''Hoàng Phi nương nương''

''Nương nương người phải dậy thôi''

''Hoàng Phi nương nương''

Nàng thức dậy trong tiếng gọi của những nữ nô tỳ, nàng díu mắt ngồi dậy gãi đầu gãi tai

''Mấy em à có chuyện gì vậy ta còn đang ngủ mà''

''Nương Nương người không thể ngủ lâu như vậy được trong khi người còn đang ngủ thì bệ hạ đã thiết triều từ lâu rồi a''

Mặc kệ hắn chứ, đêm hôm qua sau khi buông mấy lời nói nhẫn tâm với nàng rồi ra khỏi đại điện không nói một lời, con người này nàng vẫn không hiểu rốt cuộc hắn muốn nghĩ gì hắn làm gì khi nhìn vào đôi mắt xám lạnh của hắn như nhìn vào hư vô không thể xác định

Nàng đang định nằm xuống ngủ tiếp thì một giọng nói lạnh lẽo xuất hiện sau lưng tỳ nữ kia

''Nương nương người đã dậy''

''A hahaa ... đại tổng quản ta dậy rồi ta dậy rồi''

Nàng bật dậy bước xuống gường nhìn thấy đại tổng quản quả thực không dậy không được

''Hoàng Phi nương nương hãy chuẩn bị y phục, ta sẽ dẫn người đi tham quan Hoàng Cung có thắc mắc gì cứ hỏi ta, sau khi tham quan xong ta sẽ dẫn người trở về Ngự Linh cung nơi ở của người''

''Ta có thể không đi được không Đại Tổng Quản''

Đại Tổng Quản nhìn nàng một hồi lâu rồi lên tiếng '' Đây là mệnh lệnh của Hoàng Thượng, xin nương nương lượng thứ''

''Ta biết rồi bà lui đi''

''Vậy tiểu nhân xin phép'' Nói xong Đại Tổng quản lui ra bên ngoài

Nàng thở dài nhìn 5 cung nữ lặng lẽ làm theo lời họ, nàng bước xuống bồn tắm trải dài những cánh hoa hồng nhàn nhạt mùi hương, làn da trắng mịn màng được chạm vào không chút tỳ vết, nàng khoác lên người bộ y phục màu hồng nhạt, mái tóc nâu dài mượt được cài trâm ngọc búi vấn lên rất phù hợp với gương mặt xinh đẹp của nàng

''Nương nương người thật xinh đẹp, dung nhan tuyệt sắc''

Nàng cười đáng yêu rồi xách y phục lên chạy ra ngoài '' Tạm biệt các em, ta đi đây ''

''Nương nương, người hãy cẩn thận''

Nàng bước ra khỏi đại điện, bước xuống từng bậc thang không phải là đi bình thường mà là chạy xuống bên dưới, nàng xách váy chạy theo từng bậc thang khiến nàng nhớ về ngày còn bé nàng đã từng chơi trò chạy bậc thang biết bao lần mà không cảm thấy chán

''Hoàng Phi nương nương cẩn thận''

Đại tổng quản và các quan thần đứng bên dưới tròn xoe mắt há hốc mồm nhìn nàng, chuyện gì đang xảy ra thế kia là hoàng phi nương nương đang chạy xuống sao

'' Đại tổng quản ta tới đây''

Đến bậc cuối cùng nàng vắt chân nhảy xuống chỗ của Đại tổng quản dưới bao con mắt đang tròn xoe ngơ ra nhìn nàng

''Nương nương người đang làm cái gì vậy'' Đại tổng quản giật mình đi tới cạnh nàng, nếu nàng xảy ra chuyện gì thì bà sẽ phải chịu tội gì với bệ hạ đây thật không dám nghĩ

'' Có chuyện gì sao tổng quản''

''Sao người có thể hành động như vậy lỡ bệ hạ mà biết thì ta ... ''

Nàng xen vào lời nói của tổng quản, mắt híp vào cười nói '' Ta không sao đâu bà không phải lo hồi bé ta chơi trò này suốt mà''

''Thần cung kính hoàng phi nương nương'' 3 vị quan thần tại đó sau khi chứng kiến cảnh nàng nhảy từ trên bậc thang từ Đại Điện xuống cũng không thể tin nổi vào mắt mình đó là ái phi của bệ hạ sao? Thực chẳng hề giống

''Các khanh là .. '' Nàng liếc mắt nhìn sang chỗ đại tổng quản cầu cứu sự giúp đỡ. Tổng quản vẫn chưa khỏi sợ hãi sau cú nhảy mạo hiểm vừa rồi của nàng

''Thưa nương nương, bên phải là Hộ Bộ Thượng Thư, bên cạnh ngài ấy là Hình Bộ thượng Thư, còn cuối cùng là Lễ Bộ Thượng Thư các ngài ấy vừa thiết triều cùng hoàng thượng và đang trên đường trở về''

'' a các khanh với cha ta .. '' Nàng bước tới cạnh bên 3 vị quan thần cúi đầu chào họ

''Nương nương người không cần làm vậy'' Hộ bộ thượng thư ngăn nàng lại

''Nương nương thật khác so với những gì mà ta tưởng tượng, không những trẻ con mà lại còn rất nghịch ngợm y hệt Mộ Dung nữ Nhi của ta'' Hình Bộ thượng thư cúi người trước Nhược Hy lên tiếng ngài không thể ngăn lại tiếng cười của mình, ái phi của bệ hạ thật đáng yêu a

''Xin các ngài lượng thứ bây giờ ta được mệnh lệnh của Bệ Hạ dẫn Nương Nương đi tham quan khung cảnh quanh Hoàng Cung''

Đại tổng quản bước tới chỗ 3 vị thượng thư cúi đầu cung kính

''Được, được bọn ta rời đi ngay bây giờ đây'' 3 vị đại nhân cúi xuống hành lễ rời rời đi ngay tức khắc ''Hoàng Phi nương nương, người hãy bảo trọng''

Nàng khẽ gật đầu nhìn theo bóng họ rời đi chẳng để ý tới đại tổng quản nãy giờ đang cố chấn an bản thân, nàng cứ làm những hành động như vậy về sau, chưa biết chừng lúc nào bệ hạ lôi bà ra xử chảm lúc nào không hay, nữ nhi nhà Binh Bộ thượng thư thật nghịch ngợm

''Nương nương về sau xin người hãy chú ý đến thể diện 1 chút''

''Ta biết rồi đại tổng quản, giờ chúng ta đi chứ'' Nàng dứt lời đã chạy đi từ lúc nào, cánh tay vẫy vẫy tới chỗ đại tổng quản. Lần đầu tiên này được chiêm ngưỡng cảnh sắc tuyệt đẹp trong Hoàng Thành này nàng đã từng được chứng kiến chúng trong những bộ phim cổ trang trung hoa thời xưa nhưng đến bây giờ được chứng kiến tận mắt quả là tuyệt vời

'' Phía trước mặt người là Thiên Môn Quan, bước lên những bậc thang dài dẫn vào phía bên trong đó là Tam Lục Điện bao gồm Lục Cửu Điện, Thất Cửu Điện và Thái Cửu Điện, Lục Cửu Điện là nơi diễn ra các nghi lễ lớn trong Cũng do Lễ Bộ Thượng Thư nắm giữ và quản lý các nghi lễ, Thất cửu điện là nơi diễn ra các kỳ thi tuyển quan lại vào hoàng cung cũng như tuyển chọn các thái giám, quan lại đó Lại Bộ Thượng Thư nắm giữ còn cuối cùng là Thái Hòa Điện nơi thiết triều của bệ hạ và các đại thần, thừa tướng và cũng là nơi giữ các chiếu chỉ , thư pháp của bệ hạ ''

''Thật rộng lớn'' Nàng đưa mắt nhìn xung quanh Tam Lục Điện, mặc dù đã được học nhưng nàng toàn ngủ ngon lành trong giờ Sử nên đối với nàng tất cả mọi thứ đều như chưa bao giờ biết đến

Ra Khỏi Thiên Môn Quan, Đại Tổng quản tiếp tục di chuyển chỉ tay về hướng Tây Nam '' Bước qua cánh cửa lớn người sẽ tới Hậu Cung, Hậu Cung được chia ra thành 3 cung lớn là Đại Điện nơi ở của Bệ Hạ người đã tới hôm qua, phía bên kia là Ngự Linh Cung là nơi ở của người, chút nữa người sẽ về tại đó nghỉ ngơi .... ''

Đại Tổng Quản quay lại đã thấy nàng biến mất từ bao giờ, bà nhìn xung quanh không thấy bóng dáng nàng đâu. Chẳng lẽ nàng đã vào... Lãnh Hoa Cung sao?

Nhược Hy bước vào bên trong tẩm Cung ngay sát Đại Điện của bệ hạ, khung cảnh bên trong thật thoáng mát nhàn nhạt mùi hương hoa Mộ Dung thì ra ngay bên cạnh đó là cả một hồ sen đẹp tuyệt, nàng đi tới phía tẩm cung nhìn mọi thứ, tẩm cung này đã được khóa chặt kín cửa hình như không có người nào ở bên trong nhưng vẫn được bảo vệ sạch sẽ tưởng như có người sống trong này. Nơi đây là đâu vậy?

''Nương Nương người không thể vào bên trong đó'' Tiếng của Tổng Quản vang lên nàng giật mình quay ra cánh tay dừng lại trước cánh cửa

''Đại Tổng quản tại sao ta ... ''

''Người không thể vào bên trong hãy theo ta rời khỏi đây trước khi bệ hạ biết chuyện này ''

Dứt lời Đại Tổng Quản kéo tay nàng nhanh chóng ra khỏi Lãnh Hoa Cung, nếu chần chừ ở lại chả biết sẽ có chuyện gì kinh khủng xảy đến với nàng

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play