Chương 740: Trùng hợp bi hài

- Không ổn, không ổn…

Buổi tối ngày hôm sau, Elexa lẩm bẩm trước cửa động.

Suốt ngày hôm đó, hắn đã cố dạy thằng Văn những yếu quyết của Ngự Long Thuật, mà theo trải nghiệm của hắn, là bắt đầu từ việc giao kết với Xà, loài Hung thú mang đôi chút huyết mạch của Rồng.

Những tưởng đây sẽ là phần khó nhất, vì trong số các chủng loài có trí tuệ, nhân loại nổi tiếng là khó khăn trong việc giao cảm với động vật. Hơn nữa, việc nhân loại hiện đại đổ dồn về sinh sống trong các đô thị càng khiến sự xa cách với thế giới tự nhiên tăng lên. Ban đầu, Elexa cho rằng đây sẽ là khó khăn lớn nhất đối với Vương Thành Văn, cũng đồng thời là lĩnh vực hắn vô cùng tự tin, sẽ dễ dàng giúp thằng nhóc vượt qua.

Ai ngờ, Vương Thành Văn lại lĩnh ngộ lĩnh vực này tốt hơn dự tính quá nhiều. Chỉ trong 1 buổi sáng, hắn và con Phần Thiên Xích Huyết Mãng đã như 2 người bạn tâm giao, đã cơ bản hiểu được ý định và thông điệp của đối phương.

- Gượm đã, gượm đã, sao chú em nhìn thế nào cũng có vẻ đã từng có kinh nghiệm với chuyện này rồi nhỉ? - Trưa hôm đó, Elexa hỏi Văn.

- Kết bạn với Hung thú ấy ạ? Ngày xưa ở Hải Thành em có biết anh Lý Thanh Long, nhà anh ấy nuôi rất nhiều Hung thú…

- Ây chà! Đã hiểu! - Elexa thở hắt 1 hơi. Hắn đương nhiên đã hiểu. Từ nhỏ sớm làm quen với nhiều loại Hung thú đúng là 1 lợi thế thật, nhưng Lý Thanh Long gì gì đó, chắc chắn là hậu duệ của Lý gia, gia tộc đó có 1 con Drake. Cũng giống Xích Huyết Mãng, Drake cũng có huyết mạch Rồng, nhưng đậm đặc gấp nghìn lần. Nếu từ nhỏ thằng nhóc này đã có thể làm bạn với con Drake, việc giao kết với Xích Huyết Mãng cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Sự tiến bộ đáng ngạc nhiên của Vương Thành Văn trong lĩnh vực Khiển Thú không khiến Elexa vui mừng. Ngược lại mới đúng. Có thể dễ dàng kết nối đến các hậu duệ của Rồng như vậy, cớ gì lại khó khăn trong việc tiếp thu Ngự Long Thuật?

Elexa tiếp tục hỏi hắn về vòng tuần hoàn nhỏ trong cơ thể. Sau 1 ngày nghỉ ngơi, Vương Thành Văn đã khôi phục trạng thái khỏe mạnh hoàn toàn, vòng tuần hoàn nhỏ cũng được duy trì dễ dàng và thông suốt. Tuy vậy, đối với Elexa, chút Khí lưu nhỏ nhoi này có khác gì tia nước rò rỉ ra từ khe đá, so với Khí hải dạt dào như biển lớn thật 1 trời 1 vực.

Hiện giờ, lượng Khí lực mà Vương Thành Văn biểu lộ ra ngoài đúng là vô cùng vượt trội so với trung bình đồng trang lứa, nhưng như Elexa đánh giá, miễn cưỡng được coi là ngang Tụ Đan Cảnh viên mãn mà thôi. Nhưng lượng Long Khí tích súc trong cơ thể hắn lại là câu chuyện khác. 1 thứ Khí mạnh mẽ cuồng bạo tới vậy, lại được sinh ra từ Huyết mạch thuần đến thế, lại bị kìm hãm trong nội thể suốt 16 năm trời, lực tích súc ấy lẽ nào cũng đã ngang với sức Tụ Đan của Tiên Đạo?

Để có thể vận dụng được lượng Long Khí khổng lồ mà Elexa áng chừng ấy, đúng là chỉ có phương pháp duy nhất Ngự Long Thuật.

Mất thêm 1 buổi chiều quan sát Vương Thành Văn vận luồng Khí ít ỏi kia theo Trúc Sơn Tâm Pháp, Elexa thất vọng vô cùng. Tốc độ như vậy quá rùa bò. Kể cả chăm chỉ tu luyện theo Trúc Sơn Tâm Pháp trong suốt 2 tháng tới, lượng Tiên Pháp hắn có thể sử dụng cũng chỉ giúp hắn đánh ngang tay với đám môn sinh trung bình khá trong Tụ Đan Cảnh mà thôi. Kì thực như vậy không tệ, mới bước vào Tiên Đạo 2 tháng ngắn ngủi, ngươi đã muốn đạt thành tựu tương đương những môn sinh tu tập cả đời, vốn nên là chuyện kinh hỉ. Nhưng nếu so với viễn cảnh kinh thiên động địa nếu Vương Thành Văn có thể luyện thành Ngự Long Thuật, chút thành tựu cỏn con kia thật sự khiến cả Người Bướm như Elexa cũng phải thấy tiếc nuối.

===

- Cứ có cái gì đó không đúng… - Elexa lầm bầm - Này nhóc, mi không lấy gì làm sốt ruột thì phải? Có biết Ngự Long Thuật là loại Thuật Pháp ghê gớm đến mức nào không? Bộ không khao khát muốn học hay sao?

Thấy Vương Thành Văn vẫn bình thản ngồi xếp bằng luyện Khí sau cả ngày trời không thấy được mấy tiến triển, Elexa không kìm lòng hỏi 1 câu.

Văn vốn dĩ đã quá quen với chuyện học tập trì trệ, hắn chẳng lấy điều ấy làm ưu phiền. Từ ngày đầu tiên đến trường, phải học tập môn Văn khó hiểu kia, hắn đã coi sự trì trệ là người bạn thân quen, hắn đã không còn cho rằng chầm chậm mà tiến là điều gì khó nhọc.

- Chỉ cần em tiếp tục nỗ lực, hẳn là sẽ đi tới đích thôi mà? - Hắn hỏi - Nhưng em cũng tò mò, vậy anh kể đi, Ngự Long Thuật ghê gớm đến mức nào?

- Chẹp. Thực ra thì, Ngự Long Thuật được Trúc Chân Nhân ghi chép lại còn sớm hơn cả Trúc Sơn Tâm Pháp nữa. Đó mới thực sự là sở học khiến ông ta thành danh, trước khi lên Trúc Sơn tầm Đạo. Môn công phu này cũng không phải do ông ấy sáng tạo nên, và cũng quá khó truyền thụ nên về sau đã mai một dần. Thực ra thì còn có những lí do khác nữa. Mà nhóc biết Hoang mạc Ajagar chứ?

- Em có từng được học trong môn Địa lý ở trường.

- Chưa từng tới đó sao?

Văn lắc đầu. Hắn đâu có nghĩ rằng hoang mạc cát trong ảo ảnh khi phê thuốc năm đó lại là tái hiện của hoang mạc Ajagar, đất tổ của loài Rồng đâu chứ.

- Mi học Địa lý chắc cũng từng nghe qua phải không? Lục địa Viễn Đông ban đầu không phải là 1 lục địa, nó là 2 mảnh địa chất va chạm vào nhau, vùng va chạm ấy tạo nên dãy núi Ajagar cao ngút tầm mây. Chuyện này xảy ra đã rất lâu, vốn đã không còn ảnh hưởng gì tới lịch sử thế giới cận đại, nhưng theo thói quen từ xa xưa, mọi người vẫn gọi thế giới này là bao gồm 7 lục địa. Phần phía Nam của Viễn Đông, từ dãy núi Ajagar trở xuống, bao gồm cả Hoang mạc Ajagar, 21 đất nước chư hầu, và Đại Nam Đế quốc của cậu, đều từng thuộc về 1 lục địa, Naga’e, cũng là nơi chứa Đại Thư viện Phật giáo Visshala. Hoang mạc Ajagar ngày nay, khi xưa từng là nơi khởi phát Vương triều Phật giáo Visshala hoàng kim của nhân loại, nơi đó từ xa xưa cũng là đất tổ của loài Rồng. Nơi đó cũng được coi như cội nguồn của Toán học, nơi phát minh ra con số 0 thần thánh. Chuyện về Visshala lấp đầy trong 72 pho Sử dày cộp của các Kiến giả, nhưng có vẻ như người Đại Nam các cậu chẳng quan tâm mấy tới những vương triều đã bại trận và lụi tàn.

Dừng lại 1 chút để lấy hơi, Elexa lại tiếp tục độc thoại.

- Tới khi cuộc đại chiến 8 chủng loài nổ ra, Visshala cũng đã bước vào thời kì suy tàn. Nhưng người đã chốt hạ sự sụp đổ của Vương triều ấy, nào ai khác ngoài Vương Nhất Quan thần thánh của Đại Nam các cậu? Chiến Thần hủy diệt nền Văn Minh, họ gọi ông ta như vậy đấy. Kẻ Thống Trị, Người Chinh Phạt, Bậc Đế Vương, ôi toàn những mỹ từ cao quý. Chính tận mắt Kiến Giả đã chứng kiến và ghi chép lại, tay trái ông ta nắm lấy mặt đất, tay phải kéo xuống bầu trời, bắn ra Âm Dương Hoàng Long Tiễn thiêu đốt triệu triệu sinh linh, đốt cháy cả Đại Thư viện Visshala lúc ấy được cả Người lẫn Rồng cùng nhau cai quản. 1 Đại Thư viện vốn đang là trọng điểm thèm khát của chính nhân loại, cớ gì ông ta lại lạnh lùng thiêu hủy đi như vậy? Elena có nghiên cứu về vấn đề này rất nhiều. Cô ấy từng cho rằng, bởi 1 Thứ nguyên không thể tồn tại cùng lúc 2 Đại Thư viện, và Vương Nhất Quan khi ấy lại không đủ mạnh mẽ để đoạt lấy quyền sở hữu Đại Thư viện Visshala, ông ta đã thiêu hủy nó để dọn chỗ cho 1 Đại Thư viện mới được đánh cắp về Viễn Đông.

- Đại Thư viện Hồng Định? - Văn hỏi.

- Đúng vậy. Rõ ràng là như vậy rồi, chẳng phải sao? Phía Bắc đã có Hà Quốc với Đại Thư viện Thiên Mẫu chễm chệ ở đó hàng ngàn năm. Nếu Vương Nhất Quan muốn dương danh lập vạn, 2 bàn tay mở ra 1 Đế quốc, 1 triều đại, ông ta đương nhiên cần tới 1 Đại Thư viện khác, 1 Đại Thư viện đánh cắp được từ Kouda’in, lục địa trù phú tốt tươi ấy giờ đã thành 1 vùng đất chết. À, có chuyện này thật trớ trêu thay, Vương Nhất Quan dùng Âm Dương Hoàng Long Tiễn để hủy diệt Vương triều Visshala, đây đúng là sự trùng hợp bi hài của lịch sử. Cậu có biết Ngự Long Thuật được truyền tới Bắc Hà còn trước cả khi đại chiến các chủng tộc nổ ra chứ? Và nguồn gốc nơi nó ra đời, chính là Vương triều Visshala đấy. Sao, thấy có gì liên quan rồi chứ gì? 8 quyển sách Âm Dương mà Vương Nhất Quan để lại, cách mà Vương tộc vận dụng Long Khí, nếu lược bỏ đi hết những khác biệt bên ngoài, kì thực cũng chính là Ngự Long Thuật, hoặc ít nhất cũng chung 1 nguồn gốc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play