Chương 721: Thánh Nhân truyền Dược bất truyền Hỏa
"Cái gọi là Đạo, được ra đời vốn không phải vì mục đích thanh cao nào, nó chỉ là chứng nghiệm từ 1 lĩnh vực vô cùng đời thường, đó là luyện thuốc cứu người. Luyện thuốc, cũng là 1 hoạt động xuất hiện từ thời xa xưa, thậm chí không chỉ của riêng nhân loại. Đến cả những sinh vật trí tuệ thấp cũng có khả năng phát hiện những loài thực vật có dược tính để chữa trị các loại thương tích bệnh tật. Luyện Dược, cứ như vậy mà thành hình. Trong quá trình Luyện Dược, những kinh nghiệm và cảm ngộ dần được đúc kết qua nhiều thế hệ, tích lũy thành 1 hệ thống tư tưởng mang đậm tính chiêm nghiệm, đồng thời cũng là nguồn cội của 2 trường phái tu luyện lớn ở Tứ Vân Sơn: Tiên Đạo và Vu Đạo."
Bạch Tu Lão nhân đang ngồi khoanh chân nói 1 bài thuyết giảng có vẻ sẽ còn dài, và Vân vẫn chăm chú lắng nghe. Cô có thể thường xuyên hơi tăng động và mất tập trung, nhưng đối với những đề tài cô đã có sẵn hứng thú, đặc biệt là khi nó có tiềm năng mang lại cho cô nguồn thu nhập lớn, cô chẳng biết kiếm đâu ra sức tập trung vô cùng cao độ.
"Luyện Đan, có 3 yếu tố cơ bản cấu thành, ấy là: Huyền Tẫn, Dược Vật, Hỏa Hậu. Huyền Tẫn là Lô Đỉnh. Lô Đỉnh chỉ là ngoại vật, nhưng Tiên Đạo lại quá đề cao yếu tố này, đề cao tới mức quá quắt, còn bày đặt Bán Thần Bảo vật, Cực phẩm Bảo vật, như thể không có Lô Đỉnh tốt, chẳng thể nào luyện Đan. Lô Đỉnh thật sự có quan trọng, nhưng chúng ta sẽ bàn về nó sau. Điều ta muốn truyền đạt cho tiểu cô nương, là 2 yếu tố còn lại: Dược Vật và Hỏa Hậu."
===
“Dược vật là Tính Mệnh. Hỏa Hậu là Thần Khí.
Hậu thiên chi đạo, Thần Khí dã. Tiên thiên chi đạo, Tính Mệnh dã.
Đỉnh trung chi Tính giả, Diên dã, Hổ dã, Thủy dã, Kim dã, Nhật dã, Ý dã, Khảm dã, Khôn dã, Mậu dã, Xá Nữ dã, Ngọc Quan dã.
Tể trung chi Mệnh giả, Hống giã, Long dã, Hỏa dã, Căn dã, Nguyệt dã, Phách dã, Ly dã, Kiền dã, Kỷ dã, Anh nhi dã, Kim Thai dã.
Tu Tính là luyện Thần, tu Mệnh là luyện Khí.”
Bạch Tu xếp ra trước mặt mình 20 loại dược liệu, mỗi loại chỉ 1 lượng nhỏ, xếp thành 2 hàng trên nền hang động, giữa lão và Vân. Bàn tay lão ra qua từng loại dược liệu.
- Nói đơn giản thì, trong Dược Vật có Tính và Mệnh. Tính là Ý, Mệnh là Phách. Tính là Hỏa, Mệnh là Thủy. Tính là Kim, Mệnh là Mộc. Tính là Hổ, Mệnh là Long. Tính là Càn, Mệnh là Khôn. Tính là Nhật, Mệnh là Nguyệt. Nói tới đây hẳn cô cũng hình dung được phần nào về 2 yếu tố này, dược vật về cơ bản đều được chia thành: dược tính và vật dạng, như Ý và Phách. Luyện Đan, đương nhiên muốn tách lấy dược tính, từ bỏ vật dạng, chỉ cô đọng lại những gì tinh túy nhất. Chỉ có điều, Tính và Mệnh vốn liên kết với nhau, tương hỗ lẫn nhau, không có vật dạng, liệu còn tồn tại dược tính? Chúng ta lại nói tiếp về Hỏa Hậu.
Hỏa Hậu, là muốn nói tới kĩ thuật dùng Lửa. Nhưng kì thực, Hỏa Hậu chính là Hô Hấp. Chân Hỏa giả, ngã chi Thần, chân Hậu giả, ngã chi Khí.
- Thần tức Hỏa. Khí tức Dược. Dĩ Hỏa luyện Dược dĩ thành Đan, dĩ Thần ngự Khí nhi chứng Đạo. Ấy mới nói, Đạo ra đời nhờ chiêm nghiệm Đan, dùng Hỏa luyện Dược, cũng giống như lấy Thần ngự Khí. Thành Đan hay không, là nhờ Hỏa Hậu, thành Đạo hay không, lại nhờ Hô Hấp. Hô thì tiếp Thiên căn, Hấp lại tiếp Địa Căn, Hô Hấp giống như Càn Khôn biến chuyển, Nhật Nguyệt vãng lai. Hỏa Hậu nằm trong Ý Niệm, Niệm khởi Hỏa táo, Ý tán Hỏa lãnh, là muốn nói Niệm không được khởi, Ý không được tán, Niệm khởi làm lửa xao động, Ý tán làm lửa thiếu nhiệt, là phải biết để ý tới từng động tĩnh của Hỏa, tới thăng giáng của Khí. Ngưng thử Nhất Khí, Chân Nguyên bất tán, tức thì Hỏa Hậu nằm trong đó.
Bạch Tu thu chân đứng dậy, bước về phía khối đá nhô cao ở giữa động.
- Kì thực lời người xưa đều quá cao thâm khó hiểu, tiểu cô nương lại không sinh trưởng tại Bắc Hà, những lời lão vừa nói, cô hiểu được bao nhiêu là tùy vào cơ duyên cảm ngộ, cũng có thể coi là những lời mông muội tào lao. Ta cũng không dám khẳng định lời người xưa tất thảy đều là chân lý, lại cũng có những chiêm nghiệm chỉ khi đích thân luyện Dược mới có thể thực chứng. Chỉ là, người xưa có câu này.
“Thánh Nhân truyền Dược bất truyền Hỏa,
Tòng lai Hỏa Hậu thiếu nhân tri.”
Thánh Nhân chỉ để lại Dược, không truyền lại Hỏa. Từ ấy về sau, chẳng còn ai biết về Hỏa Hậu.
- Lại có câu này, Hỏa chi công nghiệm, tán tức thành Khí, tụ tức thành Hỏa, hóa tức thành Thủy, biến tức thành Kim. Hỏa, Khí, Kim, Thủy, suy cho cùng chỉ là hình thái biến hóa.
Bạch Tu đưa bàn tay chạm xuống vũng nước tích tụ từ thạch nhũ trên cột đá, nhè nhẹ khuấy 1 vòng. Nước bất chợt sôi sùng sục bay lên thành hơi, rồi phừng 1 tiếng, ngùn ngụt bốc cháy thành 1 vòng lửa giữa không trung, chẳng khác gì ma trơi.