Lâm Hiên hít một hơi thật sâu rồi phun ra một ngụm trọc khí trong lồng ngực, rốt cục bình ổn được cảm cảm giác nôn nao trong lòng. Hắn từng có rất nhiều kinh nghiệm truyền tống cự ly xa, song phá toái hư không lại bất đồng, huống chi lần này là nhờ một ít lực lượng trận pháp nhưng chủ yếu vẫn là dựa vào không gian tiết điểm.
Nguy hiểm trong đó không cần phải nói, may mắn là cuối cùng cũng bình an đến được chỗ này. Lâm Hiên dẫu sao đã là tu sĩ Động Huyền kỳ, cường độ thân thể lại hơn xa tu sĩ bình thường, rất nhanh cảm giác khó chịu liền biến mất. Sau khi ổn định lại cơ thể, Lâm Hiên liền thả thần thức ra quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Nơi này là một mảnh đồng hoang mênh mông vô bờ phạm vi chừng vạn dặm, xung quanh không hề có dấu chân người. Không khí tràn ngập ma khí nhàn nhạt, nếu loại bỏ điều ấy thì chỉ từ cảnh sắc rất khó tưởng tưởng bản thân đã đến được Ma giới trong truyền thuyết.
Cùng sánh vai với linh giới,Cổ Ma giới là một trong những thượng vị diện tràn ngập thần bí. Lâm Hiên từng đọc qua lượng lớn điển tịch miêu tả về giới này. Tất cả những điển tịch ấy đều miêu tả Cổ Ma giới là một nơi đáng sợ hung hiểm vô cùng. Cổ Ma phi thường hiếu chiến tàn bạo. Bên trong Ma giới lúc nào cũng tràn ngập gió tanh mưa máu, phảng phất như đây chính là Cửu U địa ngục trong truyền thuyết.
Song sự thực lại không phải như vậy. Chí ít thì từ trong miệng Ngân Đồng tiên tử Lâm Hiên biết quả thật Cổ Ma rất hiếu chiến nhưng nhân loại tu tiên giả đồng dạng cũng như vậy a!
Tài nguyên trong tu tiên giới có hạn. Nhân giới cũng tốt, Linh giới cũng được, kể cả Cổ Ma giới thì mọi người tranh đấu chẳng qua cũng là vì chính bản thân mình mà cướp đoạt thêm càng nhiều đan dược cùng tài nguyên tu luyện mà thôi. Đám Cổ Ma cũng không phải là những tên điên chuyên làm chuyện ngu xuẩn hại người không lợi mình.
Nhưng Ma giới xác thực là khác với Linh giới. Ở Linh giới tuy rằng cũng có một ít sinh vật khác nhưng chủ yếu vẫn lấy nhân tộc làm chủ. Từ số lượng phân bố cao thủ liền có thể thấy được, nhân tộc có tam đại tán tiên mà yêu tộc cũng có tam đại yêu vương, thực lực hơn hẳn tu tiên giả Độ Kiếp hậu kỳ, rất gần với cường giả chân tiên.
Song Cổ Ma lại không như vậy. Việc phân loại chủng tộc ở Ma giới rất phiền phức, bởi bọn hắn có đủ loại hình dạng bất đồng rất khó biết hết. Tính từ thời thượng cổ đến giờ, Linh giới cùng Ma giới đã trải qua không biết bao nhiêu lần phân tranh, nhưng Đại năng tu sĩ linh giới vẫn một mực không biết được rốt cục Ma giới có bao nhiêu loại Cổ Ma. Số lượng cụ thể thì không biết nhưng khẳng định sẽ không ít hơn mấy trăm loại. Mà những Cổ Ma này lại chia thành sinh vật vốn ở Ma giới cùng với tu sĩ và yêu tộc từ hạ giới phi thăng. Những Cổ Ma xuất thân từ hạ giới nhìn bề ngoài không khác gì nhân tộc, chẳng qua là khí tức phát ra bất đồng mà thôi, cho nên đám người Linh giới muốn giả trang thành cổ ma vô cùng khó. Bất quá Phân Thần thí luyện tồn tại cho đến nay đã gần trăm vạn năm, tu sĩ tiền bối tự nhiên sớm đã có phương pháp khắc phục điều này.
Lâm Hiên vỗ xuống túi trữ vật bên hông lấy ra một chiếc bình ngọc nhỏ, vừa mở nắp bình thì một cỗ khí cay cay xộc thẳng vào mũi. Lâm Hiên từ bên trong đổ ra một viên tiên đan màu đỏ rực, sau đó một ngụm liền nuốt vào. Có Phỏng Ma đan tương trợ thì trong vòng ba mươi năm người khác không cách nào nhìn ra thân phận tu tiên giả nhân loại của hắn. Mà loại đan dược này phi thường quý hiếm, trước khi đi Lâm Hiên chỉ được Ngân Đồng tiên tử cấp cho bảy hạt.
Đương nhiên, Phỏng Ma đan tuy rằng thần kỳ nhưng không có nghĩa là không có nguy cơ bại lộ, nếu gặp phải Cổ Ma có tu vi cao hơn mình hoặc đối phương tu luyện bí pháp đặc thù đều có khả năng bị nhìn thấu thân phận. Mà đây vẫn chưa phải là điều nguy hiểm nhất. Phỏng Ma đan chỉ giải quyết được vấn đề khí tức, trừ phi ngươi là tu ma giả nếu không thì một khi động thủ sẽ lộ ra công pháp không phải của cổ ma, đến lúc đó cũng sẽ khiến ngươi bại lộ thân phận.
Nhưng Lâm Hiên lại không lo lắng điều ấy. Sở học của hắn rất nhiều, ma đạo công pháp cũng học được không ít, chỉ cần không gặp phải cường địch thì chỉ bằng ma công cũng tự bảo vệ được bản thân. Còn nếu như xui xẻo đụng phải đối thủ khó lường khiến bản thân xuất hết thần thông thì cứ giết người diệt khẩu là được.
Các ý niệm xoay chuyển trong đầu một lát thì hắn tự nhận thấy là khả năng bại lộ không lớn. Suy nghĩ chu đáo mọi việc xong, Lâm Hiên hóa thành một đạo kinh hồng bay đi. Lần đầu tới ma giới nên Lâm Hiên cũng không nghĩ sẽ nhanh chóng tìm được bảo vật cùng linh dược trợ giúp tiến giai Phân Thần. Những thứ đó ở Ma giới cũng cực kì hiếm thấy, có thể xưng là bảo vật nghịch thiên cũng không quá, muốn kiếm được đâu có dễ dàng.
Tục ngữ nói tai nghe là giả mắt thấy mới là thực, tuy rằng nghe Ngân đồng tiên tử nói rất nhiều về ma giới nhưng như thế vẫn chưa đủ. Vận khí Lâm Hiên không tệ mới xuất hiện ở nơi hoang vu khi vừa đặt chân tới Ma giới thế này, bất quá hiện tại hắn lại muốn tìm chỗ có nhiều Ma tộc.
Lâm Hiên phi hành không nhanh, tu vi cũng thu liễm xuống Nguyên Anh trung kỳ.Lấy tính cách hắn mà nói thì làm việc điệu thấp là nguyên tắc bản thân, huống chi một khi ẩn giấu được càng nhiều thủ đoạn thì tại thời khắc mấu chốt lại càng nắm chắc cơ hội bảo mạng. Tại một nơi xa lạ cùng đầy rẫy nguy cơ như Ma giới thì càng nên như vậy.
Diện tích cánh đồng hoang vu này mênh mông vô cùng. Lâm Hiên bay chừng nửa tháng mà vẫn không thấy được tận cùng, trong lòng mơ hồ có chút mất kiên nhẫn. Hắn đang tự đánh giá xem có nên tăng tốc hay không thì đột nhiên như cảm giác được điều gì đó nên quay đầu nhìn lại, sau đó độn quang cũng dừng hẳn. Lại qua thêm chốc lát, một đạo kinh hồng từ phương xa xuất hiện trong tầm mắt. Đạo kinh hồng có màu xanh thẫm, phía sau còn xuất hiện mấy đạo độn quang xám trắng đáng điên cuồng đuổi theo.
"Hừ, không hổ là ma giới, lần đầu tiên thấy Cổ ma lại là tình cảnh đuổi giết nhau sao? " Lâm Hiên lấy tay xoa trán, thì thào tự nói, sau đó không hề chần chừ mà nhẹ nhàng lướt tới.
"Ồ?" Tròng mắt Lâm Hiên đột nhiên khẽ co lại, trên mặt lộ ra mấy phần kinh ngạc.
Người bay phía trước là một thiếu nữ có dung mạo gần giống với nhân tộc, ngoại trừ trên trán xuất hiện một chiếc sừng nhọn dài chừng nửa tấc, cánh tay cùng mắt cá chân được một ít lân phiến màu đen che phủ. Thực ra dung mạo không phải là điều khiến Lâm Hiên ngạc nhiên bởi Cổ Ma vốn thiên kì bách quái, cho dù hình dáng có hoàn toàn tương đồng cùng nhân tộc cũng rất bình thường. Then chốt ở chỗ khí tức của thiếu nữ này rất giống với linh lực, khác một chút so với ấn tượng về Cổ Ma trong lòng Lâm Hiên. Nếu là những tu tiên giả khác cùng tham gia Phân Thần thí luyện lần này thì chưa hẳn có thể nhận ra điều ấy, song Lâm Hiên từ nhân giới đã xảo hợp đánh với không ít Cổ Ma nên sao có thể không phân biệt được cơ chứ?
Nàng này thật kỳ quái. Nói là Cổ Ma nhưng lại có một ít khí tức nhân tộc, nói là nhân loại thì trong thân thể lại ẩn chứa ma lực quá đậm, khác hẳn so với những tu ma giả. Trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn không nghĩ tới vừa mới đến Ma giới lại đụng phải sự tình như vậy.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vnNhững người truy đuổi phía sau nàng mới là Cổ Ma hàng thật giá thật,bọn chúng ba đầu sáu tay, nhìn qua thấy cực kỳ dữ tợn, chẳng qua là tu vi mới chỉ dừng ở Trúc Cơ hậu kỳ còn nữ tử chạy trốn phía trước cũng có cảnh giới tương đồng. Trong lòng Lâm Hiên tuy kinh ngạc nhưng không chút do dự mà tiến lên nghênh đón.
Oanh!
Một luồng linh áp đáng sợ tuôn xuống đè nặng lên mấy người đang bay tới.Mặc dù Lâm Hiên đã thu liễm tu vi xuống Nguyên Anh kỳ nhưng đối với vài tên Trúc Cơ vẫn cường đại vô cùng. Mấy đạo đạo độn quang vội vàng dừng lại, thậm chí có người do không kịp chuẩn bị mà thiếu chút nữa rớt từ không trung xuống, biểu tình trên mặt đám người biến đổi bất định.
"Ra mắt tiền bối, chúng ta là tu sĩ Hàn Tuyết nhai. Tiền bối nếu có gì phân phó, bọn vãn bối nhất định tận lực làm theo."Về phần thiếu nữ kỳ quái kia lại không nói một lời, mà đột nhiên trên khuôn mặt nàng lóe lên một tia quyết tuyệt, tay phải giơ lên hướng về phía đỉnh đầu mình vỗ xuống.
"Vội cái gì?" Lâm Hiên nhẹ phât tay áo, một đạo thanh mang bay vút ra, như chậm mà nhanh bao phủ lấy nàng khiến mọi động tác lập tức dừng lại. Trên mặt nàng kia tràn đầy bi phẫn:
"Đám Thiên Sát Cổ Ma các ngươi ngay cả cho ta tự sát cũng không được sao?""Đạo hữu kích động cái gì?" Lâm Hiên nhàn nhạt nói . Tuy rằng không biết ân oán song phương thế nào nhưng muốn lấy được tín nhiệm của nàng kia cũng không khó.
Tay phải Lâm Hiên vừa nâng lên liền búng ra mấy cái, chỉ nghe thấy những tiếng
"vùn vụt" vang lên thì vài sợi kiếm quang đen như mực bay vút tới đám người Cổ Ma ba đầu sáu tay, nhoáng cái đã đem chúng bổ thành hai nửa, ngay cả nguyên thần cũng không có cơ hội chạy thoát.
Thiếu nữ thấy vậy sợ ngây ra:
"Người không ngờ lại giúp ta?""Giúp ngươi có cái gì kỳ quái chứ, chỉ là bản tôn xem ngươi tương đối thuận mắt mà thôi." Lâm Hiên vung tay lên nói.
"Ân, nhưng ngươi cùng mấy tên kia đều là Cổ Ma, mà ta. . ." Thiếu nữ nuốt một ngụm nước bọt khẽ nói.
"Ừm, ta nhìn ngươi thấy có điều hơi lạ, nói là nhân tộc nhưng ma khí lại quá đậm, nói là ma tộc nhưng. . ." Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua trên thân thiếu nữ đánh giá một chút, thì thào nói.
"Tiền bối thấy lạ ư, chẳng lẽ người mới từ hạ giới phi thăng lên." Thiếu nữ kinh ngạc, sau đó có chút kinh hỉ nói.
"Không sai, Lâm mỗ xác thực là tu sĩ vừa mới phi thăng." Sự tình đến nước này thì Lâm Hiên cũng thuận theo suy nghĩ của nàng ta mà trả lời, may mà tu vi của nàng quá yếu nên không phân biệt được Nguyên Anh cùng Ly Hợp, muốn lừa gạt nàng cũng không phải việc khó.