Sau hôm đó, đại khái tầm nửa tháng, Phó Diệc Sâm mới nhìn thấy Thẩm Thiên Dục lần nữa, tuy rằng trên mặt khôi phục huyết sắc, thậm chí có vẻ hồng hào, nhưng thời gian có chút sai lệch so với tính toán của Phó Diệc Sâm, cánh tay phải thế mà vẫn còn cuốn băng, Phó Diệc Sâm lòng tràn ngập nghi hoặc.
Nhưng khiến Phó Diệc Sâm ngoài ý muốn hơn là, nữ chính Tô Tố Tố thế mà lại xuất hiện bên cạnh Thẩm Thiên Dục, hơn nữa không khí giữa hai người thật vi diệu, hiển nhiên trong khoảng thời gian này, tuy rằng bọn họ không gặp nhau ở trường học nhưng từng tiếp xúc qua.
Phó Diệc Sâm thầm thở dài, nỗ lực của mình đổi lại kết quả bằng 0, những gì nên xảy ra vẫn xảy ra, nhưng rốt cuộc hắn đã bỏ lỡ cái gì? Vào thời gian nào? Lại lấy cách thức như thế nào? Phó Diệc Sâm không thể hiểu nổi.
Tuy rằng trong khoảng thời gian này Thẩm Thiên Dục không đến trường, nhưng Phó Diệc Sâm vẫn nắm rõ tình hình đại khái của y, hơn nữa, thận phận của hai người chênh lệch quá nhiều, đáng nhẽ nữ chính không có cơ hội tiếp xúc với Thẩm Thiên Dục mới đúng, Phó Diệc Sâm nhất thời lâm vào trầm tư.
Đúng lúc này, Phó Diệc Sâm cảm giác được tầm mắt của người nọ dừng trên người mình, vừa ngẩng đầu liền thấy Thẩm Thiên Dục cao cao tại thượng hướng hắn đi tới, khóe miệng mang theo mỉm cười, tâm tình có vẻ rất tốt, Tô Tố Tố thì trợn trắng mắt dùng sức trừng cái ót y, lẽo đẽo chạy theo sau.
Thẩm Thiên Dục một mạch đi tới bên cạnh Phó Diệc Sâm, sau đó đang lúc Phó Diệc Sâm nghi hoặc hạ tầm mắt, thì đặt lên bàn hắn một cái hộp tinh xảo, “Này, cho cậu.” Khóe miệng khẽ dương thể hiện tâm tình sung sướng của y lúc này, hơn nữa trái với Phó Diệc Sâm, coi bộ đang hài lòng lắm.
Phó Diệc Sâm khẽ liếc mắt một cái, rồi cầm cái hộp đó lên, “Di động?” Lúc này mới chợt nhớ, đêm hôm đó hai người đánh một trận lớn với lũ smart, di động của hắn bị rớt.
“Đúng vậy, ” Thẩm Thiên Dục lấy một tư thế thật ngầu thật bảnh trai dương khóe miệng bắt chéo chân, cả người toát ra dáng vẻ đại thiếu gia ta rất có tiền, “Bản limited cả thế giới chỉ có vài cái, cho cậu.”
Phó Diệc Sâm trừng mắt nhìn, lấy thân phận của Hạ Hầu Minh, đương nhiên cũng không thiếu mấy thứ này, có điều đây là tâm ý đại thiếu gia người ta, không nhận ngược lại có vẻ không nể mặt, vì vậy rất không khách khí cầm lấy, nhưng đúng lúc này…
【 Độ hảo cảm nam chính đối với nam phụ cộng 1】
【 Độ hảo cảm nam chính đối với nam phụ 71】
Hệ thống vẫn luôn trong tình trạng bị che chắn thình lình phát ra hai câu thông báo, Phó Diệc Sâm lập tức bị sét đánh.
[ Fuck! Cái con số 71 này là ý gì? Trước không phải mới 60 thôi à? ] Hệ thống vừa dứt lời, Phó Diệc Sâm đã bị con số 71 kia đập cho cả đầu choáng váng, thậm chí theo phản xạ quay đầu nhìn Thẩm Thiên Dục ngồi song song bên tay phải hắn, sau đó phát hiện hứng thú của tên kia hoàn toàn đặt trên người nữ chính, lúc này đang dùng tay trái còn lành lặn của y nghịch tóc người ta.
Phó Diệc Sâm có chút nghiến răng nghiến lợi, [ Ngươi tốt nhất cho ta một lời giải thích hợp lý! ]
【 Một ngày không gặp như cách tam thu, khoảng cách sinh ra cái đẹp, bệnh tương tư, lâu ngày hãm sâu, ngày nhớ đêm mong… đại loại thế. 】 Hệ thống không khác gì bị rút não mê man nói ra một chuỗi dài.
Phó Diệc Sâm giật giật khóe miệng, hắn đâu hỏi cái này! [ Còn dám nói mình không có bug? ]
【Nha nha nha, hệ thống xoay chuyển Mary Sue là hệ thống hoàn hảo, hệ thống xoay chuyển Mary Sue không có bug, kí chủ đừng nghi ngờ được không nha nha nha 】 Hệ thống tỏ vẻ thật ủy khuất, hiển nhiên nó bị Phó Diệc Sâm chỉnh cho ngoan ngoãn hơn nhiều.
Phó Diệc Sâm đau đầu hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy tên nam chính NPC này có hơi khó khống chế, mình không tài nào đoán nổi, mặc dù càng ngày càng thấy hứng thú với nữ chính, nhưng mức độ hảo cảm lại dồn hết lên người mình. Tạm thời không quan tâm hệ thống có bị bug thật không, hiện tại Phó Diệc Sâm có chuyện quan trọng hơn phải giải quyết.
Thẳng đến khi tiết học đầu tiên bắt đầu, Phó Diệc Sâm mới trước sau như một nhắm nghiền mắt —— kiểm tra mức độ hảo cảm. [ Cho ta xem mức độ hảo cảm hiện tại biến thành cái dạng gì rồi. ]Phó Diệc Sâm phát hiện, hệ thống chỉ có thể cảm nhận được độ hảo cảm ở một khoảng cách nhất định, một khi vượt qua khoảng cách giới hạn, nó sẽ không tra xét được nữa. Ví như trong khoảng thời gian này, hệ thống không hề thăm dò được độ hảo cảm của Thẩm Thiên Dục.
【 Nha nha nha, rốt cục có thể nhìn thấy nam thần, Trạm Trạm nam thần. 】
Hệ thống vừa mới được thả ra, nhiệm vụ hằng ngày đầu tiên là biến thành hoa si, Phó Diệc Sâm nhìn nhiều thành quen, nhưng vẫn không kiên nhẫn thúc giục, [ Trọng điểm. ] Hắn nhất định phải làm rõ chuyện này, nếu ngày đó ngăn cản là vô dụng, vậy hắn chỉ còn cách chuyển sang phương án khác.
【 Độ hảo cảm nam chính đối với nữ chính 10】
【 Độ hảo cảm nam chính đối với nữ phụ 20】
【 Độ hảo cảm nam chính đối với nam phụ 71】
Tiếp tục nghe thấy một đống số liệu nhảy nhót, Phó Diệc Sâm không nhịn được co rút khóe miệng, độ hảo cảm nam chính đối với mình đáng lẽ phải đổi chỗ với nữ chính mới đúng, con gà hệ thống này vẫn không chịu thừa nhận, Phó Diệc Sâm ổn định tâm tình, sau đó thản nhiên nói, [ Tiếp tục. ]
【 Độ hảo cảm nữ chính đối với nam chính 10】
Phó Diệc Sâm nhíu mày, rốt cuộc là chuyện gì khiến độ hảo cảm của nữ chính từ mức -25 trực tiếp tăng lên tới 10 vậy, Phó Diệc Sâm nhất định phải tìm ra nguyên nhân.
【 Độ hảo cảm nữ chính đối với nam phụ 35】
Về độ hảo cảm nữ chính đối với nam phụ, thật ra là do Phó Diệc Sâm thừa dịp khoảng thời gian nam chính vắng mặt, tận lực kéo lên, tuy rằng trong lòng khó tránh khỏi cảm giác tội lỗi, nhưng khi xem thế giới Mary Sue như một game thực tế ảo, liền thấy thả lỏng hơn rất nhiều. Dù sao, nếu có thể chặt đứt đoạn dây tình cảm của hai bọn họ từ bên nữ chính, cũng là một loại phương pháp vừa trực tiếp lại hữu hiệu.
【 Độ hảo cảm nữ chính đối với nữ phụ -5】
【 Độ hảo cảm nữ phụ đối với nữ phụ -15】
Đây gọi là gì nhỉ, giác quan thứ sáu của phụ nữ?
【 Độ hảo cảm nữ phụ đối với nam chính 87】
【 Độ hảo cảm nữ phụ đối với nam phụ 66】
Tạm thời không nhắc đến độ hảo cảm bất hợp lý của nam chính đối với nam phụ, tổng thể mà nói, độ hảo cảm của y đối với hai vị nữ chính cũng không thay đổi lớn lắm, nhưng không ngờ độ hảo cảm của nữ chính lại tăng lên rất nhiều, điểm này đáng phải lưu ý.
Cho nên việc quan trọng hiện tại là phải làm rõ hai ngày gần đây, giữa Thẩm Thiên Dục và Tô Tố Tố đã xảy ra chuyện gì, đồng thời bắt tay vào việc cưa đổ nữ chính, không chừng có thể chặt đứt mối tình cảm này từ bên nữ chính.
Bất quá, Phó Diệc Sâm cho rằng vấn đề nữ phụ cũng nên được đặt lên hàng đầu. Giới nữ trời sinh tương đối tinh tế mẫn cảm, đại khái cảm giác được giữa nam nữ chính có điều bất thường, ít nhất Thẩm Thiên Dục đối xử với Tô Tố Tố không giống những cô gái khác, Thích Nhã Nhi rõ ràng có xu thế hắc hóa, hảo cảm đối với Tô Tố Tố đã rớt xuống -15, ghen tuông chính là chất xúc tác lợi hại khiến cô ta hắc hóa.
Nếu muốn kết cục là nam chính về bên nữ phụ, nhất định không thể để nữ phụ hắc hóa, dù sao bằng sự hiểu biết của hắn về Thẩm Thiên Dục, mẫu người như vậy không phải khẩu vị của y.
Trong suốt mấy ngày kế tiếp, Thẩm Thiên Dục trở lại làm một đứa nhỏ đến tuổi dậy thì, không biết mệt mỏi bày ra đủ trò ấu trĩ trêu trọc nữ chính, hoặc là nói y muốn biểu đạt “Càng thích cậu thì càng muốn bắt nạt cậu”, trong nguyên tác cũng có một chương tác giả đặt tiêu đề như vậy. Nhưng khiến ai nấy bất ngờ là, cho dù Thẩm Thiên Dục trêu ác đến cỡ nào, Tô Tố Tố đều cắn răng nhẫn nhịn, hành vi như vậy ngược lại khiến đoàn hoa si càng thêm bất mãn với Tô Tố Tố.
Phó Diệc Sâm cũng điều tra rõ mọi chuyện trong mấy ngày nay. Thực tế, cũng không phức tạp như hắn tưởng. Sau khi Thẩm Thiên Dục bị cưỡng chế nhốt trong nhà tĩnh dưỡng, thẳng đến khi y có thể tự do hoạt động, chuyện thứ nhất y làm dĩ nhiên là thu thập Âu Dương Khải, người cha thị trưởng của Âu Dương Khải cũng vì vậy bị liên lụy, người một nhà trốn biệt tăm.
Cụ thể Thẩm Thiên Dục làm cái gì Phó Diệc Sâm cũng đoán được đại khái, nhưng chuyện này không quá quan trọng, quan trọng là lúc Thẩm Thiên Dục đến bệnh viện kiểm tra lần cuối, liền bắt gặp Tô Tố Tố bị cướp, vì thế y liền không để ý vết thương còn chưa khỏi hẳn, ra tay giúp đỡ. Thân thủ của y so với đám bảo tiêu nghiêm túc trong nhà còn tốt hơn, thành công chế phục tên trộm vặt, rất là anh dũng lịch lãm đoạt lại số tiền mà nữ chính mang đến trả viện phí cho bà mẹ ốm đau bệnh tật.
Vì thế kịch bản trở lại đúng quỹ đạo một cách kì diệu, nữ chính thấy được một mặt khác của nam chính, nam chính cũng nhìn nữ chính với cặp mắt khác xưa. Nhưng bởi vì lúc Thẩm Thiên Dục xuất thủ đụng đến vết thương, máu lại chảy ra từ vết rách, vì thế nữ chính vừa cảm kích vừa áy náy.
Cho nên, ác ma nam thần thuận lý thành chương lấy lý do cần người chăm sóc, mạnh mẽ bắt Tô Tố Tố ở bên cạnh mình, mặc dù trong mắt nữ chính tên này vẫn là ác ma nam thần, hành vi không chấp nhận được, nhưng cũng bởi vì áy náy lẫn cảm kích, cô lựa chọn nhẫn nại.
Phó Diệc Sâm đối với tình huống như vậy cũng nghẹn lời, Thẩm Thiên Dục thật sự vô cùng ấu trĩ, không, chính xác mà nói là tất cả mọi người đều ấu trĩ. Nhưng không thể phủ nhận, hệ thống nói không sai, nội dung cốt truyện là khung xương của toàn bộ thế giới này, cốt truyện rất mạnh, lệch một đoạn lớn như vậy, cuối cùng vẫn đâu vào đấy.
Dựa trên tình huống lúc đó, nếu sự kiện Âu Dương Khải không có mình đến xen ngang, diễn biến câu chuyện vốn là Tô Tố Tố cứu Thẩm Thiên Dục, sau đó thay đổi ấn tượng với y, nhất là Thẩm Thiên Dục, được Tô Tố Tố cứu một mạng lại có chút thưởng thức cô gái này, lấy phương thức trả ơn liền giúp đỡ điều động một đám y bác sĩ nổi tiếng đến chữa bệnh cho mẹ cô, nội dung câu chuyện cuối cùng vẫn đi đúng hướng?
Phó Diệc Sâm đau trứng phát hiện, phí công như vậy, ngoại trừ thu hoạch được 70 điểm độ hảo cảm một cách ngoài ý muốn, còn lại đều không thay đổi, quả thật… ôm một cục tức.
Trong khi Phó Diệc Sâm đang buồn bực, mấy ngày nay, Tô Trạm có thể nói là xuân tâm… nhộn nhạo, thể xác lẫn tinh thần đều được thả lỏng. Đầu tiên, diễn biến cốt truyện được y cơ trí xoay về đúng quỹ đạo; thứ hai, trái tim phủ bụi hơn mười năm nay bỗng có chút xao động, tuy rằng y biết giữa bọn họ không có tương lai, nhưng cũng không ngăn được việc tâm can y đập dồn dập vì người ta, nhất là khi y phát hiện thỉnh thoảng tầm mắt của người nào đó lặng yên không tiếng động dừng trên người mình, Tô Trạm càng… xao xuyến.
Thật ra, Phó Diệc Sâm vô cùng suy sụp, nhưng hắn từ trước đến giờ không phải là người dễ dàng từ bỏ, hiện tại tức giận hay thất vọng cũng vô dụng, hơn nữa suy xét đến sức mạnh của cốt truyện, ban đầu Phó Diệc Sâm chỉ mang tâm lý nghiệm chứng phán đoán của mình, cho nên trước mắt cũng không quá chán nản, dù sao cuốn Mary Sue vườn trường này còn rất dài.
Thẳng đến sáng hôm nay, hoa khôi trường Thích Nhã Nhi lớp bên cẩn cẩn thận thận xuất hiện ở cửa phòng học, trong đầu Phó Diệc Sâm bỗng nhiên hiện lên một đoạn diễn biến. Hoa khôi trường muốn tìm ai không cần nói cũng biết, nhưng nam thần đã rung động trước nữ chính, căn bản không đem cô ta để trong lòng, nhất là đối với hành động dính người của cô ta cảm thấy rất phiền chán, cho nên mới trốn trong phòng học lười ra ngoài, còn thuận tiện tranh phần cơm trưa vừa khó nhai lại thiếu dinh dưỡng của nữ chính.
Phó Diệc Sâm giật mình, khi tầm mắt Thích Nhã Nhi rơi trên người mình, hắn liền đứng dậy, sau đó làm như không có gì đi đến cửa lớp, như tác giả Mary Sue viết, ngay từ đầu nữ phụ ngụy bạch liên hoa này luôn trong tối ngoài sáng lợi dụng tình cảm của nam phụ đối với mình để tiếp cận nam chính, mà nam phụ dẫu biết bị lợi dụng nhưng vẫn cam tâm tình nguyện.
Phó Diệc Sâm còn chưa dứt lời, âm thông báo của hệ thống đã ầm ầm tuôn ra, lúc này, hai bên Thái Dương Phó Diệc Sâm giật giật. Nam chính, tâm tình của cậu cũng không cần phải lắc lư dữ dội vậy chứ, lần này là cậu không vừa lòng chỗ nào?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT