Một đêm nghiên cứu mày mò, gần như không chợp mắt được bao lâu, Hitomi lại bị đồng hồ sinh học thói quen đánh thức.
[Thiệt là mệt mỏi vãi nồi a…(-.-)!]
Dù đã đặt chân vào siêu phàm, sở hữu siêu năng lực người, Nguyên Điểm cũng kích hoạt rồi, thế nhưng Hitomi vẫn còn cách hoàn toàn miễn dịch các mặt trái hiệu quả xa xa chưa đạt tới.
Ăn, ngủ, nghỉ,…Hitomi có thể kháng trụ nhờ thể năng cứng rắn, cả tuần không nghỉ ngơi cũng chẳng có bao nhiêu ảnh hưởng, nhưng cũng không hoàn toàn từ bỏ hết được.
Theo bản thân cậu suy đoán, tấn cấp đến LV4 thể chất thì cậu sẽ giảm được phần lớn những nhu cầu này, còn nói đến mặc kệ toàn bộ, tựu phải trở thành cao đẳng sinh mệnh, LV7 thể chất.
Làm vai cái vươn vai động tác, Hitomi theo thói quen thường ngày, tiếp tục một thân phụ trọng bắt đầu chạy bộ ngoài sân.
Một ngàn cái nhảy cóc…
Một ngàn cái hít đất…
Một ngàn cái gập bụng…
Mười kilomet chạy đường dài…
Hiện tại rèn luyện bài tập đã không phải là khi xưa yếu đuối vài chục đến một trăm nhịp mỗi động tác.
Hitomi đã gia tăng số lượng kinh khủng lên tới một ngàn nhiều. Không những vậy, số kilogam đeo trên người của Hitomi đều đạt đến năm trăm kí lô, là một bộ phụ trọng trang bị đặc chế riêng của cậu.
Với trình độ khoa học kỹ thuật ngày nay thì chừng đó chỉ số cũng gần như là cực hạn mà công nghệ có thể tạo ra.
May mắn là nó vẫn sẽ đáp ứng được nhu cầu của Hitomi trong một khoảng thời gian kha khá.
Momo giờ này còn đang mơ mộng trên giường.
Thật lâu lắm mới được nghỉ hè, ngày đầu tiên cô nàng quyết định nướng cả buổi sáng.
[Thôi thì làm heo con một bữa cũng chả sao…]
Hitomi lắc đầu cười cười thầm nghĩ. Cậu lên lầu tắm rửa xong xuôi, cầm lấy điện thoại đi xuống để vừa dùng bữa sáng vừa kiểm tra tin tức.
Nấu ăn, giặt giũ đã có hai người giúp việc nên Hitomi không cần phải bận tâm về mấy vấn đề này. Ông bà Yaoyozoru thậm chí còn đi sớm hso với cả cậu.
Dạo gần đây công ăn việc làm đang trong thời kì nóng bỏng tăng trưởng nên hai ông bà phải dành nhiều thời gian ở công ty hơn.
Trên bàn bày lấy một bát cháo trắng pha lẫn lòng đỏ cùng với một dĩa tươi mát dưa leo.
Liền là cháo trứng hấp hành truyền thống mà sơ Manila hồi xưa thường nấu cho cậu và mấy đứa nhóc ăn.
[Mỗi lần thưởng thức lại thấy hoài niệm a…(-.-)]
Cậu múc từng muỗng cháo đặc nóng bốc hương khói nghi ngút, hít hà nhấm nháp từng chút vào miệng.
“Chẹp…Lâu rồi không ăn, ngon đáo để!”
Hitomi không khỏi cảm thán một câu, bất chợt, điện thoại để tại mặt bàn rung lên “Ting ting” nhạc chuông liên tục, giai điệu réo rắt thúc giục.
“Ai gọi tới vậy ta…(0.0)?!”
Cậu thấy một cái số lạ hoắc, tuy nhiên vẫn nhấc điện thoại lên nói ngay:
“Alo! Kizari đây, xin hỏi ai vậy ạ!”
“Là anh, Edge Shot…Em hiện tại có rảnh không Kizari?!”
Đầu bên kia đường dây Edge Shot có vẻ hơi nôn nóng, Hitomi ngạc nhiên hỏi lại:
“Có chuyện gì mà gấp rút vậy anh…(0~0)!?”
“Chuyện lớn đấy!”
“Em có nhớ lần trước mấy viên đạn em giao nộp cho bên sở khoa học dưới đất nghiên cứu không…?”
“Dạ vâng…!”
“Bọn họ phân tích ra được thành phần của viên đạn này, trong đó…gần năm mươi phần trăm là máu thịt của con người!”
Edge Shot tung ra một quả bom nặng kí, Hitomi vừa nghe liền nhảy bật dậy, suýt chút nữa đã hét to.
Cậu vội vàng điều chỉnh cảm xúc mình lại, bởi vì lúc này còn đang ở trong nhà, Hitomi không thể không hạ giọng gấp rút nói:
“Anh tường thuật cụ thể hơn đi...!”
“Nói qua điện thoại vầy cũng không ổn, rõ ràng hơn tin tức thì anh vẫn chưa được biết. Tốt nhất giờ em đến chỗ trung tâm thành phố Dagoka!”
“Ủa…đấy là thành phố em đang sống mà…(0,0)?!”
“Quên, nhiều chuyện quá làm anh chẳng nhớ mấy thứ nữa(-.-)…Em đến trung tâm văn phòng Sir Night Eye ở quận Kantas ấy, ông ấy có một phiên họp để giải thích mọi chuyện!”
“Sir Night Eye…Hình như ông ấy…từng là cộng tác của All Might đúng không…(0.0)!?”
“Chuẩn…Ông ấy cũng đang theo vụ này giống chúng ta, chẳng phải tay mơ đâu, mà lâu hơn anh em mình nhiều, bên kia đã sử dụng Mạng Lưới Anh Hùng để dò xét thông tin từ tên Chisaki, cho nên đã vạch ra kế hoạch khá tỉ mỉ chi tiết đó!”
“À, nhận tiện thông báo là anh không tới dự được nên anh nhắn với họ để em làm đại diện cho anh đấy!”
“Hể… १|˚–˚|५, sao mà kì zậy!?”
“Bởi vì hiện tại anh đang gặp chút rắc rối nên không dứt mình ra được…Mà độ nguy hiểm của tên Chisaki, chính em cũng đã nói không thể phớt lờ đúng chưa… ಠ~ಠ!”
“Dạ…v_v!”
“Tốt…Cố gắng nhé…Chúc em giải quyết tốt chuyện này!”
Bụp…
Edge Shot nói xong, không để cho Hitomi kịp phản ứng tựu tắt máy cái rụp.
“Rốt cuộc là sao chứ…(o~0)!?”
Mặc dù cuộc trò chuyện với Edge Shot ngắn thôi, nhưng Hitomi rất nhanh nắm bắt được trọng điểm của vụ án.
Chỉ gồm ba chữ: Viên đạn – Năng lực – Con người
Đạn có khả năng xóa đi quirk bẩm sinh của một dân thường, tuy nhiên giới hạn thời gian cụ thể thì tạm thời chưa rõ, trước đó theo Hitomi tìm hiểu và lấy tự thân thử đạn thì công dụng của nó ước chừng một giờ đồng hồ.
Tiếp theo, món đồ quỷ quái này tỉ lệ rất lớn xuất phát từ con người. Có thẻ bọn ác nhân đó đang bắt lấy con tin làm những thí nghiệm tàn độc trên cơ thể họ.
Chỉ nghĩ đến đây thôi mà Hitomi đã cảm thấy rung mình. Cậu cũng không dám tưởng tượng tiếp chuyện sẽ diễn ra phía sau.
[Gấp rút như vậy…Mình cần đi sớm thôi…Để lại Momo lời nhắn là ok…]
Hitomi cầm giấy bút hí hoáy vài dòng, dặn người giúp việc trao lại cho cô bạn gái nhỏ của mình.
“Chỉ có từng đó việc…Nên bắt tàu qua bển càng nhanh càng tốt…]
Văn phòng của Sir Night Eyes tuy không quá nổi tiếng nhưng làm thời đại công nghệ muốn dò xét địa chỉ quả thật chẳng phải chuyện khó khăn gì.
Từ trạm tàu điện ngầm qua kia mất chừng hai chục phút, trong lúc chờ đợi tới nơi, Hitomi nhắm mắt dưỡng thần bắt đầu nghiên cứu kỹ càng hơn thông số của chính mình.
“Chỉ một ngày đã tăng lên năm trăm điểm năng lượng, quả thật nhanh kinh khủng so với trước…”
Mặc dù Hitomi biết rằng điểm năng lượng thứ này kì thực không dựa vào ăn uống các loại để hấp thu, mà là dựa vào sức ảnh hưởng và khả năng thay đổi vận mệnh của kẻ khác.
Bởi lẽ cấp hai đỉnh cậu cũng chỉ thu cao nhất ba trăm điểm năng lượng một ngày, thế nhưng bây giờ vừa đột phá cấp ba, chẳng làm gì cũng tạo ra năm trăm điểm năng lượng. Điều đó có nghĩa là thực lực bản thân có tầm quan trọng cực lớn đối với khả năng hấp thu và khuếch tán của Nguyên Điểm.
Có điều, với năm trăm điểm năng lượng thì Hitomi cũng chả làm ăn được gì, tăng một hai phần trăm không có chút ý nghĩa nào, thà rằng tích lũy đến lúc cần kíp vẫn tốt hơn.
Còn về việc phá vỡ rào chướng tiến hành câu thông một cái khác thế giới, đợi xong vụ triệu tập này, Hitomi sẽ chuẩn bị đầu đủ rồi triển khai luôn.
Trong lòng hiện giờ cũng đang rất hướng tới một cuộc hành trình mới đó a.
Ting!
“Đã đến trạm ga quận Kantas, mời quý khách nhanh chân di chuyển, tàu sẽ rời đi trong năm phút nữa!”
“Hửm…Đến nơi rồi à…!?”
Hitomi ngẩng đầu lên, mải mê suy nghĩ nên cậu cũng chẳng để ý tới thời gian.
Hitomi hơi vận sức chen chen một chút dòng người đang xô đẩy lẫn nhau, nháy mắt đã vọt ra bên ngoài trạm tàu điện ngầm.
“Tiếp theo đi bộ thêm tí là Ok!”
Ở mấy ga chuyển tiếp thế này thường có tấm bảng địa đồ chỉ dẫn khách du lịch muốn tham quan từng địa điểm tại đây.
Bởi vì không phải lúc nào người ta cũng thích bắt xe để chạy cả, vi vu trên đôi chân của chính mình nhiều lúc lại là một chuyện khá thú vị.
Tất nhiên là dân mù đường như Hitomi thì không lấy đó là niềm vui đâu, tuy nhiên sau khi quan sát kỹ lưỡng, nhận định văn phòng của Sir Night Eyes quả thật cách cậu rất gần, ước chừng bảy, tám phút đường bộ là đến nơi.
Mà giả như có lạc, thì đường ở miệng mình mà, cứ hỏi là ổn thôi.
Vậy nên, Hitomi lấy một phần địa đồ để chắc ăn, và cứ thế thẳng về phía trước.
Vòng vèo qua hai ba con hẻm, hỏi chuyện với năm, sáu bác bảo vệ, Hitomi rốt cuộc thấy được nơi mình cần đến, Night Eyes – Official.
Đây là một tòa đại lâu cao năm tầng, Hitomi hơi ngừng chốc lát rồi bước vô trong. Nơi sảnh đứng đầy nhóc người, tuy nhiên cũng không có ai xoi mói cậu gì cả.
Hitomi thuận lợi ấn cửa thang máy, nhịp chân đúng đợi nó từ từ hạ xuống.
“Này nhóc, em đến đây có việc gì không…!?”
Hitomi nghe tiếng nói cạnh bên, cảm giác có người vỗ vai mình liền ngoảnh đầu lại.
[Sao mà…Thấy mặt quen quen ta…(o~0)]
Vừa nói lời ấy là một vị nữ tính anh hùng, một nửa bên phải khuôn mặt cô bị che lấp bởi vuốt rồng dữ tợn, mái tóc vàng óng ả kết hợp sau đầu chĩa ra cặp cánh dơi…
Nhìn một cái, Hitomi lập tức nhận ra thân phận người này, trẻ trung, xinh đẹp mà kiêu ngạo, hạng chín anh hùng toàn Nhật Bản, Rồng Lửa – Ryukyu!
Nếu nói riêng về thông tin, ngoại trừ All Might, Edge Shot và Endeaver ra, Ryukyu là người mà cậu nắm giữ được nhiều dữ liệu cụ thể nhất.
Bởi vì, nữ anh hùng này, chính là người giám sát Momo vào kì thực tập mới qua mà.
“Ryukyu san, sao cô lại đến đây…0.0)?!”
“Ta đến để tham dự cuộc họp của Night Eyes rồi, …Cậu làm gì ở chỗ này!?”
Hiển nhiên là Ryukyu quan sát thấy Hitomi có ý đi lên tầng hai nên định ngăn cản.
Danh tiếng của cậu chưa lớn tới mức khai hỏa toàn Nhật Bản, đồng thời khuôn mặt có chút non nớt của Hitomi khiến người ta không thể không liên tưởng đến những vấn đề gay go.
Tỉ như là, nổi hứng phiêu lưu mạo hiểm!
“Cháu cũng được mời đến dự cuộc họp của Sir đấy cô!”
Hitomi mỉm cười đáp.
Nhưng Ryukyu có vẻ không tin, hơi nhíu mày định nói gì đấy, tuy nhiên thang máy bỗng kêu lên “Ping ping” và mở ra.
Hitomi nhanh chân bước vô trong, Ryukyu sát theo sau.
“Đừng làm mấy trò dại dột,tính mạng không phải chuyện đùa đâu…(- -)!”
Ryukyu cảnh cáo Hitomi, rõ ràng là coi cậu đang muốn hóng hớt công việc tại đây.
“Cháu biết mà, cô cứ đợi chặp nữa sẽ rõ…(-.-)!”
Hitomi cười khổ nói, cũng chẳng phản bác gì. Chốc nữa mang mấy tờ giấy chứng nhận là ổn thỏa ngay, không cần thiết phải đôi co làm gì.
Suy cho cùng thì người ta cũng vì tốt cho cậu mà thôi.
Két!
Đúng lúc này, màn hình nhỏ bỗng nhấp nháy, báo hiệu bọn họ đã lên tới lầu hai.
[Để xem rốt cuộc tình thế nghiêm trọng như thế nào, mà lại mời đến cả những anh hùng top…(o-o)!]
Hitomi không chút do dự sải chân đi ra ngoài.
To be continued…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT