Chương 713: Gia tộc họ Phạm (Phần 4)
- Gia phả nhà họ Phạm, nhớ rồi, ở chỗ này.
Tiểu Ly vừa nói, vừa đứng dậy dẫn đường cho Linh đi tới 1 kệ sách ở gian trong cùng.
Đó là 1 cuốn sách dày, được đóng bìa cứng màu đỏ, dây đánh dấu trang màu đỏ, vẫn còn trong tình trạng rất tốt.
- Tiểu mỹ nhân đọc ở đây hay mượn về? - Tiểu Ly vẫn tiếp tục gọi cô bé bằng mỹ từ này.
- Cho cháu đọc ở đây trước được không ạ? Ở đây có cần đăng ký thẻ hội viên hay gì không chú?
- Thẻ hội viên thì có, nhưng lâu rồi cũng chả ai đăng ký, cũng chả cần thiết đâu - Tiểu Ly phẩy tay - Đọc ở đây thì miễn phí, đọc bao lâu cũng được, nhưng không được làm ồn, còn mượn về thì 100 xu 1 cuốn 1 ngày.
Nói rồi, ông ta huơ ngón tay về phía mấy chiếc ghế gấp đặt trong góc phòng. Linh hiểu ý, đi tới mở ghế ra ngồi. Tiểu Ly có vẻ chẳng quan tâm cô bé nữa, hắn đi tới chiếc võng đang vắt trong góc gian phòng đầu tiên, nằm lên đó đung đưa. Xem ra đây cũng chính là chỗ ngủ thường ngày của người thủ thư này.
Tiểu Ly có vẻ sẽ tiếp tục giấc ngủ còn dang dở của mình, chẳng chút đề phòng với cô gái lần đầu hắn gặp mặt, nhưng Linh có linh cảm rằng người đàn ông này sẽ khó mà tiến vào giấc ngủ. Không có bằng chứng rõ ràng, chỉ thông qua nhịp thở của ông ta, qua những cử chỉ nãy giờ mà trong vô thức cô đã quan sát được (dù chính cô cũng không thật sự ý thức được điều này), Linh đơn giản cảm nhận được rằng có gì đó đang chực trào trong phía sau nội tâm bình lặng đã lâu ngày của người đàn ông bất cần và buông thả này.
Đây cũng là điều mà Linh không thích ở Long Thành, đối với 1 người quá nhạy cảm với tâm tư thầm kín của người khác như cô, những con người ở Long Thành che giấu quá nhiều bí mật. Cô rất ưa thích được trò chuyện cùng những bác bán hàng dưới chợ, vì tâm tư của họ quá đơn giản và thuần phác. Họ không có nhiều của cải, cuộc sống của họ lênh đênh và bấp bênh, nhưng họ sống bình yên và đơn giản. Nhưng những khoảnh khắc như vậy thật sự hiếm hoi, nhiều hơn cả là những nhiễu động từ dã tâm, tham vọng và mưu đồ của những người cô tiếp xúc.
Đến cả những gia nhân tưởng chừng hiền lành và chất phác nhất trong gia viên nhà họ Phạm, hóa ra cũng ẩn chứa những mưu toan vụ lợi. Họ ý thức rất rõ ràng ai là người đang phất cờ, ai là người cần được xu nịnh, kẻ nào đang thất thế. Họ luôn có những toan tính dù chỉ để kiếm về chút lợi ích nhỏ nhoi. Tới gia nhân đã vậy, huống hồ gì những kẻ cầm trong tay quyền lực và phú quý. Linh hiểu hết từng ánh mắt mà họ nhìn về phía cô, như thể đang đánh giá cách thức nào để lợi dụng hết giá trị của 1 quân bài.
Chỉ có ông ngoại là không như vậy. Khi ông nói ông yêu thương Linh nhất trong số những đứa cháu của mình, ông thành thực tới mức quyết tuyệt. Ông ngoại thật sự có ý đó, thành thực tới mức cô có cảm giác ông sẵn sàng hủy diệt cả thế giới này chỉ để chứng minh tình thương ấy.
- Vì sao vậy ạ?
Linh đã từng hỏi ông như vậy.
- Vì sao ư? Vì Linh ạ, cháu gợi nhắc ta nhớ tới bà ngoại của cháu. Cháu là hậu duệ đích thực và duy nhất của dòng họ này, hãy nhớ điều ấy. Cháu quá tốt đẹp đối với thế giới này, và nó không xứng đáng với cháu.
Ông ngoại lúc nào cũng nói chuyện nửa chừng như vậy.
Cô biết người đời nghĩ về ông ngoại ra sao. Vương tộc coi ông là 1 tên đại ác nhân, ông trùm của đám tội phạm và xã hội đen, là phần tử nguy hiểm cần phải loại trừ. Ngược lại, thế giới ngầm tôn sùng ông như 1 bậc thầy, 1 người dẫn lối. Cô thậm chí biết rằng, đằng sau vụ việc ở Hải Thành năm đó, ít nhiều có sự dàn xếp của ông ngoại.
Dù có là vậy, tình thương thật sự mà ông ngoại dành cho cô, cô không thể nào phủ nhận. Ông là ông ngoại của cô, và ngoại trừ mẹ ra, chỉ còn ông là người thân cuối cùng cô còn lại.
===
Gia phả nhà họ Phạm chỉ đơn thuần là danh sách những cái tên, kéo dài từ khi Đại Nam bắt đầu lập quốc, tới nay đã 3015 năm. Quả thực, Phạm thị đúng là danh gia vọng tộc lâu đời. Theo ghi chép lại, ông tổ của dòng họ Phạm đất Đại Nam cũng là khai quốc công thần đã kề vai sát cánh cùng Vương Nhất Quan chính chiến.