“Anh ấy không sao chứ” nó nhìn mọi người mà lo lắng, nhìn xung quanh ai cũng đều mang nỗi buồn bã. Viên đạn trong người nó đã được lấy ra nhưng vẫn còn một người vì nó mà trúng đạn
“Em hãy bình tĩnh nghe anh nói JJ” JR đi lại ôm em của mình vào lòng
“Có thể cậu ta sẽ không tỉnh lại được nữa” JR nói đến đây thì nước mắt ứa ra, nó đánh vào lưng anh mình
“Anh nói dối em phải không?” nó khóc
“Phẩu thuật rất thành công nhưng việc tỉnh lại phải xem tình trạng của cậu ấy” JR đau lòng nhìn em gái mình
“Không thể nào. Anh ấy hứa sẽ không bỏ em mà. Em còn chưa nói là em yêu anh ấy mà” nó khóc trong đau đớn
“Mọi người đâu hết rồi” nó nhìn xung quanh không thấy ai, tò mò hỏi
“Anh đã kêu họ về nhà nghĩ ngơi rồi. Mai họ sẽ đến” JR nói
“Cho em đi thăm anh ấy được không?” nó nhìn anh hai mà hỏi
“Không… em phải đợi sức khỏe hồi phục đã” JR nhìn nó
“Em muốn thăm anh ấy mà. Anh giúp em đi. Xin anh đó’’ nó ôm lấy anh mình mà cầu xin
“Em hiện giờ là có hai chứ không phải một đâu” JR nói
“Anh nói vậy là sao? Hai không phải một ý anh là…” nó chưa nói hết câu thì
“Em đã có thai” anh hai nhìn nó nói
“Em không vì em hãy vì đứa bé. Em đã có thai 3 tuần rồi” anh hai nhìn nó có chút vui nhưng có chút buồn. Nó không nói gì chỉ im lặng
“Con gái… mẹ nhớ con lắm” mẹ nó được ba nó đẩy vào
“Ba mẹ” nó bất ngờ la lên, ôm chặt lấy ba và mẹ mình
“Con không sao chứ” mẹ nó lo lắng, vuốt ve mặt nó
“Con không sao? Ba mẹ vẫn khỏe chứ” nó nhìn ba mẹ của mình, có thể do tuổi tác mà đã có tóc bạc
“Ba à… ba vẫn đẹp trai đấy, mẹ cũng thế” nó trêu trọc
“Con này… vẫn như xưa” ba vỗ vào tay nó
“A! Ba không nhẹ nhàng chút nào cả’’ nó nhìn ba có vẻ trách móc
“Xin lỗi con gái têu được chưa” papa nhìn nó cười
“Ba mẹ con xin lỗi đã nói dối mọi người” nó cúi mặt xuống
“Không sao đâu… JR đã kể hết cho ba mẹ nghe rồi” mẹ nó nhìn nó cười
“Mà ta nghe nói con mang thai sao?” ba nó nhìn nó. Nó chỉ gật đầu
“Vậy con rể ta đâu rồi?” mẹ nó không biết nên hỏi nó. Nước mắt nó chảy ra càng nhiều, tiếng nói cũng tiếng có tiếng không
“Anh ấy vì cứu con mà đang trong tình trạng hôn mê” nó khóc một lúc càng lớn. Mẹ nó cố gắng đứng dậy ôm lấy nó… cả ba và anh hai nó nữa
“Con gái sẽ không sao đâu. Mọi chuyện sẽ qua thôi mà” mẹ nó an ủi
“JJ của ba là người mạnh mẽ phải không nào?” papa nó cũng cố gắng an ủi nó, cả anh hai cũng
“Em đã vượt qua bao nhiêu sóng gió. Anh tin rằng chồng em sẽ tỉnh lại thôi mà” JJ cũng ôm chặt lấy ba mẹ và em gái mình. Thật ra lúc đầu JR cũng không thích Kan cho lắm nhưng khi thấy Kan vì JJ mà đỡ viên đạn đó thì anh đã có cách suy nghĩ khác. Lúc này anh chỉ muốn cầu nguyện cho Kan sớm tỉnh lại mà thôi.
……………. 3 tháng sau……………………
“Anh à… đã 3 tháng rồi đấy. Anh cũng nên tỉnh lại đi” nó nắm tay hắn, những giọt nước mắt lăn trên má
“Anh biết không. Con chúng ta đang lớn lên từng ngày đó. Anh phải tỉnh để thấy con chúng ta chào đời chứ. Mà con nữa em rất muốn làm cô dâu đó. Anh tỉnh dậy đi chúng ta kết hôn” nó vừa nói vừa nhớ lại những khoảng thời gian bên hắn
“Anh đưa tôi đi đâu vậy?” nó nhìn hắn bằng đôi mắt đầy sát khí
“Em bình tĩnh đi. Anh dẫn em đi nơi này chắc chắn em sẽ rất ngạc nhiên” hắn kéo nó đến một tiện váy cưới nổi tiếng mà ai cũng muốn đến
“Đến đây làm gì?” nó lạnh nhạt nói
“Chụp hình cưới” hắn không chần chừ gì nữa kéo nó vào trong
“Kính chào quý khách” NV cúi đầu chào hỏi
“Tôi muốn chụp hình cưới. Lấy tôi những bộ mới nhất và cả bộ tôi đã đặt” hắn nhìn NV xong quay sang nhìn nó
“Đây là ngạc nhiên sao?” nó nhìn hắn mong đợi câu trả lời
“Đúng vậy! Anh muốn chúng ta chụp hình cưới sau này không cần chụp nữa”
…
“Anh nhìn xem họ đã gửi hình cho chúng ta rồi nè. Anh nhìn xem nó rất đẹp đó” nó muốn kể cho hắn nghe tất cả mọi chuyện
“Em đừng khóc nữa. Phải biết giữ gìn sức khỏe chứ” JR bước vào, đặt tay trên vai nó an ủi
“Anh BJ khi nào kết hôn vậy?” nó hỏi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT