Điểm này Lâm Hiên hiểu rõ, nhưng hắn cũng không ngu mà vạch trần ra, hơn nữa nếu suy xét kỹ càng cũng dễ dàng thấy được, dù thực lực như Băng Phách Thủy Tổ mà suốt hơn ngàn năm không thể làm gì được Hàn Long chân nhân. Băng Phách dù trong hàng ngũ thủy tổ ma tộc cũng là cường giả hiếm có, vậy mà vẫn phải chịu thiệt trong tay vị hoa hoa công tử này, đủ để thấy thực lực Hàn Long khủng bố đến cỡ nào
Lâm Hiên cùng Hàn Long càng nói chuyện càng thấy hợp, đều xuất hiện cảm giác hối hận vì không gặp đối phương sớm hơn. Lâm Hiên trong lúc đàm đạo cũng nói bóng nói gió dò hỏi tình hình lúc trước cùng Âm Ti Giới đại chiến, đáng tiếc đối với chuyện này Hàn Long dường như không muốn nói nhiều
Thiên hạ không có buổi tiệc nào không tàn. Lâm Hiên ở lại thuyền hoa hai ngày sau đó cáo từ rời đi, tuy phân thần đan đã có nhưng hắn còn rất nhiều việc phải xử lý. Trước khi đi Hàn Long tặng hắn Hàn Long Lệnh, hẹn hắn khi quay về Linh Giới thì tới động phủ làm khách, cùng với một câu khiến nội tâm Lâm Hiên nhảy ngược :
"Làm việc hãy thuận theo tự nhiên, chớ có cưỡng cầu"Tới lúc này tâm thần Lâm Hiên vẫn còn rung động, chẳng lẽ Hàn Long đã nhìn ra điều gì ? Hay chỉ là một lời vô thưởng vô phạt trùng hợp ?
Nhưng đối phương có vẻ không có ác ý, thực sự thả hắn rời đi, đến lúc này vẫn bình yên vô sự. Rũ bỏ suy nghĩ trong đầu, Lâm Hiên hít sâu một hơi, độn quang càng thêm nhanh chóng, chỉ vài chớp động đã biến mất cuối chân trời
Lúc này trên thuyền, Hàn Long chân nhân lộ vẻ suy tư, Vọng Đình Lâu nhịn không được mở miệng :
"Hàn huynh, vừa rồi nói câu đó với Lâm Hiên không phải là bắn tên không đích chứ ?""Đương nhiên" Hàn Long thẳng thắn gật đầu :
"Tiểu gia hỏa này..."Hàn Long chần chờ một chút, đột nhiên quay sang nghiêm trang nói :
"Đình Lâu, không phải ta giấu ngươi, nhưng thiên cơ bất khả lộ, ngươi về sau tận lực tránh xa hắn một chút, chỉ hi vọng là do ta nhìn nhầm....""Đã vậy sao người lại mời hắn ghé động phủ làm khách ?" Đình Lâu quả nhiên không hề hỏi thêm, ngược lại nghi hoặc nói
"Ta khác, nhưng huynh đệ ngươi không cần bị cuốn vào vũng nước xoáy kia" Hàn Long ngữ khí càng thêm thần bí, vẻ mặt lạc tịch khác xa phong thái thường thấy
Ba ngày sau, một mảnh núi non chập chùng kéo dài đập vào mắt, tỏa ra link khí nồng đậm, Lâm Hiên kinh hỉ đem độn quang dừng lại, nhắm mắt thả cỗ thần thức khổng lồ tìm tòi xung quanh. Linh mạch tuy không lớn, chỉ kéo dài hai mươi dặm, nhưng phẩm chất lại không thấp, hơn nữa nơi này lại thập phần hoang vắng, đến ma thú cũng số lượng thưa thớt, ở Ma Giới tìm được nơi thích hợp tu hành như thế này cũng cho thấy vận khí Lâm Hiên thật sự không tệ
Thanh mang toàn thân nổi lên, Lâm Hiên trực tiếp bay vào một tiểu hạp cốc sâu trong sơn mạch. Mở động phủ chỉ tốn thoáng công phu, sau đó Lâm Hiên tiện tay bố trí mấy chục trận pháp đủ loại, lúc này mới gật đầu hài lòng bước vào phòng luyện công, hai tay nắm hai viên cực phẩm linh thạch, bắt đầu nhắm mắt điều tức
Hai ngày sau, Lâm Hiên chậm rãi mở mắt, toàn thân pháp lực đã khôi phục đến đỉnh phong, tay áo hắn phất một cái, một bình ngọc bay vút mà ra. Mở nắp bình, bên trong là một chất lỏng trắng ngà như sữa, hương thơm ngát mũi, chỉ hít nhẹ một hơi cũng khiến người ta vô cùng thoải mái
Đây đúng là Thạch Nhũ đã ngoài năm ngàn năm !
Chỉ vì hao hết pháp lực mà thiếu chút nữa Lâm Hiên đã phải xài tới bảo vật bảo mệnh random truyền tống phù, việc đầu tiên hắn muốn làm đương nhiên là chiết xuất Vạn Năm Linh Nhũ. Có loại bảo vật nghịch thiên này, dù sau này gặp phải hiểm cảnh cũng không tới mức
"hổ lạc đồng bằng bị chó khinh" như lúc trước đối mặt với đám Naga nhất tộc
Lâm Hiên hít sâu một hơi bình tĩnh tâm tình trở lại, tuy chiết xuất đối với hắn đã như xe nhẹ đi đường quen, nhưng hôm nay vật cần chiết xuất là chất lỏng, độ khó hơn xa bình thường, hơn nữa thạch nhũ ngoài năm ngàn năm hắn có được cũng không nhiều, nếu thất bại có khi đau lòng đến chết mất a!
Trong đan điền, Lam Sắc Tinh Hải vẫn chậm rãi xoay tròn, quang điểm màu bạc so với trước kia đã nhiều hơn, đạt đến thể tích một phần mười toàn bộ Tinh Hải. Quang điểm này mới là chủ lực để chiết xuất Linh Nhũ. Lâm Hiên chậm rãi bắt đầu thay đổi quang điểm, màu bạc cùng màu lam tinh điểm nhanh chóng xoắn lấy nhau theo tỉ lệ hai lam một bạc. Dùng tỉ lệ này chiết xuất sẽ nâng cao khả năng thành công, đây chính là kinh nghiệm bao năm hắn đúc rút được
Những quang điểm chảy theo kinh mạch, sau đó tập trung nơi lòng bàn tay, phảng phất như lòng bàn tay hắn biến thành một mảnh tiểu tinh hải, mỹ lệ cực điểm. Mà bình thạch nhũ năm ngàn năm lúc này lơ lửng trước người
Mọi sự đều đã chuẩn bị, trong mắt Lâm Hiên hiện lên một tia dị sắc, đột nhiên quát lớn :
"PHÁ ...!"Lời chưa dứt, bình ngọc đã bị chấn nát tiêu thất, chất lỏng bên trong biến thành một quả thủy cầu màu ngà sữa. Lâm Hiên giơ tay lên, hai bàn tay hướng về thủy cầu áp tới, quang điểm trong lòng bàn tay dưới sự điều khiển của hắn vô cùng có trình tự tiến vào thủy cầu, sắc mặt Lâm Hiên ngày càng ngưng trọng, trên mặt đã xuất hiện lấm tấm mồ hôi
Lần ngồi xuống này hao trọn ba ngày, sáng sớm hôm nay truyền ra tiếng reo sung sướng. Lâm Hiên gương mặt mệt mỏi nhưng không dấu nổi vẻ hưng phấn, Vạn Năm Linh Nhũ thực sự bị hắn chiết xuất ra rồi. Tuy rằng hắn đã suy tính rằng thạch nhũ 5000 năm trở lên có thể chiết xuất ra linh nhũ, nhưng dù sao đó vẫn chỉ là phỏng đoán, lần này hắn thực sự đang cầm linh nhũ trong tay.
Loại bảo vật này chính là có thể ngộ mà không thể cầu, tuy rằng 1 bình thạch nhũ chiết xuất ra linh nhũ chỉ còn chưa đến 1/10, nhưng cũng đủ khiến Lâm Hiên vui sướng không thôi. Pháp lực, tâm thần hao tổn, nhưng quan trọng nhất là quang điểm màu bạc đã hao hết, không có khả năng lập tức tiếp tục chiết xuất. Lâm Hiên cẩn thận thu linh nhũ đã chiết xuất thành công vào bình ngọc, đứng dậy rời phòng luyện công, sau khi tắm rửa liền trở lại phòng phủ trực tiếp nằm trên giường ngáy khò khò...
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vnCứ như vậy, chiết xuất, nghỉ ngơi đợi quang điểm màu bạc khôi phục, lại tiếp tục chiết xuất, trải qua hơn một tháng cố gắng, cuối cùng Lâm Hiên đã thành công chiết xuất toàn bộ 15 bình thạch nhũ thành vạn năm linh nhũ