Đi ra tháp làm lạnh, trước mắt là một thông đạo rộng lớn, không biết dẫn tới đâu.

Nhìn thời gian còn hơn bốn mươi phút, Thẩm Dịch tạm thời cũng không vội vã.

Nhiệm vụ thoát khỏi hàng không mẫu hạm chỉ là nhiệm vụ 500 điểm cỏn con, đừng nói nó rất dễ hoàn thành, coi như là thất bại cũng khấu trừ chẳng thấm vào đâu.

Cho nên hắn cứ việc ung dung quan sát chung quanh, phân tích cấu tạo bên trong chiếc hàng không mẫu hạm này, đồng thời nói cho mọi người một loạt suy nghĩ nảy sinh trong đầu hắn lúc vừa chứng kiến người máy T-600 kia.

Kênh đoàn đội thỉnh thoảng truyền ra tiếng súng, coi bộ đánh nhau khí thế thật, duy chỉ có Thẩm Dịch bên này nhàn nhã lục lọi, tìm hiểu, hoàn toàn không thấy mống địch nào.

Thật ra là nhờ hắn chọn đường khôn, khác với mấy người Hồng Lãng ỷ sức trâu mạnh mẽ phá vách tường, kết quả chính là phải một đường giết ra ngoài.

Thời khắc này nghe được Thẩm Dịch nói ra phân tích của bản thân hắn, Ôn Nhu hỏi: “Như vậy, ý anh chính là về sau chúng ta nên tiến thêm một bước xác lập phương hướng cường hóa, sau đó căn cứ vào đó để chọn lựa thế giới nhiệm vụ cho mình, mỗi ngày nhìn xem đô thị ban phát nhiệm vụ gì, thích hợp thì vô, không thích hợp thì chờ?” “Chính xác.” Thẩm Dịch trả lời.

Kim Cương tại bên kia nói: “Thẩm Dịch nói rất có đạo lý, sau này chúng ta xác thực cần phải tận khả năng tự chủ lựa chọn thế giới nhiệm vụ, à mà Thẩm Dịch ngươi đã nghĩ kỹ đi lộ tuyến gì chưa?” Thẩm Dịch trả lời: “Cường hóa không phải theo mộng tưởng, tự chủ lựa chọn phương hướng cường hóa phải dựa trên năng lực hiện hữu của chính mình. Tôi vừa rồi đã nghĩ qua, trước mắt năng lực của tôi đều là phụ trợ, chiếu theo tình thế trước mắt phát triển, khả năng khó mà trở thành mạo hiểm giả chiến đấu thuần túy.” “Đúng thế, không có mạo hiểm giả chiến đấu thuần túy nào mà cả bốn kỹ năng đều không có lấy một cái kỹ năng công kích.” Hồng Lãng cười ha ha.

Ôn Nhu cũng cười nói: “Vốn cũng không trông cậy vào kẻ điên cao ngạo nhà anh, anh có dị năng Kích Hoạt, có thể giúp máy móc khôi phục hoạt động bình thường, còn có Thuật Chữa Bệnh và dị năng Câu Thông, hơn nữa Tiểu đoàn lính dù số 2, phương hướng triệu hoán làm chủ rất có tiềm lực nha.” Thẩm Dịch nở nụ cười: “Anh cũng nghĩ thế, vấn đề là bây giờ chúng ta còn chưa biết dạng thế giới gì thuộc phương hướng cường hóa triệu hoán, anh cũng không thể cứ mua kỹ năng triệu hoán hoặc người máy liền xưng là phương hướng triệu hoán được.” “Cho nên mới nói tin tức của chúng ta còn thiếu sót, chỉ có hiểu rõ đầy đủ, mới có thể làm ra quyết định chính xác a.” Kim Cương thở dài.

Cho dù biết rõ cần phải xác định phương hướng cường hóa, cũng gần như biết được con đường trước mắt có mấy cái, nhưng vấn đề là, nên đi phương hướng nào mới tốt đây?

Thẩm Dịch thuận miệng nói: “Bởi vậy mọi người chúng ta mới cần phải trước tiên cường hóa thuộc tính xây vững nền tảng, mà không phải vội vã định ra phương hướng cho mình. Con đường cường hóa này dài đằng đẵng, mọi người kiềm chế chậm rãi một tí, luôn có thể xác lập mục tiêu. Hiện tại biết rõ những thứ này, có thể làm cho tâm lý chúng ta có định hướng, về sau thời điểm hành động sẽ càng thêm chừng mực, lúc đối mặt một ít lựa chọn cũng biết nên làm thế nào.” “Rõ rồi.” Thẩm Dịch đi đến một góc rồi dừng bước, cẩn thận nhìn xem bên ngoài, phát hiện đằng xa thông đạo có một con T-600, hắn thấp giọng nói, “Lát nữa nói tiếp,” sau đó hướng phía sau khoát khoát tay, ý bảo đám đi theo toàn bộ ngồi xổm xuống, rồi lại nhìn ra ngoài lần nữa.

Con T-600 trước mắt này, tựa hồ hơi khác con vừa nãy.

Đồng dạng là lớp da kim loại lạnh băng, nhưng nhờ thiên phú tinh vi Thẩm Dịch vẫn có thể phát hiện làn da kim loại của con này có chút khác biệt với con hắn phá hủy trước đó.

Da nó thoạt nhìn có khả năng mô phỏng thực tế cao hơn hẳn, vốn là làn da kim loại khiến người cảm thấy tàn nhẫn băng hàn, nhưng da này thoạt nhìn lại mang hơi hướng sáng ấm. Những bộ vị khác cũng không có biến hóa gì lớn, chỉ là khung xương cốt thép thoạt nhìn càng thêm tráng kiện một ít.

Thẩm Dịch khẽ động, dùng một cái Tinh Thần Tham Sát lên người T6. “Người máy Terminator T-650, lực phòng ngự 22, giá trị bọc thép 240, được phân phối đại liên M449, lực đạn tổn thương 12, số lượng 500 viên; súng phóng hỏa tiễn loại nhỏ, lực tổn thương 200, số lượng 3 viên. Có năng lực tự bạo hạch tâm, lực tổn thương 320, tự khởi động khi giá trị bọc thép thấp hơn 1%, thời gian khởi động 3 giây. Đánh giá khoa học kỹ thuật cấp D, đánh giá công dụng: Tốt thí. Chỗ hiểm: trung tâm điều khiển sau đầu, tinh thể năng lượng tại tim. Đặc điểm: hư hao bình thường có thể chữa trị, sau khi tự bạo không cách nào sửa được nữa.” Chứng kiến phần tư liệu này, Thẩm Dịch quay đầu lui về sau, nới được một khoảng cách mới mở ra kênh đoàn đội vội vàng nói: “Tất cả mọi người chú ý, có một Terminator T-650, là phiên bản gia cường của T6, thoạt nhìn khá giống T6, nhưng khi giá trị bọc thép thấp hơn 1% sẽ tự bạo, tổn thương 320 điểm, khởi động thời gian 3 giây!” Hồng Lãng kêu to: “Bên ta có một con, không biết có phải T-650 hay không, đang sắp bị ta đánh chết!” “Chú ý màu da nó có chút không giống, thoạt nhìn hơi nhân tính hóa!” “Móa nó, là 650, vừa bị ta đánh chết!” “Chạy mau!” Thẩm Dịch kêu lên.

Hồng Lãng quay đầu bỏ chạy.

OÀ..ÀNH!

Một tiếng nổ lớn truyền qua kênh đoàn đội rơi vào trong tai tất cả mọi người.

Trái tim mọi người đều nhấc lên.

Thẩm Dịch khẩn trương: “Hồng Lãng! Còn sống không?” Hắn gọi liền mấy tiếng, mãi một hồi mới truyền đến tiếng Hồng Lãng ai ôi: “Bị dư âm vụ nổ ngoài 7m ảnh hưởng, toi mất 120 sinh mệnh lực, mịa nó, lão tử hộc máu!” Tất cả mọi người cười ha ha ra tiếng.

Kim Cương cười nói: “Bị tốt thí cho đánh hôn mê chưa?” Chê cười thì chê cười, một con tốt thí Terminator xém tí nữa tiêu diệt một người trong bọn hắn, khiến cả đám thi nhau đổ mồ hôi.

Nhưng đúng lúc này, phía ngoài bỗng vang lên tiếng bước chân của Terminator, Thẩm Dịch biết tiếng hô “chạy mau” vừa rồi của mình đã kinh động nó.

Ngay lúc Kẻ Hủy Diệt xuất hiện ở góc rẽ, Thẩm Dịch cũng đồng thời vọt tới một bước xa, Kẻ Hủy Diệt kia vừa chứng kiến Thẩm Dịch, hắn đã bay đáp một cước lên lồng ngực kim loại của T-650.

T-650 đụng phanh vào vách kim loại sau lưng, phát ra tiếng vang mạnh. Thẩm Dịch đột nhiên duỗi tay trái, nhắm ngay Kẻ Hủy Diệt dồn sức đánh nhanh liên tục, không ngừng đập nện từng đốt ngón tay của nó, tê liệt năng lực hành động kẻ địch.

Phân cân thác cốt thủ càng không ngừng lôi dây điện từ bên trong Kẻ Hủy Diệt ra, tê liệt một bộ phận công năng của nó, chỉ trong chốc lát đã đánh phá nó thành mảnh nhỏ.

Chính như hắn đã nói, tất cả Terminator đều cùng loại, ưu thế và nhược điểm đều như nhau, bởi vậy chỉ cần biết phương pháp đối phó một con, còn dư lại chính là liên tục sử dụng lặp lại loại phương pháp này.

Đợi cho Thẩm Dịch đánh một quyền cuối cùng vào Kẻ Hủy Diệt, lồng ngực nó đột nhiên sáng rực đèn đỏ, phát ra tiếng tít tít dồn dập.

Một quyền mạnh mẽ của Thẩm Dịch đập nát đầu lâu của nó, triệt để chung kết một điểm giá trị bọc thép cuối cùng, sau đó túm nó lên ném ra ngoài.

Chỉ nghe một tiếng oanh nổ kịch liệt, đỉnh hàng không mẫu hạm lại bị nổ ra một cái khe, từ bên ngoài rọi vào một đường ánh sáng. Hóa ra Thẩm Dịch vị trí ném, chính ngay cửa thông đạo dẫn ra ngoài, chỉ có một lớp sắt chặn tại đó.

Đây không phải hắn ăn may, mà là trước khi công kích hắn cũng đã chú ý tới nơi này.

Tiếng nổ mãnh liệt rất nhanh hấp dẫn chú ý của đám Terminator khác.

Cuối thông đạo vang lên âm thanh bước chân dồn dập.

Phân tích theo tiếng bước chân, ít nhất ba bộ Kẻ Hủy Diệt đang chạy về phía này.

Thẩm Dịch không còn cố kỵ, dứt khoát lấy ra Linh Hỏa Thương, liên tục nổ súng vào một con T-650 vừa mới ngoi đầu lên.

Trong ánh lửa xạ kích, lại thêm hai con T-600 chạy đến từ hai bên sườn.

Thẩm Dịch nhẹ nhàng đẩy ngón tay cái trên chốt điều khiển, chuyển Linh Hỏa Thương sang chế độ bắn từng viên, nói khẽ: “Đạn Xuyên Giáp.” Băng đạn tự động hoán đổi từ hộp đạn vô hạn sang hộp đạn Xuyên Giáp.

Một phát đạn Xuyên Giáp bay ra nòng súng, xoay tít giữa không trung vọt vào lồng ngực T6, xuyên qua khung xương sắt thép, thâm nhập vào vị trí trái tim, đánh thẳng chỗ hiểm hạch tâm của Kẻ Hủy Diệt, một hồi hoa lửa tóe ra, T6 ầm ầm ngã xuống, bị một súng giết trong nháy mắt, đồng thời còn đập trúng một Kẻ Hủy Diệt kế bên.

Lúc này hai Kẻ Hủy Diệt khác cũng đồng thời nổ súng vào Thẩm Dịch. Lượng lớn đạn đột ngột như mưa to cuồng trút, Thẩm Dịch phi thân tránh vào vách trong thông đạo, hai Kẻ Hủy Diệt đồng thời ngừng bắn chạy tới bên này.

Cuối cùng vẫn là người máy, tư duy không đủ linh hoạt, thời điểm tiến vào góc thậm chí không biết dừng lại trinh sát, Thẩm Dịch dán lên vách tường, đợi đến một con T6 chạy tới, hắn đột nhiên giơ tay phải tóm lấy, kéo nó về phía mình một phát, đồng thời mạnh mẽ bẻ tay phải của nó ra sau, bóp cò súng M449, triển khai điên cuồng xạ kích với con T-650 còn lại.

Hai Kẻ Hủy Diệt đồng thời điên cuồng nổ súng, Thẩm Dịch đứng sau lưng T6, chỉ nghe được bên tai vang lên thanh âm kim loại gõ điên cuồng, thân thể T6 không ngừng lay động dưới làn đạn va chạm kịch liệt.

Rốt cục, theo một thanh âm vận chuyển đình chỉ thật nhỏ bên trong cỗ máy, Thẩm Dịch biết tánh mạng Kẻ Hủy Diệt mình khống chế đã đi đến hồi kết.

Hắn đẩy mạnh T6 về phía trước, giống như ném một khối sắt vụn to tướng lên người T-650, sau đó nhanh chóng lao ra, một quyền đánh vào vai trái T-650, nhân lúc đối phương chưa kịp phản ứng, hắn mạnh mẽ cúi người bắt lấy hai chân T-650, sau đó quăng nó lên không trung.

Điểm đến của cú tiễn đưa này đúng ngay khe hở của chiếc hàng không mẫu hạm lúc trước bị hắn mở ra, trực tiếp cắm Kẻ Hủy Diệt ngay khe hẹp, nửa đầu đọng trên đỉnh, lên không được, xuống không xong, duy có đại liên trong tay vẫn đang điên cuồng nổ súng, nhưng vì nó đang ở chỗ cao, Thẩm Dịch ngay cả trốn cũng không cần, viên đạn trực tiếp bay qua đầu hắn.

Thẩm Dịch ung dung nhìn T-650 một chút, tiện tay gõ một cái lên người nó, không nhiều không ít, gõ mất 3 điểm giá trị bọc thép.

Sau một khắc, thân thể T-650 lại lần nữa phát ra ánh sáng màu đỏ, Thẩm Dịch liền lui lại.

OÀ..ÀNH!

Nương theo lần bạo tạc nổ tung thứ hai, thông đạo dẫn ra ngoài hàng không mẫu hạm rốt cục bị tạc mở, lộ ra mảng lớn trời xanh mây trắng bên ngoài.

Chứng kiến thông đạo bị tạc mở, vài tên dân chạy nạn đều hoan hô phóng tới lỗ hổng.

Bọn họ nỗ lực leo ra.

Sau đó bọn họ ngạc nhiên phát hiện mình đang đứng trên boong thuyền bên ngoài hàng không mẫu hạm, thân giữa bầu trời cao cao, căn bản là không có chỗ để đi. Nhìn từ trên xuống, bọn họ phảng phất như mấy chấm đen nhỏ không chút đáng kể giữa pháo đài bay.

Hi vọng to lớn đổi lấy tuyệt vọng sâu đậm, những dân chạy nạn này ôm đầu khóc rống lên.

Thẩm Dịch là người cuối cùng leo lên boong tàu.

Đứng trên đỉnh mẫu hạm, hắn cảm giác mình tựa như đang cưỡi phi thuyền, bốn phía là dốc đứng núi cao chót vót, cây cối phía dưới um tùm tươi tốt, hình thành một biển màu xanh lục.

Thoáng liếc một cái xuống dưới, Thẩm Dịch đại khái tính ra khoảng cách từ nơi này đến mặt đất, không sai biệt lắm năm trăm mét.

Hắn nhanh chóng nói vào kênh đoàn đội: “Tôi đã đi ra, tất cả chú ý, hàng không mẫu hạm chỗ tôi bay cách mặt đất năm trăm mét, chúng ta không cách nào trực tiếp nhảy khỏi tàu, tốt nhất là có thể đoạt một chiếc máy bay đáp xuống.” Kim Cương hỏi: “Đào đâu ra máy bay?” “… Tụi nó tự bay tới!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play