Hai hôm trước Thiên Vương đã có mặt ở núi Thánh, đại khái là nhận một bản hợp đồng viết tự truyện cho hoàng thất....( khà khà vụ này kiếm bộn đây).
Hôm nay mình sẽ phỏng vấn công chúa Mộc Diệp.
TV: Công chúa lúc thần quân đến cầu thân gia đình người có phản ứng gì ?
Mộc Diệp (cởi mở) : Cũng không có phản ứng gì đặc biệt, mẹ ta lúc đó đang ăn mận vừa nhìn thấy chàng liền không nói lên lời, cứ vươn cổ lên cào cấu rất tội nghiệp. Cha thì khá hơn một chút chỉ làm rớt bốn tách trà nóng thôi.
( Ừm, lẽ thường thôi !)
TV: Vậy Sơn Thánh thì sao ?
Mộc Diệp: Ngoại á. TV ta nói cho ngươi hay, chuyện này rất li kì đấy, ban đầu ta còn tưởng ngoại nhất quyết phản đối nhưng hôm ấy ngoại đặc biệt không có phản ứng gì. Về sau ta mới biết tối hôm trước ngày Đổng lang tới cầu thân sính vật năm xưa ngoại cầu hôn đều bị mất cắp, chẳng trách người hồn bay phách lạc.
( Cái này không phải tác phẩm của Phù Đổng đấy chứ, ông ý thật thâm quá đi)
TV ngồi sát lại gần Mộc Diệp hỏi nhỏ: Cảm xúc lần đầu hai người....thế nào ? ( èm, đây là vì công việc nhé).
Mộc Diệp phút chốc hai má ửng đỏ: Cái đó...ưm, cũng giống ngươi lần đầu thôi.
TV thất vọng tràn trề: Nhưng tiểu nữ FA mà.
Mộc Diệp hai mắt tròn xoe, kéo sát TV lại: Sao ngươi không nói sớm....để ta kể cho ngươi nghe. Lúc đó........thầm thì....thầm thì.....Hả_TV.................Suỵt, nói nhỏ thôi_ Mộc Diệp......thầm thì.......
( Tất cả đều là vì công việc nhá, mình bất đắc dĩ thôi.....).
Ngoại truyện 2.
TV lần đầu bắt tay thần quân, bắt mãi không buông.
Phù Đổng khẽ ho một tiếng giọng thanh sảng hỏi: Chỗ ta thiếu một chức văn thư, ngươi có muốn ở luôn trên này không? ( kiêu thật).
TV: Thần quân, ở chương 8 đêm công chúa Mộc Diệp uống rượu say đã thấy người. Đó là mơ hay là thật ?
Phù Đổng trầm tư tham khảo nàng: TV có phải nữ nhi các ngươi khi uống rượu say ôm ai, cái gì cũng không biết hay không ?
TV trầm tư theo..................
TV liếc thấy thanh Tích Lịch Hỏa vừa được thần quân rút ra, vì lần đầu thấy pháp bảo nên nhanh nhảu chạy ra cầm thử rốt cuộc suýt bị nướng chín.
TV nức nở hỏi: Chẳng phải Tích Lịch Hỏa đã bị Ngũ Thanh tiên nhân lấy đi rồi sao. Sao giờ lại ở đây ?
Phù Đổng tự hào: À, Diệp nhi đã lấy về cho ta đấy.
TV: Òa, công chúa giao đấu với Ngũ Thanh tiên nhân ư.
Phù Đổng : Không, nàng ấy chỉ đố ông ta dùng một tay nâng được Trái Đất thôi.
TV bộn phần bái phục.
Ngoại truyện 3.
Sau những ngày moi móc, thăm dò đào bới núi Thánh TV đã truy ra được vô vàn bí mật.
Bí mật 1. Vì sao Ngọc Nguyên giả lại bị phát hiện và phát hiện khi nào ?
Đáp án: Mộc Diệp đã từng nói: "...huynh ấy mà thích ai thường sẽ rình trộm người đó".
Vào đêm trăng thanh gió mát, Khải Phong ngồi trên cành cổ thụ bên hồ ngắm trăng thưởng rượu thì đột nhiên bên dưới có tiếng rẽ nước nhẹ nhàng. Nàng thiếu nữ vô tư đẳm mình trong dòng nước mát, cánh tay thon trắng vớt ánh trăng vỡ tinh nghịch. Nhị điện hạ vốn là người yêu cái đẹp liền đem hình ảnh này tạc sâu vào dạ, khắc cốt ghi tâm.
Cũng một lần vô tình khác, chàng ngồi trên nóc nhà người ta uống rượu, lại nghe có tiếng nước chảy bên dưới, chàng liền tiện tay dỡ một viên ngói ngó xuống xem thử. Lần này gương mặt chàng khá đăm chiêu, hóa ra " Phượng Điểu và Trăn Tinh là cùng một loài".
( Ngọc Nguyên bản thể là Phượng Điểu).
Bí mật 2: Tại sao thần quân bị cho là mù chữ ?
Đáp án:
TV lăn lộn vật vả, nài nỉ Văn Hành tinh quân.
Văn Hành: Tin Vịt, chuyện này mang tầm vóc quốc tế ta khuyên ngươi nên biết điểm dừng ?
TV nhăn nhó: Là TV chứ không phải TV.
Văn Hành thắc mắc: Thì cũng là TV mà...(ức chết được).
TV khéo léo: Ta nghe nói nữ nhi nào đó dưới trần gian cứ bám riết lấy người.
Văn Hành: Việc này ?
TV: Nếu ta giúp ngài.........
Theo thông tin TV moi được từ Văn Hành tinh quân thì chuyện này liên quan đến một mối lương duyên dang dở giữa Đế Quân tại nhiệm và Ma Tộc tướng quân.
Ngày ấy Cảnh Minh mới hơn ba vạn tuổi đã vướng phải lưới tình, chàng đem lòng tưởng nhớ vị một thiếu nữ xinh đẹp tên Đạm Đạm. Hai người giao hẹn với nhau vào đúng ngày rằm tháng ba tương phùng bên cầu Tích Thủy, đến ngày hẹn hoàng tử trẻ ăn mặc chỉn chu, tay lăm lăm nắm giữ chiếc hộp báu đựng vòng ngọc đá Tuyết Tử, chàng nghĩ chỉ có thứ tinh khôi như nó mới xứng với nàng. Khi bóng dáng thướt tha của người thiếu nữ ẩn hiện sau bóng liễu chân cầu chàng không kìm lòng được mà tức thì chạy đến nồng nhiệt ôm lấy nàng từ phía sau ......
" Bộp" "Rầm" " Rầm", sau khi ngất xỉu vì tình chàng mới hay biết một sự thật phủ phàng, người mà chàng thầm thương trộm nhớ chính là yêu nghiệt ma giới, một trong tứ đại hoa nam bấy giờ Tướng Quân Đạm Đạm.
Phù Đổng điều binh ở phía Nam khi nghe tin liền thay đổi hướng đi dịch chuyển lên phía Tây đánh thẳng vào quân doanh của Đạm Đạm, cũng vì lần rời quân đột ngột này mà kế sách kìm kẹp họng của Lão Lão bị phá vỡ, ổng trằn chọc mấy đêm về sau viết một bản tấu chương dày hai mươi mấy trang khép chàng vào tội chống quân lệnh. Lúc ấy Phù Đổng rất điềm nhiên nói: " Ta không biết chữ làm sao biết được trên đó viết đi về hướng Nam hay hướng Tây".
( Bí mật mất mặt này từ trước đến nay chỉ có ba người biết, he he, hôm nay rơi vào tay TV nhất định tậu được cái ô tô, há há)....
Đang cười đột nhiên gặp Đế Quân.
Cảnh Minh cười thân thiện: Ở đây thế nào TV.
TV cười tươi: Rất tốt ạ.
Cảnh Minh rút trong ống tay một quả đỏ: Ban thưởng cho ngươi đó.
TV vui sướng đa tạ xong liền ăn ngay.
Cảnh Minh cười thầm, phe phẩy chiếc quạt: Lúc nãy vừa gặp Văn Hành phải không?
TV vò đầu bứt tai: Không biết?
Cảnh Minh cười khà khà: Chính là nó.
..................Một lát sau....................
Văn Hành: Đi thôi TV ta gọi nàng ta đến theo kế sách của ngươi rồi.
Cảm ơn mọi người vì đã theo dõi truyện của mình, đây là tác phẩm đầu tay nên còn nhiều thiếu sót, mình chắc mọi người sẽ buồn ngủ khi đọc nó ( đau lòng), thành thật mà nói lần trước đang đọc lại mình cũng ngủ gục luôn.
À, trước khi nói lời chia tay mình sẽ giải đáp hai vấn đề cuối cùng.
+ Thần quân không chết là vì đã bị Cảnh Minh giết trước đó, sau khi giết thần quân hai kẻ bất lương đem chàng bỏ vào một quả trứng và sai Khúc Trạch Tinh Vương đem xuống hạ giới canh giữ.
+ Vấn đề thứ hai có lẽ là:
" Dù ta có bỏ rơi cả thế giới này trong khoảng không gian mịt mù ấy, ta vẫn luôn biết có thứ ta phải tìm kiếm bằng mọi giá....Chính là nàng Diệp nhi".
Câu thoại này ở đoạn nào ấy nhỉ, quên mất rồi (xót xa).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT