Đây là một thôn nằm sâu tong núi, phong cảnh đẹp đẽ, không khí tươi mát, nơi nơi đều có tiếng chim kêu, làm cho người ta có cảm giác an tĩnh thoải mái. Mọi người trong thôn đều là lấy công việc cày bừa thu hái là việc làm chính của mình, nơi này không có đô thị huyên náo, ham muốn hưởng thụ vật chất, xích mích, không ai cùng thôn có tranh cãi với nhau, cứ thế mà cuộc sống yên bình trôi qua.

Cô gái dẫn đến một vị bác sĩ già.

Vị bác sĩ nhìn nhìn mắt của cô, đơn giản kiểm tra rồi một chút, lắc lắc đầu nói:” Ánh mắt của cô nhìn không ra cái gì khác thường, phải đến thành thị có bệnh viện lớn kiểm tra mới được, chứ tôi bất lực rồi.” Bởi vì đối với thôn nhỏ nằm sâu trong núi, căn bản là không có thiết bị điều trị.

” Tôi sẽ vĩnh viễn không nhìn thấy gì sao?” Tiểu Mễ lo lắng, nếu không nhìn thấy, cô sẽ làm sao gặp lại được Lẫm Lạc, sẽ như thế nào gặp lại được ông nội, làm sao bây giờ……

” Khó mà nói được, bởi vì đầu cô bị va chạm nghiêm trọng dẫn đến bị mù, có lẽ vài ngày hoặc là mấy tháng sẽ khôi phục, nghiêm trọng hơn thì vĩnh viễn cũng không nhìn thấy.” Bác sĩ Trình phỏng đoán vậy.

” Đây là đâu, tại sao tôi lại ở đây?” Tiểu Mễ phát hiện ra bên người đều là những người xa lạ.

” Các cô nói chuyện đi, tôi có việc, đi trước.” Trình thầy thuốc dứt lời, liền rời khỏi.

” Ông ấy là bác sĩ nổi danh của thôn chúng tôi, rất tốt, rất thích giúp đỡ mọi người. Đúng rồi, tôi là Trần Hồng, cô có thể gọi tôi là Hồng, cô tên gì?” Cô gái thân thiết mỉm cười nói. Cô gái này ăn mặc rất bình thường, là cô gái làm việc nông, bộ dạng cũng có vài phần thanh tú.

” Tôi tên là Mạc Tiểu Mễ, cô cứ gọi tôi là Tiểu Mễ.” Tiểu Mễ cười đáp lại.

” Tiểu Mễ, cô nhất định sẽ khỏi thôi, không cần lo lắng.”

” Cám ơn, cô thật tốt.”

” Ha hả, không có gì, mọi người trong thôn của tôi đều như vậy, không phải chỉ có mình tôi.”Hồng cười cười khiêm tốn trả lời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play