
Cũng có 1 bộ phận những thí sinh không thỏa hiệp chuyện ấy, kiên quyết chiến đấu tới giây phút cuối cùng, hoặc là giành đủ 2 Kỳ, hoặc là bị loại. Dù sao những trận chiến như vậy cũng thu hút sự chú ý của khán giả hơn là trò mua bán đáng khinh kia.
Ngày đầu tiên của sự kiện giống 1 món khai vị, không có gì quá ấn tượng trong lòng khán giả, ngoại trừ tràng diện đông đảo và những màn oánh lộn vô tổ chức. Sang những ngày tiếp theo, cuộc chiến mới có thêm nhiều phần gay cấn.
Tiêu Hoa sau trận thua trước Vương Thành Văn, bằng vào thực lực mạnh mẽ của mình đã nhanh chóng cướp về 11 Kỳ. Không phải người ta dám đấu với hắn, mà là tiễn thuật của hắn quá nhanh, khi mũi tên chạm vào người đối thủ thì sàn đấu sẽ mặc định được mở ra. Hắn kiên quyết không cướp đủ con số tối đa 12 Kỳ, vì muốn giành cuộc chiến cuối để phục thù tên tu sĩ câm như hến kia. Nhưng sau đó, đường đi ở hành Hỏa cũng bắt đầu có sự biến hóa phức tạp, thời gian 1 canh giờ cũng không đủ để hắn tìm lại kẻ đã đánh bại mình. Tiêu Hoa qua ải đầu với 11 Kỳ, trừ đi 2 điểm lệ phí qua cửa, ôm 9 điểm bước vào vòng 2.
Ôm 1 tâm trạng không rõ là bực tức, ê chề, nhục nhã hay là tâm phục nữa, hắn cưỡi ngựa về lều trại của Thiết Thương Viện. Có lẽ cần phải kể cho huynh trưởng của hắn, Tiêu Thần, nghe về kẻ đáng sợ mình đã gặp.
===
Vương Thành Văn vượt chặng đầu với 6 Kỳ, tức là mang 4 điểm bước vào vòng 2. Không phải bởi hắn chê điểm số ở vòng đầu. Hắn cũng biết rằng cần phải tích lũy càng nhiều điểm có thể càng tốt, thì mới có nhiều khả năng vượt qua ải tiếp theo. Hắn rất nghiêm túc trong việc trả ơn Đường Thái Nguyên, nên chuyến này hắn đến đây không phải để dạo chơi hay làm trò. Tuy vậy, thời gian 1 canh giờ đối với hắn là không đủ.