''Tỷ hứa nhé, tỷ hứa là sẽ không bị bệnh nữa và sẽ luôn chơi cùng với Bảo Bảo suốt ngày luôn vì mẫu thân là nhũ mẫu của gia đình nên rất bận rộn không có thời gian chơi được với em chỉ có tỷ là người rảnh dỗi nhất mới có thể chơi cùng được với em'' Cậu bé mỉm cười hồn nhiên nhìn Nhược Hy
''Được tỷ hứa với em mà phụ mẫu của em là nhũ mẫu trong phủ này sao''
''Tỷ nói gì lạ vậy, mẫu thân em là nhũ mẫu đã 1 tay chăm sóc tỷ và lão gia khi tỷ con rất nhỏ a ''
''Vậy sao haha, tỷ biết rồi chêu em một chút thôi Bảo Bảo ''
Nàng mỉm cười đặt tay lên xoa đầu cậu bé mang tên Bảo Bảo đó quả thực là rất thông minh và đáng yêu nha
''Tiểu Thư Nhược Hy '' Một giọng nói vang lên đằng sau lưng nàng
''A có chuyện gì sao Mộc Thư '' Nàng nói ánh mắt vẫn không rời khỏi Bảo Bảo
''Lão Gia muốn gặp cô, lão gia bảo em đưa cô đến vườn trà phía sau ''
Mộc thư cúi đầu cung kính nói với nàng
''Cha muốn gặp ta sao ??'' Sống lưng của cô lạnh toát, linh cảm một điều gì đó không hay, cô đứng dậy xoa đầu Bảo Bảo
''Bây giờ tỷ phải đi gặp Lão Gia khi khác chúng ta sẽ nói chuyện nhé Bảo Bảo ''
'' Vâng , tỷ tỷ ''
Nàng bước theo Mộc Thư ngoái đầu lại mỉm cười với Bảo Bảo rồi quay đi với gương mặt trắng bệch, giờ nàng phải đi gặp lão gia cha của nha đầu thối đó nàng phải đối mặt với ông ấy thế nào đây
''Nam Cung Nhược Hy, không sao , không sao cả rất ổn '' Nàng tự chấn an bản thân mình, tim trong lồng ngực đập nhanh đến nỗi muốn nhảy luôn ra ngoài
''Có chuyện gì sao tiểu thư''
''Không sao không sao ta rất ... ổn mà haha ''
Theo bước chân Mộc Thư nàng bước đến vườn trà phía sau phủ , ở trong phủ đã rất đẹp rồi ở nơi đây còn tuyệt hơn nữa cây cối bạt ngàn xung quanh trước mắt là 1 hồ nước trong veo có thể nhìn thấy hết được phần đáy bên dưới và người đang ngồi ngay cạnh đó chính là Lão Gia
''Thưa Lão Gia , tiểu nhân đã đưa tiểu thư tới''
''Được rồi ngươi có thể lui, Mộc Thư''
''Tiểu nhân xin phép'' Nói xong Mộc Thư quay đầu lặng lẽ rời đi về phía hiên chính
Ngài tiến tới phía bàn đựng trà điềm tĩnh ngồi xuống lên tiếng
''Còn không mau tới đây cho ta ''
''V..âng '' Nàng run rẩy bước về phía bàn trà
''Mặc dù biết con không muốn nói về chuyện hôn nhân của con với Hoàng Thượng nhưng ta vẫn phải nói '' Ngài đặt tách trà xuống dừng lại nhìn thẳng vào mắt của nàng
''Bản thân con chính là Tiểu thư duy nhất của Gia Tộc Nam Cung chúng ta, nên việc lựa chọn hôn ước cho con đối với ta mà nói là rất quan trọng vì con không chỉ là nữ nhi duy nhất của ta mà còn là 1 báu vật vô cùng vô giá nên việc lựa chọn để con làm Hoàng Phi là 1 quyết định không phải dễ dàng với ta ''
''Nhưng thưa cha con nghe Mộc Thư nói cha không hề muốn gả con vào trong Hoàng Cung cơ mà sao giờ cha lại ... làm như vậy ''
''Phải rõ ràng ngay từ đầu ta không hề muốn gả con làm Ái Phi của Bệ Hạ , ta cũng nghĩ rằng bệ hạ sẽ không chấp nhận con làm Hoàng Phi vì ngài đã từ chối tiểu thư nhà thừa tướng thì chắc chắn là con cũng sẽ không có cơ hội nhưng thật bất ngờ lúc đó bệ hạ đã lên tiếng rằng ngài ấy sẽ chấp nhận con là Hoàng Phi của mình ''
''Hơn thế nữa bệ hạ không hề ham mê sắc nữ, liêm minh chính trực chắc chắn sẽ không làm tổn hại được đến con, chính vì thế mà ta đã quyết định gả con cho người mà không hề lo lắng gì ''
Sau một lúc im lặng nghe những lời mà lão gia nói nàng lên tiếng '' Bây giờ con chỉ muốn biết có phải phụ thân muốn gả con vào hoàng cung là chỉ muốn tốt cho con phải không''
''Phải, bản thân ta đây cũng đã không còn có đủ sức để chăm lo cho con về sau này được nữa, ta sẽ ngã bệnh bất cứ lúc nào nên gả con vào Hoàng Cung chỉ vì ta muốn tốt cho con Tiểu Hy , nếu con có thể sinh hạ được Hoàng Thái Tử - Dòng máu của bệ hạ thì lúc đó cuộc đời con sẽ bước sang 1 bước ngoặt mới ta cũng không biết rằng bệ hạ sẽ đối sử với nữ nhi của ta ra sao nhưng ta mong con sẽ không trách cứ ta về quyết định ngày hôm nay của ta''
Nhược Hy nắm chặt hai bàn tay, trong lòng cô vẫn run, vào hoàng cung rồi thì chuyện gì sẽ xảy đến với nàng và nàng sẽ phải đối đầu với những khó khăn thử thách gì , có thật sự rằng sẽ được sống cuộc sống yên bình trong chốn hoàng cung hiểm trở kia
''Nếu con sợ hay không muốn thì ta cũng sẽ không bắt ép con , con nói con không muốn thì ngay lập tức ta sẽ cho người vào cung và tâu lên với bệ hạ con không muốn kết hôn .... '' Lão gia nói chưa dứt lời nàng đã xen vào
''Con sẽ kết hôn với bệ hạ vì cha và vì cả gia tộc này thì hy sinh bản thân cũng không sao vì con muốn cha được vui vẻ và sống yên bình đến hết quãng đường còn lại còn người và hơn nữa bao nhiêu năm nay con chưa từng báo đáp người được chuyện gì thì bây giờ gả vào Hoàng Cung làm Hoàng Phi là báo đáp lớn nhất của con dành cho người con sẽ không làm người thất vọng đâu phụ thân''
Một lời nói có thể quyết định cả một cuộc đời của nàng lại chính nàng là người thốt ra, mặc dù cưới Hoàng Thượng không phải trách nghiệm của nàng nàng đâu phải hoàn thành nó, nàng đâu có phải Nhược Hy tiểu thư kia nàng có quyền được quyết liệt từ chối hôn lễ này từ bỏ ngôi vị Hoàng Phi thậm chí có thể bỏ đi cũng không sao nhưng lương tâm lại không cho nàng làm vậy , dù thế nào cũng đang ở trong thân xác của nàng ấy, là con của lão gia, là con nhất định phải làm theo lời của phụ mẫu mặc dù không muốn
Nàng ngước mặt lên nhìn cha bằng ánh mắt trìu mến , từ bé đến lớn sống trong tình yêu thương của sư phụ, sư phụ với nàng mà nói cũng giống như là 1 người cha quan trọng của nàng nhưng tình cảm của ông ấy lớn đến đâu, nàng lại thấy không thể bằng được tình yêu thương con như người cha này
Nhược Hy cô thật ngu ngốc khi đã chết đi bỏ lại sau lưng mình phụ thân luôn yêu thương cô hết mực, ta ganh tỵ với cô đến mức nào, vậy hãy để ta chăm sóc phụ thân cô và sống hết kiếp đời này của cô
''Tiểu Hy , Con sẽ không hối hận về quyết định ngày hôm nay chứ ''
Ngài cầm tách trà đưa lên miệng thưởng thức , nàng nhìn thẳng vào ánh mắt của lão gia, hai tay nắm chặt lại khi nàng đã quyết định một việc gì đó nàng sẽ không bao giờ cảm thấy hối hận chỉ cần có thể làm cha vui thì chắc chắc nàng sẽ làm mà không hối hận '' Nữ Nhi sẽ không hối hận thưa phụ thân ''
''Thêm một điều nữa Tiểu Hy khi nghe tin con tử tử vì phải cưới bệ hạ , ngài đã rất tức giận vì con đã động chạm tới danh dự của bệ hạ, ta đã phải nói rất nhiều bệ hạ mới có thể nguôi giận, lòng nguôi ngoai nhưng tâm lại không dễ dàng tha cho con đâu Nhược Hy '' Lão gia đặt chén trà xuống gương mặt vẫn điềm tĩnh thản nhiên
'' Bệ .. hạ rất ... tức giận sao .. cha ''
''Phải rất tức giận, hôn lễ của con và bệ hạ sẽ được tổ chức vào ngày mốt con hãy chuẩn bị đi giờ ta sẽ vào cung một chuyến con có thể lui về phòng được rồi '' Lão gia đứng dậy rời khỏi phòng trà trong im lặng . Nàng ngồi đó thẫn thờ hai bàn tay nắm chặt lấy y phục
''Mình đã quyết định rồi thì mình sẽ không hối hận đâu , mình sẽ làm được , trở thành Hoàng Phi đơn giản thôi mà Nhược Hy mày nhất định sẽ làm được ''
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT