Đạo diễn hô một tiếng, mọi người nghe theo chia làm hai đường khác nhau mà đi.
Tư Đồ Đồng và Tần Sâm chung một tổ, theo ý của đạo diễn thì họ quen nhau, từng chụp ảnh cùng nhau nên ở chung đội có thể tạo ra những khoảnh khắc tuyệt vời.
Tô Đạt cùng người đại diện của Tần Sâm thì gia nhập vào chỗ của những nhân viên công tác khác.
Nếu so sánh Tư Đồ Đồng với tiểu thịt tươi vừa ra mắt không lâu này thì tư chất của Tần Sâm tốt hơn một chút. Nghe nói cậu ta tốt nghiệp từ Học viện Điện ảnh, sau khi ra trường thì vào giới giải trí luôn, khá biết cách làm người nên không có nhiều tin tức xấu về cậu ta.
Dọc đường đi cậu ta cũng chiếu cố Tư Đồ Đồng khá nhiều, ngay cả lời mở màn cũng có bộ dáng anh lớn: "...Cộng sự của tôi nhỏ hơn tôi một chút, dù con đường phía trước có gian nguy thì tôi vẫn muốn bảo vệ cậu ấy."
Tư Đồ Đồng cũng biết cách phối hợp, nhìn vào không biết là hai người có tình nghĩa sâu đậm thật hay là đang so bì khả năng diễn xuất nữa.
Đúng lúc này những người tham gia nhận được thẻ nhiệm vụ: "Trước khi trời tối hãy tìm chỗ dừng chân."
"Chỗ dừng chân?" Tư Đồ Đồng gãi đầu: "Không phải có phòng ở cùng giường ngủ sao? Tôi nói đúng không Tần Sâm?"
Tần Sâm cũng không nghĩ nhiều, do dự chốc lát rồi gật đầu: "Đúng vậy, chúng ta đi hướng nào bây giờ?"
Hai người suy nghĩ một lát, được sự nhắc nhở của nhân viên công tác, Tần Sâm kiến nghị: "Chúng ta đến chỗ cao hơn nhìn thử xem, chả phải người ta thường nói đứng chỗ cao nhìn xuống chỗ thấp sẽ dễ xác định phương hướng sao? Huống chi một cái nhà nghỉ lớn như vậy thì sẽ dễ thấy thôi."
Nói xong mọi người hành động ngay lập tức.
Dọc theo đường đi hai người không giống đi sinh tồn nơi dã ngoại mà giống đi du lịch hơn. Tư Đồ Đồng chỉ mãi lo nói về những thứ trong balo của mình, nào là thuốc chống rệp, chống muỗi.
Tần Sâm so với cậu ta đỡ hơn một chút, Tần Sâm mang theo áo khoác dày và lương khô đề phòng tình huống vừa lạnh vừa đói.
May mà đi không xa lắm đoàn người đã đứng trên một vùng đất cao ráo.
Tần Sâm quan sát lại cảm thấy có điều gì đó kì lạ: "Chỗ kia đúng là có một tòa biệt thự, nhưng mà con sông kia lại chắn lối, còn không biết nó sâu cạn đến chừng nào." Nhìn thấy nhân viên công tác gật đầu liền hiểu được họ nhất định phải vượt qua con sông này.
Xem ra đây là sắp đặt của đạo diễn, mấy ngôi sao lội qua sông sẽ bị ướt, dù là nam hay nữ cũng đều giúp tăng rating của chương trình.
Nhìn kĩ xung quanh dòng sông có nhiều nhân viên túc trực để đảm bảo không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.
Tư Đồ Đồng và Tần Sâm cởi áo bỏ vào balo quân dụng không thấm nước, nhảy xuống nước lội qua. Đám người Tô Đạt theo sát sau đó.
Có lẽ cùng công việc nên người đại diện của Tần Sâm thấy dáng người của Tô Đạt thì kinh ngạc nói: "Không tệ nha, đã từng luyện tập sao? Thế mà lại làm trợ lí, đáng tiếc ghê."
Tư Đồ Đồng thấy camera không quay trúng mình liền quay đầu nói: "Tần Sâm, anh nên quản lí người đại diện của mình đi, là một cô gái mà đi nhìn chằm chằm ngực của đàn ông, chả có ý tứ gì cả."
Đại diện nữ của Tần Sâm nghe vậy cười nói: "Vậy cậu phải hỏi Tần Sâm xem anh ta có đối xử với tôi như một cô gái không nhé."
Đợi tất cả mọi người lên bờ an toàn thì nhân viên nhanh chóng đưa thuốc cảm và nước ấm cùng khăn.
Trải qua vô số lần nhóm lửa thất bại, nhân viên không thể không giúp đỡ bọn họ một chút. Có lẽ do rảnh rỗi nên có thời gian kiểm tra đồ vật, sắc mặt Tần Sâm đột nhiên biến đổi.
Người đại diện của Tần Sâm hiểu cậu ta nhất liền tới gần hỏi: "Sao thế?"
"Ngọc bội của tôi rớt rồi." Tần Sâm sờ cổ mình, giờ đây chỉ còn dây tơ hồng đỏ như máu trông rất kì lạ: "Sao có thể như vậy được, dây không bị đứt."
"Ngọc bội gì? Bình thường cậu có đeo ngọc bội hả? Haiss...Sao lại lạnh quá vậy, có thể đốt lửa lớn thêm một chút không?" Tư Đồ Đồng ôm chân co ro nhích lại gần đống lửa.
Tô Đạt nhìn thoáng qua Tần Sâm, thấy nhân viên công tác khác không chú ý bên này thì ngồi xuống cạnh Tư Đồ Đồng, lấy con cá mình bắt được từ sông ra.
Con cá kia dù bị đem ra khỏi nước nhưng vẫn còn sống, Tô Đạt dùng một cành cây xiên qua nó, nhân tiện rót thêm chút linh khí vào.
Tư Đồ Đồng kinh ngạc nói: "Anh Tô còn biết nướng cá nữa hả?"
"Nướng cá chẳng phải bình thường lắm sao? Giờ này ai mà không biết nướng chứ?" Có thể vì muốn làm bầu không khí sinh động nên người đại diện nữ hơi cười nói.
Tư Đồ Đồng chỉ chính mình nói: "Tôi nào biết làm đâu."
Tần Sâm thấy bọn họ nói chuyện cuối cùng cũng cười một chút, nhưng vẻ mặt vẫn lo lắng nhìn vào dòng sông trôi lững lờ kia. Tay cậu ta vẫn luôn nắm chặt dây tơ hồng không buông giống như ở đó có một khối ngọc bội thường được nắm trong tay cọ xát.
Thời điểm vừa tới thế giới này, Tư Đồ Phong Ấn đã từng nói cho Tô Đạt biết về thế giới này, nơi đây trừ loài người còn có khí, quái, linh.
Khí chính là oán khí của người sau khi chết, quỷ khí, lệ khí, người bình thường không thấy được cũng không thể sờ, cần phải có pháp khí chuyên dụng mới có thể phân biệt được chúng nó ở phương hướng nào.
Sau khi Tần Sâm làm mất ngọc bội thì Tô Đạt cảm nhận được sự kì lạ. Trên người cậu ta có một lượng tử khí khổng lồ, bọc thân thể kín kẽ thế nên Tư Đồ Đồng đến gần sẽ thấy lạnh lẽo.
Mùi cá nướng dần lan tỏa khiến những người khác đang gặm lương khô thèm thuồng, họ tự hỏi cá này có đúng là bắt được trong sông không. Bởi vì có nhiều người xuống thử vận nhưng không bắt được con nào cả.
Cuối cùng cá đều bị Tư Đồ Đồng nhét vào bụng, thấy linh khí trong cá ngăn chặn tử khí ở chỗ Tần Sâm thì Tô Đạt mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Bị một chút tử khí dính phải thì chả sao cả nhưng khốn nỗi Tư Đồ Đồng đang mang mệnh kiếp, chút tử khí này cũng có thể khiến cậu ta chết thẳng cẳng, nếu có thể giải quyết thì nên làm luôn.
Đoàn người đi đi dừng dừng cuối cùng cũng đến trước cửa biệt thự, trời cũng vừa tối.
Đạo diễn thấy người đến đủ mới bắt đầu chuẩn bị cho khâu tiếp theo. Để có thể chộp được những khoảnh khắc đáng giá thì toàn bộ tòa nhà đều được lắp camera, minh tinh thì ở tầng một còn nhân viên tổ chương trình thì ở tầng hai.
Đáng lẽ Tô Đạt cũng ở tầng hai nhưng đến tầm 11 giờ hắn cảm thấy có gì đó không bình thường xảy ra nên mở cửa phòng.
Đồ vật ngoài phòng đều bị tử khí dày đặc bao phủ, nếu nhìn bằng mắt thường chắc chắn sẽ gặp ảo giác.
Tô Đạt thấy không hợp lí, tử khí trên người Tần Sâm tuy nhiều nhưng chỉ vây quanh cậu ta không thể trong khoảng thời gian ngắn mà phát triển đến mức này.
Hắn gõ cửa phòng đạo diễn và người đại diện nữ thì không thấy ai trả lời cả. Cũng may sinh khí của người trong phòng vẫn bình thường, tử khí tựa như chỉ khiến người ta ảo giác mà thôi. Nhưng những người ở tầng một thì chưa chắc.
Có hai người đang cuộn tròn trên sôpha là Tần Sâm và một người nam da hơi đen, thấy có người xuống lầu thì người nam đó hoảng sợ, trong mắt toàn là sợ hãi cũng tuyệt vọng.
Tô Đạt đi tới hỏi: "Tư Đồ Đồng đâu?" Thuận tiện nhìn tình trạng của hai người thì thấy họ bị tử khí vây quanh nhưng chỉ sinh ra ảo giác, sau này chắc sẽ mắc chút bệnh vặt rồi khỏi thôi.
Chẳng lẽ tử khí dày đặc như vậy chỉ dùng để hù dọa người khác cho vui?
Tô Đạt tìm được Tư Đồ Đồng trong tủ quần áo, tay cậu ta cầm một lá bùa đã cháy hai phần ba, nếu tiếp tục nữa thì bùa sẽ hoàn toàn hết tác dụng.
Tô Đạt cau mày, mới có vài tiếng trôi qua mà đám người này đã xảy ra chuyện, rốt cuộc điều gì đang diễn ra vậy?
Hắn rót linh khí vào trong đan điền của Tư Đồ Đồng, nhờ đó kích thích đối phương tỉnh lại, rồi mới nghe cậu ta kể lại mọi chuyện.
Thì ra là toàn bộ đoàn người lên lầu nghỉ ngơi thì có một ca sĩ nam tên Lộ Dục đi WC, chờ gã ta đi ra thì người thứ hai đi vào lại nhìn thấy bên trong có một Lộ Dục nữa...
Sự tình sau đó thì giống như suy nghĩ của Tô Đạt, tử khí kia chỉ muốn tạo ảo giác cho mấy người có mặt, khiến mấy người có mặt ở đây nghi kị lẫn nhau mà thôi.
Tư Đồ Đồng có bùa trong người nhưng không dám để người khác biết được, truyền thống phong ấn sư của nhà cậu mà bị lộ ra sẽ không tốt chút nào.
Tô Đạt cầm đôi tay lạnh như băng của Tư Đồ Đồng lên nói: "Đưa tôi đi tìm Lộ Dục."
Có lẽ bàn tay được cầm quá ấm áp, Tư Đồ Đồng lập tức tìm được chỗ dựa, gật đầu đi đến phòng tắm vẫn còn nghe tiếng nước chảy ào ào.
Sau đó câu chuyện thế nào Tư Đồ Đồng không biết, cậu ta chỉ biết mình về nhà còn sốt cao vài ngày mới khỏi.
Chương trình cũng bị hủy bỏ, vốn mời đến bốn minh tinh, một người bị lộ ra chuyện đánh chết bạn gái cũ đang mang thai, một người đột nhiên muốn rời giới giải trí, hai người còn lại thì đều bệnh nặng một hồi.
Tất cả bình luận trên Weibo đều là: "Bị quỷ ám chắc rồi!"
Tô Đạt vừa trả lời xong cuộc gọi của ngài Tư Đồ thì nhận thấy Tư Đồ Đồng sắp tỉnh lại, hắn đến bên mép giường ngồi xuống.
Vì mới tỉnh lại, cậu ta uống tận ba li nước mới dừng lại, âm thanh khô khốc hỏi: "Bọn Tần Sâm đâu?"
Tô Đạt kể cho cậu ta nghe tin tức mấy ngày nay: "Tần Sâm rời khỏi giới giải trí rồi, cậu ta nói mình đã từng hứa với bạn gái nên giờ phải đi thực hiện. Lộ Dục bị nghi ngờ liên quan đến án mạng nên đã bị cảnh sát mang đi điều tra. Còn..."
Tư Đồ Đồng sửng sốt thật lâu, đến khi Tô Đạt sờ đầu thì mới tỉnh táo lại.
Tô Đạt cảm thấy mệnh kiếp của Tư Đồ Đồng rất kì lạ, chẳng lẽ chỉ có mỗi chuyện này thôi sao? Nếu lúc đó không có hắn thì sẽ thế nào?
Bạn gái Lộ Dục bị gã ta đánh chết, một xác hai mạng, tuy rằng hóa thành ác quỷ nhưng chỉ có thể làm phiền Lộ Dục ví như khiến gã ta gặp ác mộng mất ngủ hoặc xui xẻo một chút mà thôi, cho đến khi đụng phải Tần Sâm.
Tử khí trên người Tần Sâm ôn hòa hơn nhiều, hẳn là rất thích Tần Sâm, khối ngọc bội kia vốn dùng để áp chế tử khí. Khi ngọc bội biến mất, tử khí thoát ra ngoài gặp phải tử khí kia nên mới tạo nên cớ sự này.
Bên chân có một bóng dáng đen thùi lăn tới, lén lút gặm nhấm linh khí thoát ra trên người Tô Đạt.
Nói đến cái cục đen như than đá này Tô Đạt hơi ngờ ngợ: Than Đá nhỏ này chính là đứa con chưa thành hình của Lộ Dục sao? Mẹ nó hẳn đã nuôi nấng nó rất tốt, giờ mẹ nó đã tan biến nó liền quấn lên Tô Đạt, đá nó cũng không được vì nó sẽ lại lăn trở về.
Chẳng biết có phải khắc nhau hay không mà mỗi khi Than Đá nhỏ đến gần Tư Đồ Đồng thì cậu ta lại lạnh lẽo. Nhẹ thì làm việc không thuận lợi, nặng thì có tai nạn xảy ra.
Đối với việc này Tô Đạt đã trao đổi qua với Than Đá nhỏ, bảo nó đừng đến gần Tư Đồ Đồng. Không biết nó có hiểu hay không nhưng về sau nơi nào Tư Đồ Đồng xuất hiện thì nó đều tránh đi rất xa.
_______
Vốn nghĩ phần này có thể triển khai được một câu truyện hay ai dè đâu tác giả kết ngắn gọn như viết tóm tắt trong dàn ý vậy, hỏng có hồi hộp chi hết hiuhiu.
Nay mùng 2 tui rảnh một chút nên lại có thêm chương, mai lại thêm 1 chương sau đó có lẽ tui sẽ chính thức lặn sâu đến khi thi xong mới come back được:(
Trong nhà có một truyện đã hoàn chính văn do bạn khác trong team edit, thể loại điền văn, tráng thụ ấy, tui thấy rất ổn nên mọi người hãy ghé sang đọc trong lúc chờ đợi hố sâu của tui nhó hihihi.
_Nguyệt_
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT