Thứ có thể tìm được trong rừng rậm quá nhiều, Thang Lâm chỉ nhớ được sau khi vào đây ba ngày, Tô Đạt liền bắt đầu dẫn dắt bọn nhỏ đi săn lùng khắp nơi như muốn diệt trừ sạch sẽ các thứ xung quanh.

Ngay từ đầu Thang Lâm còn không hiểu làm như thế để làm gì, mãi đến khi từng nét bút của Tô Đạt giải thích nó mới hiểu ra: "Đề phòng có nguy hiểm bất ngờ, không kịp chuẩn bị."

Xử lý con mồi xung quanh xong còn có thu hoạch khác, Thang Lâm phát hiện sức lực của mình đã lớn hơn, động tác cũng nhanh nhẹn hơn. Phát hiện này làm nó hưng phấn không thôi.

Chỉ có một chuyện làm nó canh cánh trong lòng, ấy là trong rừng rậm nhiều rắn nhất. Thang Lâm đã phải đối mặt với các loại rắn độc khác nhau không chỉ một hai lần, từ lúc bắt đầu là run sợ, đến bây giờ đã có năng lực đối phó, chuyện này phần lớn là nhờ Tô Đạt rèn luyện cho.

Mỗi ngày Tô Đạt không chỉ muốn rèn luyện Thang Lâm mà ngay cả Tô Bảo Nhi, bò sữa nhỏ và Viêm Địa Điểu đều phải theo cùng. Nếu cứ tiếp tục để hắn bảo vệ thì sau này đám nhỏ rất khó sinh tồn, vì thế cũng chỉ có thể dạy bọn chúng học được cách sống sót ở nơi này.

Khiến Tô Đạt vui mừng chính là không ai kêu mệt hay lười biếng, ngay cả Tô Bảo Nhi còn nhỏ tuổi cũng có thể đơn độc đối đầu với một ít động vật nhỏ hoang dại.

Bởi vì bốn phía đều sắp xếp bẫy rập nên gần như mỗi ngày đều thu hoạch được một ít động vật nhỏ, bọn họ ăn không hết mấy thứ đó nên Tô Đạt dành một ít ra bán ở thương thành của phòng phát sóng trực tiếp.

Người mua trừ phần lớn là fans còn có một phần nhỏ là những người lạ. Cùng vì thế mà fan của hắn tăng đột ngột một hồi, tình trạng ấy là lần đầu tiên xuất hiện.

Bởi vì đồ đặt bán trong thương thành đều là một ít gà rừng, thỏ hoang chó hoang, đôi khi còn có trâu rừng to lớn, rắn hay mấy động vật linh tinh ăn không hết nên Tô Đạt cũng không niêm yết giá.

Hắn không xác định được mấy thứ ấy trong mắt nhóm fans quái dị kia đáng giá bao nhiêu tiền.

Những động vật hang dã này giống hệt gia súc mà hắn biết ở kiếp trước. Thật ra trước khi vào thế giới này, Tô Đạt chưa từng thấy động vật bạo lực như vậy, ít nhất giá trị vũ lực cũng phải gấp mười lần các con vật hắn biết kiếp trước.

Hiển nhiên đó cũng là chuyện ngoài ý muốn của Thang Lâm, vì vậy nó phải chịu thiệt không ít.

Lần đầu tiên đặt gà rừng lọt xuống bẫy vào thương thành, Tô Đạt không đặt giá cố định mà là chờ người mua ra giá, bản thân chỉ cần chọn cái giá vừa ý rồi chọn đồng ý là được.

Ra giá đầu tiên là một fan, dùng nội đan yêu quái để đặt giá, Tô Đạt do dự một chút không đồng ý ngay mà chờ thêm chốc lát.

Quả nhiên chỉ một lúc sau đã có một đống người kéo đến mua, ra giá có vật phẩm cũng có điểm, Tô Đạt phát hiện có mấy nick name xa lạ, rõ ràng không phải fan của hắn.

Cuối cùng Tô Đạt chọn đồng ý một người ra điểm cao nhất, đối phương không phải fan của hắn nên sau khi đồng ý lại có vui mừng ngoài ý muốn là hắn có thêm mấy fans.

Dần dần, Tô Đạt phát hiện động vật hoang dại nơi này hình như có một loại năng lượng. Cụ thể thì hắn cũng không diễn tả được, có lẽ là vì tu luyện khinh công không thuộc về phàm nhân, cũng có thể là vì tiếp xúc với yêu đao trong thời gian dài nên mơ hồ cảm giác được loại năng lượng này có lớn có nhỏ.

Sau đó Tô Đạt cũng dần phát hiện động vật hoang dại có năng lượng càng lớn càng khó đối phó, khi đặt ở thương thành càng có nhiều người tranh nhau, giá cũng càng cao.

Sau khi tích được nhiều điểm, Tô Đạt bỏ ra gần một nửa mua hai món vũ khí. Một là chủy thủ cho Tô Bảo Nhi dùng. Trên chủy thủ có linh khí, sẽ che chở cho người có được chủy thủ nên Tô Đạt vô cùng vừa ý, dù là giá cả sang quý cũng mua không hề do dự. Vũ khí cho Thang Lâm là sau khi quan sát sở thích của đối phương, hắn chọn một chiếc nhẫn. Chiếc nhẫn màu xám không hề bắt mắt, thậm chí cực kỳ bình thường nhưng khi Tô Đạt giải thích tác dụng cho Thang Lâm, nó kích động tới hai má đỏ bừng.

Thang Lâm nghiên cứu một hồi, phát hiện dường như chiếc nhẫn có thể chứa đựng năng lượng, loại năng lượng này có thể làm cho chiếc nhẫn sinh ra ám khí gần như vô hình, tác dụng cực lớn mà năng lượng tiêu hao lại cực nhỏ.

Sau khi có được vật như vậy, lúc Thang Lâm đối mặt với rắn độc cũng không quá sợ hãi nữa, ít nhất là trước khi chúng phi tới đã có thể cách không xử lý.

Sau khi diệt sạch một loạt động vật hoang dại ở bên ngoài, Tô Đạt lại lấy lều dựng thành nhà ở nho nhỏ. Dù vậy Viêm Địa Điểu cũng không thích đợi trong nhà, cả ngày đều chạy ra ngoài, trừ thời gian ăn cơm sẽ mang một vài con một về nhà thì thời gian còn lại đều mất tăm mất tích.

Tô Đạt phát hiện nó cực yêu thích hoàn cảnh này, cũng mặc cho nó rong chơi.

Đi vào rừng rậm đã hơn một tháng, Tô Đạt ở nhà tạo gia cụ [dụng cụ gia đình], chỉ cần hắn ngước mắt là có thể nhìn thấy Tô Bảo Nhi luyện tập chủy thủ ở bên ngoài.

Rõ ràng chỉ là tiểu đậu đinh cao một thước nhưng luyện tập chủy thủ cũng là ra hình ra dáng. Trong lòng Tô Đạt nghĩ kiếm đủ điểm thì sẽ mua bí tịch cho nhóc luyện tập nhưng lại không biết mua bí tịch gì thì phù hợp.

Bí tịch ở thương thành có giá cực kỳ đắt đỏ, may mắn nhất là điểm của Tô Đạt hiện tại vừa đủ, xuất phát từ chút thiên vị nào đó, Tô Đạt muốn mua một ít bí tịch cao cấp cho bé luyện tập.

Lúc này mặt trời đã lên cao, nghe được tiếng bước chân quen thuộc, Tô Đạt biết Thang Lâm cùng Viêm Địa Điểu đã trở lại.

Quả nhiên từ xa đã thấy Viêm Địa Điểu chạy ở đằng trước, Thang Lâm đi sau đang khiêng một con vật khổng lồ gần giống cá sấu đang chạy về bên này. Lúc nó thấy Tô Đạt thì cười đến hai mắt sáng ngời: "Chú Tô!"

__________________

Chú ý: Khi mọi người follow meotyvy0_o_NhuCa_o_0 xong nhớ nhắn lên tường nhà meo, tránh khi mình tính sót là mọi người hưởng quà muộn đấy.

Thân, Miêu xinh đẹp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play