Trong ánh mắt Mạnh Kỳ Nhu nhìn Mạnh Kiều Dịch có phần nghiêm túc, cô ấy cũng không biết Dương Chi Thủy và Vạn Tố Y là cùng một người, nên ngầm nhắc nhở anh.
Mạnh Kiều Dịch liếc nhìn Vạn Tố Y, khóe miệng vô thức mỉm cười: "Người vợ tốt như vậy, em đương nhiên sẽ quý trọng rồi."
Mạnh Kỳ Nhu nhìn chăm chú Mạnh Kiều Dịch với ẩn ý khác, cô ấy giơ một tay lên, thân thiết chạm vào vai của Vạn Tố Y: "Tố Y, nếu như Kiều Dịch làm gì khiến em phải chịu uất ức thì cứ nói cho chị biết, chị nhất định sẽ giúp đỡ em."
Đây là lần đầu tiên Vạn Tố Y nghe Mạnh Kỳ Nhu nói lời bảo vệ mình như vậy, cô ít nhiều có chút xúc động nhưng không thể hiện rõ ra ngoài, chỉ dịu dàng cười cảm ơn cô ấy: "Cảm ơn chị."
"Chị đã đưa người về an toàn cho em, bây giờ chị về nhà trước đây." Mạnh Kỳ Nhu rút tay về, nhìn Mạnh Kiều Dịch có ý nhắc nhở.
Anh gật đầu, quàng tay qua vai của Vạn Tố Y và cùng tiễn Mạnh Kỳ Nhu: "Chị đi đường cẩn thận một chút."
Cho dù Mạnh Kỳ Nhu biết Dương Chi Thủy tồn tại, nhưng không nói thẳng ra với anh, cô ấy tin tưởng anh biết giữ chừng mực.
Sau khi Mạnh Kỳ Nhu rời khỏi, Mạnh Kiều Dịch nắm tay Vạn Tố Y ngồi xuống sô pha và hỏi cô: "Sao hai người lại đi cùng nhau vậy?"
"Hôm nay chị ấy hẹn em đi dạo phố." Vạn Tố Y nghĩ đến dáng vẻ muốn nói lại thôi của Mạnh Kỳ Nhu, cô cảm thấy mình có lỗi với chị ấy.
Bàn tay Mạnh Kiều Dịch khoác qua vai Vạn Tố Y giơ lên, khẽ nhéo vào mặt cô: "Hình như chị cả đã thay đổi cách nhìn về Y Y. Hôm nay đã xảy ra chuyện gì thú vị sao?"
"Thật à? Không có chuyện gì mà." Vạn Tố Y suy nghĩ một lát cũng không nghĩ ra chuyện gì có thể nói là thú vị.
Hôm nay, việc cô giúp giám định Thủy Niên Hoa cũng không phải là chuyện đặc biệt. Làm một thợ trang điểm, đó là kiến thức căn bản của cô.
Nhưng bởi vì kiến thức căn bản này, ấn tượng của Mạnh Kỳ Nhu về cô đã khác trước. Mạnh Kỳ Nhu nhìn thấy không đơn thuần là Vạn Tố Y với trình độ trang điểm cao, còn có năng lực xoa dịu vấn đề. Trước giờ, trong mắt Mạnh Kỳ Nhu, cô không tính là xuất sắc, nhưng hai việc làm nhỏ này đã khiến Mạnh Kỳ Nhu nhìn thấy một phần tính cách con người cô, cũng thấy quý mến cô hơn.
Chuyện gì cũng không thể làm cho Mạnh Kiều Dịch thay đổi cách nhìn về Vạn Tố Y, ngược lại còn cảm thấy mới mẻ: "Chuyện chị cả vừa làm thật không giống với tác phong của chị ấy."
"Đúng vậy." Vạn Tố Y gật đầu trả lời. Nhưng cô nghĩ tới việc Mạnh Kỳ Nhu biết chuyện về Dương Chi Thủy thì cũng hiểu ra.
Khi cô chuẩn bị nói cho Mạnh Kiều Dịch biết lý do Mạnh Kỳ Nhu thay đổi thì có một cuộc điện thoại gọi tới. Vạn Tố Y liếc nhìn số điện thoại rồi lại nhìn về phía Mạnh Kiều Dịch có chút do dự, nhưng cô vẫn nhận nghe: "Alo."
"Cô Dương, tôi là Lý Đức Nghĩa." Người đầu điện thoại bên kia tự giới thiệu.
Vạn Tố Y biết ông ta là ai nên hờ hững hỏi: "Ông có chuyện gì không?"
"Tôi đặc biệt gọi điện thoại qua xin lỗi cô. Về chuyện phóng viên trong buổi ra mắt mấy hôm trước, tôi vẫn hi vọng cô Dương có thể thông cảm cho, không cần để ở trong lòng." Lý Đức Nghĩa rõ ràng có ý muốn lấy lòng Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y đương nhiên có thể hiểu được ý của Lý Đức Nghĩa: "Tổng giám đốc Lý vẫn nên quan tâm tới con gái của mình nhiều hơn đi. Gần đây, những chuyện liên quan tới con gái ngài đang được truyền đi rất sôi nổi đấy."
Chuyện của Lý Nhược Hàm thật sự ầm ĩ. Hôm nay, khi cô cùng Mạnh Kiều Dịch đi dạo phố, nhìn thấy trong tất cả màn hình quảng cáo của trung tâm thương mại đều đang phát tin về chuyện Lý Nhược Hàm chen chân vào cuộc hôn nhân của người khác.
Lý Đức Nghĩa không nhận ra được ẩn ý khác trong lời nói của Vạn Tố Y, chỉ nghĩ cô vô tâm nói một câu như vậy nên giải thích: "Lần này tôi gọi điện thoại qua, ngoại trừ xin lỗi còn muốn nhắc nhở cô Dương đừng quên cuối tuần tới tham gia hôn lễ của Nhược Hàm."
Lý Đức Nghĩa nói như vậy làm cho Vạn Tố Y có chút giật mình. Chuyện của Lý Nhược Hàm và Lương Dần đã như vậy, bây giờ bọn họ vẫn muốn tiếp tục tổ chức hôn lễ, không sợ mọi người càng chán ghét bọn họ hơn sao?
Lý Đức Nghĩa nói xong thì không chờ cô trả lời, ánh mắt đã nhìn về phía Lương Dần đang đứng bên người mình. Ánh mắt ông ta nhìn Lương Dần càng lạnh hơn.
Nếu Lương Dần và Lý Nhược Hàm tổ chức đám cưới mà dám mời cô, cô tất nhiên sẽ đi: "Được, đến lúc đó tôi sẽ qua đúng giờ."
"Vậy thì tốt quá." Lý Đức Nghĩa thấy Vạn Tố Y đồng ý thì rất hài lòng, còn có phần ám chỉ: "Tuy nhiên... không biết có thể mời ngài Mạnh đi cùng không?"
Lý Đức Nghĩa nghe nói Mạnh Kiều Dịch đưa Dương Chi Thủy tới nơi họp báo, ông ta nghĩ Mạnh Kiều Dịch có thể đưa cô qua mà không ngại ánh mắt của mọi người thì hẳn rất yêu thích cô.
Vạn Tố Y nghe được Lý Đức Nghĩa yêu cầu lại không khỏi khó xử: "Tôi sẽ hỏi."
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi." Dương Chi Thủy không trực tiếp từ chối đã là một đáp án tốt với Lý Đức Nghĩa.
Lý Đức Nghĩa nói xong chuyện này, ông ta không có chuyện gì khác nữa nên Vạn Tố Y trực tiếp cúp điện thoại.
Cô nghiêng người hỏi Mạnh Kiều Dịch: "Ông chủ Mạnh, cuối tháng này em phải đi tham gia hôn lễ, đối phương hi vọng anh đi cùng em, anh có muốn đi không?"
"Vào ngày nào vậy?" Thời gian của Mạnh Kiều Dịch cơ bản đều được xếp kín, nếu muốn đi thăm dự hôn lễ, anh phải biết được thời gian cụ thể đã.
Nghe Vạn Tố Y nói ra thời gian, anh lắc đầu: "Hôm đó anh có một cuộc họp rất quan trọng."
Trong một tháng, thật ra chỉ cần không phải là ngày đó thì Mạnh Kiều Dịch đều có thể đi cùng Vạn Tố Y, nhưng ngày đó thật sự có chuyện rất quan trọng.
Vạn Tố Y cũng chỉ thuận miệng hỏi thôi, Mạnh Kiều Dịch không đi cùng cô cũng không sao. Dù sao đó cũng không phải là trường hợp quan trọng gì.
Thấy Vạn Tố Y gật đầu, mặc dù cô không lộ ra vẻ mặt khó xử hay thất vọng, nhưng anh vẫn hỏi cô: "Hôm đó là đám cưới của ai vậy?"
Vạn Tố Y có rất ít bạn, khi đính hôn, Mạnh Kiều Dịch cơ bản đã biết hết. Chỉ cần cô nói tên thì anh sẽ biết là ai.
"Đám cưới của Lương Dần.”
Mạnh Kiều Dịch hỏi, Vạn Tố Y cũng không cố ý giấu giếm.
Mạnh Kiều Dịch nhướng mày, im lặng một lúc lâu. Vạn Tố Y thấy Mạnh Kiều Dịch như vậy thì cho là anh không thích mình tham gia vào trường hợp này, nên nói: "Nếu như anh không muốn em đi, em có thể..."
"Để anh gọi điện thoại cho Chu Hầu, bảo anh ấy giúp anh hoãn cuộc họp đến tối." Còn không đợi đến khi Vạn Tố Y nói xong, Mạnh Kiều Dịch đã cầm điện thoại di động của mình lên và bấm số.
Vạn Tố Y sửng sốt, có phần không theo kịp tiết tấu của Mạnh Kiều Dịch, cô vội lên tiếng: "Anh thật sự không cần đi cùng em đâu. Em đi một mình cũng được mà. Thật đấy!"
"Em không cần để ý tới chuyện này." Mạnh Kiều Dịch đã bấm số xong, anh đặt ngón tay lên môi Vạn Tố Y ra hiệu cho cô đừng lên tiếng.
Vạn Tố Y nhìn chằm chằm vào Mạnh Kiều Dịch đang gọi điện thoại. Anh rất nghiêm túc dặn dò Chu Hầu thay mình chuyển thời gian cuộc họp đến tối. Mạnh Kiều Dịch nói chuyện rất ít, cơ bản đều chỉ nghe Chu Hầu nói, về phần anh ta nói gì thì cô không biết, nhưng cô có thể cảm giác được cuộc họp hôm đó chắc chắn không dễ thay đổi thời gian như vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT