Tiêu Khả không hề nghĩ rằng, lệnh cấm của cô cũng chẳng có tác dụng gì cả!
Chu Tử Dương rõ ràng là không có cách nào để ứng phó với bố mẹ và cả người nhà anh ta hết.
Càng rõ ràng hơn nữa là bố mẹ của Chu Tử Dương đã mặc định anh ta chính là chiếc phao cứu sinh của họ rồi, có một lần Tiêu Khả vừa về tới nhà, phát hiện cả nhà họ đang ở trong nhà cô, trong lòng liền nổi cơn giận giữ, cô thay dép đi vào trong nhà, thì thấy Chu Tử Dương và bố mẹ anh ta đang cãi nhau.
“ Bố, mẹ! Con đã nói rồi, đây là nhà của Tiêu Khả, bố mẹ muốn đến đây thăm con, con rất vui, nhưng bố mẹ làm ơn đừng động vào đồ đạc ở đây có được không, tất cả đồ đạc trong ngôi nhà này đều là do Tiêu Khả tự tay sắp xếp đó. Coi như bố mẹ vì con mà suy nghĩ một chút đi, con và Tiêu Khả chỉ là đang yêu nhau, mà đồ bố mẹ ăn, bố mẹ uống, bố mẹ dùng đều là của cô ấy, con đã thấy không chịu nổi rồi, bây giờ còn như thế này nữa... bố mẹ còn muốn con làm con người khi đứng trước mặt cô ấy không! ”
Bố mẹ của Chu Tử Dương còn chưa nói gì, thì anh chị em của anh ta đã mỗi người một câu chỉ trích anh ta rồi.
“ Tử Dương, sao em lại có thể làm như vậy, bố mẹ đã vất vả để nuôi nấng em trưởng thành, chu cấp cho em đi học, bây giờ em có năng lực, có thể báo đáp được cho bố mẹ rồi đấy, vậy mà lại nói với bố mẹ như vậy, thế nào, cảm thấy mấy người họ hàng thân thích nghèo đói này làm cho em mất mặt có phải không!”
“ Anh à, em không hề có ý đó...”
Chu Tử Dương còn chưa nói hết câu thì đã bị chị gái anh ta ngắt lời, “ Anh trai em nói đúng đó, Tử Dương, em đừng có nghĩ bây giờ khá hơn một chút rồi thì quên đi công sức của tất cả mọi người trong gia đình này đã bỏ ra cho em, nếu không có chúng tôi, thì em có ngày hôm nay sao! Em và Tiêu Khả là quan hệ yêu đương, nhưng nói thật, tuổi tác của Tiêu Khả lớn như vậy rồi, lại còn ở cùng với em, em chính là đứa có tương lai nhất trong Chu gia chúng ta, nếu không phải là vì cô ta, thì bây giờ có lẽ tiền lương của em cũng cao lắm rồi, cho nên á, cô ta đã kiếm được món hời từ gia đình chúng ta rồi, chúng ta tiêu tiền của cô ta thì có sao đâu chứ? Phải như thế mới đúng đó!”
Em gái của Chu Tử Dương đang định lấy túi gói đồ dưỡng da của Tiêu Khả vào, nghe chị gái mình nói vậy, lập tức tiếp lời, “ Không sai, em chỉ lấy chút xíu đồ của cô ta thì sao chứ, đều là nên như vậy mà! Anh à, em nói cho anh nghe, cả gia đình chúng ta chuẩn bị định cư ở A thị rồi đó. Căn nhà anh cho nhà mình đó, cả gia đình ở trong đó chật chội lắm, anh nói với Tiêu Khả coi sao, kêu cô ta mua thêm cho gia đình mình vài căn nhà nữa. Nghe nói em họ của cô ta hình như là làm bất động sản đó, chắc chắn trong tay có rất nhiều nhà, anh nói cô ta tặng cho gia đình mình vài căn là được rồi!”
Tiêu Khả đứng ở cửa nãy giờ, tức muốn phì cười.
Tặng cho bọn họ vài căn nhà?
Thật tình, họ cho rằng nhà ở A thị này giống như bó rau cải thảo của họ chắc, nhà ở đây giá đã lên hơn năm, sáu vạn một mét vuông từ lâu rồi, chỉ tính khu ngoại ô thôi, nhà ở đó đã hai, ba vạn một mét vuông, huống hồ gì là nhà trong trung tâm thành phố, nhà ở nội thành chứ, chỉ có mười vạn một mét vuông trở lên thôi!
Căn nhà cô đang cho gia đình Chu Tử Dương ở, giá thị trường cũng cỡ trên một ngàn vạn rồi.
Còn muốn cô tặng thêm vài căn?
Bọn họ nghĩ Chu Tử Dương trúng cổ phiếu à!
Tiêu Khả liền đẩy cửa bước vào, mặt lạnh như sắt.
Cô chỉ tay ra cửa, nói đúng một câu, “ Ra ngoài!”
Cả nhà họ vừa nhìn thấy Tiêu Khả thì có chút sợ hãi, “ Ô, em dâu, đừng làm vậy...”
“ Em dâu?” Tiêu Khả lạnh lùng cười lên một tiếng, “ Chưa nói tới việc bây giờ tôi và Chu Tử Dương còn chưa kết hôn, cho dù là có một ngày tôi và anh ấy cưới nhau rồi, tôi cũng chỉ có trách nhiệm phụng dưỡng bố mẹ anh ta thôi, sao phải có trách nhiệm nuôi dưỡng thêm đám sâu bọ các người chứ! Các người tới A thị này bao lâu rồi? Hai ba tháng rồi phải không, có một người nào có ý muốn tìm việc làm chưa, còn muốn định cư ở A thị? Muốn làm đám quỷ hút máu, cả đời này sẽ tới hút máu của tôi và Chu Tử Dương chứ gì! Tôi nói cho các người biết, không có cửa đâu!”
Tiêu Khả chỉ vào em gái của Chu Tử Dương, sắc mặt mười phần lạnh lùng, “ Bỏ đồ của tôi xuống ngay!”
Em gái của Chu Tủ Dương bị Tiêu Khả dọa khiến cho khiếp sợ, rụt cổ lại, ngoan ngoãn bỏ hết đồ xuống.
“ Bây giờ, lập tức, khẩn trương! Đi ra khỏi nhà tôi ngay!”
“ Tiêu Khả...”
“ Đừng ép tôi phải dùng từ ‘cút’ với các người!”
Anh trai của Chu Tử Dương tức giận, liền cãi nhau với Tiêu Khả, “ Con mụ già này, cô có gì mà dám đắc ý như vậy chứ, cũng chỉ là có chút tiền thôi mà, tôi nói cho cô biết, cô dám ăn ở với em trai chúng tôi, thì phải nuôi cả gia đình chúng tôi. Đừng tưởng trang điểm lên xinh đẹp một chút thì trở nên trẻ trung nhá, tự soi gương lại cái mặt mình đi, chân chim ở đuôi mắt sâu như vậy cơ mà, còn dám nuôi ý định quan hệ yêu đương với một thằng trai trẻ hai mươi mấy tuổi, tôi thật muốn lo lắng thay cho cô đấy! Tôi nói cho cô biết, hôm nay chúng tôi không đi đâu hết, xem cô làm gì được chúng tôi!”
Tiêu Khả quá tức giận cười lớn, rồi lập tức gọi điện cho bảo vệ, kêu họ lôi đám người không biết xấu hổ này ra khỏi nhà.
Cả gia đình họ bị đuổi ra khỏi chung cư.
Lỗ tai Tiêu Khả giờ mới được yên tĩnh một chút, nhìn cả căn phòng đồ đạc bị bày bừa, cô day day lông mày, ngã luôn ở cửa phòng.
“ Tiêu Khả...”
“ Chu Tử Dương!” Tiêu Khả không để cho Chu Tử Dương kịp nói, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh, “ Anh cũng nghĩ là em không xứng với anh phải không?”
“ Không đâu, là anh không xứng đáng với em mới đúng!”
Tiêu Khả hít một hơi thật sâu, “ Chu Tử Dương, em từng này tuổi, cũng từng yêu đương vài lần, nhưng anh là người đầu tiên em dẫn về nhà giới thiệu với mọi người, đó là do em thực sự muốn cùng anh đi tới cuối cùng, nhưng tình hình hiện tại, không hề nằm trong dự tính của em. Em vẫn chỉ có câu nói đó, bố mẹ anh nếu như không còn khả năng lao động, thì em sẽ gửi tiền sinh hoạt cho họ, nhưng mà, em không có nghĩa vụ phải nuôi dưỡng đại gia đình của anh, đặc biệt là với thái độ như vậy của họ!”
Chu Tử Dương cảm thấy hổ thẹn vô cùng, “ Anh biết mà.”
“ Vấn đề trước mắt rất nghiêm trọng! Hoặc là, chúng ta chia tay nhau, như vậy thì người nhà anh mới không thể tới đeo bám em được, hoặc là... anh nghĩ cách khiến họ quay trở về quê đi! Hàng tháng em vẫn sẽ gửi tiền sinh hoạt phí cho bố mẹ anh như trước đây, nếu như anh nhớ họ, anh có thể về quê thăm họ, nhưng em thì tuyệt đối không bao giờ muốn nhìn thấy họ nữa đâu!”
Chu Tử Dương cảm thấy hổ thẹn, đỏ bừng mặt, “ Được, anh sẽ khuyên họ rời khỏi đây!”
Chu Tử Dương trước đây cảm thấy bố mẹ là những người rất tiết kiệm, nhưng không thể ngờ rằng, nếu có cơ hội để kiếm chác, họ cũng có thể thay đổi đến mức như vậy.
Anh ta cũng cảm thấy, để họ trở về quê, chưa biết chừng lại có thể khiến họ tìm lại được bản tính ngày xưa.
Vậy là, Chu Tử Dương trở về nói với người thân của anh ta.
Tiêu Khả không quan tâm anh ta dùng cách nào, chỉ cần anh ta khiến cho đám người đó biến ra khỏi cuộc sống của cô là được rồi.
Nhưng không thể ngờ.
Cứ kéo dài tới bây giờ, họ vẫn chẳng hề rời khỏi A thị.
Bẵng đi một vài ngày không thấy bọn họ đến làm phiền nữa, Tiêu Khả còn chưa kịp yên tâm thì cô đã nhận được một cuộc điện thoại. Sắc mặt của cô hơi tái mét đi. Là Tiêu Lăng nói Tiểu Thất đã mất tích từ tối hôm qua đến giờ.
Nghe vậy, Tiêu Khả nhanh chóng chạy xe sang biệt thự của Tiêu Lăng.
Vào đến nơi, Tiêu Lăng đang ngồi trên sofa trong phòng khách cùng một đám người của Lãnh Mạc.
Vừa vào đến cửa, Tiêu khả chưa kịp nghe đầu đuôi câu chuyện, điện thoại bỗng dưng lại reo lên.
Tiêu Khả nhìn màn hình điện thoại do dự một lúc rồi bắt máy.
Đầu bên kia không biết nói những gì, chỉ thấy sắc mặt cô vô cùng khó chịu rồi hét lớn, “ Cái gì?! Chính các người đã bắt cóc Tiểu Thất!”
Chính là đám người nhà Chu gia.
Không những đáng ghê tởm, giờ còn thế nữa!
Lại còn quá đáng tới nỗi bắt cóc Tiểu Thất!
Mọi người nghe thấy tiếng Tiêu Khả, ai nấy đều biến sắc.
Sắc mặt Tiêu Khả cũng tái mét.
Chu Tử Dương nhìn danh sách liên lạc của Tiêu Khả, thấy số liên lạc vừa rồi chính là của bố mẹ mình gọi, tim anh ta như muốn rơi ra.
“ Tiêu Khả... ”
“ Chu Tử Dương, nếu như Tiểu Thất bị mất một cọng tóc, tôi nhất định không tha cho người nhà anh đâu!”
Chu Tử Dương tâm trí bấn loạn, căng thẳng siết chặt cái điện thoại trên tay, “ Họ... họ nói gì vậy?”
“ Ờ -- người nhà anh thật đúng là những cái thùng không đáy, nói rằng kêu họ trở về quê cũng được, bắt tôi gửi thẳng cho họ một số tiền để dưỡng già, vừa mở miệng đã đòi một trăm triệu! Đòi tiền của tôi cũng được, nhưng mà dám bắt cóc Tiểu Thất, thì tôi tuyệt đối không thể nhịn được nữa!”
“ Tiêu Khả... ”
Tiêu Khả không còn muốn quan tâm tới Chu Tử Dương nữa, ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Lăng, “ Tiêu Lăng, lần này là do lỗi của chị, cho nên việc này toàn quyền cho em xử lý, dù em có làm gì đi nữa, chị cũng đều ủng hộ em!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT