- Ám Hành Quân? Là cái quái gì?

Vân vẫn giữ nguyên tư thế. Cô nhướn mày, nhếch mép hỏi. Đọc các thông tin trên mạng cũng không hề thấy nhắc tới cái gì gọi là Ám Hành Quân ở Đại Nam cả. Ám Hành Sứ Giả thì còn nghe qua loáng thoáng.

- Ám Hành Quân, thuộc Ám Hành Quân Đoàn. Nhưng Ám Hành Quân Đoàn cũng chẳng phải là một tổ chức nào cả, cũng chẳng hề thuộc biên chế Đại Nam. Về lý mà nói, nó còn chẳng tồn tại. Chúng tôi chỉ là những cá nhân nhận lệnh trực tiếp từ Đế Vương Cung, và hoạt động vì lợi ích của Đế quốc.

Nói nhận lệnh từ Đế Vương Cung, hiển nhiên là một cách nói tránh. Nhân vật ra lệnh cho bọn họ, có thể là Nam Đế, cũng có thể là bất cứ ai. Có lẽ Nguyễn Mạnh Hùng cho rằng Vân không cần biết quá chi tiết vấn đề này, nên chỉ đề cập vừa đủ.

- Nói toẹt ra thì, ông anh là gián điệp của Vương tộc? – Vân đủng đỉnh cất tiếng.

- Hiểu theo cách nào đó, có thể cho là như vậy. Trong cả 3 Quận, đều sẽ có Ám Hành Quân nằm vùng. Nhưng mỗi người sẽ có một vai trò khác nhau. Mỗi người chúng tôi đều độc lập hành động, tự mình thu thập thông tin, và chỉ phối hợp với nhau nếu có lệnh. Nhưng không vì vậy mà chúng tôi không trao đổi thông tin cho nhau. Ở vị trí của tôi, muốn tra cứu được nhất cử nhất động của cô Hồng Vân thì chỉ cần một cú nhấp chuột mà thôi.

- Xem ra, Sa Li Khan vẫn thuộc đất Đại Nam chứ chẳng chạy đi đâu được. Tình báo của Đại Nam quả không hổ danh số 2 thế giới! – Vân tươi cười vỗ nhẹ 2 tay ra ý tán thưởng.

- Số 2? – Kẻ đối diện nhướn mày.

- Số 1, chắc chắn là Phú Sơn Đảo rồi. Các anh đọ lại được với Sasaki sao? Mà, có thể tùy ý truy cập vào tình báo của Đại Nam, cũng là một đặc quyền hay ho đấy. Tôi cũng muốn nổi hứng muốn làm Ám Hành Quân rồi đấy, đăng ký ở đâu vậy? – Vân vẫn tự nhiên cười cợt.

- Vào chuyện chính được chứ? Tôi không nghĩ cô Vân đây nhiều thời gian rảnh rỗi tới vậy?

- Đã bị các người nắm rõ hành tung như vậy rồi, có gấp gáp cũng thay đổi được điều gì chứ? Tôi nghĩ, người phải ngửa bài trước, là ông anh mới đúng? Ông muốn trao đổi cái gì?

- Thông tin. Nhưng yên tâm, đây không phải là trao đổi sòng phẳng. Cô sẽ có lời lớn mà thôi. – Vừa nói ông ta vừa vỗ tay lên chiếc hộp. – Thứ cô nhận lại không chỉ có thông tin thôi đâu. Tôi có thể hỏi cô một số điều được chứ?

- Cứ hỏi đi.

- Cô có quan hệ thế nào với Illya Krug?

- Tình cờ gặp.

- Vậy mà cô đang sử dụng thẻ do ông ta chế tạo ra?

Tới đây, Vân có chút chột dạ.

Dù chỉ một khoảnh khắc rất nhỏ vụt qua, nhưng kẻ đối diện đã bắt được chút biểu cảm đó của cô.

- Xem ra chính cô cũng không biết. Những tấm thẻ mà cô và các bạn của mình đang sử dụng, có khả năng thoát khỏi thuật toán truy dấu của Hắc Tháp, cụ thể là từ cơ quan kiểm soát an ninh của Quận 2. Thẻ căn cước được phát hành bởi các chi nhánh bên ngoài không có, và cũng không thể có chức năng này. Hiện giờ ở Sa Li Khan chỉ có một người duy nhất có khả năng và đủ điều kiện để làm được điều ấy, chính là Illya Krug. Cô có biết tấm thẻ của mình lấy được là từ đâu chứ?

Từ Nguyễn Bạch. Nhưng Vân không còn thất thố như lúc nãy nữa. Vừa rồi chỉ là sự quá bất ngờ mà thôi. Lần này, mặt cô lạnh tanh không chút cảm xúc.

- Lấy từ đâu thì có quan trọng gì chứ? Thời buổi khó khăn như bây giờ, kiếm được một tấm thẻ để vào được Sa Li Khan đã là may mắn lắm rồi. Nói thật, tôi cũng chả quan tâm tới cái chức năng gì đó mà ông anh nói. Chẳng phải cuối cùng vẫn bị nắm trong lòng bàn tay đó sao?

- Không biết cô đã nắm được thông tin này chưa, nhưng thứ chức năng mà tôi vừa nói tới, hay cả cái cách mà Hắc Tháp kiểm soát hành tung con người, đều dựa trên một thứ khái niệm gọi là Vòng lặp Man’Noerr.

- Ồ, vậy à? – Vân vẫn không cảm xúc mà buông một câu vu vơ.

Người đàn ông tên Nguyễn Mạnh Hùng không bận tâm, vẫn tiếp lời.

- Vòng lặp này từng được công bố dưới cái tên Vòng lặp Illya, bởi một kẻ mạo danh Illya Krug cách đây 5 năm. Nhưng kì thực, nó đã được khám phá ra trước đó khá lâu. Tôi không rõ tên môn đồ thứ 5 của Phạm Viết Phương đã nói với cô những gì, nhưng đúng là cách đây 7 năm, có một người tên Liễu Thanh Chân từng tình cờ phát hiện ra Vòng lặp đó. Chỉ có điều, hắn cũng không hề biết rằng trước đó nữa, lại cũng có người đã khám phá ra nó. Kỉ lịch 5999, tại chính Sa Li Khan này, John Pan và Illya Krug đã giải mã thành công một phần bí ẩn của 3 tòa Hắc Tháp.

- Từ từ đã nhé. Một kẻ sử dụng danh tính của Illya Krug, công bố một công trình nghiên cứu, mà thực ra là ăn cắp của Liễu Thanh Chân, rồi thực ra Liễu Thanh Chân cũng chỉ phát hiện lại thứ mà từ 16 năm trước đã được phát hiện bởi một người tên Illya Krug? Nghe cũng đơn giản ra phết nhỉ?

- Cô có nghĩ đây là một sự trùng hợp không? – Hắn chống 2 tay lên cằm, nhoài người nhìn về phía trước – Hẳn cô cũng nghĩ giống tôi, chẳng có gì là trùng hợp cả. Người giả mạo kia mua lại danh tính của Illya Krug, và được kèm thêm một lời khuyên tới tiếp cận Liễu Thanh Chân, sau đó cùng với Liễu Thanh Chân sử dụng lỗ hổng trong Vòng lặp để kiếm lợi. Tới khi chuyện đổ bể, Liễu Thanh Chân bị bắt, thì tên giả mạo đó lại tách ra, công bố Vòng lặp Illya dưới cái tên Illya Krug, rồi dùng nó để kiếm sống.

- Mục đích của toàn bộ những chuyện đó là gì?

- Mọi chuyện luôn cần có mục đích nhỉ? Nhưng chuyện này hơi dài dòng một chút, cô có muốn nghe chứ? – Sau khi thấy Vân gật đầu, ông ta tiếp tục – Mùa đông năm 5999, chúng tôi ghi nhận việc Cố Thái tử Vương Bá Thế có bay tới Sa Li Khan và ở lại đây 1 tuần. Trong 1 tuần đó, anh ta có tiếp xúc với Huỳnh Vĩ Thụy, John Pan, và cả Illya Krug. Cả 3 người này tình cờ thế nào, đều là những nhân sự cấp cao của Hiệp hội Khoa học. Mà Hiệp hội Khoa học, 3 năm trước, à không, là từ 13 năm trước, xuyên suốt 10 năm, đã gián tiếp hỗ trợ cho Bạch Y Hội nhằm đạt được Bình Nguyên Tri Thức, lật đổ Nam Đế hiện tại.

- Kết nối kiểu vậy hơi có phần tự suy diễn nhỉ? Tôi nghĩ bên ông anh không chỉ có suy luận suông mà còn có thêm bằng chứng cụ thể?

- Có chứ. 3 năm trước, trong trận chiến tại Long Thành, từ phía Sa Li Khan đã gửi đi 5 quả tên lửa, mỗi quả tên lửa lại chở một con robot chiến lực cao tới viện trợ cho Trần gia. Phía Quận 3 đã triệt hạ 4 quả, nhưng 1 quả vẫn tới được Long Thành. Không có dấu vết cụ thể, nhưng đa phần các chuyên gia đều nhận định, con robot đó là sản phẩm của Tập đoàn Công nghiệp nặng ASIL Coop., nằm trên tầng 99 của Đệ Nhị Tháp!

- Vậy việc lật đổ Vương Vũ Hoành là chủ ý của cả Quận 2, hay chỉ là của ASIL Coop? Hay có kẻ lén dựng chuyện? Kẻ đó muốn đạt được điều gì sau khi lật đổ Vương Vũ Hoành? Hoặc nếu như, hắn biết Vương Vũ Hoành không thể bị lật đổ, thì hệ quả gì sẽ tới sau động thái đó?

- Cô Hồng Vân đây thực sự có tư duy chính trị khá nhạy bén đó. Cách cô đặt vấn đề rất hay. Cô biết kẻ đang sở hữu ASIL Coop ở thời điểm hiện tại, Triệu Khuyết chứ?

- Không chắc là có thật sự biết hay không. Chúng tôi đã đụng độ hắn một lần, nhưng cũng không chắc có phải là “hắn” không nữa.

- Chúng tôi đã theo dõi trận chiến đó. Kì thực, rất nhiều bên đều đã để mắt tới chuyện này, vì dù gì nó cũng diễn ra ngay trên Ngã Ba Lớn. “Thứ” mà cô đã gặp, chính xác là Triệu Khuyết. – Mạnh Hùng đưa 2 ngón tay vỗ lên cổ, ám chỉ tới thứ thiết bị mà đám cảnh vệ vẫn đeo – Bí thuật Lôi Thần Chuyển Thế, nếu thông qua những thiết bị đặc thù, có thể chuyển cả ý thức và chiến lực của mình vào người khác. 3 năm trước, Trần Phùng, Tộc trưởng của Trần gia đã sử dụng nó, đồng thời cũng nhận được sự hỗ trợ từ ASIL Coop. Tới 2 tháng trước, Triệu Khuyết lại sử dụng bí thuật này tại Ngã Ba Lớn. Có chút liên tưởng gì không?

Vân đưa tay lên cằm suy nghĩ.

- Nếu Triệu Khuyết có thể “nhập hồn” vào một tên cảnh vệ, vậy thì không có gì nói chắc rằng hắn đã không “nhập hồn” vào Trần Phùng 3 năm trước. – Vân chậm rãi đưa ra suy đoán, vừa quan sát biểu hiện của người đối diện.

Kẻ tên Nguyễn Mạnh Hùng ấy bật cười.

- Nghe khá là điên rồ, phải không? 3 năm trước, Ám Hành Quân Đoàn đã điều tra rất kĩ Trần gia, nhưng những mối liên hệ giữa bọn họ và Sa Li Khan lại cứ biến mất không chút dấu vết. Cũng bởi lẽ, chúng tôi quá tập trung tới Quận 1 mà buông lỏng Quận 2, đặc biệt là ASIL Coop của Triệu Khuyết.

- Gượm đã? Tôi thấy có điều mâu thuẫn rồi đấy? Chẳng phải ông anh vừa nói, con robot được gửi tới chỗ Trần Phùng là sản phẩm của ASIL Coop, vậy mà giờ lại nói các anh tập trung vào Quận 1 mà bỏ quên Quận 2 là sao?

- Vậy mới nói chúng tôi cũng có sai sót. Nhưng trong tình cảnh lúc đó, khi nghĩ tới Trần gia, ai cũng sẽ liên hệ ngay với Quận 1. Phần lớn sản nghiệp của họ đều nằm ở nơi đó. Giờ mới nhận ra, có lẽ Trần gia, đặc biệt là Trần Phùng, cũng đã bị giật dây. Và có một thông tin khá thú vị thế này…

Ông ta đưa cánh tay giơ lên trước mặt Vân, một ngón tay chỉ thẳng lên, tạo thành số 1.

- Kết luận con robot đó là của ASIL Coop, là mới có từ đầu năm ngoái, khi chúng tôi phát hiện ra một chi tiết rất nhỏ mà chỉ có ASIL Coop mới có thể thiết kế ra. Còn lại, 99% thành phần, cấu trúc của con robot đó, cộng với dấu ấn đặc trưng, là đến từ Quận 1! Chính xác hơn, là từ một xưởng sản xuất gần bãi phế liệu

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play