Nhưng sau đó Tô Kính bật cười, bây giờ Lục Hà hết lòng hết dạ là được, nàng không nói dối giấu hắn chuyện lúc trước.

Lục Hà là mẫu người được đằng chân lân đằng đầu, thấy Tô Kính cười thì nói tiếp:

- Lục Hà đúng là khốn kiếp, xin thiếu gia trách phạt.

Lam Mân quát mắng nói:

- Không muốn sống nữa sao, thiếu gia còn chưa làm lễ trưởng thành!

Trước khi Tô Kính chưa làm lễ trưởng thành nếu đám nha hoàn bọn họ dám đụng vào hắn làm hỏng người hắn thì Tiêu Dao Hầu sẽ dùng thủ đoạn khiến các nàng sống không bằng chết.

- Lễ trưởng thành...

Tô Kính trầm ngâm giây lát, nói:

- Mười sáu tuổi làm lễ trưởng thành có phải là sẽ có nhiều người tới cửa cầu hôn?

Lục Hà buồn bực đáp:

- Đúng rồi thiếu gia, khi thiếu gia trưởng thành thì chuyện này là tất nhiên, e rằng ngay ngày đó liền có người tới cửa cầu hôn.

Tô Kính hỏi:

- Ta có bao nhiêu quyền tự chủ?

- Thưa thiếu gia, người mười hai Đạo Cung sẽ không tham gia vào, việc liên nhân chủ yếu là các gia tộc luyện khí sĩ với nhau, một số quý tộc mới lên cũng muốn có cơ hội như vậy. Gần như tiểu thư quý tộc toàn Ngọc Kinh thành đều nằm trong phạm vi tuyển chọn của thiếu gia.

Tô Kính nghe Lam Mân nói, lòng thầm lúng túng.

Hắn thành cục đường, đáng tiếc đó là vì Tiêu Dao Hầu. Trong Ngọc Kinh thành quý tộc nào có danh tiếng đều muốn làm sui gia với Tiêu Dao Hầu.

Trừ mười hai Đạo Cung, mười hai nữ quan Đạo Cung là không thể kết hợp với người thân phận như Tô Kính.

Đạo Môn thành lập chính quyền có vài thứ giống như trước kia, hoàng đế sẽ không nghi kỵ Tiêu Dao Hầu. Nhưng nếu Đạo Cung nào thân tới mức liên nhân với Tiêu Dao Hầu thì không tốt. Sau khi liên nhân có thể giao lưu nhiều bí mật tu hành, đây là mối uy hiếp đối với hoàng tộc.

Đừng thấy Khổng Tước Đạo Cung mặt ngoài đứng ra ủng hộ Tiêu Dao Hầu nhưng chỉ là vật chất, lực lượng, bí truyền của Khổng Tước Đạo Cung tuyệt đối không có chút gì rơi vào tay gã.

Liên nhân không chỉ có bấy nhiêu, sẽ dung hợp thuật đạo với nhau thậm chí hình thành gia tộc mới, Đạo Cung mới, sinh ra ảnh hưởng không thể thay đổi cho hoàng tộc.

Tô Kính đang tắm rửa thay đồ thì giọng Khuyển Thập Lang từ bên ngoài vọng vào:

- Thiếu gia, chúng ta trở lại rồi đây!

Hai tiểu yêu giương nanh múa vuốt nhưng bị Đại Tiên Sinh dạy dỗ rồi nên không dám lao thẳng vào phòng của Tô Kính mà đứng yên trong viện. Tô Kính đổi áo gấm mới tinh đi vào viện tử thấy hai tiểu yêu đã thay đồ mới, tinh thần sáng lán gấp trăm lần đứng giữa sân, mặt cười toe toét như hoa cúc nở.

Ưng Dương, Khuyển Thập Lang không mặc đồ quái dị nữa. Khuyển Thập Lang mặc áo gấm màu vàng hạnh ngắn gọn, đai lưng bạc, treo ngọc bội, đi giày xanh nước biển, đầu đội ngân quan điêu khắc tinh xảo khảm một hạt trân châu màu hồng ướt nước.

Cách ăn mặc hơi lòe loẹt chút, trang phục này không phải gia phó mà của môn khách, tướng công mới mặc, tức là ăn nhờ ở đậu, ăn không ngồi rồi chơi bời. Quan trọng nhất là vẻ mặt Khuyển Thập Lang đắc ý không hề nhận ra cách ăn mặc thế này gớm cỡ nào.

Ưng Dương mặc trường bào màu xanh, tóc ngắn cố định bằng vòng đầu màu tím, đi chân trần trông như tán tu.

Cổ Khuyển Thập Lang đeo sợi dây chuyền vàng, cuối dây chuyền đeo miếng thẻ vàng, đó là minh bài thân phận yêu tộc của gã, có thứ này đi trong Ngọc Kinh thành mới không bị luyện khí sĩ giết.

Minh bài nói lên Khuyển Thập Lang là yêu quái nuôi trong nhà.

Minh bài của Ưng Dương rũ sau gáy phía cuối vòng đầu, một minh bài hình vuông.

Tô Kính mỉm cười hỏi:

- Ồn ào cái gì hả Thập Lang?

Tô Kính hiện giờ một thế tử, không cần bày ra dáng vẻ bề trên với hai tiểu yêu đã bị khống chế linh hồn. Sự thật thì luyện khí sĩ yên tâm với yêu vật nhất, vì đối phương và luyện khí sĩ là loại quan hệ sống cùng sống, chết cùng chết.

Ưng Dương lấy một tờ giấy ngắn ghi vài chữ ra:

- Thiếu gia, cái này đưa cho thiếu gia.

[Kính nhi có thể ra ngoài, phủ đệ đủ lớn, tạm thời đừng ra. Thanh Dương cung, có người muốn hại ngươi.] Chỗ ký tên có một cái ấn riêng phù văn quay quanh.

Tô Kính cất tờ giấy ngắn đi, hỏi:

- Ưng Dương, vũ khí của các ngươi...?

Ưng Dương nhấc một chân lên:

- Hầu gia đã cho chúng ta rồi, thiếu gia nhìn này.

Tô Kính thế mới thấy trên chân Ưng Dương mang đôi vớ trong suốt, gã vận chuyển yêu lực, móng chân bắn thủng vớ, móng đen sắc bén lấp lóe phù văn màu vàng sậm. Tiếp theo Ưng Dương vung hai tay, đôi cánh đen ngòm giương ra dưới cánh tay, rộng cỡ một trượng.

Khuyển Thập Lang đắc ý lấy đôi búa nhỏ màu hoàng kim từ túi gấm trên lưng ra, búa nhỏ hoàng kim kiểu dáng nụ hoa sen, dài ngắn cỡ cây bút vẽ kích cỡ chữ bính.

Tô Kính cười lớn ba tiếng, phun ra đè nén trong lòng:

- Ha ha ha!

Tô Kính bị cấm túc, tuy hắn vốn không có chỗ nào khác để đi nhưng vẫn thấy ức chế. Giờ Tiêu Dao Hầu dặn hắn không ra khỏi phủ là được, Tô Kính thấy người phấn chấn hơn nhiều.

Tiêu Dao Hầu phủ chiếm diện tích rất lớn, hơn phân nửa là vườn hoa, đi dạo trong vườn hoa tự do còn hơn lúc Tô Kính ở sở nghiên cứu.

Tử Đằng hé môi muốn nói gì nhưng nuốt ngược lại. Bây giờ thiếu gia rất có chủ kiến, nàng lên tiếng chỉ khiến thiếu gia ghét. Cũng đúng, qua cuối năm là ngày ba đầu tháng thiếu gia sẽ làm lễ trưởng thành. lúc không có Ưng Dương, Khuyển Thập Lang thì không sao, nhưng có mặt hai tiểu yêu mà nàng bắt ép thiếu gia làm này làm kia ngay trước mặt thuộc hạ có lẽ thiếu gia sẽ rất giận.

- Tử Đằng, Tử Đằng!

- Có chuyện gì vậy thiếu gia?

- Bày rượu đi, không bị cấm túc nữa thì nên chúc mừng một phen. Trời đã tối không thể đi dạo lung tung. Bạch Anh đi xem hai ca ca của ta ngủ chưa, nếu chưa thì kêu đến cùng nhau uống rượu.

Tô Kính khá thích uống rượu, đến thế giới này độ mạnh cơ thể đối với người Trái Đất là không thể tưởng tượng. Rượu bình thường chỉ có tác dụng duy nhất là khiến Tô Kính hưng phấn hơn, tinh thần phấn khởi hơn, tác dụng phụ sẽ bị tiên thiên chân khí trong người triệt tiêu hết.

Lam Mân đã được gieo hạt giống thần binh nên răm rắp nghe lời Tô Kính, biết hắn sẽ không đi con đường ngày xưa, ngẫu nhiên phóng túng một chút cũng thư giãn thể xác và tinh thần nên nàng không ngăn cản.

Tử Đằng thì gần đây bị Tô Kính vắng vẻ nên không dám giống trước kia. Bạch Anh liếc qua Tử Đằng một cái rồi kéo tay áo Xích Diên, hai tiểu nha hoàn đi nhanh.

Viện lạc năm tiến của Tô Kính không có phòng ăn lớn, không có phòng khách rộng rãi. Lục Hà chỉ huy Ưng Dương, Khuyển Thập Lang dọn bàn ghế ra bày tiệc rượu trong viện lạc ở tiến thứ nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play