Chương 765: Khi chén rượu, khi cuộc cờ
Cầm Dạ Nguyệt được Mai Trung Hựu đối đãi không tệ mà thôi, còn Vân Như Tài thì chẳng khác gì khách quý của Chưởng môn. Thái độ của Mai Chân Nhân đối với vị Ủy viên Thành phố này thật sự khác biệt 1 trời 1 vực.
Khỏi nói cũng biết, kế hoạch sáp nhập Tứ Đại Tiên Phái của Vân Như Tài là món quà từ trên trời rơi xuống đối với Mai Trung Hựu. Còn đối với Vân Như Tài, sáp nhập là chuyện hắn nhất định phải làm, nếu Mai Trung Hựu là kẻ tình cờ nhận được lợi ích từ chuyện ấy, hắn cũng chẳng quan tâm lắm. Người hắn thực sự coi trọng là Diệt Vô Sắc, và cũng nhờ hưởng sái Vân Như Tài, Diệt Vô Sắc từ 1 kẻ tội đồ bị lưu đày giờ nghiễm nhiên trở thành Thủ tịch Đại đệ tử, là người thừa kế chức vụ Chưởng môn tương lai.
Kì thực, ngày trước Diệt Vô Sắc cũng là 1 trong những học trò tâm đắc của Mai Trung Hựu. Phải cái tên này gây chuyện càn quấy cũng thật nhiều, tiếng xấu lan khắp 4 phương. Chủ yếu bởi vì hoa thơm cỏ lạ đều có dấu răng của hắn, chẳng chóng thì chầy cũng đắc tội với quá nhiều người. Bản thân Diệt Vô Sắc lại có tài năng nổi bật, ngay trong môn phái cũng là cái gai trong mắt nhiều người. Hắn lại thân cô thế cô không có hậu thuẫn. Việc bị người âm thầm giăng bẫy để rồi bị đá ra khỏi môn phái cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
Tuy vậy, nếu ngẫm nghĩ lại kĩ càng chuyện năm đó, Diệt Vô Sắc tuy không người chống lưng, nhưng trong số các nữ nhân có vương vấn với hắn, không ít người nắm trong tay quyền lực đáng gờm. Để dẫn đến kết cục phải bị đi đày qua tận dãy Ajagar, trở thành tù nhân trong Trại Quản giáo Từ Mẫu của Đại Nam, cũng có hơi quá khó tin.
Thời điểm mười mấy năm về trước, Mai Trung Hựu đương nhiên cũng xót xa học trò của mình chứ, nhưng khi ấy Mai Sơn còn phải tranh thủ sự ủng hộ từ Hội đồng Thành phố, lão cũng không dám vọng động. Lão ngầm hiểu rằng bên trong Hội đồng, có 1 vị tai to mặt lớn nào đó căm hận Diệt Vô Sắc tới mức muốn dìm tên này tới mức không ngóc đầu lên được, nên lão chẳng dám đắc tội.
Mười mấy năm dù sao cũng qua rồi, vật đổi sao dời, sóng sau xô sóng trước, Vân Như Tài chẳng phải đại diện cho 1 thế hệ mới của Hội đồng Thành phố hay sao? Giờ ngài Ủy viên trọng thị Diệt Vô Sắc tới mức không thèm che giấu, còn nói rằng quy hoạch Tiên Phái trong 100 năm nữa sẽ lấy Diệt Vô Sắc làm hạch tâm, thì Mai Trung Hựu còn lí do gì mà không tiếp tục nối lại tình xưa, sủng ái người học trò này như chưa hề có cuộc chia li.
Nói không ngoa, Diệt Vô Sắc giờ lại trở thành cầu nối giữa Mai Sơn và Hội đồng Thành phố, là món bảo hiểm vững chắc cho Mai Trung Hựu ngồi lên chiếc ghế minh chủ Tiên Phái.
Truyện Tiên Hiệp hay có những tình tiết sư phụ vì ghen ghét với thành tựu của học trò mà bày ra bao nhiêu mưu đồ hãm hại, cuối cùng lại tự hại chính mình, kì thực đều là trò nhảm nhí của đám tác giả chưa trải sự đời. Truyền thống Tôn Sư Trọng Đạo của đất Bắc vốn không phải chỉ là lời rao giảng đạo đức vô nghĩa. Học trò càng đạt thành tựu cao, người thầy lại càng được hưởng sái. Chỉ cần khéo léo cư xử, đối đãi với Diệt Vô Sắc thật chí tình chí lí, mình ngồi lên ghế minh chủ, coi như dọn đường cho nó sau này, chẳng những thế nhân không chỗ nào để chỉ trích, mà bản thân cũng dẹp đi rất nhiều sự ưu phiền. Thậm chí nghĩ tới viễn cảnh Diệt Vô Sắc ngồi lên ghế tối cao, mình vẫn hoàn toàn có thể lui về sau trướng mà điều khiển thế cục.
Hiểu rõ bản tính bất cần của Diệt Vô Sắc, Mai Trung Hựu đã sớm suy tính tới tất cả đường đi nước bước. Lão cũng nhiều lần ngầm ám chỉ điều này với Vân Như Tài, và ngài Ủy viên vô cùng tinh ý để hiểu mong muốn của lão. Vân Như Tài không hề tỏ ra bất kì dấu hiệu phản đối nào, có lẽ bản thân hắn cũng cho rằng đó là phương án tối ưu về mặt chính trị.
===
Dạ Nguyệt không chui dưới gầm giường của Mai Trung Hựu để biết được tất cả những nội dung trao đổi của Vân Như Tài với Mai Trung Hựu. Nhưng thông qua các cuộc trò chuyện với những bằng hữu mới quen, và quan sát các động thái của Mai Sơn, cô thừa sức suy đoán ra những thỏa thuận ấy giữa 2 bên.
Ấy là nếu mục đích thật sự của Vân Như Tài chỉ đơn thuần tới vậy.
“Cũng là 1 kẻ sâu không thấy đáy”, cô nhận định. Nên nhớ, kẻ này còn có mối liên hệ âm thầm với phe cánh hữu trong cuộc nội chiến Ijuk. Ẩn sau những lời hay ý đẹp của hắn, rốt cuộc là mục đích gì?
===
Vì sự kiện lần này, Kim Hành Kinh đã cho biến đổi 1 tòa nhà cao tầng thành bãi đáp cho Phi Hành Khí. Cổ Thanh Đồng Tước xé gió bay qua bầu trời Kim Hành Kinh rồi đáp xuống, dù đã là thông lệ hàng năm, vẫn khiến nhiều người phải ngước nhìn. (Bích Như đương nhiên cũng nằm trong số đó, nhưng cô hẳn không biết “kẻ thù không đội trời chung” của mình cũng ở trên đó, cô chỉ cảm thấy sự ghê tởm dâng lên cổ họng mà không rõ lí do thôi.)