Mạnh Kiều Dịch nghe Vạn Tố Y nói vậy, cũng không mấy kinh ngạc. Anh tin tưởng cô, nên có thể chấp nhận: “được, nếu em có việc thì cứ bận đi.”

“Thật không? Anh không hỏi bận chuyện gì sao?” Vạn Tố Y nhiều lúc cảm thấy Mạnh Kiều Dịch quá tin tưởng cô, đến mức không hề hỏi han đi đâu làm gì, tin tưởng cô tuyệt đối.

Mạnh Kiều Dịch cúi xuống hôn lên trán cô tự tin nói: “anh tin là em đã quên hẳn anh ta rồi, nên không cần phải canh chừng em là gì.”

Vạn Tố Y thấy lời của Mạnh Kiêu Dịch thú vị nên cười nói: “hoá ra ông chủ Mạnh muốn theo dõi em đấy à?”

“Không có.” Mạnh Kiều Dịch khẳng định anh chưa từng theo dõi cô: “cho dù lúc đầu anh không hiều về Y Y nhưng ít nhất anh hiểu bản thân mình.”

Đối với Mạnh Kiều Dịch mà nói đây không chỉ là anh tin tưởng Vạn Tố Y mà còn là tự tin vào chính mình.

Vạn Tố Y gương mặt đầy vẻ am hiểu, cô đổi giọng đáng yêu nói: “đối với Mạnh Tiên sinh mà nói, đúng là có năng lực và tư cách để tự tin mà.”

“Nhưng mà lần đầu em gặp Mạnh tiên sinh ấn tượng không mấy tốt đẹp.” Vạn Tố Y nhăn mũi khi nhớ lại lần đầu gặp Mạnh Kiều Dịch, đến bây giờ hồi tưởng lại vẫn thấy buồn cười.

“Haha, thật không?” Mạnh Kiều Dịch cuưa từng hỏi cô, lần đầu gặp mặt ấn tượng về anh như thế nào.

Mạnh Kiều Dịch lúc này mới hỏi: “ấn tượng như nào?”

“À...., vẫn là câu nói đó, sự xấc xược của kẻ lắm tiền.” Vạn Tố Y nhớ lại hồi đầu gặp mặt, đánh giá của cô về Mạnh Kiều Dịch vẫn là như vậy.

Dù gì hồi đấy cô vẫn chưa quen biết gì Mạnh Kiều Dịch, anh vừa xuất hiện đã đề nghị kết hôn với cô, mà còn là trong lúc tâm trạng cô tồi tệ nhất.

Vạn Tố Y lúc đó ngoài nghĩ rằng người đàn ông này đang trêu ghẹo cô thì không tìm ra được lí do sao anh lại như vậy nữa.

Vạn Tố Y nói, rồi quay người lại, đối diện với Mạnh Kiều Dịch, nhìn anh mà đổi giọng: “nhưng mà lần gặp mặt thứ hai đỡ hơn.”

Lần gặp mặt thứ hai Vạn Tố Y bỗng có cảm giác có thể ỷ lại Mạnh Kiều Dịch. Cảm giác này rất kỳ lạ, rõ ràng hai người mới gặp nhau hai lần, nhưng Vạn Tố Y liền đó buông bỏ lớp phòng bị với anh.

Trước đây, cô không biết việc cô vứt bỏ sự phòng bị với anh có quan trọng không, nhưng bây giờ cô biết, việc đó là chính xác.

Trong tất cả những việc cô từng làm mà cảm thấy không hề hối hận nhất, chính là nhanh chóng mở lòng với Vạn Kiều Dịch.

“Lẽ ra anh nên nói với em đấy không phải là lần đầu gặp mặt.” Mạnh Kiều Dịch cọ ngón tay lên chóp mũi mà nói.

Anh vốn không định vội vàng nói chuyện này, nhưng sớm muộn thì Vạn Tố Y cũng biết, việc sớm kể với cô vài chuyện về bản thân đối với anh bây giờ, có khi lại là kế sách an toàn.

“Anh từng nói với bố mẹ, nhưng không phải là vì đánh lừa họ mới nói vậy sao?” Vẻ mặt Vạn Tố Y hoài nghi, hình như họ chưa từng nghiêm túc nói về chuyện này.

Bây giờ nghe Mạnh Kiều Dịch nói vậy, Vạn Tố Y nghĩ có thể đúng là cô đã quên mất điều gì đó: “vậy lần đầu gặp mặt của mình là khi nào?”

Nửa năm trước, ở dưới toà nhà Khải Lâm.” Mạnh Kiều Dịch trả lời cô một cách nhanh chóng.

Ngày hôm đó, Mạnh Kiều Dịch đang ngồi trong quán cà phê cùng khách hàng. Lúc anh đi ra, Vạn Tố Y cùng một đám nữ nhân viên cũng vừa đi lại. Trong đó, tất cả ánh mắt của những cô gái này đều hướng về Amnhj Kiều Dịchc riêng Vạn Tố Y không hề nhìn anh.

Lúc đó Vạn Tố Y tay ôm hai quyển sách, chăm chú nhìn màn hình điện thoại.

Mạnh Kiều Dịch đi qua những người khác đều có ý né tránh, nhưng anh phát hiện lúc Vạn Tố Y đi qua không hề thấy có cảm giác muốn né tránh cô.

Hôm đó tóc cô thoảng mùi hoa lài. Cô lướt qua anh, tóc dài tung bay, khắp người toả ra mùi thơm tươi mát trong veo. Để ý thấy có người đang nhìn mình, cô ngẩng lên mỉn cười lịch sự, nhưng nụ cười đó đã được Mạnh Kiều Dịch lưu lại trong tâm trí.

Mạnh Kiều Dịch lúc đó chắc chắn chưa hề yêu cô. Nhưng anh chắc chắn rằng, anh không hề sợ Vạn Tố Y và cho phép cô đi vào khu vực an toàn của mình.

Mạnh Kiều Dịch ấn tượng sâu sắc về Vạn Tố Y nhưng cô thì không. Cô hồi đó đang chìm đắm trong tình yêu với Lương Dần, dù là người đàn ông nào xuất hiện cô cũng không hẳn có ấn tượng, dù sao cô cũng không phải là người phụ nữ chị nhìn đàn ông qua vẻ bề ngoài.

“ Vậy là, Mạnh tiên sinh gần như là có tình yêu sét đánh với em rồi?”Vạn Tố Y cười dịu dàng.

“Chắc là vậy.” Mạnh Kiều Dịch không hề yêu cô từ lần đầu gặp mặt đấy, nhưng có nhiều chuyện khó lòng mà giải thích rõ ràng.

Vạn Tố Y đã hiểu, nét cười trên gương mặt cô rõ ràng hơn.

Mạnh Kiều Dịch nhanh chóng lảng đi chuyện này, anh càn phải để cho cô biết, nhưng sẽ không nói lộ quá nhiều.

Chuyện ngày mai phải qua nhà họ Lương Vạn Tố Y coi như cũng đã báo cáo với Mạnh Kiều Dịch rồi, nên cô cũng yên tâm hơn khi đi giải quyết việc cần làm.

“Em mà diễn vai ác diễn nghiện mất thì phải làm sao đây?” Vạn Tố Y ngày mai qua nhà họ Lương là để diễn vai người xấu, cô biết rõ chuyện này.

Mạnh Kiều Dịch nắm lấy vai cô kéo hơi mạnh, để cô ngã vào lòng anh mà nói: “anh thà để Y Y làm làm người xấu.”

“Nói thì nói vậy, nhưng nếu em thật sự trở thành người xấu thì phải làm sao?” Vạn Tố Y biết rất nhiều người quan tâm chuyện này, Mạnh Kiều Dịch chắc chắn cũng không thể hoàn toàn không quan tâm.

Mạnh Kiều Dịch nhướng mày, hình như biết được câu trả lời của anh có vẻ quan trọng đối với cô: “nếu một ngày Mạnh phu nhân thật sự biến thành kẻ xấu, thì chồng em đây cũng chỉ có thể cùng em xấu xa hơn hơn thôi.”

“Cách dùng từ của anh kỳ lạ vậy? Sao lại nói là xấu xa hơn?” Mạnh tiên sinh ngày trước là người xấu sao?

“Haha, không phải em hay nói anh rất xấu xa sao, vậy thì anh chỉ có thể xấu xa hơn thôi.” Mạnh Kiều Dịch nửa đùa nửa thật nói.

Vạn Tố Y bị câu nói của anh chọc cười

“Hơn nữa còn chưa từng thừa nhận mình là kẻ xấu.” Mạnh Kiều Dịch nhún vai. Anh nghĩ, nếu dùng quan điểm của số đông để ép buộc bản thân thì anh cũng chẳng phải là người tốt.

Đầu tiên, anh không thích động vật, cũng không hề đồng cảm với kẻ yếu. Trước khi biết Vạn Tố Y, anh không hề nghĩ có thứ gì quan trọng hơn đồng tiền.

Nhưng dù rằng đã quen biết Vạn Tố Y, thì cuộc sống của anh cũng chỉ là có thêm một điều để quan tâm.

Điều anh quan tâm không phải là tình yêu, mà là Vạn Tố Y.

Vạn Tố Y cười, câu trả lời của Mạnh Kiều Dịch khiến cô rất vừa lòng: “vâng, câu trả lời rất thông minh.”

Nếu như có thể khiến Vạn Tố Y cảm thấy không chút lo lắng và muộn phiền thì cô cho rằng người đó là “cùng hội cùng thuyền”.

Vạn Tố Y ôm lấy cánh tay anh, từ tốn. Cô không có phòng bị đối với Mạnh Kiều Dịch. Anh kể chút ít về lần đầu gặp mặt, nhưng Vạn Tố Y cũng không hỏi gì nữa. Đối với cô, anh nguyện kể những chuyện này, cô đúng là rất tò mò. Nhưng những gì anh không nói, cô sẽ không tò mò hỏi.

Hai người họ, đã dần hiểu rõ tính cách của đối phương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play