Ngay lúc này, Hứa Phong gầm nhẹ một tiếng.

Lôi đình tại năm ngón tay tăng lên, nhiệt độ cực nóng khiến tất cả dược liệu cùng đan dược toàn bộ đều hòa tan thành dược dịch, dược dịch nóng hổi dần dần thành hình, hóa thành hình dạng đan dược.

Đôi mắt của nữ tử trợn trừng lên, nàng đã từng gặp qua luyện đan, nhưng còn chưa bao giờ gặp qua dạng luyện đan như thế này! Có thể dùng bàn tay xem như lò đan, cái này cần kỹ xảo luyện đan thành thạo cỡ nào ah! Ánh mắt nàng nhìn chằm chằm trên bàn tay Hứa Phong, một chút cũng không rời đi, nàng còn là lần đầu tiên nhìn thấy quá trình đan dược thành hình, luyện đan sư bình thường dĩ nhiên đều luyện đan bằng lò đan, người ngoài căn bản không biết tình huống diễn ra bên trong lò luyện đan.

Ông...

Trong lòng bàn tay của Hứa Phong chợt nổi lên một cỗ ba động mãnh liệt, dược dịch trên lòng bàn tay lấy một loại tốc độ mắt thường có thể thấy được cấp tốc ngưng tụ cùng một chỗ, dần dần cô đọng lại và trở nên tròn trịa. Theo đan dược dần dần thành hình, trên tay Hứa Phong nhiệt độ cũng dần dần khôi phục bình thường.

Xong rồi!

Lúc này, trong mắt nữ tử lóe lên tia sáng kỳ dị, hình tượng Hứa Phong trong lòng của nàng phát sinh biến hóa cực lớn.

Chỉ thấy một viên đan dược màu đỏ tươi xoay tròn trên lòng bàn tay, vị trí trung tâm đan dược có ba đạo đường vân rõ ràng, biểu hiện đẳng cấp đan dược.

“Viên đan dược này là ta chuyển hóa từ Địa Linh Đan, thông qua các loại dược liệu khác trung hoà, đem khí tức cuồng bạo của Địa Linh Đan làm cho ôn hòa đi rất nhiều, lại kết hợp thêm một chút đan dược ôn nhuận, sau khi ngươi ăn, thương thế trong kinh mạch và phủ tạng sẽ dần khỏi!”

Hứa Phong cầm đan dược hướng về phía nữ tử đi đến, không biết là bởi vì nguyên nhân đổ máu, hay là bởi vì nguyên lực tiêu hao quá nhiều mà lúc này sắc mặt của hắn có vẻ hơi trắng bệch. Hắn đem đan dược đưa tới bên miệng nữ tử, lập tức một cỗ mùi máu tươi không khỏi xông vào mũi nàng.

Viên đan dược này... vốn dĩ cũng không phải là màu đỏ tươi!

Nữ tử trừng to mắt, nàng đột nhiên ý thức được bề ngoài đan dược dính một tầng máu tươi, chính là máu của thanh niên kia, trong không khỏi có chút cảm động. Nếu là trước kia, nữ tử nhất định sẽ không ăn loại đan dược ô uế này. Nhưng bây giờ, trong lòng của nàng có chút phức tạp không nói nên lời.

Hứa Phong nào thích dài dòng, thấy nữ tử nhì nhằng, hắn liền trực tiếp đem đan dược nhét vào miệng nàng, vô tình khiến ngón tay hắn không khỏi chạm một chút vào làn môi mềm mại của nàng.

Nữ tử sắc mặt nhanh chóng biến đổi từ ngỡ ngàng sang phớt hồng, nàng vừa thẹn vừa giận đang định nói gì đó, thì chỉ thấy hai ngón tay Hứa Phong tạo thành kiếm chỉ, liên tục điểm mấy lần lên yết hầu nữ tử, đan dược cấp tốc phân giải hòa tan, hóa thành một cỗ nhiệt năng khuếch tán toàn thân nữ tử.

Sau khi nữ tử dùng đan dược, Hứa Phong hơi mỉm cười, tiếp theo đem một cái bình ngọc đưa cho nữ tử, nhàn nhạt nói: “Quần áo ngươi có một vài vết rách nhiễm máu, hẳn là bị thương ngoài da, trước tiên đem dược dịch này bôi lên đi, sau đó lại bàn bạc kỹ hơn!”

Nói xong Hứa Phong liền đứng dậy hướng tới cửa động đi đến, muốn tránh đi một lúc, bởi vì vị trí bị thương trên thân thể cô gái kia thật sự thực mẫn cảm...

"Này!"

Thấy Hứa Phong cứ đứng ở vị trí cửa động như vậy, nữ tử mày đẹp nhíu lại, khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, trong mắt tràn đầy giãy giụa.

Nam tử này nói rất đúng, trước tiên mình cần chữa thương mới được!

Nhưng mà... có vết thương ở trước ngực và phía sau lưng, nếu muốn buôi thuốc cần phải cởi bỏ toàn bộ quần áo!

Chỉ là mình ở gần một nam nhân xa lạ như vậy, hơn nữa ở giữa còn không có bất kỳ cái gì che chắn, vậy thì làm sao mà cởi được?

“Làm sao vậy? Sợ ta nhìn lén sao?” Hứa Phong cũng là cười khổ một tiếng, nói: “Ta nếu có ý đồ xấu đối với ngươi, ngươi nghĩ hiện tại ngươi còn có thể an ổn đứng ở chỗ này nói chuyện với ta?”

Nữ tử dù nghe xong cũng vẫn đắn đo, cuối cùng thở nhẹ một cái, sau đó đem dược bình Hứa Phong cho đặt ở một bên, từ nhẫn trữ vật lấy ra một bình dược dịch khác, hiển nhiên là tính toán dùng dược dịch mà nàng vốn đem theo.

Qua không lâu, phía sau Hứa Phong truyền đến một trận âm thanh sàn sạt, rõ ràng là nàng kia đã bắt đầu cởi quần áo.

“Ngươi nếu là dám nhìn lén, ta sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn!” Nữ tử trầm giọng nói.

“Khụ! Có cái gì đẹp chứ, làm người không nên quá tự luyến, ngươi tự tin với dáng người của mình như vậy sao?” Hứa Phong cười cợt nói, ngữ khí có phần vô lại.

“Ngươi!…”

Nữ tử tức giận run giọng, nhưng nghĩ lại vẫn là cố đè xuống xúc động muốn bạo tẩu, mặc kệ nói như thế nào, trước mắt vẫn cần chữa thương trước!

“Lăng Hà Thảo? Dược liệu không tồi, đáng tiếc không tốt bằng loại ta cho ngươi” Lúc này Hứa Phong ngửi được phía sau bay tới mùi thảo dược, vừa ngửi hắn liền biết đây là dược liệu gì.

“Cái gì?"

Nữ tử vừa nghe đến cũng là ngây ngẩn cả người, Lăng Hà Thảo chính là thánh dược trị liệu ngoại thương, theo nàng biết thì không có loại trị ngoại thương nào tốt hơn so với loại này!

“Lăng Hà Thảo trị liệu ngoại thương quả thực không tồi chút nào, nhưng mà ngươi bị thương ở… Khụ khụ, Lăng Hà Thảo không thể đem miệng vết thương xử lý sạch sẽ, nếu địa phương kia lưu lại vết sẹo mà nói...”

“Ngươi câm miệng!”

Nghe lời của Hứa Phong như vậy nàng kia cũng là cả giận nói, người này mẹ nó càng nói càng quá phận!

“Khụ! Ta thuận miệng nói vậy thôi, ngươi muốn làm sao thì tùy!" Hứa Phong cũng là nhún vai nói, thầm nghĩ mình nhàn rỗi quản nhiều chuyện như vậy làm cái gì?

“Ngươi nói dược vật này có thể không lưu lại vết sẹo?" Qua vài giây, nàng kia lại lúng ta lúng túng hỏi, cũng dễ hiểu, ai cũng không nghĩ muốn lưu lại vết sẹo khó coi trước ngực mình, cho dù là Thiên Nguyên Cảnh cũng không ngoại lệ.

"Ta cần phải lừa ngươi sao?"

"…Đa tạ!" Nữ tử giật mình, cuối cùng vẫn là lựa chọn tin Hứa Phong, không biết vì cái gì, nam tử xa lạ trước mắt này lại đem cho nàng một loại cảm giác có thể dựa vào!

Cũng có thể là hiện tại tu vi nàng mất hết nhưng Hứa Phong cũng không có làm chuyện xấu với nàng, mà cũng có thể là viên "huyết đan" kia khiến nàng nảy sinh một tia hảo cảm.

Vài phút sau……

“Uy!”

Lúc này nàng kia lại bỗng nhiên nói: “Cái kia… Sau lưng ta không bôi đến được.”

“Làm gì? Muốn ta giúp ngươi bôi thuốc?” Hứa Phong vừa nghe xong cũng đột nhiên ngẩn ra, vừa muốn quay đầu lại bỗng nhiên bị nữ tử quát lên khiến ngưng lại.

“Không được nhìn!”

“Được rồi, vậy ngươi nói làm sao bây giờ?” Hứa Phong bị nữ tử này quát đến có chút lúng túng, mẹ nó, dây dưa cùng nữ nhân này thật sự là quá phiền toái!

“Ngươi chờ lát nữa giúp ta bôi, nếu ngươi dám lộn xộn, ta thề nhất định sẽ giết ngươi!” Nữ tử từ trong kẽ răng rít ra mấy chữ này.

“Ta từ chối!" Lúc này Hứa Phong bỗng nhiên nói.

“Cái gì?” Nữ tử vừa nghe đến cũng là ngây ngẩn cả người, người này sao có thể cự tuyệt? Gia hỏa này rốt cuộc có phải nam nhân hay không?

“Ta nói là ta từ chối! Chẳng may đến lúc ta chạm vào người ngươi, vạn nhất ngươi lại giở chứng hoặc bắt ta chịu trách nhiệm thì làm thế nào, ta đây có thể tìm ai để nói rõ lí lẽ?”

Nữ tử vừa nghe Hứa Phong nói như vậy cũng không nhịn được cười ra tiếng: “Ngươi yên tâm đi, miễn sao đừng có làm loạn là được!”

“Vậy cũng không được! Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi? một khi khôi phục tu vi, ngươi lật lọng muốn giết ta thì làm sao bây giờ? Ta đâu có ngu!” Hứa Phong lẩm bẩm nói, nữ nhân này nói làm sao mình có thể tin?

“Nếu ngươi còn cãi cọ, chờ tu vi ta khôi phục thì chuyện thứ nhất chính là thiến ngươi!” Lúc này nàng kia cũng là lạnh lùng nói.

“Ta…” Hứa Phong cười khổ một tiếng, này mẹ nó vừa rồi còn cười như vậy, như thế nào lại biến sắc mặt nhanh vậy?

“Thôi được, chúng ta coi như thỏa thuận, ngươi một Thiên Nguyên Cảnh cường giả nhưng đừng hòng đem ta hý lộng!”

“Yên tâm đi, ta không phải loại người như vậy.” Nữ tử nhàn nhạt nói: “Hiện tại ngươi có thể quay đầu!”

Hứa Phong vừa nghe xong cũng liền quay đầu lại, lúc này nàng đang đưa lưng về phía Hứa Phong, trước ngực cầm quần áo che chắn, thân hình mềm mại như thủy xà, bóng lưng mượt mà trắng trẻo, eo thon mảnh mai không có một chút mỡ thừa, quả thực chính là cực phẩm nhân gian! Đặc biệt là mái tóc dài trắng như sương của nàng lúc này đã được vắt về phía trước, càng tạo thêm một vẻ hấp dẫn khác thường, khiến Hứa Phong có cảm giác cổ quái, như thấy một lão thái bà tám mươi tuổi nhưng lại có thân hình và dung nhan của thiếu nữ đôi mươi.

Hứa Phong đứng sau lưng của nàng, nhìn chằm chằm vào cái lưng trắng nõn kia làm cho ánh mắt của hắn có chút hoa lên, cái cổ thon dài mềm mại cùng làn da trắng nõn nà khiến Hứa Phong rất rõ ràng cảm nhận được huyết dịch trong người mình đang dần dân sôi lên, thứ đồ vật nào đó cũng bắt đầu thức tỉnh ngọ nguậy không yên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play