Toàn bộ quá trình diễn ra phi thường thuận lợi, thời gian trôi qua chừng một nén hương liền hoàn thành. Lão giả vẫn hôn mê bất tỉnh như trước,nhưng Lâm Hiên nhìn như không thấy.Ba ngày sau, người này mới có thể khôi phục ý thức, nhưng khi đó hắn sẽ không nhớ được bất cứ chuyện gì phát sinh ở đây.
Lâm Hiên đảo mắt nhìn xung quanh đại sảnh một lát, hiện tại đã đến lúc thu hoạch rồi.
Chuyến đi Thiên Ngô Sơn lần này có thể nói là cửu tử nhất sinh, Lâm Hiên đương nhiên hy vọng có thể tìm được một ít bảo bối đền bù tổn thất a.Cho dù hắn thân gia phong phú,nhưng không có tu tiên giả nào lại chê tinh thạch,tài liệu,bảo vật của mình quá nhiều cả. Tu tiên cần rất nhiều tài nguyên.
Đại sảnh cũng không quá rộng lớn, diện tích chỉ chừng hai mươi trượng mà thôi,hắn đảo mắt qua một cái liền nhìn không sót vật gì. Giữa sảnh có khoảng hơn hai mươi chiếc hòm,ngoài ra không còn vật gì khác.Bất quá nghĩ lại thì hai mươi hòm bảo vật cũng đủ nhiều rồi.Trên mặt Lâm Hiên không khỏi hiện lên một tia chờ mong, dù sao Hỏa Vân lão ma nổi tiếng keo kiệt nhưng cũng rất hay thu thập bảo vật a.
Nghĩ đến đây, Lâm Hiên chậm rãi bước về phía trước.
Những chiếc hòm này lớn chừng vài thước,không biết do vị thợ khéo tay nào làm ra,bên trên lưu chuyển một mùi thơm nhàn nhạt khiến lòng người vui vẻ thoải mái.
Lâm Hiên hít vào một hơi, sau đó nâng tay búng ra một đạo quang hà.Chỉ nghe lạch cạch một tiếng, nắp hòm liền bật mở,bên trong tỏa ra linh quang chói mắt,các loại bảo vật dần hiện lên trước mắt Lâm Hiên.
"Đây là..."
Lâm Hiên vốn có chút kinh ngạc nhưng sau đó liền lộ ra thần sắc đại hỉ,bảo vật bên trong to bằng hạt táo hơi hơi mờ.
"Tinh thạch!"Lâm Hiến há có thể không nhận ra thứ này chứ.Bất quá tinh hạch bình thường từ lâu đã không lọt vào pháp nhãn của hắn,nhưng nếu đổi lại là cực phẩm tinh thạch thì khác.
Cực phẩm linh thạch chất kín cả một rương, giá trị không nhỏ a,nhưng vẫn chưa bằng khoản tiền 5000 vạn trung phẩm tinh thạch mình trả cho lão quái để mua Trịnh Tuyền.(*)
Xem ra lão quái vật còn giàu hơn so với tưởng tượng của mình a.Mới chỉ mở một chiếc rương mà đã thu hoạch được nhiều như vậy,những rương còn lại chắc sẽ không khiến mình thất vọng?
Nghĩ đến đây, Lâm Hiên liền mở tiếp chiếc hòm bên cạnh.Bên trong cũng lại tỏa ra linh quang chói măt,từng viên linh thạch to như hạt táo….
Cực phẩm tinh thạch!
Chỉ có điều chiếc hòm đầu tiên chứa tinh thạch màu lục hẳn là thuộc tích mộc,mà chiếc hòm này chứa tinh thạch màu lam,vậy là thuộc tính thủy rồi.
Nhưng bất kể là thuộc tính gì thì đều phi thường giá trị.Tuy tài nguyên ở linh giới phong phú,cực phẩm tinh thạch cũng không phải loại chỉ có thể ngộ mà không thể cầu,nhưng tuyệt đối là mặt hàng quý hiếm.
Lấy thực lực hiện giờ của Lâm Hiên ,muốn thu được một hai khối cũng không thành vấn đề, nhưng nếu nhiều hơn thì phi thường đau đầu. Mà bây giờ, lại không cần tốn nhiều sức đã có được hai rương đầy cực phẩm tinh thạch.Hắn làm sao lại không mừng rỡ được chứ?
Mặt mày Lâm Hiên hớn hở,hắn lại tiếp tục mở ra chiếc rương thứ ba.Kết quả... vẫn là tinh thạch, đương nhiên cũng là loại cực phẩm.
Giờ khắc này,trên mặt Lâm Hiên lại lộ ra vẻ cổ quái,một lần là ngẫu nhiên,hai lần là trùng hợp,mà ba lần thì…chẳng nhẽ tất cả hòm nơi đây đều chứa cực phẩm tinh thạch….
Trong tâm Lâm Hiên ẩn ẩn suy đoán vậy, sau đó hắn khẽ búng tay,những chiếc rương còn lại lần lượt mở ra.Quả nhiên không ngoài dự đoán,tất cả bảo vật bên trong đều là tinh thạch cực phẩm.
"Hô!"
Lâm Hiên phun ra một hơi trọc khí trong lồng ngực.Bảo khố của Hỏa lão quái khác hẳn với những người khác,không chứa tài liệu,phù lục,cổ bảo,công pháp,mà hơn hai mươi chiếc hòm chỉ chứa một thứ duy nhất:Cực phẩm tinh thạch.
Lâm Hiên chưa từng nghĩ qua có chuyện như vậy,trước kia lại càng không gặp bao giờ.Bất quá hắn không hề có ý thất vọng mà chỉ thấy hơi kỳ quái thôi.
Lão Hỏa Vân này tính cách thật bất thường a,không ngờ lại thích cất giữ cực phẩm tinh thạch.Bất quá như vậy cũng tốt.Thân gia Lâm Hiên phong phú,nếu đối phương lưu lại tài liệu công pháp gì gì đó thì hơn phân nửa lại không hợp nhãn hắn.Nhưng cực phẩm tinh thạch thì khác,cho dù ở trong tay tu tiên giả Động huyền kỳ cũng là đồ vật hữu dụng.
Trong hai mươi hòm cực phẩm tinh thạch thì Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ mỗi loại chiếm một phần năm.Hỏa Vân tôn giả cũng thật vất vả a.Cho dù là thái thượng trưởng lão danh môn đại phái cũng chưa chắc có thể sở hữu nhiều tinh thạch như vậy.Hỏa lão quái quả là thâm tàng bất lộ,thân gia có thể so với tu sĩ Phân Thần kỳ rồi.Bất quá hắn có thu thập nhiều hơn nữa cũng là phí công vô ích,may áo cưới cho người khác,mà người đó chính là mình.
Trịnh Tuyền càng nhìn càng không biết nói gì.Nàng chưa từng thấy qua nhiều tài phú như vậy.Bất quá nàng hiểu rằng những bảo vật này thuộc về sư tổ.Nàng không có ý gì không an phận cả.
Lâm Hiên phất tay áo,một đạo quang hà cuốn qua hai mươi chiếc hòm,tất cả lập tức biến mất,bị hắn thu hồi vào tu du đại(túi trữ vật cỡ siêu cấp ^^)
.
"Tốt rồi, mọi việc nơi đây đã xong, chúng ta có thể ly khai được rồi." Lâm Hiên quay đầu nói với Trịnh Tuyền.
"Vâng!" Trịnh Tuyền tất nhiên không chút dị nghị. Lâm Hiên nghe vậy liền dương tay tế ra linh thuyền.Thân hình lóe lên một chút,hai người đã xuất hiện trên boong.Lâm Hiên liền nhẹ đánh ra một đạo pháp quyết khởi động linh thuyền.Một loạt âm thanh "Ô..ô ô" vang lên,linh thuyền nhanh chóng bị hào quang bao phủ rồi hóa thành một đạo kinh hông bắn về phía chân trời.
Thiên hạ không có bức tường nào không lọt gió.Chỉ mấy ngày sau,chuyên Thiên Ngô Sơn phát sinh biến hóa rốt cuộc truyền ra khắp tu tiên giới.Các tông môn phụ cận cùng một số lão quái tán tu đều nhao nhao phái ra môn nhân đệ tử tới nơi này điều tra,tìm hiểu tin tức.Nhưng đến tột cùng xảy ra chuyện gì thì lại không ai rõ ràng lắm.
Bởi không ai tận mắt chứng kiến,mà lão giả tóc đen sau khi tỉnh lại không nhớ được gì.Bất quá người này vẫn có chút tâm cơ.Hắn minh bạch đạo lý họa từ miệng mà ra nên nhanh chóng rời khỏi nơi này,một chữ cũng không nhắc tới,tựa như chưa từng tới đây vậy.
Kể từ đó, tin tức chính xác càng không lộ ra ngoài.Bất quá những dấu vết còn sót lại tại hiện trường cũng đủ làm cho đám tu sĩ đến nơi này hoảng sợ không thôi.Mọi thứ trong phạm vi hơn mười dặm bị san thành bình địa,ở chính giữa lại xuất hiện một đại động sâu không thấy đáy. Nguồn: https://truyenfull.vn
Nhìn hiện trường thì có vẻ như nơi đây bị nguyên khí chi kiếp tàn phá nhưng uy lực thế này thì có thể so sánh với thiên kiếp của tu sĩ Phân Thần kỳ được rồi.
Chúng tu sĩ đều kinh ngạc không thôi, bất quá cũng không có ai đi truy cứu nhiều làm gì.Ở tu tiên giới có rất nhiều điều khó hiểu, nếu muốn truy ra ngọn ngành là việc không có khả năng.
So với cái này, bọn hắn càng quan tâm đến bảo vật còn sót lại của Hỏa Vân tôn giả hơn.Trong lúc nhất thời phong vân tế hội, các thế lực lớn chưa tìm được bảo vật đã bắt đầu chém giết lẫn nhau.Kết quả đương nhiên là toi công, mọi đồ vật có giá trị sớm đã bị Lâm Hiên mang đi rồi.
Mãi đến mấy ngày sau, chúng tu sĩ mới phát hiện ra sự thật này liền ảo não không thôi, chửi ầm kẻ cuỗm mất bảo vật nhưng ích lợi gì chứ ?
(*)chỗ này mình đọc thấy hơi khó hiểu nhưng nghĩ kĩ lại thì có lẽ ý tác giả là : dù toàn cực phẩm tinh thạch nhưng tính ra giá trị thực tế thì vẫn kém hơn 5k vạn trung phẩm tinh thạch.ví dụ như 10k lạng bạc thì giá trị hơn 1 lạng vàng ^^

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play