Nghe được lời nói của Dương Thục Nghi, Vạn Tố Y không nhịn nổi thở phào nhẹ nhõm.
Vốn dĩ, cô từ đầu đến cuối có chút lo lắng, nhưng bây giờ không còn sự lo lắng này nữa.
“Vâng, nó rất đáng yêu, hơn nữa cũng rất hiểu được người khác đang nghĩ gì, rất giống một đứa trẻ.” Vạn Tố Y khóe môi nở nụ cười, phản ứng theo bản năng trả lời.
Dương Thục Nghi không ngắt lời cô, yên lặng lắng nghe.
Vạn Tố Y cũng không tiếp tục nói gì, Mạnh Kiều Dịch tiếp tục nói: “đứa con trai này của con rất thân với con, muốn không thích nó cũng khó.”
Lời nói của Mnahj Kiều Dịch mặc dù đùa nghịch, nhưng cũng làm cho Dương Thục Nghị không thể không nhìn thêm con trai mình vài lần, không hề có suy nghĩ gì.
Chỉ là Mạnh Kiều Dịch từu nhỏ không thích vật nuôi, không biết là từu lúc nào, nó bị bị Vạn Tố Y làm thay đổi rồi.
Trước đâym chỉ cần Mạnh Kiều Dịch có chút thay đổi, bà đều vô cùng kinh ngạc rất lâu, Mạnh Kiều Dịch ở bên cạnh Vạn Tố Y, dường như chuyện gì cũng có thể xảy ra, không hề kỳ lạ.
“Nếu như là con trai con, vậy ta không phải là bà nội của nó sao?” Dương Thục Nghi bật cười, đối với kiểu quan hệ mói lạ này bà tạm thời vẫn chưa thể chấp nhận.
Mạnh Kiều Dịch nhướng mày, không biết nói đùa hay là thật: “không phải vẫn luôn muốn ẳm cháu nội sao? Đây không phải đã được thực hiện rồi?”
“Con đó, được cái nói tào lao là giỏi”Dương Thục Nghi cười không được khóc cũng không xong nói với Mạnh Kiều Dịch.
Ba người cười nói trong không khí ôn hòa, Mạnh Niên Nhiên vẫn chưa nhìn thấy mặt ba người, từ bên ngoài bước vào guong mặt cũng rạng rõ nụ cười: “các con nên về đây sớm hơn, từ khi các con về đây, nụ cười trên môi của mẹ các con càng ngày càng nhiều.”
“Bố, bố về rồi ạ.” Vạn Tố Y nhìn thấy Mạnh Niên Nhiên trở về, đứng thẳng dậy chào hỏi.
Mạnh Niên nhiên nhìn thấy bộ dạng đó của Vạn Tố Y, lập tức ra áp áp tay ra hiệu cho cô ngồi xuống: “không sao, con cứ ngồi xuống.”
“Hôm nay cũng không có việc gì, biết các con đều ở nhà nên ta cũng muốn về nhà sớm một chút.” Mạnh Niên Nhiên hôm nay lại không che đậy suy nghĩ và tâm trạng của mình.
Từ khi Mạnh Kiều Dịch và Vạn Tố Y dọn về nhà, không khí ở nhà nhộn nhịp hẳn lên, Mạnh Niên Nhiên rất thưởng thức không khí hòa thuận này, không muốn ở bên ngoài rồi, bận xong công việc là liền về nhà.
“Bố đã không cần gánh vác trách nhiệm nữa tự nhiên sẽ nhẹ nhòm thôi.” Mạnh Kiều Dịch cảm thán về cuộc sống hiện tại của bố mình.
Mạnh Niên Nhiên hiếm ki nghe con trai mình than vãn, cảm thấy rất vui: “không có cách nào khác, ai bảo ta có còn trai, có giỏi con bảo con trai mình tiếp quản công việc của con.
“hì hì.....”
Mạnh Niên Nhiên vô cùng ít nói đùa, một câu nói đùa như thế làm Vạn Tố Y không nhịn được bật cười.
Mạnh Niên Nhiên rất ít nói, thỉnh thoảng một câu nói đùa thật sự là quá buồn cưởi.
Rất ít có người khiến Mạnh Kiều Dịch cảm thấy chịu thua, Vạn Tố Y nhìn biểu cảm trên mặt của Mạnh Kiều Dịch, rất khó để nhịn được cười.
Mạnh Kiều Dịch bất lực nhìn vợ mình thwor dài: “em chính là đang chơi khăm chồng mình.”
“Đâu có, bố nói đích thục là rất có lý.” Vạn Tố Y lè lưỡi, ngôn ngữ phô trường nhưng đối với Vạn Tố Y vẫn có chút có lỗi.
Đuôi mắt Dương Thục Nghị ý cười hiện rõ, vô cùng triều mến: “Tố Y, con nói nhu thế không đúng. Con trai nó, nói sao đi nũa cũng là con trai con con phải nói giúp cho nó.”
Vạn Tố Y dường như đã hiều một chút, cô trên mặt đã nín cười, nhưng ý cười trên mắt vẫn không che giấu được.
“Vấn đề này tạm thời gát lại, ăn cơm thôi.” Mạnh Kiều Dịch nhìn tháy Mạnh Niên Nhiên có lời muốn nói, lập tức cắt hết tất cả các chủ đề.
Mạnh Niên Nhiên cười haha, đã rất lâu rồi không phát ra tiếng cười sảng khoái như thế.
Vạn Tố Y thực sự là không hề đó, lúc đi cắt tỉa hoa cỏ với Dương Thục Nghi, cô đã đặt biệt ăn một ít đồ ăn, lúc này cả nhà đang đó, cô ngược lại không có chút cảm giác.
Nhưng vì không muốn thu hút sự chú ý của bố mẹ nên cô cũng ăn một ít, không nhiều.
Ăn xong, Vạn Tố Y lại cùng nhau nói chyện một lát, cho đến khi Dương Thục Nghi cần đi nghỉ ngơi, cô và Mạnh Kiều Dịch mới về phòng chuẩn bị tắm rửa đi ngủ.
Trước đây, hai người chưa bao giờ ở lại đây qua đêm. Mạnh Kiều Dịch trước đây là người theo đơn giản chủ y, lúc mới bước vào đơn điệu đến mức như không có chủ nhân, có điều mấy hôm nay đã đỡ hơn rất nhiều, nhìn cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Vạn Tố Y dựa vào người Mạnh Kiều Dịch xem phim, không nhịn được hít một hơi thật sâu cảm thán: “thật không biết là vì cách không ty xa hay là vì môi trường xung quanh ảnh hưởng, em bây giờ rất hưởng thụ hiện tại.
“Hưởng thụ điều gì?” Mạnh Kiều Dịch cuối đầu hôn lên trán cô hỏi.
Vạn Tố Y cười nhẹ, bộ dáng rất đáng yêu: “thư giản. ở đây dường như có một bình phong, tự giác chắn hết tất cả áp lực và tâm trạng không tốt bên ngoài dường như công việc đối với em rất xa vời, áp lực cũng rất xa vời.
“Ừm,” Mạnh Kiều Dịch cũng mỉm cười, cảm thấy tình hình như thế này rất tốt.
Hai thứ bây giờ Vạn Tố Y không cần thiết đó là công việc và áp lực, bây giờ cô có thể tự giải quyết được. Điều này khiến người nhà rất yên tâm.
“Em còn tưởng anh sẽ có kết luận gì, ít nhất cũng nên biết tình trạng này của em.” Vạn Tố Y nghiêng đầu nhìn Mạnh Kiều Dịch cười gian xảo.
Mạnh Kiều Dịch ôm vai Vạn Tố Y giọng nói trầm nặng hơn vài phần, cười vài tiếng, nhưng rốt cuộc cười cái gì thì cô không rõ: “Thật ra, không phải là bình phong.”
“Em tất nhiên biết không phải vì bình phong, không đúng, ở đâu có bình phong?” Mạnh Kiều Dịch chút nữa khiến Vạn Tố Y chóng mặt, nói xong laaph tức giải thích: “đó chỉ là một so sánh.”
“ừm hửm.” Mạnh Kiều Dịch không quan tâm chi tiết: “rốt cuộc là nguyên nhân gì, còn cần em phải suy nghĩ thêm.”
Những chuyện như thế này, nói thẳng ra thì không còn gì thú vị nữa.
Mạnh Kiều Dịch không phải vì lãng tránh trả lời vấn đề của Vạn Tố Y, mà từ tậm đáy lòng cho rằng, Vạn Tố Y tụ hiểu ra dược vấn đề, cho dù thật sự có chút không rõ thì qua mấy hôm nữa cô sẽ tự rõ.
Vạn Tố Y ở đây rất an tâm, không phải vì ở đây cách công ty xa, cũng không phải vì môi trường xunh quanh tốt, mà là có người nhà ở bên cạnh, cho dù co làm gì, cô cũng đều biết có người nhà ở bên cạnh cô, có người nhà làm chỗ dựa tinh thần, bất cứ chuyện gì cũng khong cần lo lắng.
“Không hỏi tiếp nữa à?” Mạnh Kiều Dịch ôm Vạn Tố Y, tận hưởng giây phút yên tĩnh này, lại không nghe thấy Vạn Tố Y tiếp tục Truy hỏi.
Theo tính khí của Vạn Tố Y, cô nhất định sẽ hỏi cho ra kết quả cuối cùng.
Mạnh Kiều Dịch nói xong, Vạn Tố Y cũng không có bất kì câu hỏi gì: “ừm?”
Cô không trả lời, nhưng cơ thể cô rong lòng Mạnh Kiều Dịch rõ ràng đang run lên.
Mạnh Kiều Dịch cuối đầu, Vạn Tố Y nằm trong nòng anh, chau mày rất chặt, một tay xoa bụng, ngón tay không kiềm chế được run rẩy.
“Y Y!” Mạnh Kiều Dịch thắt tim. Lo lắng nắm chặt tay Vạn Tố Y: “sao thế? Anh đưa em đi bệnh viện!”
“ừm...đau bụng.” Vạn Tố Y không làm tàng cảm thấy lúc này cô thật sự cần đi bệnh viện.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT