Có lẽ số lần đi lại nhiều, cũng đã quen với Tô Trầm, vừa xuất hiện câu đầu tiên đã là: “Ta đói rồi, bánh ngọt hôm qua còn không?”
“... Ngươi đợi lát nữa, ta cho người đi lấy.”
Một lát sau, Tô Trầm trở lại, chứng kiến Dạ Mị đã ngồi trên giường cậu, hai chân vắt chéo, đang cầm một viên đá chơi, hòn đá kia mỗi lần xoay một vòng đều phát ra tiếng gió kỳ lạ.
Tô Trầm nói: “Đó là Hải m Thạch, thích thì cứ cầm đi.”
“Ta biết mà.” Dạ Mị cố ý khinh thường trả lời: “Hải âm Thạch chỉ xuất hiện dưới đáy biển sâu ba ngàn thước, chỉ có Hải tộc mới có thể thu nhặt, một trong những tài liệu để chế tạo Lưu m Hạp.”
“Không ngờ ngươi cũng biết Hải tộc và Lưu m Hạp?” Tô Trầm ra vẻ ngạc nhiên.
Dạ Mị nhận lấy bánh ngọt rồi nói: “Đừng coi thường ta như vậy? Lục đại Trí tộc, ai mà chẳng biết.”
“Lục đại?” Tô Trầm lúc này thật sự ngạc nhiên: “Ta chỉ biết ngũ đại Trí tộc, Nhân tộc, Vũ tộc, Hải tộc, Linh tộc, Bạo tộc, còn một tộc là gì?”
“Áo tộc! Trí tộc còn cường đại hơn ngũ tộc kia cộng lại.” Dạ Mị trả lời.
“Thế nhưng bọn họ đã bị huỷ diệt, biến mất trong dòng sông lịch sử.” Tô Trầm trả lời.
“Ai bảo thế?” Dạ Mị trừng mắt đáp: “Áo tộc trước giờ chưa hề bị tiêu diệt, bọn họ chỉ ẩn nấp đi thôi.”
“Thật ư.” Tô Trầm thản nhiên đáp.
Như ý thức được mình nói quá nhiều, Dạ Mị không nói tiếp chuyện này, vung tay lên, trên giường đã nhiều thêm một đống hạt châu, mỗi hạt đều toả ánh sáng nhàn nhạt, nhìn như những quầng sáng nho nhỏ.
Nhẫn không gian?
Hai mắt Tô Trầm bừng sáng, lại giả vờ như không biết gì.
“Đây là thứ ngươi muốn, từ từ chọn lựa đi.”
“Ta không nhìn thấy.”
“Không sao, cứ thoải mái cầm lên, tri thức ngươi cần sẽ tự động xuất hiện trong đầu. Có điều bên trên có Nguyên cấm, giờ ngươi chỉ có thể chứng kiến giới thiệu vắn tắt. Ngươi phải xác định mình chọn cái nào, giải trừ Nguyên cấm xong mới có thể đọc được toàn bộ.
Dạ Mị nói xong bắt đầu ăn bánh.
Tô Trầm cầm một hạt châu lên, quả nhiên trong đầu hiện lên một loạt chữ viết.
Là một loại Huyễn thuật tinh thần nào đó?
Có thể trực tiếp chiếu trong ý thức người khác?
Đây là một thủ pháp tương đối cường đại, cần Nguyên Khí Sĩ chuyên môn mới có thể chế tạo.
Có thể có loại thủ pháp lưu lại hình ảnh như vậy cũng là cực kỳ xuất sắc.
Giờ phút này Tô Trầm đang thấy một loại pháp môn hấp thu trung cấp coi như không tệ, tên là “A Ma La Thổ Tức Thuật”, thông qua phương thức hô hấp mạnh mẽ hữu lực tăng cường thu hút Nguyên năng, mạnh hơn pháp môn háp thu bình thường cùng cấp không ít. Có điều nó có một khuyết điểm là yêu cầu đối với hoàn cảnh quá cao, cần nơi không khí dồi dào, tại những nơi cao hay nóng bức hoặc không gian phong bế sẽ gây khó thở, thực lực giảm sút, lúc nghiêm trọng thậm chí sẽ tạo thành hít thở không thông.
Tô Trầm đương nhiên không thể khiến mình có nhược điểm lớn như vậy, buông hạt châu ra chọn một viên khác.
Lần àny là một Nguyên kỹ tên là “Lôi Dẫn Thuật”, Nguyên kỹ này không thể sáng tạo ra sấm sét nhưng có thể dẫn đường cho sấm sét. Nói cách khác, phải có người tạo ra lôi điện trước sau đó mới dùng Lôi Dẫn Thuật tiến hành dẫn dắt công kích. Vì chỉ đơn thuần là dẫn lôi cho nên uy lực sám sét được dẫn đường có thể vượt qua tu vi và giới hạn Nguyên lực bản thân, nếu chiến đấu trong ngày mưa dông chắc chắn sẽ cực kỳ lợi hại. Lúc khác? Coi như bỏ đi.
Tô Trầm lại đổi một viên khác, là Nguyên kỹ “Ô Vân Thuật”, có thể phóng thích một luồng khói đen lớn, khiến cho người đặt mình trong khói đen không thể thấy mọi vật, là Nguyên kỹ tương đối thực dụng. Nhưng môn Nguyên kỹ này có nhắc nhở, cần có huyết mạch sinh vật loại hắc ám mới có thể sử dụng.
Lại đổi.
“Quang Huy Thuật” tạo ánh sáng mạnh mẽ trên vũ khí, không ngững có thể xua tan bóng tối, còn có thể tạo thành sát thương với những sinh mệnh âm u dơ bẩn, nhưng bản thân cũng rất dễ trở thành bia ngắm sống.
“Phong Tốc Thuật”, khiến cho tốc độ của mình hoặc người khác nhanh hơn.
“Hỏa Cầu Thuật”, chế tạo một quả cầu lửa tấn công đối thủ.
“Ảnh Thân Thuật”, tạm thời khiến cái bóng của mình sống dậy, trở thành phân thân của mình, giúp mình chiến đấu. Cần huyết mạch sinh vật loại ảo ảnh.
...
Lần lượt.
Tô Trầm xem hết viên này tới viên khác, khoé miệng lặng lẽ mỉm cười.
Thú vị!
Tô Trầm phát hiện, trong số những Nguyên kỹ Dạ Mị mang tới, thậm chí có không ít mang dấu vết Áo thuật thời thượng cổ.
Cái gọi là Áo thuật chính là Nguyên kỹ do người của Áo tộc khai sáng, bọn họ gọi là Áo thuật.
Điểm khác nhau lớn nhất giữa Áo thuật thượng cổ cùng nguyên kỹ hiện tại là phương thức biểu hiện khi chiến đấu.
Áo thuật thượng cổ chú trọng vào sát thương đối thủ từ xa, Nguyên kỹ của Áo tộc đại da số đều là tấn công từ xa, hơn nữa khuyết thiếu Nguyên kỹ tạo thành hệ thống.
Nói đơn giản hơn, một Áo thuật là một lần tấn công.
Ví dụ như Hỏa Cầu Thuật là Áo thuật thượng cổ điển hình, chế toạ ra một quả cầu lửa lớn, sau đó phóng cái ầm ra, về phần kết quả ra sao? Kệ thôi.
Như vậy Nguyên kỹ hiện giờ có gì bất đồng?
Nguyên kỹ hiện giờ chú trọng phối hợp chỉnh thể, phối hợp xa trung cận, cùng với phương thức vận dụng lực lượng.
Ví dụ như Tô Phi Hổ tu luyện Nhật Diệu Kiếm Pháp là kiếm thuật trọn vẹn nguyên vẹn, sở hữu chín chiêu, bởi vậy còn gọi là Nhật Diệu Cửu Thức. Đây cũng là Nguyên kỹ, có tới chín đường kiếm cơ bản cũng hàng trăm phương thức tổ hợp vận dụng.
Nếu lấy riêng hiệu quả, bất luận khoảng cách hay uy lực, một đòn quả cầu lửa sẽ mạnh hơn một chiêu kiếm Nhật Diệu, nhưng nếu tính mức tiêu hao Nguyên năng tương đương, Nhật Diệu Kiếm có thể liên tục phóng thích chín lần Nhật Viêm công kích cùng nhiều loại biến hoá tuyệt đối mạnh hơn nhiều so với Hỏa Cầu Thuật.
Có chuyện như vậy là vì thời đại bất đồng, chủng tộc bất đồng, tạo nên kết quả bất đồng.
Thời kỳ thượng cổ, Nguyên năng còn tương đối đồi dào, người Áo tộc lại giỏi về suy nghĩ, thể chất yếu, cho nên không theo đuổi cận chiến, vận dụng Nguyên năng cũng lại không hề tiếc rẻ.
Tới giờ Nguyên năng đã mỏng manh hơn quá khứ, tu luyện cũng càng ngày càng khó khăn, làm sao để phát huy uy lực Nguyên kỹ tới mức độ lớn nhất đã trở thành chủ lưu. Hơn nữa bản thân thể chất Nguyên thú cũng mạnh hơn so với Áo tộc, phương thức tu luyện cùng chiến đấu mới cũng dẫn thay thế hệ thống của Áo tộc trong quá khứ.
Mặc dù thế, một số Nguyên kỹ thượng cổ vẫn được lưu truyền tới giờ.
Không thể phủ nhận, những Nguyên kỹ này mặc dù có phần không hợp thời đại, nhưng trong những tình huống đặc thù lại có tác dụng đặc biệt khác. Mặc dù chúng đã sắp bị thời đại đào thải nhưng lại chưa hoàn toàn rời khỏi sẩn khấu, chỉ có điều không còn là chủ lưu nữa thôi.
Trong số những hạt châu Dạ Mị mang tới, có bốn phần là Áo tộc thượng cổ, bốn phần là Nguyên kỹ hiện đại, còn hai phần là nguyên kỹ hoàn toàn mới do kết hợp cả hai trường phái, cũng là những Nguyên kỹ giá trị nhất, được gọi là Áo thuật cải tiến.
Nhiều Áo thuật thượng cổ cùng Áo thuật cải tiến như vậy, lại nghĩ tới những lời Dạ Mị từng nói, Tô Trầm đã đoán được đôi chút về tổ chức này.
Đương nhiên bên ngoài cậu cũng không nói gì, chỉ lặng lẽ lựa chọn Nguyên kỹ mình cần.
“Chọn xong chưa?” Dạ Mị vẫn đang chiến đấu với đống bánh ngọt, miệng nhét đầy đồ ăn, nhồm nhoàm hỏi Tô Trầm.
“Sắp xong rồi.” Tô Trầm chọn ra ba quả cầu ánh sáng.
Dạ Mị xem qua, lẩm bẩm thành tiếng: “Tín Phong Lưu Thể Thuật, Tinh Thần Chi Nhãn cùng Tiễn Oa Hấp Nạp Thuật... Không ngờ lại là ba loại này.”
Tín Phong Lưu Thể Thuật là một loại Nguyên kỹ bị động khá hiếm thế, nó không có khả năng bùng nổ đột phá nhưng sau khi nắm giữ có thể tăng cường lực lượng, thể lực tốc độ cùng năng lực phản ứng của bản thân, tăng cường toàn phương vị, tương đương với dùng một kỹ năng tăng cường cho bản thân. Đây là Áo thuật cải tiến.
Tô Trầm chọn nó là vì Mặc Văn Chiến Đao.
Với tư cách một món Nguyên khí 8p, thanh đao này thật quá hữu dụng.
Nhưng tác dụng phụ đáng ghét hấp thu thể lực của nó lại khiến người ta căn bản không cách nào phát huy giá trị chính thức của nó. Sau khi tấn thăng lên Dẫn Khí cảnh, có thể dùng Huyết Đồ được bốn lần khiến Tô Trầm nhận ra, tăng cường tố chất thân thể bản thân là cách giải quyết tốt nhất. Có Tín Phong Lưu Thể Thuật, tố chất thân thể của cậu cũng sẽ được tăng cường, có lẽ sẽ đủ để Tô Trầm vận dụng Mặc Văn Chiến Đao thêm vài lần. Nhưng đương nhiên lý do này không thể nói cho Dạ Mị. Theo Dạ Mị thấy, Tô Trầm đã không còn cơ hội nào sử dụng Mặc Văn Chiến Đao, chỉ có Tô Trầm biết, không bao lâu nữa Mặc Văn Chiến Đao lại sẽ về tay cậu.
Về phần Tinh Thần Chi Nhãn lại là một loại nhãn thuật hệ tinh thần, cũng là Áo thuật cải tiến. Người vận dụng cần dùng hai mắt nhìn thẳng vào đối phương, sau đó phát động tinh thần trùng kích. Tô Trầm học thứ này là để thí nghiệm đôi mắt của mình khi sử dụng Nguyên kỹ này có hiệu quả đặc thù gì không, thứ hai là rèn luyện tinh thần lực bản thân. Như vậy sau này sử dụng chỗ Liệt Hồn Pháp Châu còn lại khả năng chống cự thương tổn liệt hồn cũng sẽ tăng cường. Thuận tiện còn có thể xem xem Tinh Thần Chi Nhãn có thể trợ giúp đôi mắt mình tiến hoá thêm ko. Tóm lại một mũi tên trúng nhiều đích. Về phần mù loà sử dụng được không lại không phải vấn đề. Tinh Thần Chi Nhãn là Nguyên kỹ loại tinh thần, con mắt chỉ là thông đạo phóng thích, vì vậy có mù cũng có thể học tập sử dụng Tinh Thần Chi Nhãn. Đương nhiên bắn có trúng không lại là chuyện khác/
Tô Trầm lại đưa ra giải thích, chính bởi vì ta mù cho nên không ai nghĩ ta học được nhãn thuật, càng không sợ đối mặt với ta, ngược lại khiến ta càng có cơ hội. Hơn nữa không khéo dùng tinh thần trùng kích nhiều lần còn có thể kích thích hai mắt ta khôi phục thị lực.
Lý luận như vậy mà cũng nói được.
Có điều Dạ Mị lại càng muốn hiểu theo hướng Tô Trầm tham lam --- Nguyên kỹ loại tinh thần cực kỳ hiếm thấy khó tìm, kiếm được cho dù không dùng được để lại truyền thừa cũng tốt.
Cuối cùng Tiễn Oa Hấp Nạp Thuật lại là thuật hấp thu cực kỳ đặc biệt. Nó là Áo thuật thượng cổ thuần tuý, không chỉ có thể thông qua hô hấp thu hút Nguyên năng, còn có thể lợi dụng làn da hấp thu Nguyên năng. Có điều Tiễn Oa Hấp Nạp Thuật không phải pháp môn cao cấp gì, hoàn toàn ngược lại nó là pháp môn cấp thấp. Mặc dù nó có thể dùng làn da hô hấp nhưng hiệu suất lại không cao, so với những thuật hấp thu khác, hiệu suất tổng thể không có ưu th. Thuật hấp thu là tâm pháp tu hành trường kỳ, ưu thế tổng thể mới là quan trọng nhất.
Nguyên nhân Tô Trầm lựa chọn nó cũng rất đơn giẩn - - Những điểm sáng Nguyên năng kia bị hút vào qua làn da. Tăng tốc độ hấp thu phương diện này cũng là tăng tốc độ tu luyện của cậu.
Thích hợp với mình mới là tốt nhất.
Đương nhiên, lý do Tô Trầm đưa ra lại là: “Không có tiền, chỉ có thể tiết kiệm.”
Có điều đây cũng không hoàn toàn là nói dối. Hai môn Nguyên kỹ, một bản thuật hấp thu, tốn của Tô Trầm một ngàn viên Nguyên thạch hạ phẩm. Trong số đó chỉ riêng Tinh Thần Chi Nhãn đã tốn năm trăm. Theo như Dạ Mị nói, đây là tính rẻ cho Tô Trầm rồi, trong tình huống bình thường có trả cả ngàn viên cũng chưa chắc đã bán. Vì vậy có thể thấy những pháp môn tu luyện tốt khó kiếm ra sao.
Bản thân Tô Trầm không có nhiều Nguyên thạch như vậy, phải lấy từ bốn sản nghiệp vừa thu hồi.
Dạ Mị tỏ ý căm thù tận xương tuỷ đối với hành động thà mua Nguyên kỹ trân quý hy hữu không mấy tác dụng với mình cũng không mua thuật hấp thu trung cấp thực dụng hơn.
“Ngươi phạm sai lầm lớn rồi.” Sau khi khuyên bảo không có kết quả về sau, Dạ Mị vẻ mặt khinh thường nhìn xem Tô Trầm.
Cậu lại trả lời: “Lưu lại cách liên lạc đi. Nếu có ngày nào đó ta thật sự hối hận ít nhất còn có thể tìm ngươi mua mới.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT