Triệu Nhan nằm nghiêng trong xe ngựa, hai tay kê dưới đầu, một chân gác lên chân kia, lắc lư theo sự chuyển động của xe ngựa, cùng lúc ngâm nga một bài hát không biết tên, xem ra, tâm trạng của hắn bây giờ rất tốt.

Nỏ pháo bắn thử thành công, thể hiện được sức mạnh khiến hắn vô cùng hài lòng, những người Triệu Thự sau khi xem xong, cũng vô cùng xúc động, bây giờ đã được phê duyệt sản xuất số lượng lớn nỏ pháo, dự đoán rất nhanh sẽ có thể trang bị cho quân đội, còn về những chuyện sau đó, chả liên quan gì đến tên nhàn vương là hắn.

Ngoài ra điều càng khiến Triệu Nhan vui vẻ, là câu nói cuối cùng Triệu Thự dặn dò hắn, chuyện Trương Quý Nghi là mẫu thân thân sinh ra Triệu Nhan, không nhiều người biết, ít nhất theo Triệu Thự thấy, Triệu Nhan không hề biết chuyện này, hôm nay ông thấy Triệu Nhan thiết kế ra một loại vũ khí lợi hại như vậy, lại chủ động nhắc nhở hắn chuẩn bị quà tặng Trương Quý Nghi, điều này cũng chứng tỏ trong lòng Triệu Thự, đối với chuyện mẫu tử Triệu Nhan và Trương Quý Nghi không thể nhận nhau, vẫn là có chút áy náy, điều này đối với Triệu Nhan có thể là một việc tốt, nói không chừng sau này bản thân lại lập thêm công lao, thì có thể khiến Triệu Thự đặc biệt phê chuẩn cho hắn và Trương Quý Nghi nhận nhau, tuy bản thân Triệu Nhan không để ý tới chuyện này, nhưng đối với người phụ nữ đáng thương như Trương Quý Nghi, lại là một niềm vui vô bờ.

Nghĩ đến mẫu thân thân sinh Trương Quý Nghi, Triệu Nhan lại nghĩ đến quà sinh nhật hồi trước mà hắn chuẩn bị cho bà, trong đó những món quà thông thường đều đã sai lão Phúc chuẩn bị xong rồi, ngoài ra vẫn còn một món quà vô cùng đặc biệt, nhưng phải cần đích thân mình chuẩn bị, trước đây vì chuẩn bị cho món quà này, hắn đã phải tốn rất nhiều công sức.

Đợi đến khi Triệu Nhan về tới biệt viện ở ngoại thành, đã qua giờ ăn tối. Bình thường giờ này chính là lúc hắn đốc thúc Triệu Anh Ninh tập thể dục sau bữa ăn, Triệu Nhan vốn cho rằng dựa vào bản tính vừa lười nhác vừa tham ăn của Triệu Anh Ninh, mình không ở nhà chắc chắn sẽ lười biếng, cho nên không để ý tới việc ăn cơm, liền đi tới chỗ Triệu Anh Ninh chuẩn bị bắt nàng ta chạy vài vòng, nhưng Triệu Nhan không ngờ rằng, Triệu Anh Ninh lại không ở trong phòng nàng, hỏi tỳ nữ mới biết, hóa ra nàng ta lại chủ động đến hoa viên chạy bộ rồi.

Nghe thấy tin này, Triệu Nhan có chút không dám tin, liền đi tới hoa viên. Kết quả khi đến trước cổng hoa viên, nghe thấy truyền tới một tràng tiếng chạy bộ nặng nhọc, ngay sau đó nhìn thấy bóng dáng béo lùn chắc nịch của Triệu Anh Ninh từ cổng hoa viên chạy qua, càng khiến Triệu Nhan kinh ngạc hơn là, đằng sau của Triệu Anh Ninh còn có ba người Tào Dĩnh và Bảo An công chúa, Thọ Khang công chúa chạy theo. Thấy bộ dạng thở hổn hển của họ, chắc cũng đã chạy rất lâu rồi.

- Sao ba người cũng chạy? Triệu Nhan đi vào hoa viên gọi giật Tào Dĩnh lại hỏi nàng.

Ba người Tào Dĩnh bình thường cũng ít vận động, thể lực thậm chí không bằng Triệu Anh Ninh đã chạy bộ một tháng. Bây giờ nhìn thấy Triệu Nhan đi vào, từng người một dừng lại, sau đó thở dốc mấy lần mỉa mai: - Không phải phu quân đã nói sinh mạng nằm ở vận động sao? Thiếp và nhị tỷ, tam tỷ cũng cảm thấy thời gian này ăn thì nhiều mà vận động thì ít, vì vậy nên cùng chạy với đường tỷ vài vòng.

Nghe thấy lời Tào Dĩnh nói, Triệu Nhan cũng cảm thấy hết sức vui mừng, xem ra thái độ của mình với vận động cuối cùng cũng tác động tới những người xung quanh rồi. Nhưng ngay sau đó hắn lại nhíu mày nói: - Nương tử, mọi người tối nay ăn bao nhiêu, bây giờ đã qua bao lâu rồi?

- Ta và mọi người tối nay ăn rất no à, hơn nữa đường tỷ cũng vậy, đều qua nửa canh giờ mới bắt đầu tập luyện. Thọ Khang công chúa lúc này cũng mở miệng nói, thực ra nàng bình thường cũng tương đối thích vận động, thường xuyên cưỡi ngựa bắn cung, vì vậy thực sự không cần những hoạt động khác, chỉ là vì đi theo tỷ tỷ và Tào Dĩnh, cho nên mới cùng nhau chạy vài vòng.

Nhưng Triệu Nhan nghe đến đây lại cười khổ một tiếng nói: - Mọi người làm sao có thể so sánh với đường tỷ chứ? Nàng ta buổi tối chỉ được ăn một bát canh tảo tía trứng, cho nên nửa canh giờ sau là có thể tập luyện rồi, nhưng mọi người lại ăn no, tình trạng này tản bộ chậm chậm thì còn có thể, nhưng ra sức chạy kịch liệt giống như mọi người, không hề tốt cho sức khỏe, thậm chí còn gây ra đau dạ dày, vì vậy ba người không nên chạy nữa, sáng mai sau khi tỉnh dậy, ta sẽ dạy mọi người một cách tập luyện tương đối nhẹ nhàng.

Nghe thấy lời Triệu Nhan, ba người Tào Dĩnh giật nảy mình, họ không ngờ tập thể dục cũng cần chú ý nhiều như vậy, lúc đó cũng không tập nữa, mà ngồi một bên nhìn Triệu Anh Ninh mồ hôi nhễ nhại chạy bộ, điều khiến Triệu Nhan không nghĩ đến là, bình thường mình chỉ yêu cầu Triệu Anh Ninh chạy ba vòng, nhưng sau khi mình tới nàng ta đã chạy quá ba vòng rồi, điều này khiến hắn rất ngạc nhiên, xem ra mấy câu nói sáng hôm nay của mình đã kích động tới Triệu Anh Ninh, không ngờ khiến nàng ta bắt đầu có ý thức chủ động giảm béo rồi.

Tuy nhiên giảm béo là chuyện cần kiên trì bền bỉ, một lần tập luyện quá sức đối với thân thể không có gì tốt, vì vậy cuối cùng Triệu Nhan vẫn cản Triệu Anh Ninh chạy tiếp, sau đó cho nàng ta uống chút nước muối loãng để bổ sung nước và muối, lúc đó mới cho nàng ta và ba người Tào Dĩnh trở về nghỉ ngơi.

Sáng hôm sau, Triệu Nhan vẫn dậy sớm như thường ngày, nhưng lần này không cần hắn đến đập cửa phòng Triệu Anh Ninh nữa, mà nàng ta đã chủ động dậy, cũng không cần Triệu Nhan đốc thúc chạy ở hoa viên nữa rồi. Thấy thế Triệu Nhan vô cùng vui mừng, quay đến chỗ Tào Dĩnh và Bảo An công chúa, Thọ Khang công chúa, gọi ba cô gái lười biếng đó dậy, sau đó kéo họ đến hoa viên, dạy họ tập Thái Cực Quyền.

Vốn dĩ phương thức thích hợp cho nữ giới luyện tập rất nhiều, ví dụ các loại như yoga, không những có thể rèn luyện thân thể, mà còn có thể giữ gìn vóc dáng, đáng tiếc Triệu Nhan chưa học bao giờ, vì vậy đành phải để lần khác, dạy họ tập Thái Cực Quyền, dù sao Thái Cực Quyền cũng thích hợp cho tất cả già trẻ nam nữ, chỉ cần kiên trì, hiệu quả tuyệt đối không kém hơn bất kì môn thể dục nào.

Chỉ có điều đối với cách tập chầm chậm như Thái Cực Quyền, Tào Dĩnh và hai vị công chúa đương nhiên có chút không hợp, thậm chí vừa tập vừa cười "khanh khách" không ngừng, vì họ cảm thấy động tác của mình cứ chậm rì rì như vậy thật giống một bà già, điều này khiến Triệu Nhan cũng bó tay, chỉ có thể cật lực nhắc nhở họ phải chăm chỉ, đáng tiếc hiệu quả không như ý, cuối cùng Triệu Nhan cho dù động tác gì cũng không theo tiêu chuẩn nữa, dù sao buổi sáng chỉ cần vận động cơ thể một chút cũng rất có lợi cho sức khỏe rồi.

Sau giờ điểm tâm, Triệu Nhan cũng không có chuyện ăn không ngồi rồi, mà đưa Tiểu Đậu Nha tới một căn phòng gần bếp, căn phòng này trước kia là nhà kho của bếp, thời gian trước đó Triệu Nhan cho người cải tạo lại nhà kho này, để chuẩn bị quà mừng sinh nhật cho Trương Quý Nghi.

Mấy ngày sau đó, Triệu Nhan ngoài việc sáng tối mỗi ngày nhắc nhở Triệu Anh Ninh vận động ra, thời gian chủ yếu đều đổ vào căn phòng nhỏ đó, hơn nữa căn phòng này ngoài hắn và Tiểu Đậu Nha ra, thì bất kì ai cũng không được vào, thậm chỉ cả Tào Dĩnh và hai vị công chúa cũng không ngoại lệ, khiến cho người trong vương phủ đều vô cùng tò mò, đều muốn biết quận vương mấy ngày nay đang làm gì?

Sáng sớm tinh mơ ba ngày sau, ở phía bên phải điện Khôn Ninh trong hoàng cung có một chỗ tên là Tú Thủy điện, một phu nhân dung mạo mỹ miều khoảng ba mươi tuổi vui mừng phấn khởi dậy mặc quần áo, thái giám và cung nữ trong điện đều sắc mặt hân hoan, vị phu nhân xinh đẹp này chính là mẫu thân Trương Quý Nghi của Triệu Nhan, năm nay là sinh nhật tuổi ba mươi của bà, tuy sinh nhật của bà không tổ chức rầm rộ, nhưng cũng là một chuyện đáng vui mừng, huống hồ Trương Quý Nghi bình thường đối xử với tôi tớ luôn ôn hòa, thái giám và cung nữ trong cung đều thật lòng thấy vui cho bà.

Một vài cung nữ thân cận mang nước ấm đến hầu hạ Trương Quý Nghi rửa mặt, nhưng đến khi Trương Quý Nghi đang chuẩn bị rửa mặt, thì nhìn thấy tỳ nữ đặt hai bánh xà bông thơm lên trên khay, khuôn mặt bà lộ ra vẻ chần chừ, cuối cùng cũng chọn hộp bánh xà bông đầu tiên màu đỏ, nhìn thấy vậy, tỳ nữ xung quanh đều lộ rõ vẻ vui mừng, bởi vì mỗi lần Trương Quý Nghi dùng hộp xà bông này, đều có nghĩa là tâm trạng của bà rất tốt.

Thực ra hai hộp xà bông này không có gì khác nhau, chỉ có điều hộp xà bông màu đỏ là do trước đây Triệu Nhan sai người đưa vào cung, các phi tần có danh có phận trong cung đều có phần, nhưng đối với Trương Quý Nghi mà nói, ý nghĩa hoàn toàn không giống nhau, vì đây là món quà mà con trai của bà tặng, vì vậy mà bình thường không nỡ dùng tới.

Trương Quý Nghi dùng xà phòng thơm mà Triệu Nhan tặng rửa tay rửa mặt, sau đó có chút giống thiếu nữ ngửi đôi tay mình, tuy đều là xà phòng thơm, nhưng bà luôn cảm thấy xà bông của con mình tặng là thơm nhất.

Sắp bước sang tuổi mới, tâm trạng của Trương Quý Nghi một năm nay cũng thay đổi rất nhiều, đầu tiên là đại hôn của hài nhi Triệu Nhan, hơn nữa con dâu còn là cháu gái của Tào Thái hậu, khiến Trương Quý Nghi vô cùng vui mừng, nhưng không ngờ đêm tân hôn, Triệu Nhan bỗng nhiên bị sét đánh, lúc nghe thấy tin này, Trương Quý Nghi lập tức sợ mà ngất lịm đi, đến sau này khi biết con trai không sao, chỉ bị thương, điều này khiến bà không ngừng hướng lên trời cầu nguyện, cảm tạ ông trời đã buông tha cho con trai mình.

Thời gian sau, những việc liên quan đến Triệu Nhan sau khi thành hôn cũng dần dần đến tai bà, đặc biệt là lão Phúc mà bà sắp xếp, bẩm báo cho bà một số thay đổi của Triệu Nhan, điều này khiến cho Trương Quý Nghi hết sức mừng rỡ, trước kia bà cũng không ít lần vì sự hồ đồ của Triệu Nhan mà phiền lòng, bây giờ thấy Triệu Nhan trở nên hiểu chuyện như vậy, thân là mẫu thân cảm thấy vô cùng yên tâm.

Nghĩ đến hài nhi của mình, niềm vui của Trương Quý Nghi lại tăng thêm vài lần, mỗi năm khi mừng sinh nhật, cũng đều là lúc bà vui vẻ nhất, vì theo quy tắc, tất cả hoàng tử công chúa đều phải tặng quà sinh nhật cho bà, Triệu Nhan cũng không ngoại lệ, đây cũng là dịp hiếm có mỗi năm Trương Quý Nghi có thể quang minh chính đại nhận quà của con trai mình, thậm chí trước kia còn có thể nhìn thấy Triệu Nhan tự mình vào cung tặng quà, đáng tiếc bây giờ Triệu Nhan đã thành hôn rồi, theo quy tắc trong cung, hoàng tử đã kết hôn không được gặp phi tần ở hậu cung nữa.

Nghĩ đến con trai không được gặp mình, Trương Quý Nghi cũng không kìm được thở dài, trước đây lúc Triệu Nhan chưa thành hôn, bà cứ trông ngóng ngày Triệu Nhan kết hôn, nhưng bây giờ khi kết hôn rồi, bản thân lại không được nhìn thấy hắn nữa, đây cũng coi là có được ắt có mất.

Rất nhanh đã đến buổi trưa, những phi tần khác trong cung đều tặng quà đến, mấy chị em thân thiết cũng tới điện Tú Thủy chúc mừng sinh nhật Trương Quý Nghi, nhưng Trương Quý Nghi lại có vẻ xao lãng, đến sau đó khi có cung nữ tới bẩm báo, quà sinh nhật của các vị hoàng tử đã được đưa đến, mới khiến Trương Quý Nghi lấy lại tinh thần, biểu cảm vô cùng xúc động.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play