Sở Vân Hiên nhẹ cười, khuôn mặt dưới ánh lửa bập bùng, dị thường diêm dúa loè loẹt.
“Em biết là anh yêu toàn bộ thuộc về em mà.”
Bạch Tiểu Hoa mặt hơi đỏ, không được tự nhiên mở to mắt, không dám nhìn thẳng hắn.
Một giây sau, có một chiếc áo màu đỏ khoác lên người.
“Không cần.” Tay muốn bỏ ra.
Sở Vân Hiên đè tay cô lại, ở bên tai cô cười nói, “Hồi nãy không phải than lạnh sao?”
Bạch Tiểu Hoa không nói, giương mắt nhìn, chạm vào thâm tình và quan tâm trong mắt hắn, trong lòng nhẹ nhàng chấn động.
Rốt cục không cự tuyệt nữa, vây kín trong quần áo của hắn, ấm quá đi!
Sở Vân Hiên từ từ đưa tay ra, có chút không dám, lưỡng lự ở giữa không trung.
Bạch Tiểu Hoa vươn tay, nhẹ nhàng cầm tay hắn.
Hai cái tay gắt gao nắm cùng một chỗ.
Nếu hiện tại có sắp chết, cũng sẽ không buông tay.
Không nhắc tới chuyện quá khứ, những chuyện đau đớn đã phai theo
thời gian, tâm tình thay đổi, nhờ chân thành mà tiêu biến trong gió.
Hận hay không hận, vốn không phải suy nghĩ trong lòng Bạch Tiểu Hoa, đối với cô, hận ý cá nhân quá mệt mỏi, luôn đem thù hận để trong lòng,
càng ngày càng đau đớn. Không bằng buông bỏ tất cả, để tâm hồn mình trở
nên tự do tự tại.
Nếu không thể làm trái lương tâm, như vậy tốt nhất là thuận theo.
“Có chuyện gì vui sao?” Nhìn cô tươi cười, Sở Vân Hiên tâm tình cũng tự nhiên sung sướng theo.
Bạch Tiểu Hoa lắc đầu, cười nói, “Không có gì, chỉ là đột nhiên cảm
thấy được sống thật sự tốt, thì ra thứ mình quý trọng vẫn còn rất nhiều, tâm tình rộng mở sạch sẽ, cảm thấy được giống như được trọng sinh.”
Sở Vân Hiên nhìn cô, biểu tình đột nhiên trở nên cổ quái lại, bàn
tay nắm tay cô, dần dần không còn sức, không thể khống chế lỏng dần rồi
rời ra.
Mà Bạch Tiểu Hoa cũng kinh ngạc trừng lớn con ngươi, trong cơ thể
một cỗ chân khí đang chậm rãi lưu động, cái loại cảm giác quen thuộc
này, làm mặt cô lộ ra vui mừng.
Sở Vân Hiên trợn mắt há hốc mồm nhìn Bạch Tiểu Hoa trên người đang
phát sinh biến hóa, không thể tin nói, “Đây là muốn đột phá sao?”
Bạch Tiểu Hoa vui vẻ gật đầu.
Sở Vân Hiên khóe miệng rụt rụt, “Chỉ..chỉ trong một cơn gió, ngắm
phong cảnh một hồi mà thôi, đã đột phá a?” ( Ari: Đã nói biến thái mà…
có bình thường như người ta đâu )
Bạch Tiểu Hoa cúi đầu nhìn hào quang cực nóng tản mát ra trong cơ
thể mình, gật gật đầu, xác định nói cho hắn, “Là muốn đột phá thật sự,
ha ha, anh hộ pháp giúp tôi nhé…!”
Sở Vân Hiên đâu cần cô mở miệng nhờ, sớm đã tiến vào trạng thái,
dùng hết linh lực toàn thân, trải ra lưới phòng hộ, đem chung quanh bọn
họ toàn bộ phong tỏa, chỉ cần không phải Thiên giai, thì tuyệt đối không xảy ra bất luận vấn đề gì.
Tần Ngôn vẫn nhìn chăm chú vào bọn hắn, cũng chấn kinh.
“Này rốt cuộc là tình huống gì? Rõ ràng cái gì cũng không có, như thế nào mà đột phá rồi?”
Tần Ngôn thì thào tự nói, không thể tin được toàn bộ sự việc trước
mắt. Thiên giai! Đây chính là cao thủ Thiên giai đột phá, cũng không
phải Hoàng giai Huyền giai, như thế nào lại im lặng như vậy mà đột phá
a? Huống hồ là không có bất luận thiên tài địa bảo gì cùng đan dược xúc
tiến.
Người phụ nữ này…
Tần Ngôn biến sắc, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Hoa thâm thúy mà sắc bén, lần đầu tiên coi trọng một nữ nhân như vậy.
Thiên giai đột phá không giống người thường, ảnh hưởng tạo thành
cũng là thập phần lớn, tất cả mọi người đang ngủ say cũng bị khí tức
mãnh liệt làm tỉnh, không thể tin được nhìn ánh sáng trắng vây quanh
Bạch Tiểu Hoa, và Sở Vân Hiên thần sắc ngưng trọng đang canh giữ ở bên
cạnh.
“Đây là… Đột phá?” Phượng Loan cũng không thể tưởng tượng được mở to hai mắt, nhìn Bạch Tiểu Hoa.
Không phải đâu, không phải là mới vừa đột phá không bao lâu sao? Như thế nào lại đột phá nữa? Hắn không phải hoa mắt chứ?
Nếu Ngọc Đường Xuân không mở miệng. Phượng Loan phỏng chừng vẫn như ở trong mộng, ngơ ngác nhìn một màn trước mặt.
“Phượng Loan, đừng ngẩn người, nhanh chóng giúp Tiểu Hoa hộ pháp, nơi này giao cho chúng tôi là được rồi.”
Phượng Loan lúc này mới hồi phục tinh thần lại, xác định toàn bộ đều là thật sự, gật đầu, mạnh mẽ vọt tới.
Có Phượng Loan góp sức, Sở Vân Hiên giảm bớt không ít áp lực.
“Chị Tiểu Hoa, đột phá Thiên giai có chút khó khăn, chị nhất định
phải kiên trì, nhất định phải thành công.” Phượng Loan dùng hết linh lực toàn thân vì cô hộ pháp, cũng không quên nhắc nhở bên tai cô.
Không có gì mà tự nhiên đến, lần đột phá này tới quá mức kỳ quặc, không thể không cẩn thận.
Tất cả mọi người đều ngửi được một cỗ khí tức không tầm thường, ngay cả sắc trời cũng trở nên không bình thường, âm u, giống như trời đang
thay đổi, ẩn ẩn truyền đến tiếng sấm ầm ầm.
“Tiếng sấm?” Tần Ngôn kinh ngạc nhìn trời.
Vì cái gì đột nhiên xuất hiện sấm sét? (D: làm như yêu tinh độ kiếp
làm người hay là luyện thành đan dược trường sinh bất lão không bằng ) )
Rõ ràng thời tiết vẫn trong sáng, tiếng sấm dần dần càng ngày càng lớn, cũng không có giọt mưa nào…
Tần Ngôn nhìn thoáng qua Bạch Tiểu Hoa cách đó không xa, lại nhìn
nhìn bầu trời không tầm thường, bỗng dưng, sắc mặt đột biến, toàn thân
đều run rẩy.
Này không phải run rẩy vì sợ hãi, mà là vì không thể tin được và kích động.
“Đây chẳng lẽ là Thiên kiếp trong truyền thuyết sao?”
Thiên kiếp, chỉ có cao thủ Thiên giai đột phá mới có thể dẫn đến dị
tượng Thiên Địa. Sau đó, cũng không phải mỗi một cái đột phá đều có thể
đưa tới Thiên kiếp, đổi lại, nhân vật có thể đưa tới Thiên kiếp, trên cơ bản đều trong truyền thuyết, nhân vật yêu nghiệt tiếng tăm lưu lại ngàn đời, bởi vì quá mức ưu tú và khủng bố, ngay cả ông trời cũng không vừa
mắt, do đó giáng trừng phạt xuống.
Người có thể chịu được, thực lực vượt xa những người cùng cấp bậc,
mặc kệ là lĩnh ngộ hay năng lực, đều biến thái hơn người khác nhiều
Sách cổ ghi lại, từ xưa đến nay, nhóm người dẫn tới dị tượng Thiên Địa, không vượt quá mười người.
Hiện giờ, linh khí của Thiên Địa rất thưa thớt, đừng nói Thiên giai
đã ít đến đáng thương, Thiên kiếp lại càng là chuyện viễn vòng, nghĩ
cũng đừng nghĩ.
Nhưng chỉ là loại chuyện không có khả năng này, giờ phút này lại
thật sự phát sinh trước mắt Tần Ngôn, không thể không bắt buộc hắn tin
tưởng.
Trong mắt Tần Ngôn bắn ra thần sắc dị thường, vẻ mặt nhìn Bạch Tiểu Hoa cũng càng ngày càng nóng.
“Người phụ nữ này, tương lai nhất định thuộc loại nhân vật yêu
nghiệt, nếu có thể phát triển tiếp, tiền đồ chắc chắn vô hạn… Rõ ràng
chỉ là nữ nhân, nhưng không hề đơn giản tý nào!”
Cô là vị hôn thê của hắn, tuy chỉ là trên danh nghĩa.
Lần đầu tiên trong đời, Tần Ngôn tán thưởng một nữ nhân, hơn nữa còn là thật tình bội phục, cũng là lần đầu tiên… Cảm thấy có một người vợ
như vậy, là vinh dự tột đỉnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT