Chương 12

Edit + Beta: Vịt

62.

Cha Giang và mẹ Giang đều thích ngủ nướng, kỳ thực Giang tiên sinh và Dư tiên sinh cũng thích, cơ mà bọn họ hôm nay còn phải đi làm. Nhà của cha Giang mẹ Giang cách bệnh viện hơi xa, vì vậy bọn họ phải rời giường thật sớm đi làm.

Tối hôm qua uống chút rượu, mặc dù không nhiều lắm, nhưng sáng hôm sau vẫn có chút choáng.

Có lẽ chính là nguyên nhân này, hai người vẫn mặc quần áo tối qua đến nhà cha Giang mẹ Giang.

Bất quá may mà vừa đến bệnh viện là thay đồng phục, ngoại trừ mấy bác sĩ hộ sĩ nhìn thấy ra, không có quá nhiều người nhìn thấy bộ quần áo hơi nhăn nhúm cùng với mang theo chút mùi rượu của bọn họ.

Dư tiên sinh nghỉ hai ngày sau khi trở lại nhìn thấy có một bệnh nhân nam mới nhận, hẳn hôm qua vừa giải phẫu, lúc này an tĩnh nằm trên giường bệnh.

Dư tiên sinh lúc đi kiểm tra cho hắn nhìn thấy người chăm sóc đang tán gẫu với hắn, lời nói và thái độ đều hết sức thân mật.

Dư tiên sinh cảm giác bọn họ hẳn không phải là bạn bè đơn thuần đi, mặc dù cậu không có gaydar, nhưng cậu cảm thấy hai người này là một đôi.

Hôm nay đi làm liền phá lệ để ý hai người này.

Vừa vặn Giang tiên sinh tới đây cũng nhìn thấy Dư tiên sinh ở đây lề rề. Anh ở bên này một lát, Dư tiên sinh đã tới phòng bệnh này nhiều lần, còn lén lút xem ca bệnh của bệnh nhân này.

Sau khi tan việc Dư tiên sinh cũng nói đến chuyện này với Giang tiên sinh.

Hóa ra hai người kia thật sự là một đôi, lúc đó ký đơn đồng ý trước khi phẫu thuật, nhất định phải người nhà được thừa nhận trên luật pháp mới có thể ký tên, mặc dù lúc ấy tình huống của bệnh nhân đưa tới đây khẩn cấp, nhưng bởi vì không có chữ ký của người nhà hợp pháp, bệnh nhân cũng mất đi ý thức, giải phẫu không cách nào lập tức tiến hành, người nọ không ngừng cường điệu mình là bạn đời của bệnh nhân, có thể ký, nhưng bởi vì cũng không nhận được thừa nhận trên luật pháp, người kia cũng không thể ký.

Bất quá vẫn may, em gái của bệnh nhân kịp thời chạy tới, ký đơn đồng ý, giải phẫu cũng thành công.

Dư tiên sinh bởi vậy cũng nghĩ đến cậu và Giang tiên sinh, mặc dù bọn họ yêu nhau, có lẽ sau này cũng sẽ tổ chức lễ kết hôn, nhưng bọn họ vẫn như cũ không tính là vợ chồng pháp định của đối phương. Thậm chí đối phương có tình huống phát sinh gì quá khẩn cấp, mình cũng không thể làm người nhà kí tên.

Cho nên, cậu hôm nay phá lệ chiếu cố bệnh nhân kia.

Cậu nhìn gò má Giang tiên sinh, có chút khổ sở: "Giang tiên sinh, anh hối hận không? Nếu sau này anh cũng bị bệnh gì, em nhưng không thể ký đơn đồng ý......"

Giang tiên sinh quay đầu, nhìn Dư tiên sinh đầy mặt như đưa đám, gõ đầu cậu một cái: "Em đang nghĩ lung tung gì thế! Mặc dù chúng ta không nhận được đồng ý của luật pháp, nhưng chúng ta có thể có được đồng ý của người nhà á! Cái này đã may mắn hơn rất nhiều người. Hơn nữa, một đời của con người có thể gặp được người gắn bó cả đời với mình nói không chừng cũng đã dùng toàn bộ vận may, có rất nhiều người nói không chừng cũng chỉ là sống tạm với một người mình không yêu. Mà chúng ta gặp được nhau, cũng đã đủ may mắn."

Dư tiên sinh biết Giang tiên sinh nói đúng, nhưng cậu vẫn có chút khổ sở, cậu nghĩ mình khả năng tham lam quá rồi đi.

Giang tiên sinh tiếp tục xoa đầu Dư tiên sinh: "Đừng nghĩ nhiều, chuyện nhân sinh không như ý nhiều lắm, thế giới này kỳ thực đang trở nên tốt...... Đừng cứ nhìn mặt không tốt."

63.

Buổi tối ngày thứ 2 Dư tiên sinh và Giang tiên sinh ăn mừng sinh nhật cha Giang, mẹ Giang gọi điện thoại cho con trai mình, ý tứ đại khái chính là, Dư tiên sinh bọn mẹ cũng nhìn rồi, con cũng trưởng thành rồi, nếu là thích thật sự, thì nhanh chóng xác định đi, có người bên cạnh cũng rất tốt, lúc nào thì gặp mặt thông gia thế?

Lúc Giang tiên sinh nghe điện thoại, Dư tiên sinh ở bên cạnh ăn, vừa nghe thấy tiếng mẹ Giang vội vàng ngậm miệng, ngồi bên cạnh Giang tiên sinh cũng không dám lộn xộn, cậu sợ giống như lần trước không cẩn thận lại bại lộ cái gì đó.

Mặc dù cảm giác cũng không có gì để bại lộ.

Giang tiên sinh nhìn bộ dáng dè dặt kia của Dư tiên sinh không cẩn thận cười khẽ một tiếng, mẹ đại nhân đối diện hỏi Giang tiên sinh sao thế, anh đành phải tìm lý do lừa gạt đi.

Giang tiên sinh sau khi gọi điện thoại xong, Dư tiên sinh liền lập tức ghé tới, Giang tiên sinh ôm cậu nói: "Mẹ anh nói để anh sớm xác định với em, còn hỏi lúc nào thì phụ huynh hai bên gặp mặt?"

Dư tiên sinh ngu ngơ nhìn chằm chằm Giang tiên sinh: "Sẽ...... nhanh quá không?"

Giang tiên sinh: "Nhanh cái gì?"

Dư tiên sinh: "Thì...... tiến độ, cảm giác chúng ta cũng chưa yêu đương bao lâu...... đã...... đã...... sắp xếp phụ huynh gặp mặt gì đó...... Em hơi...... không thật lắm."

Giang tiên sinh: "Nhanh lắm sao? Giờ không phải đã sắp 2 tháng rồi sao?"

Dư tiên sinh lập tức ngồi dậy: "Đúng vậy, mới chưa đến 2 tháng! Em...... thì...... thì cảm thấy thật sự rất nhanh...... Anh không cảm thấy sao?"

Giang tiên sinh vuốt tóc rối tung trên đầu Dư tiên sinh: "Anh kỳ thực cảm thấy không tồi, dù sao em cũng biết giới gay này vốn nhỏ, rất nhiều người khả năng cả đời không tìm được người mình thật sự thích và người thật sự thích mình. Hơn nữa, giới chữa bệnh này lại bận rộn, chuyện công tác quá nhiều, rất lâu không nói yêu đương, không rảnh quen nhiều người hơn. Anh cảm thấy mình thật sự rất may mắn, cho nên anh muốn sớm xác định em chút, tránh cho em chạy mất."

Dư tiên sinh từ từ tới gần Giang tiên sinh, sau đó tựa vào anh.

"Em mới sẽ không chạy, mấy cái anh nói kỳ thực cũng giống em. Khả năng tất cả tự tin của em đều dùng để theo đuổi anh rồi, cho nên ở trên chuyện khác lộ vẻ hơi nhát gan......"

Giang tiên sinh: "Không sao đâu, Ngư Ngư, anh biết băn khoăn của em, yêu đương và kết hôn dù sao cũng là hai việc khác nhau, mặc dù cũng chỉ là một buổi lễ kết hôn, nhưng anh biết, cái đó đối với chúng ta cùng với cha mẹ bạn bè, đều ý nghĩa phi phàm."

Dư tiên sinh: "Ừm."

Giang tiên sinh: "Nếu Ngư Ngư hơi lo lắng, vậy chúng ta làm từ từ đi."

Dư tiên sinh chống thân thể dậy, lòng mang theo ái ý và cảm kích hôn bạn trai mình: "Cám ơn anh, Giang tiên sinh......"

Giang tiên sinh cũng thuận thế ôm sát Dư tiên sinh, từ từ làm sâu hơn nụ hôn này.

64.

Mặc dù hai người bàn xong kéo dài thời gian cha mẹ hai người gặp mặt, nhưng có một việc lại không thể kéo dài, dù sao Dư tiên sinh đã ở nhà trọ của Giang tiên sinh lâu, phải về cho ba mẹ một lời khai báo.

Hành trình Giang tiên sinh đi thăm hỏi cha Dư mẹ Dư được đề lên nhật trình.

Bởi vì cha Dư mẹ Dư lúc trước, đã gặp Giang tiên sinh rồi, đối với anh lại lần nữa đến chơi cũng không xa lạ, vẫn như cũ chiêu đãi nhiệt tình.

Chờ lúc con trai nhà mình giới thiệu đến hai người hiện tại đang qua lại, mẹ Dư cảm thán mãi: "Chuyện tốt đó, chuyện tốt đó!"

Giữa ngôn từ tràn đầy vui vẻ và kinh hỉ.

Con trai nhà mình rốt cục đuổi theo được rồi ha, trước kia đã cảm thấy ánh mắt nhìn người ta không giống lắm.

Phản ứng của Cha Dư có chút nhạt, ông luôn có loại cảm giác con gái nhà mình sắp bị bắt cóc.

Cuối cùng, dựa vào tửu lượng như biển rộng của Giang tiên sinh, cha Dư say khướt rốt cục lộ ra nụ cười thỏa mãn, vỗ vỗ vai Giang tiên sinh: "Thằng nhãi tốt, tửu lượng tốt hơn Dư Chi nhiều! Được rồi! Con gái ta giao cho con!"

Dư tiên sinh đầy mặt khô héo.

Hóa ra ông già luôn cho rằng mình gả con gái hả.

Còn có, tại sao uống rượu, ba thình lình đổi mặt, biến chuyển thái độ.

Cuối cùng muộn quá, ở trong nhà cha Dư mẹ Dư nghỉ ngơi.

Đương nhiên, Giang tiên sinh và Dư tiên sinh ở phòng của Dư tiên sinh.

Dư tiên sinh lộ ra nụ cười kiểu đùa dai, lấy quần áo mình ra. Còn là đồ ngủ hoa văn báo màu sắc sặc sỡ mình trước đó đầu óc co rút mua. Bộ quần áo này nhưng là cậu xì món tiền bự do dự thật lâu mới mua, chủ yếu là vừa đắt vừa lẳng lơ, cậu cảm giác mình nên có một bộ.

Mặc dù cho tới bây giờ cậu còn chưa từng xỏ.

Cậu nghĩ rất hay, lần trước mình đến nhà Giang tiên sinh, mặc quần áo của Giang tiên sinh, vậy lần này Giang tiên sinh đến nhà tui đương nhiên phải mặc quần áo của tui á.

Giang tiên sinh thấy Dư tiên sinh cầm bộ quần áo mình rõ ràng không xỏ được, hơn nữa hết sức lẳng lơ yêu cầu anh mặc.

Khóe miệng co rút.

Giang tiên sinh cần túi của mình tới, mở ra, cự tuyệt nói: "Ngư Ngư, không cần, anh tự mang theo quần áo tắm rửa."

Dư tiên sinh kinh ngạc, vậy mình tối nay không phải thiếu đi rất nhiều vui thú?

Dư tiên sinh: "Anh sắp xếp lúc nào? Em sao không biết hả?"

Giang tiên sinh: "Lúc em đi toilet."

Kế hoạch ngâm nước nóng......

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play