Từ sau khi Dương Thục Nghi phát biểu "ngôn luận quan trọng", bốn bậc cha mẹ quả nhiên đều ăn ý không nhắc tới chuyện giục sinh con nữa.

Vạn Tố Y đặc biệt cảm ơn mẹ chồng của mình về điều này. Chuyện như vậy vừa được nói ra, đồng thời rõ ràng về sau sẽ không ai lại nhắc tới nữa, khiến tảng đá đè nặng trong lòng Vạn Tố Y cũng được bỏ xuống.

Dù sao nhà họ Mạnh không phải là nhà bình thường, cho dù không trọng nam khinh nữ, nhưng muốn một cháu trai cũng không quá đáng, muốn Vạn Tố Y sinh, cô sẽ đồng ý, cô còn muốn sinh thêm một đứa cho Yến Yến làm bạn, nhưng sau khi Mạnh Kiều Dịch nói rõ ràng không muốn, Vạn Tố Y cũng không phản đối. Chỉ có ba người bọn họ, Vạn Tố Y cũng thấy đủ.

Gần đây Vạn Tố Y sống rất vui vẻ, cũng không quên bạn của mình, mấy ngày liền cô đều truy hỏi về tình hình tiến triển giữa Nhạc Nhất Nhạc và trợ lý đặc biệt Hầu.

Lần trước khi bữa tiệc kết thúc, trợ lý đặc biệt Hầu hỏi Vạn Tố Y về số liên lạc của Nhạc Nhất Nhạc, cô liền biết có trò hay.

Không lâu, Nguyễn Ca cũng biết chuyện này, ở trong diễn đàn cô ấy không nhịn được mà trêu chọc: "Tôi chỉ là quay phim ở nước ngoài, không có cách nào tham gia được bữa tiệc sinh nhật của Yến Yến! Sao có người đã quyết định chuyện lớn chung thân ở ngay trong bữa tiệc vậy!"

"..." Nhạc Nhất Nhạc gửi tới một biểu cảm bất đắc dĩ: "Còn chưa tới bước đó ok? Chỉ là bạn mà thôi."

Bây giờ bọn họ mới làm bạn, còn chưa tới mức là người yêu, về sau sẽ thế nào thì Nhạc Nhất Nhạc không biết, cũng không thể để một cô gái như cô hỏi thẳng chứ?

"Ha ha, thật sự chỉ là bạn sao? Nói mau nói mau, các người hiện tại đã ăn với nhau vài bữa cơm rồi?" Nguyễn Ca làm sao có thể đồng ý dễ dàng bỏ qua cho Nhạc Nhất Nhạc, không ngừng truy hỏi từng chi tiết: "Có nắm tay chưa? Hoặc là chuyện suýt nữa dắt tay chẳng hạn?"

"Không!" Nhạc Nhất Nhạc nhanh chóng phủ nhận, cô và trợ lý đặc biệt Hầu thật sự còn chưa phải là người yêu.

Nguyễn Ca biết Nhạc Nhất Nhạc không có kinh nghiệm gì, nhưng càng như vậy, cô ấy lại càng thích trêu cô, thích nói giỡn.

Nói mấy câu, Nhạc Nhất Nhạc đã đỏ mặt, không muốn trò chuyện thêm nữa: "Được rồi, tôi muốn đi tắm, cô cứ từ từ buôn chuyện đi."

Nhạc Nhất Nhạc thật sự bỏ điện thoại đi tắm, mặc cho Nguyễn Ca nói gì ở trong diễn đàn cũng không để ý tới.

Chờ tới khi cô tắm rửa xong trở về, trên điện thoại di động không chỉ có thêm tin tức của Nguyễn Ca, còn có tin tức của Tưởng Tiểu Trường.

Thấy ba chữ Tưởng Tiểu Trường, Nhạc Nhất Nhạc ngẩn người, cô gần như đã quên mất mình còn có WeChat của Tưởng Tiểu Trường.

Trước đây rất lâu, anh ta đã từng add WeChat của cô, nhưng chưa từng nói một lời nào trên WeChat của cô, cho dù là lúc theo đuổi cô cũng chưa từng gửi WeChat cho cô, cơ bản đều là gửi tin nhắn và gọi điện thoại.

Bây giờ, anh ta gửi qua WeChat, điều này làm cho Nhạc Nhất Nhạc cảm thấy giống như lúc đầu Tưởng Tiểu Trường cố ý làm vậy, muốn khiến cho cô quên anh ta trong danh sách bạn bè của mình, đợi đến khi cô cắt đứt tất cả liên lạc với anh ta, vẫn còn có một cái giữ lại.

"Nghe nói cô và trợ lý đặc biệt Hầu đang yêu nhau?"

Nhạc Nhất Nhạc nhìn mấy chữ Tưởng Tiểu Trường gửi tới, bất lực cười, bữa tiệc này thật sự đã khiến cho người ta hiểu nhầm quá nhiều.

Nhạc Nhất Nhạc không có ý định quay lại với Tưởng Tiểu Trường, qua hồi lâu, Tưởng Tiểu Trường không nhận được tin trả lời của cô thì bắt đầu oanh tạc WeChat.

"Sao vậy? Sao không trả lời gì cả?"

"Tôi nên chúc mừng cô, hay là chúc cô hạnh phúc?"

"Cuối cùng cũng sắp thoát khỏi kiếp độc thân rồi? Ồ, chúc mừng cô!"

"Sao lại không muốn để ý tôi à?"

"Dù nói thế nào đi nữa, trước đây tôi cũng từng theo đuổi cô, có phải cô cũng nên cho tôi một lời giải thích, tại sao lại muốn lựa chọn anh ta không?"

"Có thể tôn trọng tôi một chút không?"

"..."

Nhạc Nhất Nhạc nằm ở trên giường, vừa nhắm mắt lại bị ép phải mở ra. Hình như cô không trả lời, Tưởng Tiểu Trường sẽ không định bỏ qua cho cô, không để yên cho cô.

Cuối cùng, Nhạc Nhất Nhạc phiền quá nên quyết định xoa Tưởng Tiểu Trường khỏi danh sách, sau đó đặt đầu xuống gối lại ngủ thiếp đi, không hề có chút gánh nặng tâm lý nào.

Tưởng Tiểu Trường bị xóa tên khỏi danh sách bạn bè thì không ngủ được...

Anh có kích động muốn biểu đạt, bỗng nhiên, trong khung đối thoại biểu hiện hai người đã không còn là bạn tốt...

"Chuyện gì xảy ra vậy?" Tưởng Tiểu Trường còn chưa ý thức được Nhạc Nhất Nhạc đã xóa mình khỏi danh sách bạn bè, vẫn cố gắng tiếp tục gửi tin.

Sau khi gửi liên tiếp mấy tin đều thất bại, Tưởng Tiểu Trường nhận ra Nhạc Nhất Nhạc đã xóa mình khỏi danh sách bạn bè thì lập tức nghiến răng nghiến lợi: "Nhạc Nhất Nhạc! Cô dám xóa tôi à?"

Nói xong, anh ta lập tức gửi tin về Nhạc Nhất Nhạc để kiểm tra.

Nhưng thật đáng tiếc, Nhạc Nhất Nhạc cũng không đồng ý, để mặc anh ta một mình đối mặt với điện thoại mà đau khổ lại phiền muộn, cộng thêm hoàn toàn mất ngủ.

Nhạc Nhất Nhạc đang ngủ say, nửa đêm, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa liên tục, cô vốn không muốn để ý tới, đắp chăn lên đầu ngủ tiếp.

Nhưng, tiếng gõ cửa bên ngoài càng mạnh hơn, Nhạc Nhất Nhạc không khỏi tìm điện thoại trên bàn để xem giờ. Bây giờ mới hai giờ sáng, hơn nửa đêm ai lại tới nhà cô vậy?

Theo bản năng ý thức đề phòng, Nhạc Nhất Nhạc ngáp một cái rồi đi tới gần cửa: "Ai vậy?"

Tuy là cảnh sát, nhưng dù sao bây giờ cũng đã hơn nửa đêm, nếu như có người uống say muốn đi gây rối, cô vẫn phải đề phòng.

Cô hỏi, bên ngoài không có tiếng nói, cô qua mắt mèo nhìn ra phía ngoài, cũng không thấy người.

"Ai lại nhàm chán như thế." Không thấy người nên cô mở cửa kiểm tra một chút, cửa vừa hé mở, một bàn chân đã thò vào chặn cửa.

Gần như trong nháy mắt Nhạc Nhất Nhạc lại tỉnh táo lại, nhanh chóng lấy ra con dao, một chiêu Cầm Nã Thủ dí con dao ở trên cổ của đối phương.

"Cô phải mưu sát à, là tôi, là tôi..." Tưởng Tiểu Trường đau đớn tới mức bối rối mở miệng, lắc lắc tay của mình với vẻ không được tự nhiên.

Nhạc Nhất Nhạc nghe được giọng nói thì lập tức buông ra, nhíu mày nói với vẻ mặt bất mãn: "Lúc này anh tới nhà của tôi làm gì?"

"Tôi không thể tới thăm cô một chút sao?" Tay Tưởng Tiểu Trường còn đau, nắm tay của mình, vẻ mặt khó chịu.

Nhạc Nhất Nhạc cười lạnh: "Ai sẽ tới thăm người vào hơn nửa đêm chứ? Nói đi, có chuyện gì?"

"Không, không có chuyện gì." Tưởng Tiểu Trường hơi chột dạ né tránh ánh mắt của Nhạc Nhất Nhạc.

Anh ta không muốn nói, Nhạc Nhất Nhạc cũng không miễn cưỡng, chỉ khẽ gật đầu: "À."

Cô nói xong, muốn đóng cửa.

Tưởng Tiểu Trường hơi hoảng liền cản cô: "Đừng, tôi tới đây là có chuyện muốn hỏi cô."

"Chuyện gì?"

Nhạc Nhất Nhạc nói rất nhanh, rõ ràng muốn nhanh chóng giải quyết cho xong còn có thể trở về ngủ tiếp.

"Chuyện giữa cô và trợ lý đặc biệt Hầu là thật sao?" Một lúc lâu sau, Tưởng Tiểu Trường mới không được tự nhiên xoay lại hỏi.

"Anh tới chỉ vì muốn hỏi chuyện này sao?" Nhạc Nhất Nhạc có hơi giật mình.

"Không được sao?"

"Không không được, tôi chỉ cảm thấy... Chúng ta không có quan hệ gì, anh lại bỗng nhiên quan tâm tới tôi như vậy thì có hơi kỳ lạ." Giọng nói Nhạc Nhất Nhạc rất khẽ, hoàn toàn không nghe ra được cảm xúc.

Nhưng Tưởng Tiểu Trường nghe xong lại căm tức, cái gì mà gọi là không có quan hệ gì? Cái gì gọi là anh ta bỗng nhiên quan tâm tới cô?

Anh ta quan tâm tới cô là kỳ lạ sao? Nói thế nào anh ta cũng từng theo đuổi cô! Cho dù không thể làm người yêu, làm bạn tốt không được sao?

"Cô trả lời tôi có phải hay không là được." Tưởng Tiểu Trường chỉ muốn hỏi rõ, nếu không trong lòng sẽ không thoải mái không thể giải thích được, đối với anh ta, càng giải thích càng loạn.

Anh ta bị vấn đề này quấy nhiễu suốt một đêm không ngủ được, bây giờ nếu đã tới, anh ta lại nhất định phải biết được đáp án!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play