Việt An vạn vạn không nghĩ tới Quý Tu Quân còn có chiêu này.

Cậu nửa tin nửa ngờ cởi áo khoác ra, quy quy củ củ nằm sấp xuống.

Thủ pháp của Quý Tu Quân đều dùng bản thân anh để kiểm tra, đây là kinh nghiệm ở chiến trường nhiều năm, bởi vì đột phá cực độ và vận động quá độ làm thân thể đau nhức, cho nên đối với anh mà nói đây là chuyện thường ngày ở huyện.

Chân chính lên chiến trường không thể dẫn theo quân y để xử lý những vấn đề này, lúc tòng quân ở hành tinh nông thôn hoang vắng kia, cha mẹ đã dạy anh một số kiến thức bảo dưỡng đơn giản.

Cho nên phần lớn là Quý Tu Quân tự mình ấn ấn nơi này bóp bóp nơi kia, chậm rãi học được.

Thủ pháp thư giãn cơ bắp tương đối nhẹ nhàng, áp dụng với thân thể từ trên xuống dưới không chỗ nào không đau của Việt An thì lực tay phải nhẹ hơn chút nữa.

Đây là lần đầu tiên Quý Tu Quân làm cho người khác.

Cơ bắp trên người thiếu niên căng chặt lưu sướng, vì đang ở hình người nên hình dáng hơi dài so với dạng mèo, Nguyên soái Quý cảm thấy nhiệt độ của cơ thể dưới bàn tay mình còn cao hơn so với nhiệt độ trong lòng bàn tay của anh, cách một tầng vải cũng có thể cảm nhận rõ nhiệt độ hơi nóng kia.

Thân thể ở dưới bàn tay, anh có thể nhận biết rõ mỗi một phân mỗi một hào động tĩnh, cảm giác này có chút lạ lẫm, cũng có chút vi diệu.

Quý Tu Quân rũ mắt, cẩn cẩn thận thận xoa bóp cho Việt An.

Việt An hừ hừ hai tiếng, quay đầu nhìn Quý Tu Quân đứng ở bên cạnh, đôi mắt xanh mỹ lệ hơi nheo lại, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp kia tràn đầy thỏa mãn.

Cái này thật sự làm mèo dễ chịu hơn gãi cằm nữa.

Việt An lờ mờ hiểu được vì sao trong tộc luôn có mèo thích biến thành người rồi vào trong xã hội loài người hô phong hoán vũ.

Nói chung là vì loài người luôn có thể nghĩ ra mấy kỹ năng như vậy, giúp cho bản thân hưởng thụ càng thêm thoải mái và dễ chịu hơn.

Thật hưởng thụ mà.

Sinh vật mang tên loài người này.

Việt An thoải mái vùi mặt giữa ghế sô pha, nhịn không được nhích tới nhích lui, nhích một hồi mái tóc màu trắng rối tung lên luôn.

Vẻ mặt Quý Tu Quân lãnh đạm và bình tĩnh, nhìn không chớp mắt, phảng phất như không hề phát hiện động tác của Việt An mà chỉ nghiêm túc ấn xoa.

Nguyên soái Quý đã chuẩn bị tinh thần Việt An dễ chịu lâng lâng tận trời phát ra mấy tiếng grù grù kì quái, nhưng anh lại không nghĩ tới không phải người phát ra tiếng grù grù kì quái, mà là mèo.

Dưới tay trống trơn làm Quý Tu Quân sửng sốt hai giây, nhìn cái ụ nhỏ ủi đến ủi đi trong đống quần áo.

Ụ nhỏ ngáy khò khò, nâng lên hạ xuống, sờ lên mềm mềm ấm ấm, chóp đuôi lộ ra bên ngoài, hơi nhếch lên như đang ngại ngùng.

Dù sao mèo cũng là một sinh vật đụng đâu nằm đó, vừa nhắm mắt lập tức có thể ngủ gật ngay.

Chóp đuôi Việt An ngoắc qua ngoắc lại trong không trung, hình như ngoắc tới mệt mỏi nên cứ thế mà ngủ thiếp đi.

Nguyên soái Quý sững sờ trong giây lát rồi thu tay lại, đi lên phòng làm việc trên lầu khêu đèn cày đêm.

Anh còn rất nhiều chuyện phải xử lý.

Ví dụ như một số quân vụ bí mật nhất định phải để anh xử lý.

Lại ví dụ như Thân vương Kells ngốc bạch ngọt vẫn kiên trì cho rằng mình là một chính trị gia không muốn từ bỏ đấu tâm cơ.

Tiểu Hoàng Đế đã thức tỉnh, còn cực kỳ thông minh ngồi lên thuyền của Nguyên soái Kevin, Quý Tu Quân cũng gật đầu, tất nhiên là phải giúp một tay trong chuyện này.

Chỉ là Nguyên soái Kevin – người vẫn luôn chân chính vội vàng với chính trị ở Đế đô – quen làm chuyện này hơn, Quý Tu Quân chỉ phụ trách cung cấp một ít ủng hộ và lập trường là đủ rồi.

Mà kế hoạch của Nguyên soái Kevin vô cùng đơn giản và thô bạo, cũng không hề sợ Thân vương Kells biết được.

Ông bắt đầu thăm hỏi những người đã chơi chính trị cả đời kia, dùng “động chi dĩ tình, hiểu chi dĩ lý”(*), chủ đề chỉ có một: Kells có ý định soán vị, hiện tại gã đã nắm tất cả quyền hành trong tay, một chút nước canh cũng không muốn để sót cho người bên dưới ăn, ngài cảm thấy sau khi gã lên ngôi thành công mà vẫn muốn chia một phần bánh cho các ngài sao?

(*) Động chi dĩ tình, hiểu chi dĩ lý: dùng cảm xúc để tác động tình cảm của người khác, dùng lý trí để người khác hiểu điều mình muốn nói.

Những lời này nắm thóp tâm của những người kia.

Quý Tu Quân ngồi trong phòng làm việc xử lý quân vụ, thỉnh thoảng nhìn báo cáo tình hình chiến đấu của Nguyên soái Kevin một lát, mãi cho đến khi anh cày đêm làm hết công việc thì đã gần qua ngày mới, Nguyên soái Kevin đã thành công tiến vào cửa nhà của hai người.

Nguyên soái Quý thu dọn bàn làm việc, lại nhìn công việc được an bài vào ngày mai rồi đứng dậy rời khỏi phòng làm việc.

Lúc đi vào phòng ngủ, bước chân của Quý Tu Quân hơi dừng một chút, quay đầu nhìn thoáng qua ghế sô pha ở phòng khách dưới lầu, bé mèo nằm trong quần áo cuộn thành một quả cầu ngủ không biết trời trăng mây gió.

Mũi chân của anh xoay qua xoay lại bồi hồi mấy giây giữa hành lang và phòng ngủ, cuối cùng anh vẫn đi xuống lầu, cẩn thận ôm mèo nhà anh và cả quần áo trở về phòng.

Còn lý do làm như thế….

Quý Tu Quân suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cảm thấy chẳng qua là do anh đã quen thôi.

Quen có một cục lông nhỏ ngáy khò khè ở bên cạnh lúc ngủ.

Nếu ngày mai Việt An tỉnh dậy lại phát mình còn nằm trên giường làm từ ghế sô pha, cậu chắc chắn sẽ tức giận.

Sau khi Nguyên soái Quý nghĩ tới điều này, dễ dàng giải quyết cảm giác vi diệu trong lòng, cả người đều thả lỏng.

Ngay cả người Địa Cầu cổ còn không thể chống cự mị lực của mèo, bởi vậy chuyện anh không ngừng hạ thấp ranh giới cuối cùng hình như cũng không có gì ghê gớm.

Ngày thứ hai, Quý Tu Quân – cảm thấy không có gì ghê gớm – lập tức bị vả mặt.

Mọi người đều biết rằng, trẻ con hoặc chó mèo nhà mình vẫn chưa vượt qua sự lười biếng và chán ghét để dưỡng thành một thói quen tốt đẹp thì thật sự không nên buông lỏng.

Ví dụ như Việt An không hề thích huấn luyện thực tiễn cùng Quý Tu Quân nhưng xuất phát từ sự tin tưởng với Quý Tu Quân, coi như không thích nhưng cậu vẫn kiên trì tiếp tục.

Nhưng cả ngày hôm qua được nghỉ ngơi, làm sự chán ghét đối với thứ huấn luyện thực tiễn này lại trồi lên lần nữa, sau khi nếm được nghỉ ngơi ngon ngọt, cậu theo bản năng muốn chơi xấu tiếp tục giả chết.

Bé mèo nhỏ nằm trên giường lẩm bẩm trở mình, uể oải lắc đuôi, một bộ dáng vẻ “không bạo lực thì không hợp tác”.

Nguyên soái Quý trầm mặc hồi lâu, phân vân giữa “Nghiêm túc giảng đạo với mèo” hay “Trực tiếp kéo mèo vào phòng huấn luyện đánh một trận”, cuối cùng anh chọn lựa chọn thứ ba —— dùng phần thưởng để dụ mèo của anh.

Nhưng phần thưởng gì có thể mê hoặc mèo của anh chứ?

Quý Tu Quân suy tư thật lâu, mới thử thăm dò: “Em ngoan ngoãn huấn luyện, tôi sẽ dẫn em ra ngoài chơi.”

Tai Việt An run run, cậu xoay người ngồi xuống, ngửa đầu nhìn Quý Tu Quân.

“Meo!”

Câu kia là thật chứ?

Quý Tu Quân dừng một chút, ôm mèo nhà anh, vuốt vuốt rồi nói: “Em thích tôi cùng đi chơi với em?”

Viết An lắc đuôi, cọ cọ lòng bàn tay Quý Tu Quân, mềm nhũn đáp lại: “Mẻo~.”

Mèo… dựa dẫm vào loài người thế sao?

Quý Tu Quân nhớ lại tư liệu về mèo nhà, cuối cùng chỉ có thể đổ thừa là tại chủng loại.

Nghe nói có một số chủng loại mèo có tính tình rất tốt, thích dính người.

Mặc dù không biết tính tình này có tính với yêu quái không.

Nhưng mà mèo nhà mình thích thì dễ nói chuyện hơn rồi, đặc biệt là yêu thích này chỉ có anh mới có thể làm được.

Hình như Quý Tu Quân lại tìm được giá trị tồn tại của mình trước mặt Việt An rồi.

Nguyên soái Quý tìm được giá trị của mình về, tinh thần anh phấn chấn, càng hăng say đánh đập mèo hơn.

Mà Việt An cảm thấy chính mình đã tiến bộ rất nhanh, quả thật bị Quý Tu Quân đánh đến hoài nghi miêu sinh.

Sau khi “luyện công” theo lệ vào mỗi buổi sáng xong, Quý Tu Quân đứng ở cửa chuẩn bị đi ra ngoài, quay đầu nhìn bé mèo nằm trong đống quần áo trên thảm bày dáng vẻ muốn chết, anh dừng một chút, kêu cậu một tiếng.

Việt An rầm rì hai tiếng, chậm rãi ngồi dậy, giương mắt nhìn anh.

Quý Tu Quân nhìn dáng vẻ ỉu xìu ủ rũ hoài nghi nhân sinh của cậu rồi nói: “Thật ra em rất lợi hại.”

Việt An liếm móng vuốt, chỉ có hai từ để hình dung lời giải thích của Quý Tu Quân – “không tin”.

Ánh mắt Nguyên soái Quý im lặng khuyến khích cậu: “Không tin thì em lên đấu trường trên xã hội giả lập chạy một vòng đi.”

Nói xong câu này Quý Tu Quân lập tức vung tay xoay người, không có nhắc đến chuyện khác, hoàn toàn không nhìn ra anh có mục đích riêng.

Việt An nhìn cửa nhà khép lại, tai cậu lắc lắc, hai chân trước giẫm tới giẫm lui trên thảm, xoắn xuýt nửa ngày, cuối cùng cậu vẫn đứng lên lấy cái mũ cảm quan dân dụng kia ra.

Thực tế là truyền thông tương đối hóng hớt đứa trẻ được Nguyên soái Kevin nhận nuôi sau này sẽ tòng quân hay theo con đường nghệ thuật.

Sau khi nhân dân Đế quốc Sintes trải qua lễ rửa tội của Quý Tu Quân, họ không có chờ mong đặc biệt gì với mấy cái đại tướng mới nổi trên chiến trường được dự đoán là có khả năng tranh đoạt quân hàm Nguyên soái.

Nguyên soái Kevin đã già, tất nhiên phải có người kế thừa ông.

Mà bất hạnh thay, Nguyên soái Kevin không có đời sau cùng huyết thống của chính mình.

Ban đầu Nguyên soái Kevin định nhận nuôi một đứa bé, là một chuyện tốt làm lòng người phấn khởi, dù không phải ruột thịt nhưng trải qua dạy dỗ 1vs1 của Nguyên soái Kevin, khẳng định vẫn sẽ hết sức tài giỏi.

Nhưng đứa trẻ kia lại quá đẹp quá tinh tế, cậu đứng cùng một chỗ với phu nhân Ali, làm cho người ta đầu tiên cảm thấy đây là hai người của giới giải trí.

Mà Quý Tu Quân biết, Việt An rất thích đi dạo tinh tế với anh.

Muốn cùng đi dạo, có rất nhiều chỗ nhất định phải dùng thân phận con người để đi vào.

Cho nên Việt An khẳng định phải có một danh phận danh chính ngôn thuận ở bên cạnh anh —— ví dụ như vị trí phụ tá của anh hiện còn trống và rất thích hợp với cậu.

Nhưng vị trí phụ tá cũng không thể tùy tiện ngồi được.

Muốn nhập quân tịch, chuyện đầu tiên cần giải quyết chính là có đủ sức chiến đấu.

Đưa Việt An vào trường quân đội tất nhiên là bất khả thi, mà cách nhanh nhất chính là trực tiếp ngang trời xuất hiện từ góc độ khác.

Ví dụ như đấu trường trên xã hội giả lập.

Truyền thông và quân bộ thường chú ý đến những người có thể đứng vững mấy tháng hoặc những người mới thực lực mạnh ngang trời xuất hiện trong đấu trường trên xã hội giả lập.

Đối với truyền thông mà nói, dù là người mới xuất hiện có thực lực mạnh cũng phải lấy được thông tin, tất cả đều được bọn họ ghi lại các điểm quan trọng.

Mà quân bộ cũng chú ý loại người này, mặc dù đa số trong đó là học sinh thiên tài trong trường quân đội chạy đến xoát danh vọng nhưng cũng không cản trở bọn họ ngẫu nhiên nhặt được một hai người bị lọt ra ngoài.

Huấn luyện những hạt giống tốt để họ thích ứng, sau khi chân chính thấy máu là có thể trực tiếp kéo lên chiến trường ngay.

Loại người này mới hiếm có, ngẫu nhiên có một hai người cũng tốt lắm rồi.

Đám người chú ý đấu trường hôm nay phát hiện cái tên quen thuộc chiếm hạng nhất một tháng có thừa trên bảng xếp hạng người mới kia bị một người mới khác đột ngột xuất hiện đạp xuống dưới.

Bảng xếp hạng chỉ hiện mười hạng đầu, xếp hạng dựa trên điểm tích lũy, điểm tích lũy được tính dựa trên cấp bậc trận đấu do hệ thống chiến đấu đánh giá, bên thắng được cộng điểm tích lũy, bên thua bị trừ điểm tích lũy, đồng thời đấu trường có chế độ điểm âm.

Số điểm bên thắng lấy được là: rank S 15 điểm, rank A 10 điểm, rank B 8 điểm, rank C 6 điểm, rank D 5 điểm.

Tuyển thủ quán quân lúc trước – hiện xếp thứ hai có tổng điểm tích lũy là 312 điểm, đấu 32 trận.

Top 10 xếp hạng cũng không ít hơn 300 điểm, cạnh tranh cực kỳ khốc liệt.

Mà người mới hạng nhất không hề có điềm báo trước từ trên trời rớt xuống kia, tổng điểm tích lũy là 315 điểm, đấu 21 trận.

Điều này nghĩa là gì?

—— All wins rank S!

Người chú ý bảng danh sách đều mờ mịt.

Ai cũng biết, nếu không có tình huống ngoài ý muốn, top 10 người mới cơ bản đều do tân sinh ưu tú của các trường quân sự lớn ôm trọn, cạnh tranh giữa họ tàn khốc đến muốn mạng, vị ở hạng nhất người mới trước kia đã rất liều mạng.

Một ngày chiến đấu hai trận, đối với người bình thường mà nói đây đã là cực hạn rồi, người kia đứng vững một tháng, vẫn luôn bảo vệ vị trí số một của mình.

Kết quả đột nhiên có người từ trên trời rớt xuống?

Đám người mờ mịt luống cuống, run tay mở avatar và điểm tích lũy của người mới hạng nhất trên bảng xếp hạng.

Avatar của người mới từ trên trời rớt xuống là hình bảo vật của Địa Cầu cổ đang hot gần đây, bây giờ trong xã hội giả lập, mười người thì hết tám người để avatar tương tự, chuyện này cũng không kỳ quái.

Người mới có tâm xông lên đấu trường thường sẽ không giấu tên thật của mình, khẳng định là người mới từ trên trời rớt xuống cao điệu này cũng sẽ không giấu.

Sau khi ấn mở thông tin của người xếp hạng nhất, tất cả mọi người rơi vào im lặng.

Bởi vì ID của người mới này là một cái móng mèo.

Là bộ gõ hình móng mèo manh manh mới ra gần đây.

Cái quần què gì vậy?

Chỉ sợ người mới này mất trí rồi!

Đám người chú ý người mới từ trên trời rớt xuống này rất nhanh đã phát hiện, người mới có thể bị mất trí này, trong một buổi trưa hoàn thành 21 trận đấu thì không nói đi, còn lập tức xin tìm đối thủ xứng tầm trận thứ 22.

Chiến tích này của cậu, sẽ bị hệ thống ném đi ghép đôi với người trên bảng xếp hạng tổng hợp.

Loại tình huống này, tuyển thủ và người xem ở đấu trường gọi là “sát uy”(*).

(*) Sát uy: làm giảm nhuệ khí bằng cách uy hiếp.

Quả nhiên đối thủ trận thứ 22 của người mới này là hạng 10 của bảng xếp hạng tổng hợp.

Vị hạng 10 kia là một sinh viên tài cao sắp tốt nghiệp của Học viện Quân sự Đế quốc, nghe nói đã có ba Quân đoàn vươn cành oliu cho hắn.

Vô số người phấn chấn tinh thần, không chút do dự nộp tiền vọt vào đấu trường của hai người này.

Tuyển thủ chưa ra trận nhưng hai cơ giáp đã được đưa lên đứng đối mặt nhau làm cho bầu không khí nóng lên.

Trong đó bên đỏ là chiếc cơ giáp xếp thứ 10 quen thuộc trên bảng xếp hạng.

Mà bên lam, lại là chiếc cơ giáp mà tất cả dân chúng Đế quốc đều vô cùng quen thuộc.

—— Cơ giáp riêng của Nguyên soái Quý – Quý Tu Quân – Ngân Nhận.

Ngân Nhận là một cơ giáp được chế tạo riêng cho hình thức cộng hưởng cảm giác.

Muốn làm ra nguyên xi như đúc cơ giáp này ở trong xã hội giả lập thì chỉ có một khả năng, đó chính là quen thuộc trị số của cơ giáp này như lòng bàn tay, sau đó dùng tiền của mình chế tạo riêng một cái.

Điều này có nghĩa là gì!

Nghĩa là người mới ngang trời xuất hiện này có quan hệ không tệ với Nguyên soái Đế quốc Quý Tu Quân.

Trách không được avatar là hình Việt An!

Trách không được ngay cả ID cũng là móng mèo!

Khán giả đều sôi trào.

Trong nháy mắt khi tuyển thủ ra trận, khán giả kích động đến hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm tuyển thủ bên lam.

Đám người vừa mới sôi trào bùng nổ, cùng nhau líu lo đột ngột dừng lại hai giây.

“…”

“…”

“…”

“???”

Ngân Nhận và con nuôi của Nguyên soái Kevin?

Đây là cái tổ hợp làm người ta hít thở không thông gì đây?

Tác giả có lời muốn nói:

Việt An: Không nghĩ tới đi!.jpg

Nguyên soái: Cha nghĩ tới này híhíhíhí.jpg(*)

(*) Chỗ này tác giả không ghi nguyên soái nào, nhưng giọng cười thiếu đòn kia chắc chắn là của Nguyên soái Kevin:)))

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play