Chương 776: Cuộc trao đổi cuối cùng
- Tại sao cô không đáp lời Cầm Dạ Nguyệt?
Vương Minh Quang đột ngột chuyển chủ đề.
- Còn cần thiết hay sao? - Elena lại trở về biểu cảm hững hờ thường ngày - Đi nào, Ám Hành Sứ Giả. Có thứ này tôi muốn cho cậu thấy.
Nói rồi, Elena đứng dậy đi về phía bên phải gian sảnh. Nơi đó có 1 cánh cửa. Cô mở cánh cửa đó, dẫn Quang đi về 1 căn phòng nhỏ.
Trên sàn phòng là 1 hình tròn Trận pháp.
- 1 cái cổng Teleport thôi, đừng ngại. Tôi dẫn cậu tới nơi này.
Nói rồi, Elena bước vào đứng giữa hình tròn. Quang do dự chưa tới 1/10 giây, sau đó cũng quả quyết bước theo. Nếu muốn làm thịt hắn, cô nàng đâu thiếu gì cách.
Rẹt!
Chỉ 1 tích tắc sau đó, ánh mặt trời chói chang ùa vào mắt hắn. Họ đang ở bìa rừng. Dưới chân hắn là 1 con đường mòn rất nhỏ dẫn về phía trước. Theo chân Elena đi theo con đường ấy, chẳng mấy chốc hắn đã nhận ra con đường này dẫn tới 1 mỏm đá nhô ra biển. Sóng biển đen ngòm và lạnh lẽo xô mạnh từng cơn vào vách đá, bắn tóe lên những bọt nước. Bọt nước vừa bay lên không trung, đã ngay lập tức đông kết thành những bông tuyết, theo gió mà thổi về phía Quang.
Trái ngược với khí hậu ôn hòa nơi Tiên Đô Arya, nơi đây dù cảnh quan chẳng mấy khác biệt, nhưng lại lạnh buốt tới thấu xương.
Cuối mỏm đá ấy, là 1 cánh cổng bằng đá chẳng biết đã tồn tại ở đây qua bao nhiêu năm tháng.
- Cậu biết phía bên kia bờ biển - Elena giơ ngón tay thon dài trắng trẻo của mình chỉ về phía xa - Là nơi nào chứ?
Quang giơ bàn tay lên, các ngón tay hơi khum lại, lơ lửng giữa những ngón tay hắn xuất hiện 1 đồ hình Ngũ Hành quay tít thò lò, rồi hành Hỏa chỉ thẳng về hướng mà Elena đang nói.
- Chính Bắc sao? Phía bên kia bờ biển, phải chăng chính là Đất Tổ Rukth’Oarr?
- Đúng vậy, - Elena bước tới gần cánh cổng đá - Người ta nói cánh cổng này mở thẳng lối dẫn tới địa ngục. Có nực cười không khi địa ngục của ta lại chính là vùng Đất Tổ từng ươm mầm cho Cây Sự sống?
Gió từ phía Rukth’Oarr bắt đầu thổi mạnh tới, cuồn cuộn như đang tích thành cơn bão. Tuyết đóng băng từ bọt biển bắt đầu thành hình dày đặc. Tưởng chừng 1 cơn bão tuyết sắp sửa thành hình để cuốn bay họ khỏi nơi đây.
Trong cơn gió tuyết mịt mùng ấy, Elena quay đầu lại nhìn hắn, mái tóc bạch kim của cô như hóa thành dải tuyết.
- Ám Hành Sứ Giả, cậu có biết vì sao tiền bối của cậu lại bắn vỡ hòn sỏi của thần Trí Tuệ ra làm 5 mảnh chứ? Vì nếu không làm vậy, hòn sỏi ấy sẽ chỉ hướng về 1 nơi duy nhất mà thôi: chính là vùng đất ấy. Con đường sống sót duy nhất của chúng tôi, là băng qua Đất Tổ Rukth’Oarr.
- Băng qua?
- Khi dòng Mẫu Hà chảy ngầm dưới lòng đất kết tủa thành 1 dòng sông Băng nổi lên trên mặt biển, chúng tôi sẽ phải băng qua con đường băng ấy, vượt qua Đất Tổ Rukth’Oarr, tìm tới vùng đất mà chúng tôi có thể sinh sống.
Bão tuyết đã nổi lên, toàn bộ vùng biển Bắc như đang ùa về bờ đá này, hóa thành băng tuyết như muốn vùi lấp 2 sinh vật bé nhỏ.
Elena khoát tay 1 cái. 1 vòng tròn Trận Pháp khổng lồ hiện ra sau lưng cô, che chắn toàn bộ mỏm đá này khỏi bão tuyết. Cô vẫn không quay lại, mà tiếp tục nhìn về phía Quang.
- Băng qua Đất Tổ Rukth’Oarr, cậu hiểu điều ấy nghĩa là gì chứ? Ám Hành Sứ Giả?
- Là phải đối đầu với Chí Tôn Cường giả của Đất Tổ Rukth’Oarr, kẻ hùng mạnh nhất thế giới. Điều ấy cũng không khác gì tự sát.
- Đúng vậy. Nếu Cầm Dạ Nguyệt tiếp tục con đường mà con bé đang bước đi, chặn ở phía bên kia bờ biển, chính là Đại Hùng Kwa’ruh.
- Cô không đáp lại lời kêu gọi của Cầm Dạ Nguyệt, là vì không muốn Tiên Quốc của mình lao đầu vào chỗ chết hay sao?
Elena lắc đầu.
- Tôi không phản đối hay ủng hộ con bé. Ý chí của tôi cũng không đại diện cho ý chí của tất cả mọi sinh linh trong Tiên Quốc Ocellote. Họ sẽ phải tự lựa chọn Định Mệnh của mình. Tất cả chúng ta đều có quyền lựa chọn. Tất cả những người tiền nhiệm của cậu cũng từng đưa ra lựa chọn. Cậu cũng vậy, Ám Hành Sứ Giả. Rồi sẽ tới lúc cậu phải đưa ra lựa chọn.
Nói rồi, Elena lấy ra 1 mảnh đá hình thoi, ném cho hắn.
Quang bắt lấy nó. Viên đá ấy đen bóng và mát lạnh trong lòng bàn tay hắn.
- Mảnh đá Tín vật của Tiên Quốc Ocellote. Vương Bất Khán đã phân nó ra làm 5 mảnh, có lẽ cậu chính là người phải quy tụ chúng lại. Hãy mở ra con đường của cậu, và sẽ có rất nhiều người bước theo sau cậu.
Bất Khán? Là tên người đàn ông đó sao? Nhất Quan. Bất Khán. Như 1 và 0. Như Có và Không. Như Dương và Âm.