Tối ngày 4 tháng riêng, chắc chăn đây là một buổi tối rất bận rộn của Diêu thiếu vì có quá nhiều người cần gặp hắn sau buổi tiệc nhẹ rồi. Người giữ vị trí đầu tiên chính là Gia Hân muội tử rồi.
- Lão ba, ngày mai người theo thuyền về Vạn Ninh nhưng Gia Hân để lại cũng không sao. Con cho thân binh đưa tiểu muội về thành Bắc Ninh để nàng chơi bời thăm thú cũng tốt. Tuyệt đối không nguy hiểm. Đưa nàng về ngay sợ đi thuyền mệt mỏi.
Gia Hân trưởng đến dài, nàng 9 tuổi mà dài đến một mét năm mấy rồi, khẳ năng rất lớn là khi trưởng thành thì cô nàng này sẽ là siêu mẫu chân dài trên 1m70. Đây chính là cái gen trội nhà họ Trần. Nhưng phụ nữ thồi này trưởng dài không phải là tốt, mỗi thời đại có cái thẩm mĩ khác nhau. Nếu Gia Hân cao trên 1m70 thì khả năng ế chồng rất cao, thanh niên Đại Nam chả mấy ai cao hơn được nàng. Lúc này đây đã dài đến gần như que sào nhưng Gia Hân vẫn thói quen vắt vẻo trên đùi Diêu thiếu mà ôm lấy cổ hắn. Nghe thấy được ở lại thì tiểu thư nhà họ Trần reo lên sung sướng. Nàng biết được nhà này ai nói tính, ca ca ca đã mở lời khẳng định như vậy thì phụ thân chắc chắn không ý kiến.
- Được rồi, để tiểu Hân ở lại chơi vài ngày cũng tốt. Nói về chuyện quân đi. Hân nhi con về lều nghỉ ngơi nhé. Đi cả ngày mệt rồi, với lại ca ca của con rất bận, để hắn làm việc đã.
Hân nhi là đứa bé cực kì nghe lời và hiểu chuyện, tuy có bất mãn vì phải đi ngủ sớm nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn lễ chào phụ thân cùng ca ca rồi theo chị Nụ về chiếc lều xinh xắn của mình.
- Tốt rồi, muội về đi, xong việc ca sẽ qua lều của muội một lát.
Hân nhi theo chị Nụ đi khuất thì hai Cha con nhà Quang Cán ngồi xuống đàm chuyện binh.
- Khi nào con tính xuất binh đánh Thái Nguyên? Có cần lão tử điều thêm tinh binh Vạn Ninh trợ giúp. Gần đây nạn dân lại đến Vạn Ninh rất nhiều. Ta cũng thu thêm được 3 ngàn binh bổ xung vào và bắt đầu luyện tập rồi.
- Không cần thiết, Con chưa đánh vì muốn luyện binh mà thôi. Đông thời tính toán xem sẽ chiếm bao nhiêu lợi tức khi vào Thái Nguyên. Đánh tan quân Lê Duy Phụng không khó, nhưng nếu chúng trốn lên Tuyên Quang, Cao Bằng thì lùng bắt khó khăn. Chuyện Vạn Ninh quy cách là lão ba làm chủ, tôi không can thiệt nhiều. Nhưng mà quân bị không cần mở rộng quá nhiều. 7 ngàn binh cho 3 châu là đủ. Chỗ Hoành Bồ nơi Trương Chiến đóng binh không có quá nhiều vị trí chiến lược quân sự bố trí 1 ngàn tân binh ra tăng luyện tập là đủ. Đông Triêu nay là cửa ngõ vào Vạn Ninh nên cần trọng binh và các điểm cao hỏa lực cần bố trí tốt. Trần Văn Vân cũng là tướng có kinh nghiệm và có chủ kiến, dặn dò rồi để hắn tự bố trí là được. Quân số nơi này cần 2 ngàn. Bốn ngàn quân còn lại là tinh binh trong tinh binh thì lão ba ngươi nắm trong tay. Bố trí chia đều hai bên đông tay Vạn Ninh. Tây Vạn Ninh có bãi Vạ Cháy có thể đổ bộ quân nên phải bố trí trọng pháo thủ vững chỗ này.
Quang Cán ca nghe rất nhập tâm, ý kiến của Diêu thiếu luôn được hắn tôn trọng với cấp độ cao nhất.
- Ôi ngươi đi xa rồi, chỉ còn lại mình ta trấn thủ ba châu cảm thấy hơi kiệt sức.
- Lão ba yên tâm, Thái Nguyên- Vạn Ninh chỉ một ngày đường thủy, sau này tôi sẽ lắp đặt hệ thống liên lạc. đảm bảo chúng ta ngày ngày trao đổi thông tin. Vậy là tốt rồi. Thôi chúng ta nói về truyện tên cữu cữu ( cậu em mẹ) Bùi Khang này.
Nhắc đến vụ tên em vợ chết bầm này thì Quang Cán nghiêm túc hẳn lên, hắn đứng dậy đi ra ngoài lều mà ra lệnh thân binh. Ngay lập tức có năm mươi thân binh xuất hiện bao vây chặt chẽ căn lều của Diêu thiếu đồng thời họ cũng đứng cách xa lều để không ghe thấy gì. Lúc này chỉ có hai cha con thì thầm trong lều mà thôi, người bên ngoài tuyệt đối không thể biết họ đang nói gì.
- Cái gì… sao lại liên quan rộng vậy? Thế chuyện lão tía ngươi có ý định làm giang hồ lục tỉnh minh chủ không phải là nóng đầu làm càn mà là có dự mưu?
Diêu thiếu gằn giọng thì thầm cùng Quang Cán sau khi nghe câu chuyện rõ ràng.
- Ngươi nghĩ lão tử là ngu ngốc thật sao… nhưng mà việc bị Thiên địa hội thao túng nội bộ võ lâm minh đúng là ta không có phát giác, nghĩ lại vẫn còn rùng rợn.
- Lão tía, ngươi lừa ta đến khổ a.
Hôm nay nói rõ ra một mẻ thì Diêu thiếu mới hiểu rõ một chuyện, Cán Ca giả bộ ngờ ngờ nghệch nghệch, lúc tinh minh, lúc điên điên khùng khùng. Nhưng hắn tuyệt đối không phải là nhân vật tầm thường, ít ra hắn đã lừa được đặc vụ Diêu thiếu một mảng. Người lừa được Diêu thiếu há có thể tầm thường sao, mặc dù nguyên nhân phần đa trong đó là Diêu thiếu không có mấy sự đề phòng với Quang Cán. Nhưng lão thanh niên nhân này đúng là không phải nhân vật trong ao tù. Cán ca lúc này khiến cho Diêu thiếu đánh giá lại với con mắt khác hẳn.
Hóa ra cuốn gia phả họ Trần mà bấy lâu Diêu thiếu vẫn xem là đồ giả, nói là đồ giả cũng không đúng vì chúng đúng là thật nhưng là bản sao chép lại trong đó thiếu đi một nhánh của họ Trần đã tách đi sinh sống ở tỉnh Quảng Ngãi. Cuốn gia phả này đã được nhà họ Trần làm viết lại vào những năm 1800. Bí mật phủi bụi này của lịch sử lại là một bí mật động trời có liên quan đến nhà Tây Sơn. Không ngờ cái nhánh họ Trần tách đi sinh sống tại Quảng Ngãi vậy mà sau đó có sinh ra một nhân vật kiết suất, một trong Tây Sơn Thất Hổ tướng… Siêu Võ hầu Trần Quang Diệu. Con mẹ nó rau má đậu xanh, không ngờ họ Trần tại Hà Tĩnh lại có dây mơ dễ má với Siêu Võ hầu Trần Quang Diệu, mặc dù đã khá xa và nhiều đời cách biệt nhưng dây dưa thì vẫn là dây dưa. Chính vì sợ liên đới khi Gia Long điều tra nhà Trần Quang Diệu nên ông cố tiện nghi của Quang Diêu đã hủy đi bản gia phả gốc mà thay vào bản gia phả chép mới này, trong này bỏ đi luôn cái chi họ Trần đã đi định cư tại Quảng Ngãi. Cũng may mắn vì lúc đó Siêu Võ hầu Trần Quang Diệu và con cháu sợ Gia Long có được danh sách người nhà nên cũng hủy đi bản gia phả của họ Trần tại Quảng Ngãi.
Nhưng sự việc chưa kết thúc ở đó. Họ Bùi và họ Trần có quan hệ sâu sắc lâu năm. Bùi gia và Trần gia thông hôn là rất nhiều đời. Và đến đời của Siêu Võ hầu Trần Quang Diệu chính là nữ tướng Bùi Thị Xuân được gả làm vợ của Trần Quang Diệu. Bà cũng là nữ tướng suất sắc của quân Tây Sơn làm tới danh hiệu Đô đốc, chỉ huy đội tượng binh.
Nhà Tây Sơn bại thua, Nhà Nguyễn đuổi cùng giết tận, Siêu Võ hầu Trần Quang Diệu, và Đô đốc Bùi thị Xuân cùng con cái đều chết thảm. Nhưng Bùi gia hâu duệ nhiều chi vẫn còn đó, họ vẫn tiếp tục sự nghiệp phục hưng Tây Sơn. Tổ chức này không khác lắm với Phản Thanh Phục Minh của Trung Hoa. Họ Bùi thành lập thế lực ngầm núp danh dưới các tiêu cục vận chuyển hàng hóa. Nhưng để phục vụ cho một dải thế lực ngầm này thì họ Bùi cần rất nhiều tiền bạc để duy trì. Mà Trần Bùi hai nhà thông gia nhiều đời, dây mơ dễ má khó nói rạch ròi. Đời này Cán ca cưới phu nhân là Bùi Thị Xuyến với thân phận là con gái của trưởng tiêu cục Phúc An tại Huế Kinh. Bà Xuyến sinh ra được một người con trai, chính là cái thân xác này của Diêu thiếu.
Nhưng họ Bùi vẫn là tổ chức ngầm chống nhà Nguyễn nên họ vẫn phải có những hoạt động thực tế, và trong một lần hoạt động này bà Xuyến đã mất mạng. Trần Quang Cán quá đau thương mà điên cuồng trách móc họ Bùi về việc bà Xuyến thương vong, đồng thời hắn cũng cắt đứt quan hệ cùng nhà họ Bùi. Chính vì lý do này nên Diêu thiếu không mấy khi nghe Cán ca nhắc về nhà vợ.
Việc Cán ca muốn dựng cờ khởi nghĩa đánh Pháp đó là cái cớ, hắn muốn tiến chân vào quan trường sau đó tìm cách hạ sát kẻ năm xưa đã giết vợ hắn là thật. Chính vì lý do này trên đời mới xuất hiện một tên thương nhân tinh anh như cáo, vậy mà lại ngu ngơ để nhân vật giang hồ lợi dụng ăn chùa ở chùa. Hắn có ngu ngơ không thì đến đây ai cũng rõ rồi.
Lần này ác khách là cậu em vợ đến gặp Quang Cán lý do rõ ràng là muốn lợi dụng thế lực trong tay hai cha con nhà họ Trần mưu nghiệp lớn. Nhưng Cán ca không muốn, hắn hiểu rõ mình có bao nhiêu cân lượng có thể đánh cả một quốc gia sao. Cán ca đã mất vợ, hăn trôn xâu trong lòng nỗi bi thương ấy, hi hi ha ha mà sống kiểu phong lưu, cưới tiểu thiếp, làm minh chủ. Nhưng đó chỉ là liều thuốc tinh thần cố lấp đầy vết thương lòng do người vợ quá cố để lại. Nếu Cán ca háo sắc, có mới nới cũ thì lúc này hắn hẳn phải có vợ mới rồi. Nhưng vị trí thê tử trong lòng Cán ca là vạn tà bất xâm, chỉ có một người con gái có thể ngồi ở vị trí đó mà thôi. Người con gai này hiện giờ không còn tại thế, nhưng không có nghĩa là ai cũng có thể ngồi.
Diêu thiếu nghe chuyện xưa, nhìn giọt nước mắt chua xót trên gương mặt anh tuấn của Cán ca thì cũng hiểu phần nào. Hắn lúc này là tôn trọng tình cảm của vị phụ thân tiện nghi này đấy.
Còn chuyện tổ chức Tây Sơn ngầm kia thì thôi đi, con mẹ nó bị từ chối lại dám lấy thân phận thật của Trần gia ra để uy hiếp. Con mẹ nó tưởng Diêu thiếu là bùn nhão, nể mặt người đàn bà sinh ra thân xác này mà Diêu thiếu sẽ tha cho Bùi Khang một lần. Nhưng chỉ cần đề cập đến chuyện này thì Diêu thiếu không ngại tung hết lực lượng mà nhổ tận gốc cái tổ chức vớ vẩn này. Lấy việc thân phận thật của Diêu thiếu đẻ uy hiếp, nực cười.Đừng nói thiên hạ, triều đình có tin không. Tin thì đã làm sao? Vạn Ninh quân là đi ngan Đại Nam, Thái Nguyên quân là đi dọc Đại Nam. Thời buổi rắm rối này thằng nào ngu mà di chọc họ Trần hắn. Đúng thật chỉ có tổ chức não ung Phản Nguyễn Phục Sơn kia mới nghĩ ra được thứ này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT