Trời đêm đầy sao, lành lạnh từng cơn gió thổi ngang mang đến cái rét tê tê lại khiến lòng người an tĩnh.
Hitomi đã rời đi Rolden Maize.
Bởi vì khách sạn vốn dĩ hạn chế học sinh ra ngoài trước khi thi đấu, cho nên kỳ thực Hitomi vẫn là lẻn trốn mất.
Tại trên đường trở về, cậu đang suy nghĩ.
Ngẫm lại từng câu chữ mà Kudou Retsu vừa nói ban nãy, đặc biệt là những câu cuối cùng.
[Cậu rất mạnh, Kizari-kun...Tôi không biết mười một năm nay, cậu đã biến mất ở đâu và làm gì, nhưng tôi dám khẳng định, chỉ đánh nhau tay đôi, không ai có thể vượt qua được cậu…]
[Đáng tiếc thế giới hiện đại, là khoa học cùng ma pháp kết hợp...Cho dù cậu có năng lực vô hiệu hóa ma thuật, thì những đại quốc như chúng ta, đều sở hữu hạch đạn làm vũ khí chung cực, nếu bí quá hóa liều, họ sẽ không tiếc thả ra để nghiền nát cậu…]
[Sự điên cuồng của Liên Minh Đại Á, chắc hẳn cậu đã hiểu rõ...Chúng ta còn chưa nói đến dã tâm và tham vọng bành trướng của họ...Nguy hiểm hơn, là rất nhiều nước lớn như Liên Minh Ấn & Ba Tư, hay Tân Xô Viết, Hợp Chủng Quốc - USNA tổ chức...bọn họ đều đang nhăm nhe đến thứ sức mạnh kinh khủng đầy huyền bí kia của cậu…]
[Cái mà Kizari-san thiếu nhất hiện tại, là tin tức, nếu bọn họ tập kích bạn bè, người quen thì liệu cậu có phản ứng kịp...Tôi nghĩ có một người sẽ giúp cậu được chuyện này...Và có lẽ người kia, cũng đang rất ngóng trông cậu…]
“Yotsuba Maya, Seven Sages- Thất Hiền nhân…!”
Ký ức Hitomi hốt hoảng xẹt qua vài hình ảnh xa xăm.
[Là cô gái đó sao…(~.~)...Nhưng chúng ta kỳ thực gặp nhau chưa được vài lần…]
Hitomi không hiểu, Kudou Retsu ắt hẳn sẽ không đùa giỡn. Nhưng một nữ nhân như thế, “ngóng trông” cậu nghĩa là gì chứ?
…
Ngày 3/08/2095, giải đấu pháp thuật giữa chín trường trung học về các môn thể thao ma thuật…
Hay còn gọi là Cửu Hiệu Chiến…
Bắt Đầu!
Nơi thi đấu cổng chính bề rộng đến hơn năm mét, chiều dài tiếp cận sáu mét, được trang hoàng vô cùng lộng lẫy, mạc bạc cùng hợp kim sáng chói, bóng bay phấp phới giữa không trung len lỏi giữa tấm bảng treo cao tít tắp, ở chính giữa đề hàng chữ rõ to, “CHÀO MỪNG CÁC TRƯỜNG VỀ THAM DỰ CỬU HIỆU CHIẾN”.
Tất cả học sinh đều đã tề tụ tại sân vận động cực lớn, khán đài bên trên đông nghịt người. Trong mười ngày tới, chỉ riêng số lượng khán giả tới xem sẽ vượt quá 100.000 người. Mặc cho địa điểm diễn ra rất bất tiện, hằng ngày vẫn có ít nhất 10.000 người đến theo dõi các cuộc tranh tài, và số lượng người theo dõi trực tuyến còn gấp 100 lần con số đó.
Đỉnh đầu của họ thỉnh thoảng lại vang lên “Vù vù” thanh âm phát ra từ cánh quạt máy bay trực thăng. Tại một sự kiện lớn nhất cả nước, không thể thiếu các cánh nhà báo và phóng viên về đưa tin được. Thậm chí quân đội còn cho phép dùng trực thăng loại này cỡ nhỏ dân dụng hàng không để có thể trực tiếp lên sóng truyền hình cho người xem một cách rõ ràng, đồng thời không ảnh hưởng đến khả năng thi đấu của các tuyển thủ.
Hitomi tinh ý nhận ra, sự kiện đột nhập tối hôm qua, dường như đã bị che dấu.
Tất cả các thí sinh đều sở hữu Pháp lực hàng đầu, nhưng họ vẫn chỉ là những học sinh cấp 3.
Cuộc tấn công của đám người bất lương kia đã kết thúc mà không để lại hậu quả gì quá nghiêm trọng, vì vậy phía quân đội đã kết luận rằng nó không có ảnh hưởng tiêu cực nào tới các thí sinh. Do đó, họ đã quyết định giữ bí mật nó.
Đấy là thông tin do Tatsuya nói với cậu, và Hitomi nghĩ phán đoán của bọn họ là đúng.
Vượt quá một buổi lễ khai mạc hoành tráng như đã tuyên bố, ấn tượng nó tạo nên đã quá rõ ràng. Những cuộc thi đấu pháp thuật này, bản thân chúng đã đủ hoành tráng rồi, vì vậy không cần thêm bất cứ buổi lễ nào để tô vẽ nó thêm nữa, và cũng chẳng cần đến mấy bài diễn văn chán ngắt của mấy tay quan to chức lớn. Ngay sau khi bài hát riêng của chín trường lần lượt được xướng lên, sự kiện chính chính thức được bắt đầu.
Thể lệ giải đấu vẫn như cũ. Những khán đài sẽ được kéo lên trong vòng mười ngày tới, là nơi mà mỗi nhóm nam sinh và nữ sinh sẽ tham gia tranh tài trong nội dung chính của Hạng Mục Chính Thức, cùng với năm nội dung trong Hạng Mục Tân Binh, tổng cộng tất cả là hai mươi hạng mục.
Bởi vì đã hai năm liên tiếp vô địch nên mọi ánh mắt gần như đều chú tâm vào trường Đệ Nhất, tuy nhiên có rất nhiều người đặt ra nghi vấn, liệu trường Đệ Tam có thể lật kèo và vượt mặt họ được hay không.
Nguyên do là vì trong số đám tân binh, có thiếu gia nhà Ichijou đã tham gia vào cuộc tranh tài này. Mặc dù vậy, nói trước kết quả thật sự là quá sớm, chưa biết chừng các trường khác cũng mang con bài ẩn giấu của họ lật lên thì sao.
Tất nhiên là vụ thi đấu sẽ không ảnh hưởng nhiều đến Hitomi, cậu và Tatsuya chỉ cần đảm bảo nhiệm vụ hỗ trợ của mình thật tốt là được.
Sự kiện của ngày đầu tiên là màn khởi đầu và vòng đấu loại dành cho "Speed Shooting - Bắn nhanh" và màn khởi đầu " Battle Board - Lướt Sóng".
"Kizari-san, coi bộ hội trưởng sắp thi đấu rồi...(• ε •)!"
"Vậy là chủ lực của chúng ta tham dự ngay sự kiện đầu tiên, nhưng anh nhớ là anh nhớ là Watanabe-san là người thứ ba thi đấu mà."
"Vâng".
Hitomi cùng cả nhóm hướng đến khu vực theo dõi "Speed Shooting" để theo dõi vòng đấu của Mayumi. Từ bên trái, thứ tự lần lượt là Miyuki Tatsuya, Hitomi, Honoka và Shizuku. Họ không được ngồi ở khu vực dành cho thí sinh, mà ở khu vực dành cho khán giả.
Một cô gái trẻ đằng sau họ cắt ngang bài giảng giải của Tatsuya.
Ngồi đằng sau Hitomi và cả nhóm, từ phải qua trái, là Leo, Erika, Mizuki và Mikihiko (nhưng theo thứ tự thì là Erika, Leo, Mikihiko và Mizuki).
Lý do tại sao họ lại tìm ra chỗ này là vì họ ngồi ngay hàng ghế đằng sau.
"Chẳng phải còn nhiều chỗ ở phía trước sao?"
"Đó là bởi vì mình thấy nhóm Tatsuya-kun ngồi ở đây, và chẳng phải là sẽ dễ quan sát mọi thứ từ đằng sau hơn sao…(~,~)?"
"Quả đúng là vậy."
Khán đài được xây dựng như các bậc thang cao dần lên vậy, càng về sau lại càng cao hơn.
Đây là phần thi liên quan tới việc bắn hạ vật thể ở tốc độ cao, vậy nên khán giả ở các hàng ghế sau sẽ dễ theo dõi hơn những khán giả ở hàng ghế đầu hơn.
Kể cả vậy, lượng khán giả ở phía trước vẫn rất đông, vì-
"Vì có cả tá lũ ngốc đến khó tin…(v.v)"
Erika bình luận với vẻ châm chọc nhưng không hoàn toàn chỉ là mang tính đùa cợt.
"Có vẻ trong đám ngốc đó không chỉ có lũ thiếu niên thôi đâu."
Hitomi đáp lại một cách mỉa mai.
Nói cách khác, vì lý do đó, chẳng còn chỗ trống nào ở hàng ghế phía trước cả.
"Vậy mà gọi là "Onee-sama" sao? Thật thất vọng quá đi."
"Đừng có như vậy, giá trị thật sự không chỉ nằm ở vẻ bề ngoài đâu. Kể cả với một người thường hay gặp Hội trưởng như mình, thì giờ cô ấy là một người hoàn toàn khác."
“Chị ấy hay liếc lên đây ghê...≧◔◡◔≦!” - Miyuki thì thào, chợt bắt gặp ánh mắt của Hitomi, liền le lưỡi rụt đầu ngồi nép bên Tatsuya.
Còn lý do mà Hội Trưởng của bọn họ nhìn lên thì chẳng nói cũng hiểu.
Hitomi không keo kiệt cổ vũ, cho Mayumi một cái thủ thế cố gắng, đáp lại cậu là một nụ cười rạng rỡ.
Mặc dù đã vô địch mấy lần, nhưng quay đầu trở về phần thi, Mayumi vẫn cực kỳ nghiêm túc.
"Speed Shooting" yêu cầu sử dụng ma thuật để phá hủy vật thể bay từ khoảng cách hơn 30m trong một thời gian nhất định. Mấu chốt nằm ở độ chính xác và tốc độ bắn mà một người có thể đạt được, vì thế nó có tên là "Speed Shooting".
Phần thi được chia làm 2 phần.
Trong vòng khởi đầu, thí sinh sẽ gia tăng điểm số cá nhân dựa theo số mục tiêu phá hủy được trong vòng 5 phút.
Vòng khởi đầu sử dụng đồng thời 4 trường bắn để tổ chức 6 cuộc thi, với nhóm 8 người điểm cao nhất sẽ lọt vào nhóm 8 người xuất sắc nhất.
Và, chỉ có 24 thí sinh được phép tham dự.
Nếu tất cả các trường trong 9 trường đều cử đi 3 học sinh tham dự, thì tổng số sẽ là 27 thí sinh, nhưng 3 trong số 9 trường chỉ có thể gửi đi 2 học sinh đã mất quyền lợi của mình vì màn thể hiện vào năm ngoái.
Bên cạnh "Monolith Code", tất cả các phần thi đều sử dụng chung luật này.
Sau khi chọn ra tám người xuất sắc nhất, cuộc thi sẽ chuyển sang thể thức đấu tay đôi.
Trong trường đấu có 100 mục tiêu màu đỏ và 100 mục tiêu màu trắng, và dựa trên số mục tiêu bị phá hủy mà người chiến thắng sẽ được quyết định.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT