- Đại ca, chúng ta làm như vậy có chút không tốt cho lắm thì phải?

Trên xe ngựa Triệu Nhan vẻ mặt khó xử hỏi Triệu Húc.

- Có cái gì là không tốt, dù nói thế nào Trương Nhân Tiên cũng là cố nhân của chúng ta, lần này đi quý phủ của y hỏi thăm một chút, cũng là một loại lễ tiết, chúng ta thân là đặc sứ của Đại Tống, tuyệt đối không thể không có lễ tiết được!

Triệu Húc nghiêm trang mở miệng nói, hiện tại bọn hắn đang đi quý phủ của Trịnh Quốc công chúa, mục đích là để thăm một người đang bệnh nằm một chỗ trên giường - Trương Nhân Tiên.

- Nhưng… nhưng không phải trong hôn lễ lần trước chúng ta đã gặp Trương Nhân Tiên rồi sao, vì sao còn muốn cố ý đến thăm một lần nữa?

Triệu Nhan cười khổ mở miệng hỏi, mặc dù lần trước hắn nhìn thấy bộ dáng của Trương Nhân Tiên liền cảm thấy vô cùng hả giận, nhưng dù sao cũng là hắn hại cho đối phương có bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ như vậy, ngẫu nhiên gặp lại một lần thì cũng thôi, nhưng hôm nay Triệu Húc lại muốn kéo hắn đến thăm y một lần, điều này khiến Triệu Nhan cảm giác có chút ác, cũng quá vô nhân đạo đi.

- Chúng ta là bạn cũ của Trương Nhân Tiên, tham gia hôn lễ của y là nên làm, tuy nhiên từ sau khi y sinh bệnh, chúng ta thân là bằng hữu mà vẫn chưa thể đến thăm, vì vậy hiện tại cũng không thể để mất cấp bậc lễ nghĩa!

Triệu Húc lần nữa mở miệng giải thích.

Từ sau khi thành công khiến Gia Luật Nhân Tiên rời khỏi triều đình, cả hai người Triệu Nhan và Triệu Húc đều nhẹ nhàng thở ra, sau đó bọn họ liền được các gia đình quyền quý ở Liêu quốc nhiệt tình mời đến, bất kể là hôn tang gả cưới hay là những ngày khác, những nhà quyền quý này đều muốn mời hai người Triệu Húc bọn họ đến, dù sao nếu có thể mời được hai vị hoàng tử Đại Tống đến, tất nhiên sẽ vô cùng có mặt mũi, kết quả làm cho Triệu Nhan bọn họ mấy ngày nay đều ăn uống chơi đùa phóng túng, thật vất vả hôm nay mới có một chút rảnh rỗi, lại bị Triệu Húc lôi kéo đi thăm hỏi Trương Nhân Tiên, đối với chuyện này thật sự Triệu Nhan có chút bài xích, nhưng cũng không thể không đi.

Phủ của Trịnh Quốc công chúa ở tại phía bắc hoàng thành của Thượng Kinh, cách dịch quán của Triệu Nhan bọn họ cũng không xa, vì vậy đi xe ngựa chỉ chốc lát sau đã đến, Triệu Nhan đi theo Triệu Húc cùng xuống xe ngựa, sau đó ngẩng đầu lên nhìn phủ công chúa ở đây, tuy rằng Trịnh Quốc công chúa không được Gia Luật Hồng Cơ sủng ái, nhưng nàng gả cho Trương Nhân Tiên là con trai của Trương Hiếu Kiệt, vì vậy để tỏ lòng coi trọng đối với Trương Hiếu Kiệt, phủ công chúa trước mắt này cũng được tu sửa vô cùng xa hoa. Thậm chí Triệu Nhan cảm thấy so với quận vương phủ tại Khai Phong của mình cũng không kém bao nhiêu.

Lập tức Triệu Húc sai người đưa lên bái thiếp của mình, kết quả quản sự bên trong phủ cũng không dám chậm trễ, lập tức mời bọn họ đi vào trong tiền điện chờ, sau đó có người chạy như bay vào trong truyền tin cho Trịnh Quốc công chúa.

Từ sau khi chuyển đến ở Trương phủ, Gia Luật Tư cảm giác chính mình được giải thoát hoàn toàn. Mặc dù gả cho một tên phế nhân không khác gì, nhưng từ sau khi gả cho người này, nàng sẽ không bao giờ phải để ý đến các loại quy củ trong cung nữa, hơn nữa toàn bộ phủ công chúa nàng là lớn nhất. Tất cả mọi người không ai dám cãi lại mệnh lệnh của nàng, muốn làm gì thì làm cái đó, loại cảm giác tự do này khiến nàng có chút lâm vào mê muội, thậm chí còn cảm thấy gả cho một trượng phu như Trương Nhân Tiên cũng là một việc tốt.

Tâm trạng của Gia Luật Tư hôm nay vô cùng tốt, buổi sáng khi ánh sáng mặt trời xuyên thấu qua màn cửa sổ bằng vải mỏng chiếu lên trên ánh mắt của nàng, lúc này mới khiến nàng đang trong giấc ngủ mơ thức dậy, nếu mà ở trong cung, lúc này còn chưa chịu rời giường thì sẽ lại bị hoàng hậu răn dạy, tuy nhiên hiện tại không còn ai dám xen vào chuyện của nàng nữa, vì vậy mấy ngày nay gần như mỗi ngày nàng đều ngủ thẳng đến khi không muốn ngủ nữa mới thôi.

Sau khi ăn sáng xong, Gia Luật Tư ôm một quyển thi từ thật dày, đạp trên ánh nắng ngày xuân đi vào trong hoa viên, tìm một chỗ cỏ khô ráo ngồi xuống, sau đó xem thi từ một chút, đợi đến lúc xem đến mệt mỏi, liền sai người mang chú thỏ nhỏ mình nuôi dưỡng đến, sau đó cùng nó chơi đùa trên cỏ.

Gia Luật Tư đặt tên cho con thỏ trắng nhỏ mà mình nuôi dưỡng này là Tiểu Bạch, kỳ thật trước kia khi trong hoàng cung, lúc tám tuổi nàng cũng nuôi một chút thỏ con tên là Tiểu Bạch, đáng tiếc không được vài ngày liền bị mấy tỷ tỷ cướp mất làm ngã chết, từ đó về sau nàng cũng không dám nuôi gì nữa, tuy nhiên bây giờ đã không sao rồi, nàng có đầy đủ năng lực bảo vệ sủng vật của mình.

Mắt thấy đã sắp giữa trưa, ánh nắng cuối tháng tư có vẻ đã có chút chói mắt, Gia Luật Tư lo lắng Tiểu Bạch không thích ứng với ánh nắng mãnh liệt như vậy, vì thế liền ôm nó chuẩn bị trở về phòng, nhưng đúng vào lúc này, liền thấy một thị nữ vội vàng chạy tới bẩm báo nói:

- Khởi bẩm công chúa, Đại Tống Dĩnh Vương và Quảng Dương quận vương điện hạ đến viếng thăm phò mã, hiện tại đang chờ ở tiền sảnh.

Nghe thấy Triệu Húc và Triệu Nhan đến viếng thăm, Gia Luật Tư đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó liền nghĩ đến lúc trước Trương Nhân Tiên đi sứ Liêu quốc, hình như đã từng kết giao với hai vị hoàng tử này, hiện tại bọn họ đến thăm Trương Nhân Tiên đang mang bệnh một chút cũng là chuyện bình thường, tuy nhiên rất nhanh nàng liền nghĩ đến ngày đó lúc ở trong hôn lễ, Triệu Nhan hình như lộ ra vẻ mặt cười nhạo đối với mình, điều này làm cho nàng không kìm được hừ lạnh một tiếng, tâm tình vốn đang tốt lắm liền trở nên bực bội.

Tuy nhiên Gia Luật Tư cũng biết, Triệu Húc và Triệu Nhan là đến thăm Trương Nhân Tiên, mình cũng không nên ngăn cản, hơn nữa toàn bộ phủ công chúa cũng chỉ có nàng mới có đủ tư cách nghênh đón bọn họ, vì vậy đành phải thở dài, đem Tiểu Bạch mà nàng yêu mến cho thị nữ chăm sóc, chính mình đến tiền điện tiếp đón Triệu Nhan bọn họ.

Lúc Gia Luật Tư vừa mới tiến vào tiền điện, Triệu Húc đang thưởng thức trà liền lập tức đứng lên, đem Triệu Nhan cũng kéo lên cười nói:

- Tiểu vương và tam đệ mạo muội đến chơi, mong công chúa không cảm thấy phiền!

Chỉ thấy Gia Luật Tư đánh giá Triệu Húc vài lần, lại đối với Triệu Nhan đến nhìn cũng không muốn, sau đó lộ ra nụ cười với Triệu Húc nói:

- Triệu thế huynh không cần đa lễ, ta và huynh là hai nhà thế giao, huống chi huynh lại là bằng hữu của phu quân ta, tới thăm cũng là chuyện hết sức bình thường, mời thế huynh theo tiểu muội đến thăm phu quân một chút!

Mặc dù lời nói của Gia Luật Tư có chút khách khí, nhưng vẻ mặt lại vô cùng lãnh đạm, thậm chí cả chút khách sáo trong quý tộc cũng liền bỏ qua, trực tiếp mời Triệu Húc và Triệu Nhan tới thăm Trương Nhân Tiên, điều này rõ ràng cho thấy nàng muốn bọn họ thăm nhanh rồi rời khỏi đây.

Đối với Gia Luật Tư có thái độ không gần gũi, Triệu Húc cũng không có tức giận, mà là có chút buồn cười liếc mắt nhìn Triệu Nhan, kết quả liền phát hiện khuôn mặt Triệu Nhan cũng đang hiện lên vẻ buồn bực, điều này làm cho trong lòng Triệu Húc không kìm nổi buồn cười, tuy rằng y không biết vì sao Gia Luật Tư lại chán ghét Triệu Nhan như vậy, tuy nhiên lại biết sở dĩ đối phương không chào đón bọn họ, tất cả đều bởi vì chán ghét Triệu Nhan, mà không phải là chán ghét mình.

Tiếp đó Gia Luật Tư đi trước dẫn đường, Triệu Húc và Triệu Nhan đi theo phía sau, rất nhanh liền đi đến một viện tử bên trong phủ công chúa, khi huynh đệ bọn họ đi vào trong phòng ngủ ở đây, vừa vặn nhìn thấy Trương Nhân Tiên đang yên tĩnh nằm ở trên giường, hai mắt hơi nhắm, hình như là đang ngủ. Nhưng khi Triệu Nhan và Triệu Húc đi vào, ngay lập tức Trương Nhân Tiên liền mở mắt.

- Ưm…

Nhìn thấy hai người Triệu Nhan và Triệu Húc tiến vào, ánh mắt Trương Nhân Tiên lập tức đỏ bừng, y đã sớm cho rằng sở dĩ mình biến thành như bây giờ, khẳng định tất cả là do Đại Tống động tay động chân, hơn nữa y cẩn thận nghĩ lại toàn bộ quá trình mình đi sứ, cuối cùng thấy rất có thể mình bị trúng chiêu lúc Triệu Húc bày yến tiệc đưa tiễn mình, vì vậy bây giờ nhìn thấy Triệu Húc tên đầu sỏ gây nên, tất nhiên hận không thể ăn thịt y, lột da y, đáng tiếc y lại không biết, người chân chính biến y thành người như vậy lại là Triệu Nhan, người đang đứng bên cạnh Triệu Húc.

Tuy nhiên có thể là do Trương Nhân Tiên nhìn thấy Triệu Húc quá kích động, kết quả rất nhanh y tự cảm thấy chính mình lâm vào suy nghĩ điên cuồng. Mà trong con mắt của Gia Luật Tư và Triệu Nhan, Triệu Húc, chỉ thấy vừa rồi Trương Nhân Tiên còn đang ngủ, kết quả mở mắt liền bắt đầu phát điên, chẳng những ánh mắt đỏ bừng, hơn nữa toàn thân đều run rẩy, đồng thời miệng tru lên như dã thú, nghe vô cùng thống khổ.

Gia Luật Tư nhìn đến đây, lập tức thở dài nói với Triệu Húc:

- Triệu thế huynh đến thật không đúng lúc, không ngờ phu quân lúc này lại nổi cơn điên, lại nói tiếp hình như bệnh tình của phu quân ngày càng nghiêm trọng, nghe nói trước kia mỗi ngày chỉ phát tác một lần, nhưng trong khoảng thời gian này biến thành mỗi ngày hai ba lần, hơn nữa thời gian phát điên cũng ngày càng dài, thật làm cho người ta lo lắng.

Khi Gia Luật Tư nói xong lời cuối cùng, trên mặt cũng hiện ra vẻ đáng thương khổ sở, thậm chí khóe mắt còn tràn ra vài giọt nước mắt, tuy nhiên Triệu Nhan bên cạnh cũng chỉ âm thầm bĩu môi khinh thường, thằng ngốc cũng có thể nhìn ra công chúa Trịnh Quốc này căn bản không có chút tình cảm gì với Trương Nhân Tiên, lúc này còn giả vờ giả vịt chảy nước mắt, xem ra nữ nhân quả thật trời sinh biết diễn kịch.

- Công chúa đừng quá mức bi thương, nhớ ngày đó khi Nhân Tiên huynh đi sứ Đại Tống, thần thái phấn chấn biết bao nhiêu, huynh đệ chúng ta đều bị tài hoa của y làm cho khuất phục, thật không nghĩ đến mới từ biệt mấy tháng, lúc này không ngờ Nhân Tiên huynh lại bệnh nặng như vậy, tuy nhiên bổn vương tin tưởng Nhân Tiên huynh cát nhân thiên tướng, ngày sau nhất định sẽ dần dần tốt hơn!

Lúc này Triệu Húc vội vàng an ủi nói, chỉ có điều lời nói của y đến quỷ cũng không tin tưởng được, nhìn bộ dáng Trương Nhân Tiên bây giờ, đừng nói là khôi phục, có thể không chuyển biến xấu hơn đã là có phúc lắm rồi.

- Ôi, hy vọng là như thế!

Nghe được lời an ủi của Triệu Húc, công chúa Trịnh Quốc lập tức dừng khóc mà nói, đồng thời nước mắt cũng biến mất không thấy. Đối với điều này Triệu Nhan thật sự có chút không nhìn nổi, bất kể là Triệu Húc hay là Gia Luật Tư này, hai người rõ ràng đều không quan tâm Trương Nhân Tiên sống chết như thế nào, nhưng lại có thể cố tình làm ra bộ dáng quan tâm, thật sự là giả tạo muốn chết.

- Đại ca, nếu đúng lúc Nhân Tiên huynh phát bệnh, chúng ta cũng không nên quấy nhiễu, không bằng ngày khác đến bái phỏng, như thế nào?

Triệu Nhan thật sự không muốn xem Triệu Húc và Gia Luật Tư diễn kịch, mặt khác trong lỗ tai nghe tiếng gào rú của Trương Nhân Tiên, khiến hắn có cảm giác như đang chịu tội, hận không thể lập tức rời khỏi đây.

Hôm nay Triệu Húc đến thăm Trương Nhân Tiên cũng chỉ là để người khác không tìm ra được nhược điểm lễ nghi của mình, hiện tại đã nhìn thấy đối phương, hơn nữa toàn bộ phủ cũng chỉ có nữ tử Gia Luật Tư này lo liệu, cũng không thuận tiện chiêu đãi bọn họ, vì thế liền nói lời cáo biệt đối với Gia Luật Tư:

- Tam đệ nói không sai, tiểu vương và tam đệ có mang theo chút thuốc bổ, làm phiền công chúa hãy nhận lấy, huynh đệ chúng ta xin cáo từ!

Gia Luật Tư cũng không muốn cùng một chỗ với Triệu Nhan và Triệu Húc, đặc biệt là Triệu Nhan, mặc dù vừa rồi đối phương vẫn không nói lời nào, nhưng Gia Luật Tư luôn cảm thấy đối phương hình như đang cười nhạo mình, vì vậy sau khi nghe thấy lời nói của Triệu Húc cũng không có ý giữ lại, lập tức tiễn hai người bọn họ rời khỏi phủ công chúa.

Tuy nhiên ngay tại lúc Gia Luật Tư vừa mới tiễn hai huynh đệ Triệu Nhan và Triệu Húc lên xe ngựa, bỗng nhiên nhìn thấy một tên xấu xí ngông nghênh đi tới, mà Gia Luật Tư sau khi nhìn thấy đối phương, lông mày xinh đẹp lập tức nhăn lại, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play